Quý Văn Nghiêu cố nhẫn nại dẫn gia đình và Hồng Oánh đi chơi ở thành phố khác ba ngày. Trong ba ngày này, ba mẹ anh không hề đề cập tới chuyện của anh với Lâm An Nhàn, dù mỗi lần anh vừa mở miệng đã bị họ uyển chuyển lẩn tránh.
Đương nhiên, Văn Nghiêu biết tâm tư ba mẹ sẽ không dễ dàng đáp ứng cuộc hôn nhân này, cũng biết họ cố ý quấn lấy anh, không cho anh gặp An Nhàn.
Vì không muốn câu chuyện trở nên mâu thuẫn gay gắt hơn, cũng vì muốn để ba mẹ thấy mình thật lòng muốn giải quyết vấn đề này, muốn họ hiểu anh sẽ không vì An Nhàn mà tranh cãi với người nhà, làm vậy có thể tránh họ tăng thêm bất mãn với An Nhàn, nên đành nhẫn nại đi chơi cùng bọn họ.
Sau đó, vì công ty có việc gấp không thể trì hoãn thêm nữa nên hành trình mới chấm dứt.
Trở về đến công ty, sau khi xử lý xong đống công việc tồn đọng, Quý Văn Nghiêu đã nôn nóng đến nỗi không thể đợi thêm nữa, muốn điện thoại cho Lâm An Nhàn ngay lập tức, không may Tả Phàm Nghĩa lại đến trước một bước.
Trong lòng vô cùng phiền nhưng vì nể mặt Đinh Triết mà phải xã giao với anh ta, thực ra anh nghĩ hoài không hiểu, chỉ mở quán bar chuyên kinh doanh rượu thôi, Tả Phàm Nghĩa có cần phải tìm mình thường xuyên như vậy không?
"Văn Nghiêu, đi chơi ở đâu mà đen thui vậy." Tả Phàm Nghĩa ngồi xuống sô pha hỏi.
Quý Văn Nghiêu từ sau bàn làm việc đứng lên, đi đến sô pha bên cạnh ngồi xuống mới nói: "Ba mẹ và em gái ở quê mới lên, tôi đưa họ đi chơi vài ngày, cậu tìm tôi có việc gì?"
"Có hai việc, một là báo lợi nhuận tháng này."
"Chuyện này cậu nói với tài vụ được rồi, sau này không cần tới tận đây đâu." Quý Văn Nghiêu không có thời gian quản mấy chuyện vụn vặt, nếu xảy ra vấn đề tài vụ sẽ lập tức báo cho giám đốc.
"Kỳ thật chuyện đó chỉ là thuận tiện, quan trọng là chuyện thứ hai phải cần nhờ cậu hỗ trợ." Tả Phàm Nghĩa cười nói.
"Chuyện gì, nói nghe thử xem."
Nụ cười của Tả Phàm Nghĩa càng tươi hơn: "Là thế này, mình cũng đã ly hôn lâu rồi, gần đây mới quen một cô gái rất tốt, nên muốn quan hệ của chúng mình tiến sâu thêm một bước."
Quý Văn Nghiêu nói ngay lập tức: "Đây là chuyện tốt, việc gì mình có thể giúp thì cứ nói."
"Vậy thì quá tốt rồi, sáu giờ tối thứ sáu này mình đặt một phòng ở khách sạn Nghệ Mỹ để làm cô ấy bất ngờ. Mình có mời Đinh Triết đáng tiếc là cậu ấy bận việc nên không thể tới được, ngoài ra còn có mấy anh em quen khi kinh doanh chung cũng đến trợ trận với mình."
"Chỉ muốn tìm hiểu đối phương sâu hơn, có cần phải bày trận ồn ào vậy không? Với lại cậu cũng đã mời không ít người, ngoài Đinh Triết ra thì những người khác mình cũng không quen, mình qua đó có tiện không?" Quý Văn Nghiêu hỏi.
"Do mình muốn cô ấy thấy thành ý của mình, và cũng do mình muốn tính chuyện cưới cô ấy nên mới bày vẽ thế. Về phần cậu vừa nói, hôm đó ai không đến cũng được nhưng cậu thì không thể không đến, lần này mình có thành công hay không thì cậu là người có ý nghĩa quan trọng nhất!" Tả Phạm Nghĩa cực lực mời Quý Văn Nghiêu.
"Mình có tác dụng lớn đến vậy sao?" Quý Văn Nghiêu tò mò hỏi.
Tả Phàm Nghĩa gật đầu: "Đương nhiên rồi, cô ấy là nhân viên của cậu, nếu có tổng tài công ty đến tham dự, nói thêm vài lời hay giúp mình thì không việc gì không thành cả!"
Lúc này Quý Văn Nghiêu thật sự hứng thú
"Hóa ra cậu thường xuyên đến công ty tôi đều thì ra là có mục đích khác, bởi tớ cũng thấy lạ, kinh doanh quán bar thôi cũng đâu cần quan tâm đến vậy, nói tôi nghe thử xem vị tiểu thư được ông chủ Tả ưu ái là ai nào."
Tả Phàm Nghĩa xua tay: "Bình thường mình đến đây thật sự đều vì chuyện kinh doanh quán bar. Muốn tư vấn thêm ý kiến của chủ nhiệm Triệu, cậu đừng đổ oan cho mình. Về phần cô gái đó là ai, nói ra chắc cậu cũng không biết đâu, cô ấy làm bên phòng kế toán, tên là Lâm An Nhàn."
Vẻ mặt của Quý Văn Nghiêu không hề thay đổi nhìn Tả Phàm Nghĩa cười hỏi: "Cậu chắc chắn là Lâm An Nhàn?"
"Đúng vậy, nếu đến tên của cô ấy mà mình cũng lầm thì mình còn ra ngoài làm ăn chi nữa?" Tả Phàm Nghĩa khẳng định chắc nịch.
Nụ cười của Quý Văn Nghiêu nhạt hẳn đi, chậm rãi dựa vào lưng sô pha, đốt điếu thuốc hít một hơi thật sâu, híp hờ ánh mắt nhìn Tả Phàm Nghĩa qua làn khói thuốc.
"Về Lâm An Nhàn thì tôi có biết, chỉ không ngờ là cậu lại nhìn trúng cô ấy, tôi nghe nói cô ấy vừa ly hôn. Sao rồi, hai người quen nhau lâu lắm rồi đúng không? Cô ấy có biết cậu chuẩn bị mấy thứ này không ?" Quý Văn Nghiêu bình tĩnh hỏi.
"Ông chủ như cậu đúng là tận tâm thật, chuyện riêng của một nhân viên nhỏ như cô ấy cậu cũng nắm rõ ràng như thế. Chúng tớ quen nhau trong một tình huống ngẫu nhiên, sau đó lúc nhà chồng cô ấy đến quấy rối tớ cũng từng giúp cô ấy, ngày cô ấy ly hôn cũng có tớ. Vì thế tớ rất thích nhân phẩm của cô ấy, cô ấy cũng biết tớ chuẩn bị bữa tiệc này, nhưng tớ không nói tỉ mỉ cho cô ấy biết vì muốn cho cô ấy một bất ngờ."
Tả Phàm Nghĩa lại có thể hiểu rõ ràng tình cảnh An Nhàn nhiều như vậy, còn từng cùng cô ấy tranh đấu với nhà họ Phó, Lâm An Nhàn ly hôn ngay cả mình cô ấy cũng không cho mình đi, thì ra là đi cùng với thằng này!
Nụ cười trên mặt Quý Văn Nghiêu đã hoàn toàn biến mất, lạnh lùng hỏi: "Cô ấy đã đồng ý rồi à?"
"Ừ, mình cảm thấy An Nhàn cũng có cảm tình với mình, lúc mình mời cô ấy đã ám chỉ rất rõ ràng, cô ấy còn khen mình không dứt miệng luôn, vì thế mình nghĩ hôm thứ sáu chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió thôi, hơn nữa còn có Quý tổng cậu nói giúp tớ thêm vài câu thì chắc chắn sẽ ổn thỏa!"
Trừ phi mình điên, mới đi dát vàng cho thằng đàn ông khác trước mặt Lâm An Nhàn!
Quý Văn Nghiêu không còn lòng dạ nào để ứng phó với Tả Phàm Nghĩa nữa, chỉ nói mình còn một buổi họp, nhưng vẫn hứa hôm thứ sáu sẽ cả mặt, Tả Phàm Nghĩa cực kì cảm kích, cảm ơn rối rít rồi mới rời đi.
Tả Phàm Nghĩa vừa đi, sắc mặt của Quý Văn Nghiêu đã đen còn hơn đáy nồi, kêu thư kí vào dặn dò vài chuyện rồi ngồi trên sô pha hờn dỗi một mình.
Không lâu sau thư ký quay trở lại, khó xử đứng trước mặt Quý Văn Nghiêu.
"Có chuyện gì thì nói nhanh đi, đừng lề mề nữa!" Quý Văn Nghiêu tức giận mắng một câu.
Thư ký lập tức cúi đầu không dám nhìn Quý Văn Nghiêu, lí nhí nói: "Vừa rồi lúc tôi xuống lầu tìm vài người nói chuyện phiếm, bọn họ đều nói nhìn thấy Lâm tiểu thư đi cùng Tả tiên sinh. Có người còn thấy Lâm tiểu thư ngồi trên xe Tả tiên sinh, còn nói có hôm nọ khi tan tầm, Tả tiên sinh vì muốn nói chuyện riêng với Lâm tiểu thư mà cố ý đuổi bọn họ đi chỗ khác. Quý tổng, tôi chỉ nghe được vậy."
Quý Văn Nghiêu tức giận đến mặt mũi trắng bệch: "Cô hỏi bấy nhiêu đã đủ, ra ngoài đi."
Lâm An Nhàn, em giỏi lắm, chuyện hai đứa còn chưa xác định xong thì em đã tìm dự bị, nếu mình không thể thuyết phục gia đình, thì không phải cô gái này sẽ chạy theo thằng khác sao!
Ban đầu lúc nghe Tả Phàm Nghĩa nói, Quý Văn Nghiêu còn hoài nghi nhưng trải qua một phen hỏi thăm cũng tin bảy tám phần, thì ra tất cả mọi người trong công ty đều biết chuyện của cô ấy và Tả Phàm Nghĩa, chỉ có riêng mình là ở chỗ này hạnh phúc một cách ngốc nghếch!