"Chị nói cái gì? Chị An Nhàn, giờ không phải lúc nói đùa!" Quý Văn Văn nghe xong lời Lâm An Nhàn nói vừa sợ vừa giận.

Sao có thể? Với điều kiện của anh mình biết bao cô gái xinh đẹp tuổi trẻ chủ động nhào tới, nào có khả năng qua lại với một phụ nữ đã có gia đình, còn để chồng người ta ngang nhiên tìm tới cửa, thật quá mất mặt!

"Tôi nói đều là thật sự, tôi quả thực đã kết hôn, tuy đang
chuẩn bị ly hôn nhưng sự thật là sự thật." Lâm An Nhàn
mắt nhìn nơi khác, kiên trì nói tình hình thực tế, bởi vì loại chuyện thế này không thể giấu diếm được.

Vậy chắc chắn là người phụ nữ này dùng thủ đoạn quyến
rũ anh hai! Quý Văn Văn lớn tiếng nói với Lâm An Nhàn:
"Không ngờ chị là người đàn bà phóng đãng như thế, đã có chồng rồi mà còn đeo bám anh tôi, vậy mà tôi vừa rồi còn muốn giúp cô, thật không đáng mà! Hồng Oánh về thôi, Lâm An Nhàn nếu chị còn biết xấu hổ thì đừng trở lại nhà anh tôi nữa!"

Hồng Oánh nhìn nhìn Lâm An Nhàn, cảm thấy không thể tin nổi, Quý Văn Nghiêu sao có thể qua lại với loại đàn bà như thế chứ, lại nghe Quý Văn Văn kêu mình nên vội bước theo.

Sau khi hai cô gái rời đi, Phó Minh Hạo cười nói: "Thế nào, giờ cô biết cảm giác hại người hại mình là sao rồi chứ? Nếu cô chịu làm theo lời tôi dạy thì tôi cũng sẽ không cương quyết ly hôn, bây giờ cái ghế Quý phu nhân của cô sợ cũng bay mất luôn rồi. An Nhàn, nể tình nghĩa vợ chồng bao nhiêu năm tôi cũng không muốn làm ầm ĩ, gây khó dễ với cô, yêu cầu của tôi cũng không cao, thừa dịp lòng của Quý Văn Nghiêu còn đặt trên người cô, cô nên tranh thủ đến vòi tiền anh ta cho tôi. Tôi cho cô thời gian một tuần để giải quyết tất cả chuyện này, còn phần của mẹ tôi cô phải đến giải thích và xin lỗi, bằng không thì đừng trách chúng tôi trở mặt!"

Lâm An Nhàn oán hận nhìn bóng dáng Phó Minh Hạo đi xa, điện thoại cho Quý Văn Nghiêu.

"An Nhàn, có việc gì vậy?"

"Em muốn hỏi anh một chuyện, mấy căn hộ mà nhà họ Phó hỏi lần trước có phải bắt đầu đưa ra thị trường hay không?"

"Hình như là thế, sao vậy?" Quý Văn Nghiêu buồn bực
không hiểu sao Lâm An Nhàn lại quan tâm mấy chuyện này.

"Anh thực sự định nhường họ ba căn sao?"

"Thì ra em lo lắng chuyện này, nếu đã nói thì phải làm thôi nhưng em yên tâm, bọn họ không chiếm được bất cứ lợi ích gì đâu, mấy căn hộ đó không bằng không mua." Quý Văn Nghiêu cười nói ra tin tức.

"Vậy không có việc gì, anh làm việc đi, em đi siêu thị mua vài thứ."

Cúp điện thoại, Lâm An Nhàn đứng yên, nhìn cửa chung cư rồi thần sắc ảm đạm lái xe đi.

Lâm An Nhàn đi thẳng đến nhà họ Phó, thấy Vương Thu
Dung gầy yếu nằm trên giường, đi tới hỏi: "Mẹ, sao chỉ có mình mẹ ở nhà, mọi người đâu?"

Vương Thu Dung thờ ơ không thèm nhìn Lâm An Nhàn nói: "Có con dâu tốt như cô thì cần gì người khác? Cô đừng lảng vảng trước mặt tôi, bằng không tôi lại chết sớm!"

"Mẹ đừng giận, con biết mình sai rồi. Hôm nay, con đến
xin lỗi mẹ, tiền kia con sẽ nghĩ biện pháp nhưng phải cần một khoảng thời gian, mẹ tha thứ cho con đi."

Nghe xong, Vương Thu Dung lập tức ngồi dậy hỏi Lâm An Nhàn: "Cô nói thật chứ, cô sẽ đem tiền về?"

Lâm An Nhàn gật đầu: "Dạ, con cam đoan."

Vương Thu Dung lập tức vui vẻ: "An Nhàn, con cũng đừng trách thái độ vừa rồi của mẹ, mất số tiền lớn như vậy sao mẹ không đau lòng cho được, hơn nữa mấy căn hộ phía Văn Nghiêu cũng đã có tin tức, sao mẹ không vội được chứ? Ba con thì càng không cần phải nói, mấy ngày nay rồi ông ta cũng không về nhà, nhất định là lão đang ở cùng con tiện nhân họ Thang kia, hai chị con thay phiên nhau đến chăm sóc mẹ nhưng dù sao cũng là con dâu người ta."

"Mẹ, con biết rồi, tuy nói tiền thì con có thể bù lại nhưng hiện tại mua căn hộ quan trọng hơn."

"Ai, mẹ đang lo cũng là chuyện này đây, trong ngân hàng
mẹ còn chút ít tiền, nhưng là để trả tiền mua xe, Lê Giai và Lê Na cũng muốn mua căn hộ nên hiện tại tụi nó cũng eo hẹp lắm."

Lâm An Nhàn và Vương Thu Dung sầu não suy nghĩ nửa
ngày cũng không ra biện pháp kiếm tiền.

Sau đó, Lâm An Nhàn vào bếp nấu cho Vương Thu Dung chút cháo, dọn dẹp nhà cửa xong, đột nhiên cô nghĩ tới chuyện gì.

"Mẹ, con có một biện pháp chỉ là không biết có làm được không?"

"Nói nhanh lên, chúng ta cùng tham khảo thử xem."

"Dạ, con nghĩ nếu đang cần tiền gấp, hay là chúng ta thế chấp căn nhà này lấy tiền trước, chờ mua xong căn hộ thì đến lúc đó con cũng đã kiếm đủ tiền để bù lại, sau đó đem trả khoản thế chấp để lấy nhà lại."

"Ý này hay đây nhưng mẹ vẫn không yên tâm, thế chấp nhà là chuyện quá lớn."

Lâm An Nhàn cười: "Con chỉ nói thôi còn quyết định làm hay không mẹ nên thương lượng với hai chị, hơn nữa chồng chị hai cũng làm việc ở ngân hàng, anh ấy chắc sẽ đưa đề nghị hay hơn."

"Đúng rồi, ý hay đó, nếu Chí Dũng cũng cho rằng nên thế chấp thì mẹ làm ngay."

Lâm An Nhàn sau khi gợi ý cho Vương Thu Dung xong
cũng rời nhà họ Phó, lại đón xe trở về nhà mẹ đẻ.

Quý Văn Nghiêu tan sở xong cũng lập tức trở về nhà, về đến nhà không thấy Lâm An Nhàn ở nhà, Quý Văn Nghiêu chỉ nghĩ cô đi siêu thị chưa về.

Thay quần áo xong đi ra, thì đã thấy Quý Văn Văn và Hồng Oánh đang ngồi ở phòng khách.

Quý Văn Văn vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Quý Văn Nghiêu, lập tức đứng lên nói: "Anh hai, anh mà không
trở về em và Hồng Oánh sẽ nghẹn tức mà chết."

"Sao vậy?" Quý Văn Nghiêu chậm rãi đi đến sô pha trước mặt ngồi xuống.

"Còn sao nữa? Anh có biết Lâm An Nhàn là người phụ nữ đã có chồng hay không?"

Quý Văn Nghiêu híp mắt lại, nhưng vẫn giữ vẻ mặt bình thản nói: "Đương nhiên anh biết, em hỏi chuyện này làm gì?"

"Anh hai, sao anh làm như vậy! Có phải chị ta dụ dỗ anh không, nếu thật thì anh nhanh chóng phân rõ giới hạn với cô ta đi, chồng chị ta vừa tìm tới cửa nói muốn đi kiện anh phá hoại gia đình người khác đó!"

Câu nói này làm cho Quý Văn Nghiêu đang ngồi trên sô pha đột ngột đứng dậy: "Em nói gì, Phó Minh Hạo đến đây? Nói rõ ràng anh nghe!"

Vì thế Quý Văn Văn đành kể lại chuyện xảy ra sáng nay, sau đó lại khuyên Quý Văn Nghiêu: "Anh, anh đừng gặp mặt chị ta nữa, em cũng đã cấm không cho chị ta đến tìm anh."

Quý Văn Nghiêu nhíu mày hỏi: "Em dựa vào cái gì mà dám nói với An Nhàn như vậy? Đây là nhà anh, Lâm An Nhàn có ly hôn hay không cũng là người phụ nữ của anh. Quý Văn Văn, lần này anh tha cho em, về sau em còn dám can thiệp vào chuyện của anh và An Nhàn thì cũng đừng trách anh tuyệt tình!"

Sắc mặt Quý Văn Văn lập tức thay đổi, lớn tiếng hét: "Anh còn dám la em, chính anh dây dưa với loại đàn bà đang có chồng lại còn không biết xấu hổ uy hiếp em? Người ta đã có chồng, còn anh thì là cái gì, anh muốn tìm dạng phụ nữ nào mà không có, làm gì phải dính vào loại hoa tàn liễu úa kia, em sẽ nói cho ba mẹ biết xem anh làm thế nào?"

"Nếu em chơi đủ, ở đây đủ rồi thì mau về nhà đi, về phía ba mẹ em muốn nói sao thì tùy em, chuyện khác anh dễ thỏa hiệp dễ bỏ qua, chỉ riêng chuyện của An Nhàn thì bất cứ ai cũng không thể xen vào! Còn nữa, khi nói chuyện về An Nhàn em cũng nên xem lại cách ăn nói của em cho anh!"

Quý Văn Nghiêu nói xong cũng không thèm quan tâm Quý Văn Văn đang tức giận đùng đùng, vào phòng lập tức điện thoại cho Lâm An Nhàn: "An Nhàn, Phó Minh Hạo tới tìm sao em không nói với anh?" Quý Văn Nghiêu sốt ruột hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play