Lâm An Nhàn nhìn Quý Văn Nghiêu mặt đầy tâm sự, đang ngẩn ngơ ngồi ở phía đối diện, anh làm sao vậy, từ lúc vào nhà đã đứng ngồi không yên, đã xảy ra chuyện gì?
"Anh làm sao vậy?" Lâm An Nhàn rốt cuộc vẫn hỏi.
Quý Văn Nghiêu buông bát xuống nói: "Không có gì, anh ăn no rồi."
Nếu Quý Văn Nghiêu đã không muốn nói, vậy cô cũng không nên hỏi nhiều.
Dọn dẹp chén bát xong, Lâm An Nhàn mở tivi xem, ngồi một lát Quý Văn Nghiêu cũng đến ngồi cùng.
"Anh tắm xong rồi à?" Nhìn mái tóc ướt sũng của anh, Lâm An Nhàn hỏi.
Quý Văn Nghiêu chỉ ừ một tiếng rồi lặng lẽ xem tivi.
"Anh không muốn xem thì đừng xem, nhích tới nhích lui làm sao em xem được!"
Lâm An Nhàn nhịn một lúc thật lâu, nhưng Quý Văn Nghiêu cứ ngọ ngoạy không yên, càng không ngừng thay đổi tư thế làm cô không kiềm nổi phải lên tiếng nhắc nhở.
Quý Văn Nghiêu bất động ngược lại xoay người sang nhìn chằm chằm Lâm An Nhàn.
Lâm An Nhàn thở dài: "Rốt cuộc anh làm sao vậy, có chuyện gì cứ nói thẳng, từ khi nào lại dông dài đến thế này."
Quý Văn Nghiêu nở nụ cười, khoát tay lên vai Lâm An Nhàn: "Nhớ em, cả người khó chịu, ăn không ngon ngủ không yên."
Lâm An Nhàn đỏ mặt, không thèm để ý đến anh nữa.
Quý Văn Nghiêu nếu đã mở đầu được rồi thì sao có thể bỏ qua, cánh tay đang khoát trên bả vai, từ cổ áo ngủ bắt đầu lướt xuống bầu ngực đầy đặn, từ vạt áo ngủ sờ vào bên trong, không ngừng xoa nắn bầu ngực mềm mại căng tròn, thỉnh thoảng mân mê hai đóa hạt châu.
Lâm An Nhàn nhìn cũng không dám nhìn Quý Văn Nghiêu, nhìn chằm chằm tivi, nhưng không lâu sau hơi thở của cô đã bắt đầu dồn dập, mắt khép hờ.
Quý Văn Nghiêu hôn lên vành tai Lâm An Nhàn, bàn tay nghịch ngợm tiếp tục dời xuống chiếc bụng phẳng và bắt đầu lần vào bên trong quần lót của cô.
Ngón giữa càn quấy đùa nghịch hạt châu nhô lên cao, sau khi thấy ẩm ướt trơn trượt bắt đầu tách hai mảnh thịt non mềm và bắt đầu đâm sâu vào bên trong đưa vào rút ra khi cạn khi sâu.
Lâm An Nhàn vốn có tình ý với Quý Văn Nghiêu, hơn nữa bình thường hai người làm tình cảm giác cũng cực kì tốt, lúc này làm sao chịu được khiêu khích, thân thể mềm nhũn, miệng nhịn không được rên rỉ.
Quý Văn Nghiêu đang miễn cưỡng chịu đựng, thấy Lâm An Nhàn động tình lập tức ôm cô, xoay người đặt cô quỳ trên sô pha.
"Bé ngoan, em khó chịu rồi phải không, chúng ta bắt đầu bài học đầu tiên nhé?"
Nói xong liền khom người xuống, môi lướt lên lưng cô, cầm lấy tiểu đệ đệ nhắm ngay huyệt động mềm mại ẩm ướt kia đi vào hơn một nửa.
Lâm An Nhàn có chút không thể chịu được: "Anh chậm một chút, đừng như vậy."
"Đừng sợ, lập tức sẽ thoải mái ngay." Quý Văn Nghiêu vừa nói vừa ôm thắt lưng Lâm An Nhàn kéo mạnh về hướng mình, đồng thời bản thân cũng hóp bụng, dùng sức đẩy mạnh eo về phía trước, lập tức làm cho toàn bộ vật nam tính tiến nhập huyệt động.
Lâm An Nhàn thở nhẹ một tiếng, vội vàng hít sâu để giảm bớt cảm giác căng trướng ở bên trong.
Quý Văn Nghiêu cũng ngẩng cao đầu thở hổn hển, cảm thấy bên trong hoa huyệt của Lâm An Nhàn vừa ẩm ướt nóng bỏng siết chặt lấy mình, thỉnh thoảng còn như muốn hút sâu của mình làm anh không tự chủ được run lên, vội vàng dùng đôi tay xoa nắn đôi ngực sữa trắng mềm như tuyết kia, vừa xoa nắn vừa rút ra đâm vào.
Lâm An Nhàn cố nén sự tê dại đang lan tràn khắp cả người, nằm trên sô pha nói với giọng run rẩy: "Nhẹ thôi, chậm một chút!"
Quý Văn Nghiêu đang tràn đầy hào hứng, lập tức ngồi dậy nắm chặt đôi mông trắng tròn của cô và tách ra nhìn chằm chằm vào chỗ hai người đang chặt chẽ kết hợp, nhìn vật nam tính to lớn của mình không ngừng ra vào bên trong cơ thể của Lâm An Nhàn càng ngày càng sưng to, càng lúc càng đâm mạnh hơn.
"Chồng em dạy hay không, hửm?" Quý Văn Nghiêu khàn khàn hỏi.
Lâm An Nhàn đã sớm mềm nhũn không còn một chút sức nào, một câu cũng nói không ra lời, chỉ có thể mặc cho Quý Văn Nghiêu ở phía sau tự tung tự tác. Quý Văn
Nghiêu cũng bị hoa huyệt của nàng vặn xoắn hút chặt phải hít sâu một hơi.
Không biết qua bao lâu, Lâm An Nhàn đã vài lần liên tiếp nếm qua tư vị dục tiên dục tử, mà Quý Văn Nghiêu vẫn không hề có ý định chấm dứt.
"An Nhàn, ông xã cho em ăn lót dạ trước, món chính sẽ từ từ lên sau."
Lâm An Nhàn không hiểu ý anh là gì, chỉ cảm thấy bên dưới lại bị đâm mạnh thêm vài lần nữa, sau đó trong cơ thể nóng lên, còn tưởng rằng cuối cùng anh cũng đã chịu kết thúc.
Nào biết, cả người Quý Văn Nghiêu vẫn dán chặt trên lưng mình, hôn một cái rồi mới nói: "Vợ yêu, nghỉ lấy hơi cho lại sức, rồi chúng ta học bài học tiếp theo."
Nói xong, túm lấy hai cái đệm dựa trên sô pha, đặt dưới bụng Lâm An Nhàn, vật nam tính chậm rãi rút ra, rồi xoay người cô lại đối mặt với anh.
Lâm An Nhàn lúc này đã choáng váng mơ hồ, chỉ cảm thấy mình vừa thở phào được một chút thì lại bị Quý Văn Nghiêu đè lên, ngay sau đó là bầu ngực bị ngậm vào ấm
nóng ẩm ướt thì đã biết rằng anh lại tác quái.
"Nghỉ một chút, được không? Em thật sự rất mệt." Lâm An Nhàn vô lực cầu xin.
"Một lần cuối nữa thôi, anh biết em cũng thích, ngoan." Quý Văn Nghiêu dỗ dành cô.
Lâm An Nhàn đang không biết từ chối thế nào, Quý Văn Nghiêu đã tiến vào, giữ chặt Lâm An Nhàn, bắt đầu một vòng tiến công mới.
Hai tay Quý Văn Nghiêu không ngừng sờ loạn thân thể trần trụi của người dưới thân, cúi đầu say sưa liếm mút hai đỉnh phấn hồng cương cứng.
Lâm An Nhàn bị anh tấn công run bắn cả người, run rẩy chống đỡ.
Quý Văn Nghiêu nhìn bộ dáng xinh đẹp quyến rũ của Lâm An Nhàn hại hào hứng bừng bừng, vật nam tính đã cứng rắn thô to như sắt lập tức căng cứng to hơn nữa, cầm lấy bắp chân của Lâm An Nhàn bắt đầu đâm vào rút ra.
Qua một lúc sau, Lâm An Nhàn gần như không còn chút sức lực nào nữa bắt đầu khóc nức nở.
Quý Văn Nghiêu điên cuồng chạy nước rút đến khi nhận thấy bên trong hoa huyệt của Lâm An Nhàn không ngừng xoắn mút lấy vật nam tính của anh mới nghiến răng lẩm bẩm: "Thật sự muốn làm em chết luôn cho rồi!"
Nói xong liều mạng đem An Nhàn đụng ngã trên sô pha, đâm mạnh kịch liệt mãi cho đến khi sô pha sắp gãy nát anh mới chịu phun ra.
Hơn nửa ngày, Lâm An Nhàn mới bình tĩnh trở lại, đẩy Quý Văn Nghiêu ra: "Anh đứng lên đi."
Quý Văn Nghiêu dúi mặt vào cổ Lâm An Nhàn cười nói: "Mệt quá, để anh nằm một lát lấy lại sức."
“Anh đứng lên rồi nghỉ ngơi, không được sao.”