Chuông điện thoại vang lên từng hồi cho đến khi Hàn Phi Tường không thể ngủ tiếp được nữa, vươn tay lên đầu giường sờ soạng một hồi lâu mới vớ được chiếc di động, mơ mơ màng màng nhấn nút nhận cuộc gọi, vừa ngáp vừa mở miệng nói: “Alo?”
“Tiểu Tường, giờ này con vẫn còn ngủ sao?” Giọng của mẫu thân đại nhân từ đầu bên kia truyền đến, làm Hàn Phi Tường sợ tới mức lập tức tỉnh cả ngủ, vội vàng bật dậy định nhìn lịch bàn coi ngày hôm nay là ngày hoàng đạo gì mà có thể làm ba mẹ luôn biệt vô âm tín tự dưng gọi điện thoại hỏi thăm mình.
“Mẹ??? Sao tự dưng mẹ lại gọi điện vậy?” Hoàn toàn thanh tỉnh rồi, giọng Hàn Phi Tường vẫn mang theo vẻ nghi ngờ tuyệt không muốn tin vào sự thật.
“Mấy ngày nữa không phải đến sinh nhật hai mươi tuổi của con sao, mẹ với ba con trước sinh nhật sẽ trở về.”
Tay đang nhàm chán đảo qua đảo lại mấy tờ lịch đột nhiên dừng lại, con số quen thuộc in trên đó làm Hàn Phi Tường nhớ ra. Quả nhiên sinh nhật cậu sắp tới rồi.
“Vâng, con đã biết.” Tùy ý đáp lại một câu, Hàn Phi Tường thật tâm cũng không quá để bụng chuyện ba mẹ có trở về vì sinh nhật mình hay không.
Cúp điện thoại, Hàn Phi Tường có chút không hiểu sao lần này ba mẹ lại sốt sắng trở về vì cậu như thế? Nhưng mà suy nghĩ kỹ đến nửa ngày, vẫn là không thể lý giải được hai vị có tư duy khác hẳn người thường nhà mình rốt cuộc đang tính toán gì, nên cậu đơn giản cho qua không nghĩ nữa.
Nhìn đồng hồ phát hiện đã sắp đến giữa trưa, Hàn Phi Tường liền rời giường đánh răng rửa mặt, ăn qua bữa cơm sớm, sau đó cậu lập tức login.
.
Bởi vì hôm qua sau khi trở lại bang mới out game, cho nên hôm nay vừa đăng nhập khung cảnh hiện ra là bên trong căn cứ.
“Yo, Tri Hỏa, online rồi.” Vừa thấy Tri Hỏa, Hàn Ly lên mạng sớm đợi đến phát chán lập tức tiếp đón cậu nồng nhiệt.
“Sao có mỗi mình anh thế này?” Tri Hỏa nhìn xung quanh, tò mò hỏi.
“Đoán chừng đám đó hiện tại đều đang ngủ.” Hàn Ly nhún vai nói.
Ngày hôm qua vừa nhận được thông tin của Cổ Lam, mọi người tản ra khắp trò chơi đều lên đường trở về bang. Bởi vì hành trình dài ngắn khác nhau, hơn nữa cũng đã khuya, những người đến trước đều out game hết nên Cổ Lam mới quyết định để sang hôm nay nói sau, dù vậy hầu hết mọi người lúc này vẫn còn đang say giấc nồng.
Trong lúc hai người Tri Hỏa với Hàn Ly một hỏi một đáp nói chuyện phiếm, những người khác cũng lục tục login, kết quả Bắc Hoàng Minh là kẻ đến muộn nhất.
Vừa nhìn thấy tất cả đã có mặt đông đủ, hắn có chút ngượng ngùng cười cười nói: “Thật có lỗi, vừa rồi vướng chút việc.”
“Không có chi, nếu đã có mặt hết rồi thì bắt đầu nói chuyện chính luôn đi.” Cổ Lam tùy tiện phất phất tay, tỏ vẻ không cần để ý.
“Ừ, cậu nói tìm được manh mối rồi, là cái gì?” Đều tự tìm lấy chỗ, bảy người ngồi rải rác trong phòng, tuy rằng bộ dáng có vẻ thực lười nhác, nhưng biểu tình trên mặt đều rất nghiêm túc.
“Ngày hôm qua tôi có đi tìm Cung Thịnh Lạc.” Cắn môi dưới, Cổ Lam tiếp tục nói, “Sau đó thì tìm hiểu chút thông tin từ miệng anh ấy, anh ấy nói NPC tiếp nhận nhiệm vụ cuối cùng ở trên đảo Hải Dương.”
Cổ Lam nói ra, Tri Hỏa liền kêu lớn lên, “Đảo Hải Dương!”
Ngay lập tức mọi người đều quay đầu nhìn cậu, thè lưỡi, Tri Hỏa lúc này mới ý thức được bản thân kích động đến cỡ nào, “Hôm qua tôi với Minh mới vừa từ đó về.”
“Thế có phát hiện ra cái gì không?” Lần này đổi lại là Cổ Lam kích động.
“À, bọn tôi không chú ý lắm đến NPC.” Tri Hỏa vẻ mặt áy náy nói, cậu với Minh dành toàn bộ thời gian để thăm thú phong cảnh nơi đó, nào có để ý tới NPC gì gì chứ.
“Quên đi, bây giờ nên lập tức đến đảo Hải Dương, tra rõ những NPC nơi đó!” Cổ Lam siết chặt nắm đấm, ý chí chiến đấu sục sôi nói.
“Ừ ừ.” Mọi người rớt mồ hôi.
Quả nhiên, tình yêu thật vĩ đại, mặc kệ là nam hay nữ, đều có thể làm con người ta sôi trào nhiệt huyết mà ||||