Người của Minh Giáo đều theo phái hành động, quyết định đi đảo Hải Dương vừa nói ra, ngay sau đó toàn bộ thành viên đã đặt chân lên đảo.
Trừ bỏ Tri Hỏa cùng Bắc Hoàng Minh, những người khác đều là lần đầu đến đảo Hải Dương, nên phản ứng giống hệt Tri Hỏa lúc trước, bọn họ cũng bị cảnh đẹp nơi này làm cho mê mẩn, mãi đến khi Bắc Hoàng Minh mở miệng thúc giục mới dần lấy lại tinh thần.
Theo lời Nguyệt Lượng mới biết được tin Hải bị tập kích, để bảo đảm an toàn cho các thành viên, Bắc Hoàng Minh quyết định áp dụng phương thức ghép hai người một tổ. Bởi vì Lưu Ly với Hải yếu hơn một chút, cho nên Cổ Lam sẽ đi cùng bọn họ, cứ như vậy, ba nhóm phân nhau ra hành động, truy tìm NPC khởi động nhiệm vụ trên đảo Hải Dương rộng lớn.
.
“Đúng rồi, Minh, sinh nhật của cậu ngày mấy?” Tri Hỏa buồn chán đột nhiên hỏi.
“25 tháng 12 đó, sao tự dưng hỏi vậy?” Dừng bước lại, Bắc Hoàng Minh khó hiểu hỏi.
“A, trùng hợp vậy!” Tri Hỏa kinh ngạc, “Sinh nhật tôi là 24 tháng 12 nha.”
Nhướng mày, Bắc Hoàng Minh đáp lại: “Đúng vậy, thật trùng hợp.”
Kỳ thật Bắc Hoàng Minh đã sớm biết ngày sinh của Tri Hỏa. Nhớ rõ khi trước mới vừa biết được cậu ấy sinh sớm hơn mình chỉ một ngày, bản thân còn oán giận không thôi mối nghiệt duyên giữa hai người, nhưng đến hiện tại trong lòng đương nhiên vô cùng cao hứng.
“Vậy tổ chức tiệc sinh nhật trong trò chơi được không?” Tri Hỏa đột ngột thốt lên, cậu muốn được cùng Minh tổ chức sinh nhật, rất rất muốn, cho dù trong hiện thực tất cả mọi người đều quên ngày sinh cậu cũng được, chỉ cần ngày đó Minh có thể ở bên cậu là tốt rồi.
“Cậu định tổ chức ở đâu?” Bắc Hoàng Minh mỉm cười khẽ hỏi, ngầm đồng ý với đề nghị của Tri Hỏa.
Dù sao chỉ cần trong giới hạn những gì mình làm được, hắn sẽ dùng mọi cách để thỏa mãn yêu cầu của Tri Hỏa, huống chi là một bữa tiệc sinh nhật nho nhỏ chứ?
“Ừ, để tôi nghĩ xem nha.” Tri Hỏa vừa đi vừa đá mấy viên sỏi ven đường, cực kỳ nghiêm túc suy nghĩ, muốn tìm ra một nơi thật tốt.
“Hay là tổ chức ở lâu đài thủy tinh?” Bắc Hoàng Minh đột nhiên nói.
“Ừ nhỉ, vậy mà tôi không nghĩ ra!” Tri Hỏa mắt sáng rực, nhất thời vui vẻ hẳn, “Đúng là một nơi tuyệt vời, chẳng những ít người mà cảnh vật còn rất đẹp, tổ chức sinh nhật thì quá hợp rồi! Vậy thì mau chóng chuẩn bị thôi, chẳng còn mấy ngày nữa đâu.”
“Không cần.” Bắc Hoàng Minh kéo Tri Hỏa lại rồi ôm cậu vào trong lòng, khẽ cười nói, “Cái gì cậu cũng không cần làm, mọi việc cứ giao cho tôi, tôi sẽ chuẩn bị cho cậu một bữa tiệc long trọng nhất để chúc mừng cậu tròn hai mươi tuổi.”
“Làm sao cậu biết tôi tròn hai mươi tuổi!” Tri Hỏa nghi hoặc quay đầu nhìn về phía Bắc Hoàng Minh.
Giật mình phát hiện ra mình lỡ lời, Bắc Hoàng Minh vội vàng chữa cháy, “À, là tôi đoán bừa thôi, hóa ra cậu còn chưa tới hai mươi tuổi nha.”
Đoán bừa cũng chuẩn được như vậy sao? Tri Hỏa tuy rằng trong lòng nghi ngờ, nhưng cũng không có nán lại chủ đề này nữa, mà hỏi sang chuyện khác.
“Vậy giờ cậu đang làm gì?”
“Tôi chỉ đang làm mấy việc lặt vặt ở một công ty thôi.”
“Thật là người làm công sao?” Tri Hỏa hiển nhiên không tin.
“Đương nhiên rồi.” Dùng vẻ tươi cười che dấu nỗi chật vật của chính mình, Bắc Hoàng Minh vội vàng dời đề tài, “Bây giờ hẳn là nên tiếp tục tìm NPC chứ?”
Nếu cứ bị Tri Hỏa gặng hỏi mãi như này, Bắc Hoàng Minh không biết mình còn có thể cố gắng duy trì trả lời không chút sơ hở đến lúc nào nữa.
Tri Hỏa còn muốn tiếp tục gặng hỏi tiếp, lại bị Bắc Hoàng Minh kéo đi, trong lòng hoài nghi càng nhiều. Đã không chỉ một lần, mỗi khi hỏi chuyện ngoài đời của Bắc Hoàng Minh thì hắn luôn lựa chọn trốn tránh, không phải không nghi ngờ mà là bản thân cậu muốn tin vào hắn, cho nên mới nhẫn nại không hỏi gì thêm. Chỉ là nỗi bất an trong lòng giờ đây càng lúc càng mãnh liệt.
Cùng với bất an còn có lo sợ, cậu sợ Bắc Hoàng Minh lừa dối tình cảm của mình, dù sao tình yêu giữa hai thằng con trai ngoài hiện thực rất khó khăn để có thể tồn tại. Chỉ cần Bắc Hoàng Minh không còn đủ kiên trì, chỉ cần hắn rời khỏi trò chơi, nếu vậy Tri Hỏa biết đi đâu tìm hắn đây? Chỉ là sự dịu dàng của Minh dành cho bản thân không hề có chút giả tạo, những hành động mâu thuẫn đó càng làm Tri Hỏa thêm phiền muộn.
Mím môi, Bắc Hoàng Minh không phải không chú ý tới sự bất an của Tri Hỏa, nhưng hắn căn bản không thể hứa với cậu điều gì để cậu an lòng. Siết chặt nắm đấm, thứ Bắc Hoàng Minh có thể làm duy nhất lúc này chỉ là tiếp tục giữ im lặng.