Tô Bằng nhập vào thân mèo đen chạy đến nơi cách thủy đình khoảng vài chục mét, ẩn thân ở sau một thân cây trong nội viện, nhìn bốn người trong thủy đình.

Chỉ thấy ở trong thủy đình, một cô gái một thân áo tơ trắng, mang theo khăn che mặt màu trắng, đang ngồi xếp bằng đánh đàn, mà sau lưng nàng có ba người đang đứng.

Ba người kia, có một người là phụ nhân cường tráng, một hầu gái nô tỳ, còn có Lạc Tinh Kiếm Lưu Tinh mà Tô Bằng đã từng gặp qua kia, cũng đứng ở nơi đó.

Phụ nhân cường tráng kia mặt không biểu tình, vẻ mặt lạnh lùng giống như là nam tử, trong tay hầu gái bưng một chồng giấy, hình như đang nhìn cái gì, nhưng bởi vì cô gái áo tơ trắng đeo khăn che mặt đang gảy đàn ở phía trước nên không có lên tiếng, chỉ lẳng lặng đứng chờ.

Mà còn Lạc Tinh Kiếm Lưu Tinh kia, lúc này đứng ở sau lưng cô gái áo tơ trắng gảy đàn, nhưng lại không chút nào che dấu, mắt tràn đầy tình yêu, tràn ngập tình cảm dịu dàng vô tận.

“Nữ nhân đeo mạng che mặt này, chính là Linh Mị Nhi sao?"

Tô Bằng nhập vào thân mèo đen, nhìn thấy một màn này, trong lòng suy nghĩ.

Lạc Tinh Kiếm Lưu Tinh sở dĩ gia nhập Trích Tiên sơn trang, cam tâm làm một quản gia, hẳn là bị mị lực của Linh Mị Nhi hàng phục, cho nên có thể suy đoán, cô gái áo tơ trắng ngồi ở chỗ kia gảy đàn, hẳn là Linh Mị Nhi.

Tô Bằng nhìn thoáng qua nàng, nhìn chưa ra diện mạo có bộ dáng như thế nào, nhưng dáng người thì đúng là một vị mỹ nhân, hết sức thu hút.

“Nàng này nếu là Linh Mị Nhi, cũng thật là một cô gái có tâm kế thủ đoạn, lấy thân phận phong trần của nàng, ở trong giang hồ lăn lộn lại có được một phần sản nghiệp lớn như vậy, ngược lại cũng quá làm khó cho nàng rồi."

Tô Bằng nhìn Linh Mị Nhi, trong lòng suy nghĩ.

Hắn nhập vào thân mèo đen, đứng ở phía sau cây vẫn một mực quan sát bốn người này, nghe tiếng đàn.

Khúc nhạc cô gái này đàn ra nghe giống như là Phượng cầu hoàng, lúc này cũng đã sắp đến hồi kết thúc rồi, nàng lướt qua dây cung trên cây đàn một cái, gảy ra một âm luật cuối cùng, một khúc nhạc đã kết thúc.

Chỉ thấy cô gái áo tơ trắng kia tay vịn chặt dây đàn, để dây đàn ngừng rung, coi như là kết thúc.

“Tài đánh đàn của tiểu thư, thật là càng ngày càng tốt."

Ở sau lưng nàng, hầu gái thoạt nhìn cũng rất là xinh đẹp kia, nói với cô gái áo tơ trắng.

“Ha ha, khúc Phượng cầu hoàng này, ta đàn không dưới ngàn lần, tất nhiên quen tay hay việc."

Cô gái áo tơ trắng khẽ mỉm cười. Sau đó nói:

“Hà Hoa, tư liệu ta muốn ngươi tìm, đã đưa đến hay chưa?"

“Đã đến rồi, người bên kia đã đưa tư liệu kỹ càng của người này rồi, tiểu thư muốn nhìn bây giờ hay sao?"

"Mang qua đây đi."

Cô gái áo tơ trắng nói, hầu gái đứng đằng sau gật đầu, đem một tá giấy trong ngực đưa cho cô gái áo tơ trắng đeo khăn che mặt kia.

Vị cô gái áo tơ trắng này lật xem tư liệu rất nhanh, tư liệu không tính là quá nhiều. Chỉ có bốn năm trang giấy, rất nhanh liền đã xem xong rồi.

“Tô Bằng này, chiến tích trong giang hồ cũng không tệ lắm, trong tư liệu cũng không có nói rõ lắm. Hắn ở trong giang hồ thi đấu chỉ bị bại một lần thôi."

Hầu gái đứng ở phía sau, nói với vị tiểu thư này.

Nghe xong những lời này, Tô Bằng ở ngoài mấy chục thước chấn động trong lòng.

"Không ngờ lại là tư liệu của ta? Các nàng muốn tư liệu của ta làm gì?"

Trong lòng Tô Bằng không khỏi sinh ra nghi vấn.

“Ừm, trong tư liệu cũng không có ghi lại một trận chiến trong Không Văn Tự. Ngươi thay ta viết một phong thư, dùng chuyện này đốc xúc những người làm về phương diện kia một chút, để cho bọn họ tỉnh táo lại, tình báo của bọn hắn cũng không phải là đệ nhất thiên hạ."

Cô gái áo tơ trắng nói với hầu gái.

"Dạ."

Hầu gái gật đầu ghi xuống.

"Trận chiến ở Không Văn Tự?"

Tô Bằng nghe đến đó, trong lòng lại giật mình có chút hiểu được, hắn đi Không Văn Tự vốn là để tìm Linh Mị Nhi, nhưng ở trong đại điện của Không Văn Tự cũng không gặp được nàng. Mà nàng dường như biết rõ chuyện đánh nhau ở bên trong Không Văn Tự, nói như vậy nàng lúc ấy hẳn là ở trong tăng phòng?

Tô Bằng còn nhớ rõ Không Duyên hòa thượng đang mở Pháp Hội thuyết pháp với các tăng khách, có lẽ Linh Mị Nhi này, chính là một trong các thành viên của Pháp Hội.

Có lẽ nàng lúc ấy, đang ở trong tăng phòng, thấy trận so đấu của mình và bốn lão hòa thượng của Đại Không Tự.

Chẳng qua là 'phương diện kia' nàng mới nhắc tới trong miệng là người nào vậy nhỉ?

Cô gái áo tơ trắng có nhắc tới thiên hạ đệ nhất tình báo, dựa theo sự hiểu biết của Tô Bằng, tổ chức có được danh tiếng thiên hạ đệ nhất tình báo này, dường như chỉ có một...

“Tiểu thư, Tô Bằng này lai lịch thần bí, võ công cao cường, không biết là cao đồ của môn phái nhà ai đây."

Lúc này, hầu gái Hà Hoa kia đang đứng ở sau lưng cô gái áo tơ trắng nói.

“Cái này cũng không có gì khó đoán, tin tình báo do phương diện kia cung cấp cũng đã nói qua, Tô Bằng này lúc ở tại Quận Giang Ninh cùng với thành Lâm Y, cũng đã từng mua tin tức của bọn họ, nhất là lúc tại Quận Giang Ninh, đã từng mua tin tức của một tụ hội. Lần tụ hội đó, có liên quan đến một môn phái ẩn sĩ gọi là Tử Hà Môn thu đồ đệ, sau khi nhận được tin tức, Tô Bằng đã từng biến mất ở quận Giang Ninh gần một tháng, mà có trên trăm người thấy hắn được người của Tử Hà Môn dẫn đi, sau đó khi hắn trở lại quận Giang Ninh thì võ công đã tiến nhanh, có lẽ là được Tử Hà Môn thu làm môn đồ."

Cô gái áo tơ trắng nói với hầu gái sau lưng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play