Mọi người nhìn thấy bộ dáng của Lý Cường như vậy cũng nhịn không được bật cười. Kỳ Quân Sát nói: " Đồ nhi ngoan, ngươi sợ cái gì? Ở Cổ Kiếm Viện muốn cái gì là có cái gì, còn có thể tìm được cô nương tu chân thích hợp, song túc song phi, hợp tịch song tu, chẳng phải là việc tốt hay sao?"
Lý Cường kỳ quái cực kỳ, hỏi: " Người tu chân cũng có thể kết hôn a, sao đệ tử không biết?" Hắn nhân cơ hội nói sang vấn đề khác.
Lăng Quân Nham cười nói: " Tiểu sư đệ không biết hay sao, người tu chân chẳng những có thể hợp tịch song tu, còn có thể sinh con, chỉ cần nguyện ý tự hao tổn trăm năm công lực là có thể. Nhưng bình thường thì ngươi tu chân không chịu nếm thử. Cổ Kiếm Viện chúng ta hợp tịch song tu thì rất nhiều nga, sau này nếu ngươi nhìn thấy một cô nương trong lòng thì cũng có thể song tu đó."
Đến giờ Lý Cường mới biết, nguyên lai ở tu chân giới và thế tục giới không có gì khác biệt tại phương diện này, cũng có thể có vợ.
Lý Cường tò mò hỏi: " Sư tôn, trước kia người cũng là hợp tịch song tu hay sao?"
Lời này vừa nói ra, toàn trường khiếp sợ, có đệ tử dám đi hỏi chuyện này với sư tôn của mình hay sao? Kỳ Quân Sát nhàn nhạt nói: " Từng có một người nhưng sau lại cảm thấy ảnh hưởng tu chân, chúng ta đã chia tay."
Lý Cường nghe được cũng ngây người, hắn không dám tin nói: " Nga? Hợp tịch song tu cũng còn có thể chia tay, kỳ quái…như thế nào theo ta nghĩ có gì đó không đúng a."
Lần này chưởng viện của Ngân Phượng kiếm viện Lệ Vũ Mẫn không nhịn được nói: " Tiểu sư bá hình như là lần đầu đến Phong Duyên Tinh phải không?" Nàng còn có một câu nói mà không dám nói, tại sao cái gì tiểu sư bá cũng không hiểu a.
Lý Cường gật đầu nói: " Ta đến lần đầu tiên, vậy có gì kỳ quái đâu? Ngay cả Trọng Huyền Phái ta còn chưa kịp đi thì đã bị sư tôn kéo tới Cổ Kiếm Viện." Hắn tỏ ra bộ dáng không cam lòng.
Kỳ Quân Sát nói: " Như thế nào, không hài lòng sao?"
Lý Cường giở khuôn mặt tươi cười nói: " Nào dám a, lão nhân gia quá lợi hại chỉ cần một tiếng ra lệnh, đệ tử sẽ hết lòng lao vào biển lửa…cái…kia..sẽ không chối từ…" Hắn lại phát giác mình lại nói sai lần nữa.
Kỳ Quân Sát hắc hắc cười: " Đây là ngươi nói, lão nhân gia cần phải kiểm nghiệm một phen."
Lý Cường cười khúc khích mấy tiếng, nói: " Sư tôn a, từ lúc chia tay ở Oan Hồn Hải, lão nhân gia chạy đi đâu vậy? Làm cho đồ nhi tìm cực khổ…"
Kỳ Quân Sát nói: " Đồ nhi ngoan, đừng có đánh lạc hướng, hắc hắc, đi đến nơi nào không cần ngươi quan tâm, lão nhân gia ta sẽ nhanh rời đi, ngươi nói cái gì cũng không hữu dụng, phải ở lại chỗ này, hừ hừ…" Hắn dùng khẩu khí uy hiếp nói.
Lăng Quân Nham cũng nói: " Tiểu sư đệ, cũng không phải lập tức bắt ngươi tiếp nhận, trước tiên hãy thích ứng nơi này, sau đó lại tiếp tay, sư bá cũng vì lo lắng cho ngươi, ở tu chân giới có một nơi cư ngụ thì sẽ tốt hơn. Về phần tu chân, tất cả điển tịch của Cổ Kiếm Viện ngươi đều có thể nghiên cứu, tập hợp sở trường của hai nhà, ngươi nhất định sẽ tiến bộ hơn bây giờ rất nhiều." Hai cao thủ Cổ Kiếm Viện một người uy hiếp một người dụ dỗ Lý Cường, đều làm ra bộ dáng nếu ngươi không đáp ứng thì không bỏ qua.
Lý Cường vẻ mặt khổ sở, ôm đầu nói thầm: " Ai nha, sư tôn chuyên làm mấy chuyện xấu a." Hắn ngẩng đầu nhìn quanh, biết không có ai có thể giúp mình nói chuyện, một hổi lâu hắn nói: " Sư tôn, để cho đệ tử suy nghĩ được không a? Sư ca, không phải ta không chịu giúp ngươi, ta..ta thật sự là không có thời gian ở lại chỗ này, a a, tiểu đệ còn rất nhiều chuyện phải làm."
Kỳ Quân Sát không tha ngang ngược nói: " Ai, đồ nhi ngoan, mau đáp ứng mới ngoan chứ, ân, cứ quyết định như vậy đi!"
Lý Cường muốn dùng biện pháp khác để vượt qua kiểm tra, hắn cũng không để ý tới Kỳ Quân Sát đang nói gì, chỉ hàm hồ ậm ử hai câu, cũng không ai nghe hiểu hắn nói cái gì.
Lăng Quân Nham lại nói: " Xích Âu, ngươi tiếp tục nói đi."
Thiên Xích Âu nói: " Gần đây Phong Duyên Tinh loan truyền một tin tức kinh người, đó là tại Thiên Đình Tinh phát hiện thần khí do thần nhân lưu lại. Các đại phái đều cũng chuẩn bị tranh đoạt, nghe nói gần đây nhất định sẽ xuất thế, nhưng địa chỉ cụ thể còn chưa biết."
Lý Cường nói: " Có phải là thần khí Thiên Thần Chi Nộ hay không? Ta biết chuyện này, sẽ xuất thế sớm thôi."
Mắt của Thiên Xích Âu sáng ngời, nói: " Tiểu sư thúc làm sao mà biết? Chúng ta tìm rất nhiều công phu mới biết được rõ ràng, tất cả môn phái đều không chịu tiết lộ tin tức."
Lý Cường đối với sự bế tắc của Cổ Kiếm Viện cảm thấy rất kỳ quái, hắn nói: " Việc này ta rất rõ ràng, địa điểm xuất thế của thần khí ta cũng biết, quả thật có rất nhiều môn phái chú ý, bất quá nghe nói cấm chế bên trong phi thường lợi hại."
Kỳ Quân Sát trầm mặc không nói, hắn nhớ tới chuyện tranh đấu cùng Phật tông, đó là vì một kiện thần khí, lúc ấy tu chân giới đại loạn, rất nhiều cao thủ cũng đều bị thua, kết quả cái gì cũng không làm được, thật sự là được không bằng mất.
Mọi người đối với Lý Cường thật sự là mở rộng tầm mắt, không ngờ hắn lại biết chuyện này. Thiên Xích Âu lại nói: " Còn một chuyện là Phong Duyên Tinh và Tiềm Kiệt Tinh đại quyết đấu, là do Phó lão gia tử của Trọng Huyền Phái phát khởi, bây giờ có rất nhiều môn phái tham gia."
Kỳ Quân Sát nhìn Lý Cường liếc mắt một cái, ý vị thâm trường nói: " Lão nhân gia ta cũng sẽ tham gia, nếu là đồ nhi ngoan của ta mời đến, a a, Phó Sơn là đại ca của hắn, có đúng hay không đồ nhi ngoan?"
Lý Cường cười nói: " Có lão nhân gia ra mặt, thì mấy người Tiềm Kiệt Tinh sẽ không phải là đối thủ, a a." Hắn nhân cơ hội vỗ mông ngựa, miễn cho việc lão nhân gia cảm thấy mình không vừa mắt. Kỳ Quân Sát bị hắn làm cái trò này nhịn không được ha ha cười to.
Lăng Quân Nham nói: " Sư bá tham gia, vậy Cổ Kiếm Viện chúng ta cũng tham gia. Xích Âu, lát nữa cho người thông tri cho Trọng Huyền Phái."
Lý Cường chen lời nói: " Thuận tiện cho đại ca ta biết, nói với hắn ta sẽ rất nhanh trở về Trọng Huyền Phái."
Cảnh Phong hưng phấn nói: " Lão phong tử cũng tham gia a, ngẫm lại thật là quá phấn khích."
Lý Cường không để ý tới Cảnh Phong, hỏi: " Còn có tin tức gì nữa hay không?"
Thiên Xích Âu nói: " Còn, đó là đại hội Đạo Thuật Pháp Thuật cứ bốn mươi năm diễn ra một lần do Vân Tiêu Thánh Thành tổ chức, là hoạt động lớn nhất Phong Duyên Tinh, còn mấy năm nữa sẽ bắt đầu, Cổ Kiếm Viện chúng ta đã hơn hai trăm năm không có tham gia, lần này chúng ta có mấy đệ tử phi thường xuất sắc muốn cho bọn họ thử xem một chút…"
Kỳ Quân Sát ngạc nhiên nói: " Cổ Kiếm Viện mấy trăm năm cũng không có tham gia? Tại sao?"
Lăng Quân Nham xấu hổ nói: " Liên tục thất bại nhiều lần, sau đó cũng không tham gia nữa. Các đại môn phái nhân tài rất nhiều, Cổ Kiếm Viện chúng ta kém hơn, là viện chủ như đệ tử thật vô năng a."
Kỳ Quân Sát nhất thời lửa giận bốc cao ba trượng: " Cái gì, đệ tử là phải tìm kiếm, các ngươi cứ trốn ở trong nhà, đến nơi nào tìm được mỹ tài có tư chất? Tức chết lão nhân gia ta rồi, đạo thống của Cổ Kiếm Viện đúng là không thể nối nghiệp trong tay các ngươi!"
Lăng Quân Nham thấy Kỳ Quân Sát phát giận, vội vàng mang theo mấy vị chưởng viện thỉnh tội. Lý Cường lại không cho là đúng lên tiếng nói: " Sư tôn a, sợ rằng nguyên nhân không phải tại sư ca bọn họ đó. Các người lão cao thủ đồng lứa tự giam mình tu luyện, mỗi người đều tiềm tu mặc kệ, không thèm để ý đến chuyện của môn phái, cứ để mặc cho bọn tiểu bối tự lo lấy thân, làm tốt thì còn được, làm không tốt thì mắng chửi, thật là không có đạo lý chút nào, lão nhân gia người lại nổi giận với tiểu bối để làm gì a? Phải nghĩ biện pháp giải quyết là được."
Lăng Quân Nham sợ đến vội vàng nói: " Tiểu sư đệ, đừng nói nữa, là chúng ta vô năng, phụ lòng kỳ vọng của bậc trưởng bối."
Thật ra Lý Cường nói như vậy là đúng như trong tâm khảm mấy người Lăng Quân Nham, tiền bối cao thủ của Cổ Kiếm Viện ai cũng lợi hại, nhưng đối với sự vụ của Cổ Kiếm Viện rất ít hỏi tới, đều cũng lo tiềm tu, Cổ Kiếm Viện suy sụp cũng là trong tình lý. Bất quá Lý Cường mở miệng nói thẳng như vậy làm cho bọn họ không quen, tại Cổ Kiếm Viện không thể cãi lời trưởng bối.
Ánh mắt Kỳ Quân Sát lấp lánh nhìn Lý Cường chằm chằm, Lăng Quân Nham mấy người sợ đến toát mồ hôi lạnh, không biết sư bá sẽ làm thế nào phạt vị tiểu sư đệ lớn gan này. Lý Cường lại ương ngạnh không chút sợ hãi nghênh lại lão, thầy trò hai người tựa như hai con gà chọi đang kênh nhau, không chút nhường nhịn. Một hồi lâu, Kỳ Quân Sát nói: " Nga? Xem ra ngươi có ý nghĩ muốn nói là trưởng bối chúng ta không tốt phải không?"
Lý Cường lập tức đáp ngay: " Đúng vậy!"
Ngay sau đó Kỳ Quân Sát liền hỏi: " Ngươi có khả năng làm tốt hơn sao?"
Lý Cường thuận miệng đáp: " Đương nhiên…ách…ngươi!" Hắn lập tức phát hiện mình lại mắc bẫy.
Kỳ Quân Sát ha ha cười to: " Đồ nhi ngoan, cái này chính là do ngươi nói đó! Mụ nội nó, muốn đấu với lão nhân gia ta, ngươi đừng có mộng! Haha!" Hắn đã làm ra một cái vòng để cho Lý Cường tự mình chui vào. Hai thầy trò từ ngày đầu tiên gặp mặt thì không ngừng ám đấu, nhưng Lý Cường chưa bao giờ chiếm được tiện nghi của lão. Hắn lại ôm đầu ngồi trên tấm đệm, lẩm bẩm tự mình cũng không biết là đang nói cái gì.
Mọi người bị hai thầy trò làm đến mơ hồ không biết làm sao, họ chưa từng thấy qua loại quan hệ thầy trò như thế bao giờ.
Lăng Quân Nham nói: " Sư bá, tiểu sư đệ nhất định sẽ lưu lại, a a, đệ tử có thể nhìn ra hắn là người nhiệt tâm a."
Lý Cường biết sư tôn và sư ca hai người một xướng một hòa, một người làm ra vẻ mặt giận dữ, một người lại làm ra vẻ xoa dịu. Hắn ngẫm lại thật khó mà trốn tránh, bất đắc dĩ nói: " Sư tôn, sư ca đừng có làm nháo nữa, nhưng phải đáp ứng hai yêu cầu của ta mới được, thế nào?"
Ánh mắt Kỳ Quân Sát nhìn sang Lăng Quân Nham có ý hỏi, hắn bèn gật đầu. Hai vị lão già này ngay từ đầu đã có sự ăn ý. Kỳ Quân Sát hắc hắc cười: " Đồ nhi ngoan, hai điểm yêu cầu đó nói thử nghe một chút."
Lý Cường nói: " Thứ nhất, ta không làm viện chủ Cổ Kiếm Viện, các ngươi nhất định có nhân tài tự mình bồi dưỡng, hãy để cho hắn tiếp nhận.."
Lăng Quân Nham vội la lên: " Ai…"
Lý Cường ngăn hắn lại, tiếp tục nói: " Nghe ta nói lý do! Ta vừa đến kiếm viện, mọi việc đều không quen, người bên dưới cũng không hề phục ta, muốn làm chuyện gì đều cũng khó khăn. Cho dù có chủ ý tốt cũng không thực hiện được." Mọi người âm thầm đồng ý lời nói này của hắn.
Kỳ Quân Sát là người thâm sâu, không chút phản ứng hỏi: " Còn thứ hai là gì?"
" Thứ hai là chờ sau khi đệ tử làm xong công việc của mình, sau đó trở lại Cổ Kiếm Viện." Lý Cường cười khổ nói: " Lão nhân gia có thể tự mình chạy loạn khắp nơi, lại đổ trách nhiệm lên đầu đệ tử, hừ hừ! Sư tôn lại không có một chút trách nhiệm nào!"
Kỳ Quân Sát xoa tay, đắc ý cười nói: " Đồ nhi ngoan, đừng có than oán nữa, hai điều kiện này của ngươi cũng được, cứ như vậy đi, ngươi thay thế lão nhân gia ta xem chừng Cổ Kiếm Viện. Lăng tiểu tử, ta đã để đồ nhi duy nhất của mình lưu lại, nếu còn làm không tốt, thì cũng không thể trách được ai nữa."
Lăng Quân Nham cung kính trả lời: " Cảm ơn sư bá đã quan tâm, đệ tử nhất định hết sức tận tâm." Hắn lại nhìn Lý Cường nói: " Tiểu sư đệ, Cổ Kiếm Viện có một chức vị vẫn còn thiếu, vị trí này là do trưởng bối đức cao vọng trọng đảm nhiệm, nếu tiểu sư đệ không muốn làm viện chủ, vậy ngồi trên chức vị này đi nhé."
Lý Cường chỉ cần không làm viện chủ thì việc gì cũng đồng ý, nhưng trong lòng hắn còn có điểm khó chịu, nói: " Sư ca, đây là chức vị gì a?"
Lăng Quân Nham cười nói: " Giám viện Cổ Kiếm Viện, một chức vị có thể ước thúc viện chủ. Vốn có bốn người đảm nhiệm, bây giờ toàn bộ đều khuyết, chờ ta giao lại chức vụ viện chủ, cũng sẽ đảm nhiệm chức vị này."
Lý Cường ngẫm nghĩ: " Điều này hình như chẳng có gì khác biệt a, ai! Nhưng vẫn còn xem mặt mũi của sư tôn, cái gông này đã buộc trên cổ, thật không biết lúc nào mới có thể cởi ra."
Kỳ Quân Sát nói: " Vậy cũng tốt, buông tay để cho bọn tiểu bối cố gắng, các ngươi ở một bên hiệp trợ. Ân, Lăng tiểu tử, lão nhân gia ta nhớ Cổ Kiếm Viện có không ít đồ ăn ngon, sao ngươi lại không đem ra? Không phải lão nhân gia ta nói ngươi, gặp chuyện lại không biết làm gì…"
Lăng Quân Nham ngại ngùng nói: " Sư bá thứ tội, đệ tử sẽ an bài."
Nữ đệ tử của Ngân Phượng kiếm viện liền dâng lên điểm tâm, còn thêm các loại kỳ trân dị quả. Lý Cường trong lòng nhiều tâm sự, nhìn những trân hi giai bảo này mà ngẩn người. Kỳ Quân Sát nháy nháy mắt nhìn mọi người, lớn tiếng nói: " Được rồi, đồ vật tốt a, mọi người cùng nhau ăn đi."
Kỳ Quân Sát là lão gian hoạt, tuyệt không cho Lý Cường thời gian suy nghĩ nhiều, hắn lấy ra một ngọc đồng giản đưa cho Lý Cường: " Đồ nhi ngoan, đây là một ít tạp kỹ bàng môn của ta, a a, ta biết ngươi am hiểu công pháp của mấy nhà, hơn thêm cũng không có tác dụng lớn, sau này ngươi có thể nghiên cứu các loại điển tịch của Cổ Kiếm Viện, cho nên môn pháp tu luyện của bổn phái cũng không cần đưa cho ngươi, bàng môn tạp kỹ này có thể giúp ngươi chơi đùa, bên trong có khôi lỗi thuật làm cho ngươi hứng thú."
Lý Cường rầu rĩ tiếp nhận, nói: " Cảm ơn sư tôn, người cứ yên tâm, lời đệ tử nói là sẽ giữ…ai, thật có chút không cam lòng, nhưng không đấu lại lão nhân gia thì đành rút lui thôi."
Kỹ xảo vuốt lòng người Lý Cường sử dụng rất thuần thục, vừa lơ đãng như không có gì vừa có thể làm mát lòng Kỳ Quân Sát một lần. Mấy người Lăng Quân Nham lại không nghe ra hàm nghĩa trong câu nói của hắn, còn vì hắn mà lo lắng, sợ Kỳ Quân Sát tức giận, bọn họ đã có thói quen phân biệt tôn ti cao thấp.
Nhưng Kỳ Quân Sát lại vui thích mở to hai mắt, nói: " Đồ nhi ngoan, lão nhân gia ta có nhiều kinh nghiệm trong cuộc sống, có cái gì không biết nào? Hắc hắc, tiểu tử ngươi cũng không đơn giản, ý nghĩ linh hoạt, tư lộ rõ ràng, công phu vỗ mông ngựa càng là nhất lưu, hắc hắc.." Thật ra cái gì lão cũng hiểu được, đối với đệ tử Lý Cường này hắn vốn rất thích, cho nên Lý Cường vỗ mông ngựa hắn thì hắn cứ thoải mái hưởng thụ, nếu là người khác thì hắn ó thể đã không hề để ý tới.
Thầy trò hai người bên nịnh bên hưởng, làm cho mọi người mơ hồ hoa mắt, làm cho Thiên Xích Âu trợn mắt há mồm, hắn nổi danh là chính nhân quân tử, hơn nữa lại là người kế thừa viện chủ, được gọi là Nhân Nghĩa Kiếm tiên sinh, là người cổ hủ nhất, nhưng Kỳ Quân Sát và Lý Cường đều là trưởng bối của hắn, bất luận bọn họ làm gì, hắn chỉ có thể mở to mắt mà nhìn, cái gì cũng không dám nói. nguồn TruyenFull.vn
Kỳ Quân Sát nói: " Lăng tiểu tử, quét dọn Thanh Kiếm viện và Hoàn Kiếm các sạch sẽ, lão nhân gia ta sẽ ở đó tiềm tu một đoạn thời gian, không có đại sự đừng đến phiền ta, ngoại trừ đồ nhi ngoan, ngươi và tiểu Âu, không cho ai khác quấy rầy, biết không?"
Lăng Quân Nham mừng rỡ vô cùng, có Kỳ Quân Sát tọa trấn, còn có ai dám khinh thường Cổ Kiếm Viện? Hắn biết tình trạng của Cổ Kiếm Viện hiện giờ cũng làm cho vị tiền bối này lo lắng, có một Tán Tiên như Kỳ Quân Sát trợ giúp, Cổ Kiếm Viện nhất định có thể khôi phục sự huy hoàng của ngày xưa. Hắn hưng phấn nói: " Dạ được, cảm ơn sư bá quan tâm hậu ái." Hắn lập tức truyền xuống mệnh lệnh của viện chủ, Hoàn Kiếm Các là cấm địa của toàn viện, bất luận là ai nếu không có lệnh tuyệt đối không cho đi vào. Hắn lại hỏi Kỳ Quân Sát: " Sư bá, có muốn tìm mấy đệ tử hầu hạ ngài không?"
Kỳ Quân Sát lắc đầu: " Không cần đâu, ta có Tán Linh sai khiến, cũng rất thuận tiện."
Lý Cường tò mò hỏi: " Tán Linh là cái gì?" Hắn thật sự không hiểu.
Kỳ Quân Sát dương tay đánh ra ba đạo bạch quang, chỉ thấy ba đạo bạch quang lơ lửng trên đại điện, hóa thành hai nữ một nam, phiêu nhiên quỳ bái: " Bái kiến chủ nhân!"
Lý Cường kinh dị nói: " Di, Linh Thể a!"
Kỳ Quân Sát cười nói: " So với tiểu nha đầu kia của ngươi thì kém rất nhiều a. Chờ khi tiểu nha đầu kia xuất thế, thì cô ta có khả năng đánh nhau đấu pháp bảo a. Còn mấy linh thể này của ta thì không được, chỉ có thể làm ít việc lặt vặt mà thôi. Loại Tán Linh này ngươi cũng có thể làm ra được, ngọc đồng giản ta cho ngươi có ghi lại." Hắn dùng một chiêu thu hồi Tán Linh.
Trong lòng Lăng Quân Nham giật mình, Tán Linh là phải dùng nguyên anh tu luyện ra, sư bá dám thu nguyên anh thể, đó là một chuyện vô cùng cấm kỵ. Trên mặt mấy người Xích Âu cũng toát ra nghi vấn. Kỳ Quân Sát tinh minh, liếc mắt một cái thì đã nhìn ra hoài nghi của bọn họ, nói: " Mấy tiểu tử các ngươi, đối với lão nhân gia ta còn dám hoài nghi? Yên tâm đi, mấy nguyên anh lệ phách này là ta đoạt được từ tay những người đã thu họ. Ai, đầu óc của các đệ tử ngươi, ôm điều luật của Cổ Kiếm Viện không buông, không dám vượt qua những luật lệ cổ hủ, Cổ Kiếm Viện phát triển toàn là nhờ các ngươi, nếu tư tưởng các ngươi không thay đổi, không biết biến thông, sau này phải thoải mái buông tay chân làm việc, có lão nhân gia ta hậu thuẫn cho các ngươi biết chưa."
Kỳ Quân Sát lại nhịn không được giáo huấn bọn họ. Mấy người Lăng Quân Nham mặc dù bị hắn la mắng, nhưng trong lòng đặc biệt cảm kích, đã nhiều năm như vậy bọn họ muốn được nghe trưởng bối dạy dỗ cũng không có khả năng. Mấy người đều khom lưng thụ giáo.
Lý Cường suy nghĩ một chút nói: " Sư ca, ta có mấy đệ tử, tư chất coi như không tệ, có thể để cho bọn họ đến Kim Lân kiếm viện tu luyện không?" Trong lòng Lý Cường rõ ràng, mình không có hệ thống tu luyện, có nhiều thứ không hiểu rõ ràng, nếu có thể làm cho Mạt Bổn mấy người đi vào tu luyện tại đại môn phái như thế này, có thể rất nhanh sẽ đạt được trụ cột tu chân, đối với việc phát triển sau này có thật lớn chỗ tốt.
Lăng Quân Nham cười nói: " Tiểu sư đệ, không thành vấn đề. Bất quá bối phận bọn họ rất cao, kiếm sư của kiếm viện không tiện quản lý…"
Lý Cường gật đầu: " Ta có nghĩ qua, để cho bọn họ toàn bộ giấu diếm thân phận, đi theo mọi người đồng thời tu luyện. A a, mấy đệ tử này của ta cũng không biết phân biệt lớn nhỏ, để cho bọn họ chịu chút quản lý cũng tốt."
Thiên Xích Âu chăm chú nói: " Sư thúc yên tâm, đệ tử nhất định sẽ an bài cho các huynh đệ thật tốt."
Lý Cường quay đầu nói với Hồng Thiêm: " Ngươi cũng gia nhập vào đi, ngươi và Mạt Bổn hai người đi vào Kim Lân kiếm viện trước, còn những người khác chờ khi ta từ Thiên Đình Tinh trở về, cũng sẽ cho bọn họ tham gia."
Hồng Thiêm kích động đến nỗi trong lòng nhảy loạn mãnh liệt, loại cơ hội này thật sự rất khó được, hệ thống học tập tu chân có thể giúp cho mình giải quyết vô số nghi vấn, đối với con đường tu chân sau này có chỗ tốt thật lớn. Hắn cảm kích nói: " Cảm ơn sư thúc, Hồng Thiêm nhất định cố gắng."
Mạt Bổn cũng nói: " Cảm ơn sư tôn."
Thiên Xích Âu gọi một đệ tử, ra lệnh cho hắn đưa Hồng Thiêm và Mạt Bổn đến Kim Lân kiếm viện. Cảnh Phong cười nói: " Hai người bọn họ còn hoàn hảo, nếu mấy người Nạp Thiện tới, hắc hắc, đã có thể náo nhiệt rồi."
Lý Cường hỏi: " Lão phong tử, ta phải đi Thiên Đình Tinh, ngươi ở lại đây hay đi theo ta?" Trong lòng hắn vẫn nhớ tới Mạc Hoài Viễn, chia tay lâu như vậy, hắn nhất định đợi rất nóng nảy.
Cảnh Phong buồn rầu nói: " Ai! Không có đánh nhau, buồn chết đó. Ta nghĩ muốn ở lại Phong Duyên Tinh nhìn xem ở đâu có thể đánh nhau và đấu pháp bảo, không đi với ngươi đâu, chờ ngươi trở lại rồi hãy nói."
Lý Cường cười nói: " Ta có chủ ý, ngươi muốn nghe hay không?"
Tinh thần Cảnh Phong run lên, vội hỏi: " Ngươi nói! Ngươi nói! Có phải có thể đánh nhau hay không?"
Lý Cường nói: " Đệ tử của Cổ Kiếm Viện chưa từng có kinh nghiệm thực chiến, ngươi có thể bồi bọn họ luyện một chút, một người đánh không lại thì để cho hai người lên, nếu không được, thì cùng một đám, hắc hắc, dám chắc có thể cho ngươi giải buồn a."
Kỳ Quân Sát và Lăng Quân Nham liền giật mình, Lý Cường đang giúp cho Cổ Kiếm Viện tìm một cao thủ làm giáo luyện. Kỳ Quân Sát lập tức nói: " Trong hàng đệ tử của Cổ Kiếm Viện có không ít hảo thủ, ân, như vậy rất tốt, Lăng tiểu tử, hãy để cho hắn làm khách khanh kiếm sư của Cổ Kiếm Viện là tốt rồi."
Lăng Quân Nham lập tức đáp: " Dạ, sư bá, đệ tử nhất định làm cho Cảnh huynh hài lòng."
Bất tri bất giác Cảnh Phong đã bị ba cao thủ giảo hoạt này cho vào bẫy. Hắn hưng phấn nói: " Được a, phong tử không đi nữa. Ở lại Cổ Kiếm Viện chơi đùa một chút, haha.." Bộ dáng xoa tay đắc ý của hắn làm cho mọi người cười to một trận.
Vừa rồi hắn và Lý Cường đánh nhau, mọi người ở đây đều là đại hành gia, thấy rất rõ ràng, thực lực của Cảnh Phong thật ra rất mạnh nhất là hắn am hiểu âm công, đây là công pháp hiếm thấy tại tu chân giới của Phong Duyên Tinh, đối với việc mở rộng tầm mắt của đệ tử Cổ Kiếm Viện thật có chỗ tốt không ít.
Có đệ tử báo lại, Hoàn Kiếm Các đã được quét dọn sạch sẽ.
Kỳ Quân Sát nói: " Lão nhân gia ta đi. Lăng tiểu tử, có việc tìm sư đệ ngươi thương lượng, tin tưởng ánh mắt của sư bá, tiểu tử này có thể làm cho Cổ Kiếm Viện trở mình. Hắc hắc, đồ nhi ngoan, lúc nào ngươi cũng có thể đến Hoàn Kiếm Các tìm ta, những người khác không có việc gì thì không được tới, biết không?" Hắn quả thật thiên vị tới cực điểm, nhưng quy củ của Cổ Kiếm Viện, trưởng bối có thể tùy tâm sở dục, vãn bối chỉ được nghe mà thôi. Mấy người Lăng Quân Nham khom người đáp ứng.
Trong chớp mắt Kỳ Quân Sát đã vô ảnh vô tung.
Cảnh Phong hét lên: " Hãy để cho lão phong đi gặp đám đệ tử này đi, thật là chờ mong a."
Thiên Xích Âu lấy ra một đai lưng màu vàng, cười nói: " Đây là đai lưng khách khanh của Cổ Kiếm Viện chuyên dùng, đệ tử môn hạ nhìn thấy sẽ biết thân phận của ngài thôi." Hắn đưa cho Cảnh Phong, xem như chính thức kết hạ được phong tử cao thủ này, còn nói: " Khách khanh kiếm sư có thể tra duyệt điển tịch của Cổ Kiếm Viện, hàng năm còn có cung phụng tiên thạch và các loại kỳ trân hiếm có."
Cảnh Phong hưng phấn cầm lấy đai lưng, đeo lên rồi cười nói: " Nga, còn có nhiều chỗ tốt như vậy a."
Lăng Quân Nham cũng lấy ra một vật có hình dáng như cây lược nhỏ, có bảy cái răng, nhìn như những tiểu kiếm màu vàng, hắn dương tay xuất ra ghim lên đầu Lý Cường, cũng xảo diệu búi gọn mái tóc của hắn lại. Lăng Quân Nham cười nói: " Đây là tiêu chí của giám viện, cũng là một kiện pháp bảo hộ thân, tiểu sư đệ, sau này Cổ Kiếm Viện là nhà của ngươi."
Lý Cường đối với chữ gia rất mẫn cảm, lời nói của Lăng Quân Nham làm lòng hắn gợi lên một cảm giác thật ấm áp: " Ân, sau này mời các vị chiếu cố cho." Hắn khách khí vài câu, trong lòng nghĩ thầm, bây giờ đi Trọng Huyền Phái trước hay trở về Thiên Đình Tinh? Hắn có chút không quyết, liền hỏi: " Sư ca, ngươi biết tình huống của Trọng Huyền Phái hay không? Phó Sơn Phó đại ca còn ở Phong Duyên Tinh không?"
Hắn nghĩ nếu Phó Sơn còn ở Trọng Huyền Phái thì hắn về đó trước, nếu không thì hắn đi Thiên Đình Tinh trước.
Lăng Quân Nham nói: " Bây giờ các cao thủ của các đại môn phái đều vắng mặt ở Phong Duyên Tinh, cao thủ Trọng Huyền Phái ngoại trừ Bạch Phát Ngô Sân mới trở về hình như không có ai ở nhà."
Thiên Xích Âu nói: " Nghe nói Phó lão gia tử đi tới một tinh cầu rất xa, làm gì thì không rõ ràng lắm, đó có một đoạn thời gian không còn ở chỗ này, nếu hắn còn ở Trọng Huyền Phái thì Phong Duyên Tinh đã náo nhiệt hơn bình thường, Phó lão gia tử đúng là có bằng hữu khắp thiên hạ a."
Nghe nói Phó Sơn không có ở Phong Duyên Tinh, trong lòng Lý Cường có chút thất vọng: " Được rồi, ta đi Thiên Đình Tinh, làm xong chuyện mới trở về." Hắn sờ sờ cây lược nhỏ trên đầu, tựa hồ như nhớ tới cái gì, thuận tay lấy ra vài món pháp bảo lấy được ở Đại Huyễn Phật Cảnh, cười nói: " Sư ca, cái Bích Vân Tử này tặng cho ngươi. Xích Âu, ngươi có thổ tính thể chất?"
Lăng Quân Nham cầm lấy Bích Vân Tử kinh ngạc nói: " Tiểu sư đệ, đây là pháp bảo do Thải Tập Hỗn Bích Khí ngưng luyện, đồ vật tốt a, cảm ơn."
Thiên Xích Âu gật đầu nói: " Dạ, tiểu sư thúc. Đệ tử là người có thổ tính thể chất hiếm thấy."
Lý Cường đưa cho hắn một viên thổ tính tinh châu lấy được trong Phật Trần, nói: " Đây là thổ tinh tinh hoa, hẳn là thích hợp cho ngươi dùng."
Viên thổ tinh chi châu này cỡ một quả trứng nhỏ phát ra kim quang màu vàng nhàn nhạt, nó là bảo châu kết tinh từ trong Phật Trần xuất ra, xem như là kỳ trân ít có, người khác lấy được có lẽ không có tác dụng lớn, nhưng Thiên Xích Âu lấy được thì sự trợ giúp đối với hắn đã không còn là chuyện đùa nữa.
Thiên Xích Âu đón nhận bảo châu, chỉ cảm thấy từ trong bảo châu tỏa ra một cỗ lực lượng vô cùng quen thuộc, hắn sửng sốt hồi lâu mới thở dài nói: " Trời ạ, loại thiên tài địa bảo này tiểu sư thúc từ nơi nào tìm ra? Đối với đệ tử trợ giúp thật sự là rất lớn, dựa vào viên bảo châu này, đệ tử có thể dễ dàng đột phá cảnh giới tu chân hiện giờ, cảm ơn tiểu sư thúc!"
Lý Cường cấp cho chưởng viện Chung Ly Phiên của Bách Phụng Viện là một thanh phi kiếm, cấp cho chưởng viện Hàn Tố Á của Tiềm Căn Viện là một kiện chiến giáp, đều là những trân phẩm hiếm thế. Cấp cho Lệ Vũ Mẫn là một Cửu Khúc Linh Sư Đại, nàng cười duyên nói: " Tiểu sư bá, không công bình nha, cấp toàn đồ tốt cho các sư huynh thôi!"
Lăng Quân Nham trách mắng: " Tiểu Mẫn, sao có thể nói chuyện với sư bá như vậy?"
Lý Cường lơ đễnh, cười nói: " Sư ca, không quan hệ gì. A a, tiểu Mẫn là thủy tính thể chất?"
Thiên Xích Âu chen lời đáp: " Sư muội là thủy âm thuộc tính, cũng rất hiếm thấy!"
Lý Cường nghĩ thầm: " May mắn là lão tử có nhiều thứ cổ quái, nếu không là hổ thẹn rồi." Hắn lấy ra một viên huyền châu, hỏi: " Cái này được không?"
Lệ Vũ Mẫn chỉ là nói giỡn, không nghĩ tới Lý Cường lại lấy ra một viên bảo châu, nàng tập trung nhìn vào, kêu to lên: " Nha! Là bảo châu do huyền khí ngưng luyện…" Nàng cầm nơi tay, vui vẻ không nói nên lời.
Lý Cường dùng pháp bảo trao tặng làm thế công khiến cho nảy sinh tác dụng thật lớn, trong vô hình mọi người trở nên thân cận với hắn rất nhiều.
" Vị tiểu sư đệ này thật không thể khinh thường." Trong lòng Lăng Quân Nham cảm khái đồng thời sinh ra thật lớn lòng tin tưởng đối với hắn.