Mộc Vân lắc đầu, trước sau vẫn là biểu cảm nước lửa đều không động đến được.
Nhưng đi thêm vài bước, nàng lại đột nhiên quay đầu, bình tĩnh nói: - Nếu tất cả là thật, vậy tôi gả cho anh là được rồi!
- Phụt! Trần Mặc đang uống nước lập tức phun hết ra.
Nhìn thấy những du khách xung quanh đang dõi mắt tò mò hau háu đợi xem kịch hay, hắn vội vàng hạ giọng nói: - Đừng nói giỡn, cô có hiểu ý nghĩa của hôn nhân là gì không, tôi vì cái gì nhất định phải lấy cô?
- Là sao? Thế vì sao anh không chịu lấy tôi? Mộc Vân nghi hoặc chớp chớp mắt, mấy trăm cặp mắt xung quanh cũng đang chăm chú nhìn như đang xem kịch ngôn tình.
- Tôi biết nấu cơm, giặt quần áo, sửa sang lại phòng ốc, còn có thể chăm sóc Huân Nhi… Hơn nữa tôi thấy bản thân cũng không khó coi, tiền lương cũng cũng đủ nuôi sống hai người chúng ta!
Mặc dù biết đối phương không có cảm tình, nhưng giờ phút này nghe thấy Mộc Vân bình tĩnh trả lời, Trần Mặc không biết phải làm sao, đột nhiên thấy bản thân bị cảm động.
Thật ra người bị cảm động đâu chỉ có hắn, những du khách xung quanh hốc mắt đều đã sớm ươn ướt hận không thể trực tiếp nhào lên bắt Trần Mặc đồng ý.
Nhưng ngay lúc ấy, tiểu Huân Nhi cũng rất quỷ dị xuất hiện. cô bé nhào lên ôm lấy đùi Trần Mặc, điềm đạm đáng yêu nói : - Ba ba, ba không cần Huân Nhi và mẹ nữa sao?
Ta ngất mất! Trần Mặc bi phẫn không nói gì ngửa cổ lên trời, thầm nghĩ bản thân vì sao lại gặp phải ba cái chuyện chỉ có trong phim ảnh này vậy.
Giờ phút này, mấy trăm du khách đều chăm chăm nhìn hắn, trong cái loại ánh mắt bi phẫn này, Trần Thế Mỹ bỏ vợ bỏ con cũng đã muốn tái sinh rồi.
Ngay sau có, Mộc Vân lại mạnh mẽ nói thêm một câu: - Còn nữa, lần trước anh cho tôi xem phim AV… Mấy chuyện người ta làm được, tôi cũng sẽ làm với anh!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT