“Giết heo? Cô có biết người cô giết chính là Phó thị trưởng Cổ Thành, là cán bộ quan trọng của quốc gia!” Nguyên Đông Nam không khỏi có chút nổi giận, lạnh lùng quát lớn vào khuôn mặt dửng dưng của Vương Linh. Bọn họ giống như chó ngày đêm truy xét vị trí của Lý Bình, nhưng trong miệng người con gái này lại bị nói không đáng giá một đồng tiền. Đường đường là Phó thị trưởng còn không sánh bằng một con heo.
“Vậy anh có biết Phó thị trưởng Lý Bình cưỡng gian bao nhiêu phụ nữ lại còn tham ô bao nhiêu tiền công quỹ, đã tham gia bao nhiêu tổ chức phi pháp trong bóng tối hay không, anh có biết ông ta là một kẻ giặc bán nước không?”
Lạnh lùng gầm lên, màu máu hiện lên trên đôi mắt đen xinh đẹp của Vương Linh, ánh mắt như một con dao căm hận đâm vào tận xương cốt Nguyên Đông Nam, sợi thần kinh phút chút đứt đoạn, anh ta kinh hãi…
“Vương Linh, chị thật còn sống… Nhìn xem, em nói không sai chứ!”
Noãn Noãn vỗ tay nhảy lên cao ba thước, hận không thể lập tức xông lên phía trước ôm Vương Linh.
Không ngờ, dieenndannleequyydonn một giây kế tiếp liền bị bàn tay lớn của Chiến Vân Không vồ một cái níu lấy cổ áo kéo vào trong ngực.
Nghe thấy tiếng nói nhìn lại, đôi mắt Vương Linh như sóng nước gợn đung đưa tràn đầy ý cười, “Tiểu Noãn Noãn, đã lâu rồi không gặp.”
Nhớ lại thời thanh xuân tốt đẹp, cười đến mức vui mừng kích động, giãy giụa cơ thể gầy yếu.
“Chiến Vân Không, anh buông em ra, nhanh lên một chút.”
Bàn tay Chiến Vân Không nặng nề vỗ lên mông tròn vừa vặn của cô, lại gần bên tai cô nói nhỏ.
“Đừng làm rộn, anh nhất định phải bảo đảm an toàn của em, khi nào nên thả anh tự nhiên sẽ thả em, ngoan một chút cho anh.”
Má ơi, thật bá đạo nha, lắc đầu, đồ bạo quân tâm tình bất định.
Quan Lê Hiên đưa máy phân biệt thân phận cho Chiến Vân Không.
“Lão đại, anh xem một chút đi!”
Bên trong tròng mắt sắc bén đều tối tăm, nếu muốn tra xét thân phận cụ thể của Vương Linh phải cần đến cấp bậc cao hơn mới có thể thẩm duyệt?
Trầm tư đi qua, ngón tay dài nhấn một chuỗi thật dài trên bàn phím.
Một phút, màn hình biểu thị kết quả vừa tìm kiếm được, đọc nhanh như gió, sau khi xem sơ qua khóe môi Chiến Vân Không nhếch lên cười, giống như cơn gió lạnh thổi qua trong mùa đông.
Quan Lê Hiên ngạc nhiên, làm sao lại khiến lão đại cười cơ chứ, tò mò, tiến lên một bước lại gần cúi đầu xem xét, hô hấp không thông, anh ta im lặng đến nghẹn.
Khá lắm, cô ấy là… cô ấy thế nào lại là…
Liếc mắt nhìn màn hình ngẩng đầu nhìn Vương Linh một cái, nhìn lại màn hình ngẩng đầu nhìn Vương Linh lần nữa…
Vương Linh, 22 tuổi, nữ, đặc công cấp A của cục an ninh nước J, một gạch ba sao cấp bậc Thượng úy.
Đây chính là vì cái gì, nguyên nhân thân phận của cô cần phải có cấp cao khác thẩm duyệt, đặc công là một lực lượng bí ẩn sau lưng quốc gia, bình thường bọn họ chỉ hoạt động trong bóng tối, phụ trách an toàn thông tin chính trị kinh tế của quốc gia, tấn công thế lực tà ác phần tử đối địch.
Mở trói cho Vương Linh, ba người đàn ông cũng xếp thành hàng ngồi, sáu con mắt đồng loạt xem xét kỹ lưỡng cô, muốn cố gắng nhìn ra chút gì, người con gái này không đơn giản, có xinh đẹp có thông minh, có khỏe mạnh có bản lĩnh, có sự phán đoán sắc bén, không sợ hãi, đúng là nữ sĩ quan quân nhân đặc biệt, trong tập đoàn quân sự rất khó tìm được vài người như vậy.
“Tôi nói ba vị đại gia này, không cần phải nhìn chằm chằm tôi như nhìn động vật quý hiếm chứ, tôi thề tuyệt đối thẳng thắn được khoan hồng kháng cự bị nghiêm trị, hướng về tổ chức thành thật khai báo.” Vương Linh làm như thật giơ ba ngón tay lên thề.
Khuôn mặt xinh đẹp này, cười quyến rũ mê người làm mù mắt Quan Lê Hiên.
Noãn Noãn ngược lại dương dương tự đắc ngồi xếp bằng trên giường, Vương Linh là đặc công cao cấp của quốc gia, thật không nghĩ tới, nghề nghiệp thật trâu bò, khó trách lần đầu tiên cô nhìn thấy Vương Linh liền cảm thấy trên người cô ấy có loại khí phách mạnh mẽ không nói ra được.
Ba năm trước đây cô ấy cũng chỉ là một cô gái mười chín tuổi.
Vương Linh ngồi ngay ngắn, mở miệng yếu ớt nói.
“Sự việc phải kể đến vụ án mưu sát ba năm trước đây, bảy giờ sáng ngày hôm đó, là giờ cao điểm đi làm, đại đội trưởng Nham Phong của đội điều tra hình sự tỉnh công an đi tới phòng làm việc sớm quét dọn vệ sinh, sau đó đem một túi đồ đi bỏ ở phía sau chỗ đổ rác, mới vừa dọn dẹp xong chỗ đổ rác rất sạch sẽ, đúng vào lúc này, một túi nilon màu đen cùng với vết máu lan ra thấy mà phát hoảng rơi vào tầm mắt của Nham Phong, dựa theo kinh nghiệm điều tra hình sự lâu năm và sự phán đoán nhạy bén, ông ta nhanh chóng gọi cảnh sát tới tiếp viện phong tỏa hiện trường.
Trải qua giám định pháp y, trong túi nhựa màu đen là một thi thể nữ, số tuổi khoảng chừng 15 đến 20, trong cơ thể lưu lại một lượng ma túy lớn và thuốc kích thích, hạ thể bị xé rách nghiêm trọng, dấu vết bị xâm phạm rõ ràng, thời gian tử vong đại khái là 7 tiếng trước, d đ l q đ thi thể bị lưỡi dao kim loại sắc bén chặt đứt thành năm khúc, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn. Đến đây, cảnh sát phát hiện bốn thi thể nữ có số tuổi và thủ pháp gây án tương đương nhau, thân phận của bọn họ cũng rất nhanh được thẩm tra, thì ra bọn họ là một trong những thành viên thuộc danh sách người mất tích quốc tế, cảnh sát nắm được mấu chốt phá án, đó chính là từ việc khám nghiệm trên thi thể phát hiện bọn họ đều là kỹ nữ hoạt động mại dâm lâu dài. Như vậy từ từ dẫn ra một tổ chức mại dâm khổng lồ.
Vụ án này lập tức mở ra trận sóng to gió lớn giữa trung ương cấp cao, những bên có liên quan lập tức quyết định lập án điều tra, đặc công Vương Linh được giao cho trách nhiệm nặng nề, nhận lấy nhiệm vụ, bắt đầu nằm vùng hành động dài đến ba năm.”
“Vậy cô bị sáu người kia luân phiên…” Nguyên Đông Nam ấp úng xấu hổ không nói ra chữ cuối cùng, Vương Linh cũng hiểu được.
Liếc anh ta một cái, khóe miệng nhếch lên.
“Đêm hôm đó chính tôi cho sáu người bọn họ uống loại thuốc gây ảo giác trong rượu, lại thôi miên đơn giản bọn họ, tôi mướn hai tiểu thư hộp đêm chơi cùng bọn họ, thuốc phối hợp với thuật thôi miên phát huy tác dụng rất tốt, cứ như vậy, bọn họ cho là tôi đã cho… Nhưng thật ra bọn họ bị hai tiểu thư làm, chính tôi ở bên cạnh ngây ngô thật nhàm chán, tìm một góc độ tương đối tốt tiện tay chụp vài tấm hình, sau đó… chính là các người đều biết.”
Vẻ mặt ba người đàn ông thần thái khác nhau, Quan Lê Hiên nghe được sợ hết hồn hết vía, Chiến Vân Không vẫn mặt lạnh như cũ, Nguyên Đông Nam chau mày.
“Còn cái chết của Lý Bình, cô nói ông ta là giặc bán nước, chuyện gì đã xảy ra?”
Bây giờ trong đầu Nguyên Đông Nam lộn xộn, rối rắm không chịu được.
“Lý Bình không phải tôi giết, điện thoại di động là tôi lấy được khi ông ta ở trong xe, ông ta vụng trộm tự mình cấp nguồn năng lượng cho các quốc gia lớn ở Đông Á, mở rộng quyền sử dụng khai thác, cùng phần tử khủng bố ở biên giới lui tới mật thiết, cái này không phải phản quốc chứ là cái gì!”
Đỉnh đầu như bị sét đánh trúng nổ vang, tối nay lấy được một chút tin tức khiến anh ta đều không thể tiêu hóa được, toàn bộ Noãn Noãn đều nói trúng, Nguyên Đông Nam ma xui quỷ khiến đưa ra ngón tay cái về phía Noãn Noãn ngồi trên giường.
Nghĩ thầm: lần tới phá án nhất định phải mời nha đầu này đặc biệt cố vấn, quá thần kỳ.
Miệng nhếch lên, Noãn Noãn liếc anh ta một cái, lơ đễnh.
Từ đầu đến cuối thủ trưởng Chiến cũng không mở miệng nói câu nào, tròng mắt đen ảm đạm chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm Vương Linh.
Đại đa số đàn ông nhìn cô đều là ánh mắt nóng bỏng như lửa, nhưng bị ánh mắt lạnh lẽo này chiếu thẳng cảm giác rất lạnh rất không thoải mái, ánh mắt Vương Linh chuyển chỗ chống lại đôi mắt lạnh lùng của Chiến Vân Không. “Tối hôm qua cục tình báo chúng tôi đã liên kết với bộ đội đặc chủng Thương Ưng rồi, nhổ tận gốc tổ chức mại dâm trái phép, hành động có thể nói là hoàn mỹ, anh thấy đúng hay không thủ trưởng Chiến!”
Vốn là, phối hợp với cục tình báo làm nhiệm vụ như vậy phải là bộ đội đặc chủng hạng nhất, nhưng trước tiên đã bị anh cự tuyệt, lúc này mới chuyển đến đại đội đặc chủng Thương Ưng.
“Chuyện lớn như vậy vì sao một cục trưởng công an như tôi lại không biết?”
Tức giận, Nguyên Đông Nam tiện tay lấy ra một điếu thuốc, nóng nảy hút mạnh hai cái, nhất thời khói trắng lượn lờ trong phòng.
Lông mày nhíu lại, Chiến Vân Không đứng dậy hai bước đến gần Nguyên Đông Nam, lấy điếu thuốc trong miệng anh ta vứt xuống tầng lầu phía dưới.
“Muốn hút thì lăn tới chỗ được hút.”
Vương Linh nhìn lướt qua, ưu nhã đứng dậy giao điện thoại di động cho Nguyên Đông Nam.
“Đừng trách tôi không nhắc nhở anh, tài liệu chỗ này đối với việc phá án một chút cũng không có, còn có tôi mang trên người lâu như vậy cũng đã hết pin, bây giờ giao cho anh.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT