Vấn Thiên hạ thấp giọng: "Trung Quốc từ xa xưa đã lưu đồn truyền thuyết về cương thi, thậm chí dân gian còn phân định rạch ròi, chia thành tám loại: Tử cương, Bạch cương, Lục cương, Mao cương, Phi cương, Du thi, Phú thi và Bất hóa cốt. Phương Tây cũng có truyền thuyết tương tự, gọi chung là Zombie. Mỹ và Anh đều bí mật thành lập các nhóm nghiên cứu Zombie, xem xét các vấn đề thây ma sống lại, cũng như từ người sống chuyển sang trạng thái Zombie..."
Tửu Quỷ xen vào: "Ăn no dửng mỡ, hết việc mới nghĩ ra trò nghiên cứu cương thi hả?"
11 chau mày: "Thật sự có cương thi?"
Vấn Thiên khẽ gật đầu, giọng nghiêm túc: "Quả thực có tồn tại cương thi, nhưng không khoa trương như trong truyền thuyết. Theo phân tích khoa học của chúng ta, kỳ thực cương thi không phải người chết sống lại đi gây họa mà là người sau khi chết, nếu xử lý thi thể không tốt hay chôn cất không đúng nơi, quá trình phân giải sẽ xuất hiện biến dị. Huyền học của Trung Quốc gọi những nơi có thể xuất hiện biến dị là dưỡng thi địa. Dưỡng thi địa này đúng là có thật, hơn nữa còn có thể dùng khoa học giải thích. Huyền học cho rằng dưỡng thi địa là điểm hội hợp của các phân chi âm mạch trong đất, thi thể chôn ở nơi chí âm đó sẽ dễ biến thành cương thi. Trên thực thế, các nhà khoa học có một giải thích khác... Phân tích mẫu đất dưỡng thi địa thường cho thấy hàm lượng vi khuẩn cao đến mức khó tin, tỉ lệ acid và kiềm cũng mất cân bằng nghiêm trọng, hơn nữa còn tồn một thành phần tạm gọi là vi khuẩn cương thi. Cộng thêm trong đất dưỡng thi địa còn chứa một lượng hóa chất ít có ở nơi khác như amoni hàm lượng cao... những thứ này đều là nhân tố quan trong gây nên chuyện xác chết di động. Thường thì người sau khi chết thi thể sẽ mục rữa phân hủy, cuối cùng chỉ còn lại xương cốt. Nhưng nếu chôn ở trong dưỡng thi địa thì do các chất hóa học đặc biệt trong đất, không những đẩy nhanh quá trình phân hủy mà còn khiến cơ thể sản sinh dị biến. Quá trình thi thể biến đổi, do tốc độ mục hóa được đậy nhanh cộng với các cơ quan nội tạng và kinh lạc co lại bất thường, sẽ liên tục chạm đến mạng lưới thần kinh..."
Nói đến đây Vấn Thiên không thể không dừng lại. Đơn giản vì cơn nghiền của Tửu Quỷ đã đến trong khi không mang theo rượu, thế là lão cầm luôn chai bia trên bàn tu ừng ực. Người uống thì hết sức sảng khoái, nhưng âm thanh kia không khỏi gây phiền đến kẻ khác...
Tửu Quỷ một hơi uống cạn sạch chai bia. Đỡ cơn nghiền lão vẫn không thôi lải nhải: "Vẫn là rượu của Trung Quốc chúng ta nhất hạng, mấy cái thứ này của Tây chẳng ra cái quái gì, chẳng khác nước lã."
Vấn Thiên không để ý, tiếp tục nói với 11: "Cậu cũng biết thần kinh của cơ thể người rất nhạy cảm. Trừ hệ thần kinh trung ương chết nhanh chóng, còn thần kinh thực vật thì dù người đã chết nhiều giờ đồng hồ, chỉ cần kích thích đúng cách thì thi thể vẫn cử động được..."
Kiến thức về mặt này 11 đã học ở huấn doanh trên cô đảo, cũng giống như gõ vào đầu gối thì bắp chân sẽ tự động giật lên vậy. Cơ thể người có rất nhiều huyệt vị mà chỉ cần động nhẹ, cơ thể tự nhiên sẽ phản ứng không thể kiềm chế.
Vấn Thiên nói tiếp: "Cương thi hay xác chết di động chính là một quá trình như vậy, kỳ thực người đã chết không thể có tư duy hay hành động, chỉ có thần kinh thực vật ngẫu nhiên bị kích thích là phản ứng vô thức mà thôi. Trong quá trình cơ thể bị vi khuẩn phân hủy và biến dị, thần kinh không ngừng bị động chạm, khiến thi thể sản sinh ra những động tác tương ứng, ví dụ như dang tay ra hay liên tục bật nhảy lên... Ai không hiểu nội tình, nhìn thấy thế liền cho là xác chết di động. Bởi những thi thể này chịu tác động của thần kinh thực vật nên động tác rất xơ cứng, vì thế người ta còn gọi là cương thi."
11 gật đầu: "Nói vậy, chuyện cương thi cắn người gì đó là giả?"
Vấn Thiên lắc đầu: "Cũng không hoàn toàn là giả! Xác chết tất nhiên không thể cắn người, cũng không chủ động tấn công người. Chết rồi làm sao mà cắn được! Chỉ là cơ thể chuyển động không mục đích khiến người ta sợ hãi, tự nhiên sẽ tìm cách đánh cho chết hẳn. Có điều người đã chết làm sao có thể chết được lần nữa, vả lại...."
Vấn Thiên nắm chặt năm ngón tay, vẫy vẫy: "Trong quá trình phân hủy đặc thù, cương thi có sản sinh một loại độc tố tên khoa học gọi là cương thi tố, theo tiếng Anh Zombyphyllamin. Cương thi tố theo cử động của cương thi thoát ra tập trung ở móng tay, vì thế móng tay của cương thi đa phần có màu tím đen. Khi người ta đánh cương thi, tuy cương thi không biết phản kháng nhưng sự va đập sẽ kích thích thêm thần kinh thực vật, khiến cho họ không ngừng nhảy lên vung vẩy cánh tay. Chỉ cần chạm vào móng tay cương thi, dù chỉ là xước một chút da, cương thi tố cũng sẽ ngấm ngay vào cơ thể người sống, gây ra hậu họa..."
11 chăm chú: "Vậy nếu gặp phải cương thi, chỉ cần không đụng chạm đến là không sao?"
"Thực ra cương thi không hề đáng sợ, càng không quá đà như trong phim ảnh. Đó là thi thể, không thể hại người sống được. Tuy vậy cũng không thể không quản, bởi độc tố cương thi vô cùng có hại, rất dễ gây ra ôn dịch. Nếu người sống không cẩn thận ăn phải đồ dính độc tố xác chết, trong vòng năm phút khó tránh khỏi tử vong..."
"Người bị cương thi cào xước có phải không thể cứu được không?"
"Nếu xử trí kịp thời thì sẽ không quá nghiêm trọng. Y học hiện giờ rất phát triển, chỉ cầm tiêm một mũi huyết thanh chống độc, tĩnh dưỡng một thời gian là có thể hồi phục. Ngoài ra, dân gian nói dùng gạo nếp trừ độc cũng không phải không có căn nguyên. Độc tố xác chết phần lớn thành phần là muối sắt, trong bột gạo nếp chứa một lượng nhỏ chất muối hóa, có thể trung hoà một phần độc tố xác chết, chỉ cần người trúng độc không quá nặng thì có thể kịp thời đắp gạo nếp đắp lên vết thương là khả năng chữa khỏi, nếu nghiền gạo nếp thành bột đắp càng hiệu quả."
Tửu Quỷ lại chen vào: "Vì thế mới bảo, vẫn là lão tổ tông của Trung Quốc chúng ta thông minh, những thứ phức tạp như vậy mà cũng nghĩ ra được. Thử nhìn xem mấy tay nước ngoài, đến giờ mới bắt đầu nghiên cứu cương thi, đơn giản chỉ vì tiền nhiều không có chỗ tiêu, trong khi lão tổ tông chúng ta mấy nghìn năm trước đã chơi cương thi chán ra rồi..." Nguồn tại http://Truyện FULL
"Không giống nhau đâu!" Vấn Thiên bác ngay: "Người Phương Tây chủ yếu nghiên cứu sự phồn thực của Zombie và các chủ đề khoa học cương thi cuồng và cương thi thông minh."
"Cái gì?" Tửu Quỷ vò đầu bứt tai: "Cương thi còn có thể sinh sản? Lại còn khoa học cương thi là cái quái gì chứ?"
Vấn Thiên giải thích: "Cương thi lây lan là một loại vũ khí sinh hóa do Mỹ nghiên cứu, lợi dụng một loại virus chiết từ cơ thể cương thi, tiến hành cải tạo sau đó tiêm vào cơ thể người sống. Loại virus này có thể lan truyền nhanh chóng trong không khí, lây lan ra cộng đồng xung quanh, người bị nhiễm mới đầu sẽ xuất hiện triệu chứng mất sức. Người Mỹ nghiên cứu hạng mục này là muốn chế tạo một vũ khí sinh hoá lây nhiễm vào binh sĩ của địch, làm quân địch mất sức chiến đấu trong thời gian ngắn. Có điều thí nghiệm này ngay lần thử lâm sàng đầu tiên đã thất bại, bởi sức phá hoại của virus quá lớn, người nhiễm phải chỉ sau mấy ngày đã thối rữa đến chết, cả huyết thanh giải độc chính người Mỹ làm ra cũng vô dụng. Trong số người chết do nhiễm phải virus sẽ xuất hiện một số Zombie, chính là cương thi mà chúng ta vẫn nói. Những thây ma này sẽ chạy lung tung, tiếp tục truyền nhiễm virus khắp nơi. Súng bắn không chết được họ, chỉ có thể cho nổ thành cám hoặc dùng lửa thiêu..."
Tửu Quỷ trừng mắt: "Mấy thằng Tây ấy có phải điên rồi không? Thứ vô đạo ấy mà cũng dám làm ra? Cẩn thận có báo ứng..."
Vấn Thiên tiếp tục: "Anh quốc thì nghiên cứu xác chết cuồng và xác chết thông minh. Điểm khác biệt là họ không phải biến kẻ địch thành Zombie mà muốn biến binh sĩ của mình thành sinh vật giống như Zombi không sợ chết. Tin tức cho biết, ở Nhật Quốc cũng từng xuất hiện một loại sinh vật gọi là chiến sĩ cải tạo gen, có vẻ cũng chính là hướng mà Anh Quốc nghiên cứu. Kỳ lạ là kỹ thuật của Nhật lại do Mỹ cung cấp, tôi nghi ngờ Mỹ và Anh đang ngầm liên kết với nhau..." Cặp mắt thâm sâu của ông ta liếc nhanh sang 11, có điều hắn ta cả ngoài mặt và trong mắt vẫn không có mảy may biểu hiện, không thể nhìn ra đang nghĩ gì.
Tửu Quỷ gãi đầu: "Mấy tên này đúng là vô nhân tính. Trung Quốc chúng ta không thể nào đi làm ra những thứ như thế (!). Nếu như chúng thật sự nghiên cứu ra được, đám binh sĩ kia cũng đâu còn là người nữa?"
"Trở lại đề tài lúc nãy đi...!" Vấn Thiên tiếp tục nói với 11: "Thực ra dùng gạo nếp trừ độc chỉ có thể trị ngọn mà không thể trị gốc, cơ thể sau đó vẫn còn lại một lượng nhỏ độc tố. Một số người thể chất đặc thù, qua mấy ngày có thể tự đẩy số độc tố đó ra ngoài. Nhưng phần lớn thì ngay ngày thứ hai sẽ bắt đầu phát sốt, một thời gian sau đau đầu, cuối cùng vết thương lở loét lan ra khắp toàn thân. Vì thế nếu gặp phải cương thi, nhớ kỹ chỉ có thể cầm gậy giữ lại chứ tuyệt đối không được để cơ thể tiếp xúc. Độc tố xác chết rất khó rửa sạch, hơn nữa nếu trên người có sẵn vết thương thì vi khuẩn sẽ lập tức từ đó thâm nhập vào cơ thể. Ngoài ra, mắt tai mũi miệng cũng là con đường lây nhiễm thuận lợi."
11 chau mày: "Phải làm gì để khống chế cương thi? Chẳng lẽ cứ cầm gậy giữ mãi?"
Vấn Thiên lắc đầu: "Thời gian cử động của cương thi khá ngắn, lần lâu nhất được ghi lại chỉ hơn bốn tiếng đồng hồ. Qua thời gian thần kinh thực vật bị kích ứng, cương thi sẽ tự ngã xuống trở lại là xác chết. Nhưng cũng không thể sơ ý, bởi rất có thể nó lại chuyển động thêm lần nữa. Đương nhiên khi cương thi nằm xuống cũng không thể dùng tay để chạm vào, phải tìm một sợi dây cột chặt, kéo đến chỗ đất trống đốt đi."
11 rung nhẹ tấm ảnh: "Ông nghi ngờ hai dấu chân này là xác chết di động?"
"Tôi chưa đến hiện trường, cũng không biết thi thể hình dáng như thế nào. Nhưng nhìn môi trường xung quanh trong tấm ảnh thì đó không phải là dưỡng thi địa, theo lý mà nói hẳn sẽ không sinh ra cương thi được."
11 đặt ảnh xuống, vẻ hứng thú hỏi: "Quá trình sự việc là thế nào?"
Vấn Thiên nghĩ một chút, nói: "Phải bắt đầu nói từ cuộc thi sinh tồn dã ngoại trên đảo Lưu Ly. Chắc cậu biết, Lưu Ly là một quần đảo ở Đông Hải, gồm mấy chục đảo nhỏ đều là hoang đảo chưa từng được khai phá. Đại loại mấy năm trước, không biết ai nghĩ ra mà rất nhiều thanh niên tự tổ chức đến đó này chơi trò sinh tồn dã ngoại. Lúc đầu chỉ là trò chơ sinh tồn, người thi không được mang nước và thức ăn mà chỉ có con dao phòng thân, phải tìm cách sống trên hoang đảo trong vài ngày. Về sau trò này được nâng cấp, biến thành trò chơi sinh tồn thực chiến ngoài hoang dã."
Nói đoạn chỉ vào bức ảnh bãi cỏ trước mặt 11: "Đây là một hòn đảo trong số đó. Trò chơi này hiện đang khá thịnh hành, tháng nào cũng tổ chức. Người tham gia không mang theo thức ăn và nước, mỗi người được phát một khẩu súng hơi đạn cao su, một bộ dao phòng thân, tùy từng cấp độ phải sống trên đảo từ ba đến bảy ngày. Mấy ngày trên đảo họ sẽ được chia thành các đội khác nhau, ngoài tìm kiếm thức ăn và nguồn nước còn phải chiến đấu cầu sinh với các đội khác..."
11 nghĩ ngay đến kỳ thi tốt nghiệp của Quỷ Thủ. Cũng là bị ném xuống một hoang đảo, cũng phải tìm cách sống sót đến khi có máy bay đến đón. Điểm khác biệt là ký thi ấy sử dụng súng đạn thật, không cẩn thận là mất mạng như chơi. Năm đó tham gia thi có hơn 1200 người, cuối cùng sống sót trở về chỉ là hơn 100, huấn doanh của Quỷ Thủ tàn khốc và ác liệt như thế. Còn trên đảo Lưu Ly này mọi thứ chẳng qua chỉ là trò chơi, khí giới cao nhất cũng chỉ là súng đạn cao su mà thôi.
Tửu Quỷ ở bên cạnh lắc đầu ca thán: "Tuổi trẻ mới thật tuyệt làm sao!"
Vấn Thiên nói tiếp: "Vốn dĩ trò chơi này cũng không có gì quá nguy hiểm, phải đề phòng nhất chỉ là một số trùng độc kiến bọ. Tuy nhiên người tổ chức đều ngầm đưa vào mỗi đội ít nhất hai người có kinh nghiệm. Có những hướng dẫn viên này đi theo, mọi sự từ trước đến nay đều an toàn, vì thế chính quyền địa phương cũng nhắm một mắt mở một mắt, chỉ xem đó như là một trò chơi giải trí đơn thuần."
11 hỏi ngay: "Người tổ chức là ai?"
Vấn Thiên không đáp, hỏi lại: "Nghe nói đến Thiếu Hoàng Phái chưa?"
11 lắc đầu. Vấn Thiên giải thích: "Thiếu Hoàng Phái không phải là bang hội tổ chức gì, chỉ là tự xưng của một số con em gia thế ở Kinh thành, ngày thường long nhong quậy phá, ví như Bát đại thiếu gia cũng là một chi hệ của Thiếu Hoàng Phái này. Mấy cô cậu đó ăn chơi chán tìm đến một số trò mới lạ, cuộc thi sinh tồn dã ngoại chính là do họ tổ chức. Chính thế mà chính quyền tỉng Đông Hải mới không nhúng tay vào, hơn nữa Thiếu Hoàng Phái có xin giấy phép kinh doanh giải trí đàng hoàng, hằng tháng cũng nộp thuế..."
11 lập tức hiểu ra, không phải chính quyền Đông Hải không muốn nhúng tay mà là tay họ đã bị trói... Mỗi thành viên trong Thiếu Hoàng Phái đều có bối cảnh đồ sộ, không nói ai, chi Bát đại thiếu gia cũng không ai dám mạo muội đắc tội rồi.
Một hoạt động giải trí nguy hiểm như thế vốn không thể được cấp giấy phép kinh doanh, nhưng khi Thiếu Hoàng Phái đã xuất mã thì khẳng định dễ như trở bàn tay.
11 hỏi: "Ông nói trong mỗi đội đều được cài hai thành viên thông thạo, những người này có phải là quân nhân tại ngũ?"