Chẳng lẽ nói là bởi vì đạo Lôi chúc tính thần thông kia của Vũ Văn Phi Tường? Hay hoặc giả là bản thân Thất Bảo Lôi Hồ có thể dùng để hấp thu Lôi chúc tính thần thông rồi thông qua đó tiến cấp?
Lục Bình không biết nguyên do trong đó, nhưng đoán rằng Vũ Văn thế gia chỉ sợ cũng có tế luyện Thất Bảo Lôi Hồ truyền thừa. Chí ít Vũ Văn thế gia nổi tiếng trong tu luyện giới về lôi điện thần thông cùng thông linh bảo cấm giúp Thất Bảo Lôi Hồ tiến cấp có quan hệ rất lớn.
Ở trong tu luyện giới, năm đó Côn ngư nhất tộc được xưng là Bằng lão tổ đích truyền hậu duệ. Mà Vũ Văn thế gia lại là truyền thừa duy nhất về lôi huyết mạch của Bằng lão tổ ở tu luyện giới. Hai nhà này tuy rằng đều tự xưng là có được Bằng lão tổ huyết mạch truyền thừa, nhưng một bên là yêu tộc chủng tộc, bên kia là nhân tộc thế gia; Vả lại một bên ở Đông Hải xưng hùng, còn bên kia là Trung Thổ đệ nhất thế gia. Hai bên ở trong tu luyện giới cũng không xuất hiện quá nhiều sự liên hệ.
Bất quá nếu là Bằng lão tổ truyền thừa, Thất Bảo Lôi Hồ năm xưa là tu luyện giới đệ nhất pháp bảo thần khí, như vậy Vũ Văn thế gia có tế luyện truyền thừa cho Thất Bảo Lôi Hồ cũng hợp tình hợp lý. Huống chi Thất Bảo Lôi Hồ chính là lôi điện chúc tính. Vũ Văn thế gia là duy nhất truyền thừa của Bằng lão tổ Lôi chúc tính huyết mạch, có phương thức tế luyện Thất Bảo Lôi Hồ càng thêm hợp tình hợp lý.
Sau khi Lục Linh nhi tu vi đột phá đoán đan tầng hai, Lục Bình cũng không lập tức để cho Lục Linh nhi vùi đầu vào trong bế quan củng cố tu vi, mà là mang theo Tam linh tiếp tục qua lại trong nước biển, sưu tầm một ít bầy độc thú quy mô tương đối nhỏ hơn. Sau khi vận dụng Thất Bảo Lôi Hồ đem đại bộ phận độc thú kích ngất đi, hắn liền bắt đầu hấp thu huyết mạch của bọn chúng, tinh luyện tinh hoa trong huyết mạch, dung luyện đến tự thân huyết mạch.
Một ngày kia, Lục Bình vừa mới dung luyện huyết mạch tinh hoa của một loại độc thú, khiến cho tổng số lượng huyết mạch tinh hoa mà hắn trước sau dung luyện đạt tới mười hai loại. Huyết mạch tinh hoa dung luyện vào trong huyết mạch đạt tới một nghìn hai trăm chín mươi sáu giọt. Cái loại cảm giác đói bụng lúc trước trong huyết mạch nhất thời tiêu thất vô tung.
Huyết mạch của Tam linh kỳ thực từ lúc Lục Bình dung luyện loại huyết mạch của độc thú thứ chín thì đã đạt đến mức bão hòa. Trong lúc đó Lục Bích cũng dùng mấy ngày này nhất cử đột phá đến đoán đan tầng hai, sau lại được Lục Bình đưa vào trong Hoàng Kim ốc bế quan tu luyện.
Ba loại huyết mạch sau đó chỉ có một mình Lục Bình ngưng luyện. Trong huyết mạch sau khi cái loại cảm giác đói bụng này tiêu thất, Lục Bình lại dự cảm thấy mình dung luyện huyết mạch chỉ sợ cũng đã đạt đến mức bão hòa.
Vì để ngừa vạn nhất, Lục Bình ở trong nước biển lại một lần nữa truy tung đến một bầy độc thú. Sau khi đem toàn bộ độc thú kích ngất đi, quả nhiên phát hiện tự thân huyết mạch đã không hề dung hợp những huyết mạch của độc thú này nữa.
Lục Bình có chút tiếc nuối lắc đầu, hiện tại hắn đã tin Vẫn Lạc đại quần đảo đã từng là được hình thành sau khi Giao đạo nhân thụ thương phun ra một ngụm huyết đàm có độc trong đó, không chỉ có là bởi vì Vạn Độc Thương Khung Bích thần kỳ, cũng là bởi vì huyết mạch của độc thú.
Những huyết mạch của độc thú không thể so về phẩm cấp với đỉnh cấp yêu thú có truyền thừa ký ức ở tu luyện giới, nhưng những độc thú này ẩn chứa huyết mạch tinh hoa lại cực kỳ tinh thuần. Lục Bình trước sau luyện mười hai loại huyết mạch của độc thú, tổng cộng một nghìn hai trăm chín mươi sáu giọt huyết mạch tinh hoa.
Những huyết mạch tinh hoa này ngoại trừ làm cho Lục Bình tạo ra căn cơ hiếm thấy trong tu luyện giới ra, lại khiến cho trên người của hắn nhiều hơn một cỗ uy áp tôn quý đến từ trên huyết mạch. Loại uy áp này khi Lục Bình tận lực phát ra thì, cho dù là Loan Ngọc cũng cảm thấy cực kỳ khó chịu. Còn Lục Đại Quý bây giờ thấy Lục Bình lại trực tiếp hóa thành nguyên hình, thể hiện dáng vẻ triều bái cùng thần phục. Đại Bảo vào lúc Lục Bình tận lực phát xuất huyết mạch uy áp thì lại quay đầu bỏ chạy.
Chỉ có Tam linh không chỉ dung hợp huyết mạch tinh hoa, mà mỗi một giọt huyết mạch tinh hoa mà bọn chúng dung hợp đều được tự thân huyết mạch của Lục Bình ngưng luyện trước tiên, sau đó mới giao cho bọn chúng dung hợp. Vì điều đó, Tam linh không chỉ không e ngại huyết mạch uy áp trên người của Lục Bình, hơn nữa cùng hắn quan hệ càng thêm thân mật.
Thậm chí Loan Ngọc ở trên người của Tam linh cũng dần dần đã nhận ra một cỗ uy áp nhàn nhạt. Điều này làm cho Loan Ngọc rất bất mãn, vì nếu chỉ có Lục Bình thì cũng thôi đi, Loan Ngọc sớm đã có thói quen hắn vượt qua ngoài ý của người khác rồi. Nhưng Tam linh bất quá cùng hắn đều là đỉnh cấp yêu tộc, hơn nữa về tu vi Loan Ngọc còn muốn áp trên Tam linh một đầu. Vì sao huyết mạch uy áp của Tam linh lại cũng có thể tác dụng ở trên người của hắn chứ?
Lục Bình dĩ nhiên sẽ không đi quản suy nghĩ ở trong lòng của Loan Ngọc này. Tuy nhiên, hiện tại hắn lại là có chút mừng rỡ vì tự thân tu vi tiến bộ, sau khi mười hai loại huyết mạch dung luyện hoàn thành, Lục Bình tu vi cũng nhận được tiến bộ cực lớn, cự ly cách đoán đan tầng năm điên phong để đột phá đoán đan tầng sáu chỉ còn lại có một bước.
Mười hai loại huyết mạch này dung luyện chí ít tiết kiệm được mười năm thời gian khổ tu cho Lục Bình!
Lục Bình sau khi dung luyện huyết mạch xong, lại một lần nữa bắt đầu ở trên các đảo nhỏ, thậm chí lẻn vào đáy biển sưu tầm một ít bảo vật quý hiếm. Lúc này cự ly Vẫn Lạc đại quần đảo khai mở đã trải qua gần hai tháng. Sau khi Vẫn Lạc đại quần đảo khai mở ra hai tháng, độ dày độc vụ ở bầu trời của đại quần đảo bất cứ lúc nào cũng có khả năng gia tăng trở lại. Đến lúc đó chính là thời gian Vẫn Lạc đại quần đảo quan bế. Trong lịch sử, Vẫn Lạc đại quần đảo chưa từng mở cửa vượt qua ba tháng.
Vẫn Lạc đại quần đảo có diện tích tuy rằng khá lớn, nhưng thời gian dài như vậy cũng đủ cho tu sĩ đem tuyệt đại đa số các loại linh thảo linh tài tu luyện tư nguyên trong đảo tự thu thập không còn gì. Nhưng ở đáy biển thì bất đồng, nơi này cơ hồ là vùng cấm của đoán đan kỳ tu sĩ, chỉ có pháp tướng lão tổ mới có thể tự do xuất nhập. Do đó Lục Bình liền đem mục tiêu sưu tầm bảo vật đặt ở đáy biển.
Đáng tiếc chính là đáy biển mặc dù có không ít thứ tốt, nhưng đáy biển diện tích càng thêm rộng lớn, cho dù tu luyện tư nguyên phong phú hơn so với trên các đảo, tu luyện tư nguyên cũng không có khả năng tương đối tập trung giống như trên đảo. Huống chi Lục Bình có Vạn độc Vẫn nguyên cương hiện tại mặc dù năng lực chống đỡ độc tố ăn mòn trong nước biển tăng nhiều, nhưng chân nguyên tiêu hao đối với Lục Bình vẫn là một gánh vác không nhỏ. Lục Bình không có khả năng dừng lại trong nước biển thời gian dài.
Một ngày kia, vận khí lần thứ hai của Lục Bình đã tới. Ở đáy biển vừa phát hiện một khối Thiên Sa đồng cỡ đủ một cái đầu lâu, là kim chúc tính nhị đẳng linh tài. Loại linh tài này tuy rằng cũng không cao cấp, nhưng cực kỳ hiếm có. Hơn nữa loại linh tài này là dùng luyện chế thượng cấp luyện đan lô, đỉnh cấp luyện đan lô thậm chí pháp bảo luyện đan lô đều không thể thiếu vật này. Điều này khiến giá trị của Thiên Sa đồng trong tu luyện giới có thể so với địa cấp linh vật.
Lục Bình tỉ mỉ tra xét một phen tình huống chung quanh Thiên Sa đồng, khi phát hiện không nguy hiểm gì ẩn giấu, lúc này mới đem một khối linh tài tuy rằng chỉ cỡ sọ người, trên thực tế lại có mấy ngàn cân nặng này thu vào trong trữ vật pháp khí.
Ngay sau khi Lục Bình vừa đem Thiên Sa đồng thu vào trong trữ vật pháp khí, xa xa dưới đáy biển đột nhiên truyền đến một tiếng nổ trầm muộn, đáy biển một trận lắc lư, vô số cát sỏi ở đáy biển nhộn nhạo dựng lên, khiến cho nước biển đầy một mảnh vẩn đục.
Trong lòng Lục Bình cả kinh, quay đầu nhìn lại, thì thấy xa xa nước biển cấp tốc rung chuyển, sóng trùng kích to lớn kéo theo mạch nước ngầm ở đáy biển mạnh mẽ hướng về phía Lục Bình gào thét mà đến.
Lục Bình đã không kịp trốn, Khống Thủy Kỳ nắm trong tay lập tức thi triển ra Khống Thủy quyết. Nước biển chung quanh Lục Bình cũng một trận rung chuyển, vội vàng xông đến phía mạch nước ngầm đánh tới, đồng thời không ngừng làm tan rã uy năng của mạch nước ngầm, ngăn trở tốc độ của ám lưu, cải biến hướng chảy của chúng.
Nhưng mà những dòng ám lưu này uy lực thực sự quá mức mạnh mẽ. Lục Bình kiệt lực thi triển Khống Thủy quyết, lại chỉ ảnh hưởng đến một bộ phận mạch nước ngầm, còn lại đại bộ phận vẫn hướng phía Lục Bình mà đến như trước.
Sắc mặt của Lục Bình nghiêm trọng, liên tiếp năm tầng cương khí giống như một đóa liên hoa từ quanh thân nở rộ, kể cả một tầng Bạch Ngọc liên hoa cương đặc biệt bên ngoài Vạn độc Vẫn nguyên cương của Lục Bình cũng hình thành. Đồng thời, Lục Bình vỗ một cái lên ngực, một đóa cửu phẩm Bạch Ngọc liên hoa to bằng cái chén đột nhiên từ ngực của Lục Bình bay ra. Lục Bình từ đáy biển chậm rãi dâng lên, liên hoa bay lơ lửng ở chân của hắn bỗng nhiên trương phồng, nhất thời cùng Bạch Ngọc liên hoa cương quanh người hòa làm một thể.
Mạch nước ngầm gào thét kéo tới, cửu phẩm Bạch Ngọc liên quang mang đại thịnh, nhưng Lục Bình vẫn không cách nào khống chế thân hình của mình, trực tiếp bị mạch nước ngầm lôi cuốn đẩy đi.
Cũng may cửu phẩm Bạch Ngọc liên tuy rằng vừa mới tiến cấp thông linh pháp bảo, nhưng thực lực phòng thủ quả thật cường hãn. Ánh sáng màu trắng trước sau quanh quẩn ở quanh người của Lục Bình, bảo vệ hắn không bị mạch nước ngầm này làm hại.
Lục Bình bị mạch nước ngầm một đường dẫn tới vài dặm ở bên ngoài, rồi mới miễn cưỡng sử dụng Khống Thủy quyết khống chế dòng nước chung quanh để cho tự thân ngừng lại.
Lục Bình lòng vẫn còn sợ hãi, hướng phía chỗ phát sinh tiếng nổ liếc mắt nhìn. Đây tuyệt đối là có pháp tướng kỳ tu sĩ ở đáy biển giao thủ, tự hắn thế mà bị vạ lây, trở thành cá trong chậu. Chỉ là không biết pháp tướng tu sĩ giao thủ tranh đoạt lại là loại bảo vật gì.
Chí ít cũng là địa cấp thượng phẩm linh vật a! Hay hoặc giả là thiên cấp linh vật quý hiếm có giá trị không kém gì Tức thổ vậy! Lục Bình âm thầm suy nghĩ.
Ngay lúc Lục Bình chặn ngang lòng hiếu kỳ muốn tìm tòi đến cuối cùng của mình, chuẩn bị tránh tách ra xa xa, đáy biển lại một lần nữa truyền đến tiếng sấm liên tiếp không ngừng.
Lúc này, thanh thế mặc dù không lớn như lần đầu tiên, nhưng lại trở nên tới tấp dày đặc không ít. Nhưng điều càng làm cho Lục Bình vô cùng lo sợ chính là, tiếng nổ cứ một đường kéo theo phương hướng của Lục Bình mà đến, hơn nữa càng ngày càng gần.
Lục Bình xoay người muốn bỏ chạy, nhưng mà tốc độ của hắn làm sao có thể so được với pháp tướng tu sĩ.
Rơi vào đường cùng, Lục Bình đành phải xoay người trốn trong một chỗ sơn cốc ở đáy biển, hy vọng có thể tránh thoát ảnh hưởng của pháp tướng kỳ tu sĩ đối chiến. Cũng may trên thân của Lục Bình vẫn mặc tảng đá khôi giáp, bộ khôi giáp này mặc lên người cho dù là đoán đan hậu kỳ tu sĩ cũng vô pháp phát hiện sâu cạn của hắn. Thế nhưng hắn nhưng không biết bộ khôi giáp này có thể giấu giếm được pháp tướng kỳ tu sĩ hay không.
Chấn động trong nước biển càng phát càng lợi hại, vô số bùn đất từ đáy biển nổi lên, đem cái hải vực này quậy đến mắt không thể thấy gì. Nhưng vì Lục Bình ẩn dấu nên có chút tiện lợi.
Tiếng nổ càng ngày càng gần. Lục Bình đã loáng thoáng nghe được tiếng rống giận dữ của tu sĩ lúc đối chiến, nhưng mà sắc mặt của hắn cũng có vẻ càng phát kỳ quái.
- Mai Thiên Cầm, ta xem ngươi tốt nhất vẫn là đem một khối Huyền Thiên tà mộc này lưu lại!
- Ha ha, Đông Cực sư thúc, sư thúc cường thủ hào đoạt như vậy, lẽ nào không sợ ngày sau ở Bắc Hải, Chân Linh phái ta sẽ đối với hai phái Thương Hải, Thương Lãng của sư thúc trả thù hay sao?
Ngôn ngữ của Mai Thiên Cầm hiển nhiên nói trúng thứ gì đó, khiến cho cách đó không xa lạnh lùng truyền đến một tiếng hự trầm, song phương giao thủ càng phát trở nên kịch liệt.
Sau một lúc lâu, thanh âm của Đông Cực lão tổ lúc này mới vang lên:
- Bắc Hải đã không có cái gì là Thương Hải, Thương Lãng hai phái nữa, mà là chỉ có Thương Hải tông nhất gia môn phái mà thôi. Hai phái ta một khi xác nhập, bảy vị pháp tướng lão tổ, trong đó ba vị có thực lực pháp tướng trung kỳ, há là thứ mặc cho Chân Linh phái của ngươi gây khó dễ hay sao?
- Ba vị pháp tướng trung kỳ?
Giọng của Thiên Cầm lão tổ ngưng trọng, giọng có vẻ vừa kinh vừa nghi hoặc vang lên:
- Lẽ nào Đông Khôn sư thúc đã thành công vượt qua kiếp số của pháp tướng tiền kì, tiến cấp pháp tướng trung kỳ rồi sao?
Đông Cực lão tổ tựa hồ là nói lỡ miệng, trầm mặc một lát lúc biết chuyện này nếu đã nói ra, lại cũng không cần bảo mật, mới lên tiếng:
- Không sai, Đông Khôn sư muội đã tiến cấp pháp tướng trung kỳ. Chân Linh phái ngươi tính ở Bắc Hải ngay cả Huyền Linh phái đều phải cam bái hạ phong. Lần này Mai Thiên Cầm ngươi trở về Bắc Hải, sợ rằng lại sẽ mang đến cho Bắc Hải tu luyện giới chấn động to lớn. Chín vị pháp tướng lão tổ hoàn toàn xứng đáng đệ nhất ở Bắc Hải các phái. Nhưng mà Bắc Hải các phái này cũng không chỉ là Chân Linh phái ngươi biết tính toán. Thương Lãng, Thương Hải tông ta hai phái phân rẽ lâu ngày, hiện nay tu luyện giới sắp tới đại biến, cũng đến thời cơ hợp lại hai phái rồi.
Lời nói của Đông Cực lão tổ tựa hồ cũng nói trúng tình thế hiện nay của Chân Linh phái. Thiên Cầm lão tổ trong lúc nhất thời cũng không nói tiếp. Hai người vừa đại chiến một trận ngươi tới ta lui, toàn bộ đáy biển lay động kịch liệt. Lục Bình đứng ở trong sơn cốc cũng không biết hành tích của mình có bị hai người phát giác hay không, chỉ là kiệt lực bảo trì khí tức quanh thân, không toả ra phía ngoài, cũng không dám dùng thần niệm quan sát hai người đại chiến.
Lục Bình tự nhiên cũng hiểu Huyền Thiên tà mộc chính là thiên cấp hạ phẩm, Mộc chúc tính thiên địa linh vật, chỉ sợ cũng chỉ có ở Vẫn Lạc đại quần đảo này trong hoàn cảnh độc vật khắp nơi mới có thể dựng dục Huyền Thiên tà mộc là thiên cấp linh vật vô cùng quỷ dị này.