Phen đại chiến này tựa hồ càng ngày càng dẫn tới đoán đan trung kỳ tu sĩ trên Thiên Linh sơn hứng thú.

- Ha ha, Huyền Trần ta cũng tới!

Huyền Thương chân nhân hét lớn:

- Sư thúc, tiểu bối đồng lứa chúng tôi tranh tài, lão nhân gia người tham gia làm cái gì?

Huyền Trần chân nhân trừng hai mắt, mắng:

- Con thỏ con chết bầm kia nói nhảm nhiều như vậy làm gì, đánh xong rồi nói.

Huyền Trần chân nhân vừa dứt lời, một đạo Quỳ Thủy Âm Lôi liền lặng yên không tiếng động hướng về phía đầu ông ta đánh xuống.

Huyền Trần chân nhân mắng to:

- Cái con thỏ chết bầm nào đánh lén vậy!

Bụi vàng cuồn cuộn cuốn tới, mặc dù không che kín tầm mắt của mọi người, nhưng mọi người đang đại chiến lại đột nhiên cảm giác thân hình tự thân đột nhiên hơi chậm lại, tựa hồ bị những thứ bụi vàng này ảnh hưởng, trở nên kém linh hoạt hẳn đi.

Tiếng cười đắc ý của Huyền Trần chân nhân truyền ra:

- Bọn thỏ con chết bầm, lão phu chiêu 'Trần ai lạc định' tiểu thần thông này uy lực như thế nào?

Vừa dứt lời, chỉ thấy trong đám bụi bậm một cổ lãng đào đột nhiên dâng lên, hướng một phương hướng trực tiếp nhào tới. Bụi bậm tràn ngập bốn phía nhất thời xuất hiện một cái lối đi sạch sẽ.

Huyền Trần chân nhân cả giận mắng:

- Là ai, là ai phá pháp thuật của lão nhân gia ta?

- Huyền Trần sư thúc, sư thúc vẫn còn cái xú tính khí chỉ biết chiếm tiện nghi chứ không chịu thua thiệt!

Lục Bình định tình nhìn lại, lại thì ra là môn hạ Huyền Sinh chân nhân của Tiêu Dao lão tổ Khương Thiên Lâm cũng tham gia vào trận đại chiến từ khi nào.

Trước đó mỗi khi có người gia nhập chiến đoàn, Lục Bình đều là người đầu tiên xuất thủ chào hỏi, bất quá Huyền Sinh chân nhân gây cho Lục Bình ấn tượng cũng không tệ, huống chi Trùng Hoa cùng Tiêu Dao nhất mạch môn hạ từ trước đến giờ tự nhận là người một nhà, Lục Bình tự nhiên cũng không có đạo lý hướng sư huynh mình xuất thủ.

Người gia nhập chiến đoàn càng ngày càng nhiều, Lục Bình trước đó một mực duy trì cường thế, bây giờ cũng không khỏi có điều thu liễm. Tới lúc cuối cùng, mười tám vị đoán đan trung kỳ tu sĩ mạnh ai nấy chiến, trừ mình ra thì bất luận là kẻ nào cũng động thủ công kích.

Tràng đại chiến này có quy mô càng lúc càng lớn, nhưng Lục Bình cũng kinh ngạc phát hiện mọi người đại chiến một cách dữ dội nhưng lại cũng không tạo thành thiệt hại đối với hoàn cảnh chung quanh.

Lục Bình trong lòng chợt động, thần niệm hướng bốn phía cẩn thận tìm kiếm, lại phát hiện chẳng biết từ lúc nào, bốn phía chung quanh mọi người đã xuất hiện một cái lồng vô hình. Mọi người có vẻ như đại chiến ở chỗ này, thật ra thì đã ở trong một không gian ngăn cách cùng hoàn cảnh chung quanh.

Đây tuyệt đối là thủ bút của pháp tướng lão tổ! Đã có pháp tướng lão tổ chú ý tới bọn họ đại chiến!

Bất quá đây cũng là điều tất nhiên, mười tám vị đoán đan trung kỳ tu sĩ ở trên Thiên Linh sơn trước cửa Truyền Thừa chi địa hỗn chiến, pháp tướng lão tổ không coi ra gì mới là chuyện lạ.

Tu sĩ xem cuộc chiến bốn phía càng ngày càng nhiều, Lục Bình có thể nhận ra được lưới thần niệm bốn phía càng ngày càng dày đặc, thậm chí có không ít thần niệm hùng hậu, ẩn nhiên mang theo thần niệm uy áp, hiển nhiên là đoán đan hậu kỳ tu sĩ trên Thiên Linh sơn.

Quách Huyền Sơn chân nhân hiện đang chủ trì công việc hàng ngày của Chân Linh phái. Mọi người lúc này đang đại chiến, tự nhiên đã sớm kinh động đến ông ta. Bất quá Quách Huyền Sơn chân nhân ở chỗ này lộ diện xong, liền rời đi không thèm quay đầu lại.

Chuyện nực cười, mười tám vị đoán đan trung kỳ tu sĩ ưu tú nhất của bổn phái hỗn chiến, mặc dù Quách Huyền Sơn ông ta ngưng tụ thất phẩm kim đan, ở trong mắt người khác đã là chuẩn pháp tướng kỳ tu sĩ, nhưng cũng không nắm chắc là có thể đem bọn họ tách ra. Không khéo mười mấy người kia liên thủ đối phó, bản thân ông ta cũng có thể bị bọn họ đả thương, đến lúc đó thì thật là mất mặt.

Nhắc tới lần hỗn chiến trong, được chú ý nhất không thể nghi ngờ gì nữa chính là Trùng Hoa nhất mạch, đệ tử thứ chín của Thiên Linh lão tổ - "Thủy kiếm tiên" Lục Huyền Bình.

Mười tám vị đoán đan trung kỳ tu sĩ hỗn chiến cũng có thể phân ra cao thấp, tu sĩ thực lực chân chính mạnh mẽ thường có thể chiếm giữ vững vàng vị trí trung ương của chiến đoàn. Ở thời điểm hướng bốn phía tu sĩ phát động công kích, cũng có thể ngăn cản tu sĩ chung quanh phản kích.

Tu sĩ đứng vững vàng ở vị trí trung ương của chiến đoàn mặc dù có thể chứng minh thực lực của mình, nhưng đối mặt với đông đảo tu sĩ vây công, chân nguyên tiêu hao cũng khó có thể lường được. Cho nên, có thể chiếm cứ chiến đoàn trung ương, tu sĩ thường thường khó có thể kéo dài, khi gặp lúc mọi người vây công liền thối lui ra khỏi chiến đoàn trung ương. Như vậy liền tạo thành sự đổi phiên, mà người thực lực càng cao thì kiên trì với thời gian tự nhiên là càng dài.

Nhưng trong mười tám vị tu sĩ này lại có một người ngoại lệ. Người này ngay từ đầu của lần tranh đấu này đã có mặt tại chỗ, thậm chí ở thời điểm hội tụ bảy tám vị chân nhân hỗn chiến, người này còn một mực duy trì ưu thế tuyệt đối áp chế. Cho dù tiếp theo đó tu sĩ gia nhập hỗn chiến càng ngày càng nhiều, người này đã không cách nào giữ vững tuyệt đối áp chế, nhưng lại như một khối bàn thạch như cũ, thủy chung đứng vững vàng ở chiến đoàn trung ương. Mà tu sĩ theo hắn cùng nhau đứng ở trung ương lại đã sớm đổi hết lượt này đến lượt khác.

Người này dĩ nhiên chính là Lục Bình. Bằng vào Huyền Nguyên Trọng Thủy mang đến chân nguyên hùng hậu cùng mấy loại kiếm thuật cùng pháp thuật cấp bậc tiểu thần thông thay nhau sử dụng, Lục Bình một mực chiếm cứ chiến đoàn trung ương, một mực nằm trong cục diện lấy ít địch nhiều.

Mà Lục Bình cường thế trong thời gian dài cũng khơi dậy lòng háo thắng của rất nhiều tu sĩ. Mọi người mặc dù là trong lúc tương hỗ hỗn chiến, nhưng bởi vì Lục Bình cường thế, lại có không ít tu sĩ thường không hẹn mà cùng hướng Lục Bình phát động công kích, hy vọng có thể đem hắn đuổi ra khỏi chiến đoàn trung tâm, nhưng rất tiếc đều thất bại.

Dần dần, hỗn chiến tu sĩ khi nhìn Lục Bình, ánh mắt đã bắt đầu thay đổi. Trong ánh mắt họ có lẽ tồn tại chiến ý, có lẽ tồn tại khiêu khích, có lẽ tồn tại sự không cam lòng cùng các tâm tình bất đồng khác. Nhưng có một điểm chung là: họ bắt đầu có sự kính trọng đối với cường giả.

Thiên Linh hậu sơn phen này loạn chiến, nhất định sẽ bị Chân Linh phái tu sĩ lấy làm chuyện thú vị đáng để tâm mà truyền miệng kể cho nhau nghe, thậm chí lưu truyền ra bên ngoài hoặc đến những đời sau này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play