Sau khi dung hợp Nguyên Hạt thạch, Thổ chúc tính thiên địa kỳ vật trong Thất Bảo lôi hồ đã gia tăng đến hai loại. Bất quá muốn tạo thành thuật pháp lợi hại như Mậu Thổ Âm Lôi tiểu thần thông, còn thiếu một loại thổ chúc tính thiên địa kỳ vật nữa.
Ngược lại kim sắc tiểu kiếm sau khi dung hợp ô thiết, ở mặt ngoài thân kiếm dần dần tạo thành từng đạo lôi văn. Từng tia điện quang lưu chuyển ở giữa lôi văn. Hiển nhiên ô thiết ở trong Thất Bảo lôi hồ chính là loại kim chúc tính thiên địa kỳ vật thứ ba, Canh Kim Âm Lôi tiểu thần thông vì thế đã tạo thành.
Trong phòng tu luyện ở trong động phủ của Lục Bình, Lục Đại Quý lúc này đang nằm dìm ở trong ao nước tại tu luyện thất, thấy Lục Bình đi vào mới từ dưới đáy nước nổi lên.
- Nói như vậy thật sự là có Đông Hải yêu tộc tu sĩ đi tới Bắc Hải, hơn nữa số lượng cũng không ít?
Thật vất vả lắm mới nghe Lục Đại Quý đem những việc đã trải qua trong mấy năm này nói sơ lược qua một lần. Lúc này Lục Bình mới hỏi:
- Ngươi lần này đi theo vị Lục Hải chân nhân kia đến hậu phương hải vực của yêu tộc, có biết hắn muốn đưa đi chính là vật gì hay không?
- Xem ra ắt là đưa một món thiên cấp linh vật cho một vị đoán đan hậu kỳ yêu tu.
Lục Đại Quý nói chuyện vẫn có chút chậm lụt như cũ, nhưng ít ra thì ý tứ đã rành mạch hơn rất nhiều.
Vừa nghe là thiên cấp thiên địa linh vật, chính là Lục Bình mà khóe mắt cũng không nhịn được run lên, hỏi:
- Có biết loại thiên địa linh vật đó như thế nào không? Và là đưa cho người nào?
Lục Đại Quý đung đưa cái cổ thật dài sang trái rồi lại sang phải, nói:
- Cái này cũng không biết, nhưng người đó sau khi nhận được linh vật khuôn mặt mừng rỡ vô cùng. Hơn nữa người nọ tựa hồ thân phận cực kỳ cao quý. Lục Hải chân nhân lúc thấy người này thần thái cực kỳ nhún nhường, gọi vị ấy là ‘Ngao Ngọc đại nhân’.
"Ngao Ngọc", Lục Bình yên lặng ghi nhớ danh tự này, rồi sau đó hướng về phía Lục Đại Quý nói:
- Đại Quý, ngươi đem mấy năm này ở hậu phương hải vực của yêu tộc nghe thấy được những gì đó chỉnh lý lại một chút. Đặc biệt là lộ tuyến lân này ngươi đã từng đi qua, dọc đường đã thấy qua cũng như tiếp xúc với yêu tộc tu sĩ gì, đều phải cẩn thận hồi tưởng một lần, sau đó ghi ra cho ta!
Dứt lời, không để ý tới Lục Đại Quý nữa, Lục Bình đi thẳng ra khỏi phòng tu luyện. Hắn đem một thanh truyền âm pháp kiếm cầm trong tay, hướng pháp kiếm nói mấy câu nói, ngay sau đó đem một cổ chân nguyên phong tồn ở trong đó. Lục Bình bấm mấy đạo pháp quyết trong tay, trong miệng mặc niệm mấy câu thần chú. Ngay sau đó mặt ngoài truyền âm pháp kiếm chợt lóe kim quang, liền thoát khỏi bàn tay của Lục Bình hướng hải vực phía đông phi độn đi.
- Đã xảy ra chuyện gì? Không ngờ lại phát cấp cho Khúc sư bá truyền âm pháp kiếm gấp gáp như vậy?
Sau lưng Lục Bình, Hồ Lệ Lệ yểu điệu thướt tha từ trong động phủ đi ra, liếc mắt nhìn theo hướng pháp kiếm đang phi độn đi cực nhanh, có chút tò mò hỏi.
Lục Bình cũng không giấu giếm, nói thẳng:
- Nghe Đại Quý mang về tin tức, tựa hồ có Đông Hải yêu tộc xuất hiện ở phụ cận, hơn nữa số lượng cũng không ít.
Mấy ngày sau, một nhóm chín người Khúc Huyền Thành chân nhân quay trở về Hoàng Ly đảo. Trong đó Huyền Thanh chân nhân cùng hai vị đoán đan trung kỳ tu sĩ bị thương không nhẹ.
Lục Bình thấy một nhóm ai nấy đều sắc mặt ngưng trọng, trong lòng không khỏi trầm xuống, nhưng vẫn là mang theo chút nghi ngờ hướng Khúc Huyền Thành chân nhân hỏi:
- Sư thúc, lần này chẳng lẽ không thuận lợi sao?
Khúc chân nhân nhìn Lục Bình một cái, miễn cưỡng cười cười, nói:
- Coi như là cũng thuận lợi a. Đoán đan kỳ yêu tu chỉ chạy thoát được hai. Con cá tạp nhạp màu đen kia bị lão phu và Huyền Xương sư đệ liên thủ đánh bị thương nặng, sau này hy vọng thành tựu pháp tướng kỳ hay không còn chưa nói được. Sau đó, chúng ta một đường đuổi giết, dọc đường lại đụng phải mấy đoán đan yêu tu không chịu mở mắt, cũng đã dạy cho chúng một bài học rồi.
Lục Bình thấy mọi người cũng không có người nào vẫn lạc. Hơn nữa phen này đuổi giết hiển nhiên cũng rất có thành quả. Nhưng vì sao nhìn qua đám người Khúc Huyền Thành đều thấy họ có vẻ bực mình buồn bã như vậy?!
Lục Bình xoay người lại, hướng Huyền Hạc chân nhân hỏi thăm. Huyền Hạc chân nhân lén không dấu vết nhìn Huyền Xương chân nhân cùng Huyền Thanh chân nhân một cái, lúc này mới đem chuyện đánh đuổi truy sát yêu tộc tu sĩ lần này kể cho Lục Bình biết.
Thì ra là hôm đó dưới sự hướng dẫn của Khúc Huyền Thành chân nhân, chín vị đoán đan trung hậu kỳ tu sĩ đã bất ngờ đánh vào chỗ ở của yêu tộc ở hải vực bên ngoài Hoàng Ly đảo. Trú địa của yêu tộc đã bị mọi người đánh vỡ rất nhanh. Trong hỗn chiến, Mặc Uy chân nhân bị hai người Khúc chân nhân cùng Huyền Xương chân liên thủ giáp công.
Bàn về thực lực chân thật, Mặc Uy chân nhân còn không so được Khúc chân nhân, bây giờ bị hai người giáp công cho nên liền thua trận rất nhanh. Hơn nữa bị Khúc chân nhân chớp đúng thời cơ, một đạo đại thần thông pháp thuật tung ra đánh cho kẻ này bị trọng thương. Những chân nhân khác cũng có thu hoạch, chẳng những có hai tên đoán đan trung kỳ yêu tu bị đánh chết, mà toàn bộ trú địa của yêu tộc ở bên ngoài Hoàng Ly đảo cũng bị chư vị chân nhân thu vét không còn gì.
Sau khi bị mọi người bám đuôi một đường đuổi giết, yêu tộc tu sĩ bỏ chạy thục mạng, dọc đường lại cũng bị chém chết thêm mấy tên. Cho đến lúc Khúc Huyền Thành chân nhân nhận được truyền âm pháp kiếm khẩn cấp của Lục Bình.
Ngay từ đầu mọi người dĩ nhiên là không tin, nhưng sau đó Khúc Huyền Thành chân nhân phát hiện yêu tộc có dấu hiệu tăng viện phản kích. Vì vậy mọi người liền mai phục bắt giữ được một tên đoán đan trung kỳ yêu tu. Sau khi thi triển sưu hồn thuật, mới phát hiện chẳng những là đúng như lời của Lục Bình đã báo, mà hơn nữa Đông Hải yêu tộc, Bắc Hải yêu tộc cùng Nam Hải yêu tộc đã sớm bắt đầu bí mật tiếp xúc, có ý đồ liên hiệp. Đồng thời, mười mấy vị đoán đan kỳ yêu tu đã rút ra từ các nơi, hướng mọi người vây quanh, đã chuẩn bị mai phục đánh diệt bọn họ. Thậm chí có một vị pháp tướng kỳ yêu tộc lão tổ đã bí mật bay tới.
Mọi người sau khi nhận được tin tức, đều vô cùng kinh hãi, cũng không kịp giết yêu lập công nữa, lúc này mới vội vàng chạy về.
Đám người Khúc Huyền Thành chân nhân ở Hoàng Ly đảo cũng không dừng ở lại bao lâu. Truyền tống trận trên Hoàng Ly đảo đã sớm bị Hồ Lệ Lệ lần nữa kiến tạo. Khúc Huyền Thành chân nhân cũng không trở về Huyền Kỳ đảo. Sau đó hồi báo, tin tức này đã sớm bắt đầu truyền bá ở Bắc Hải tu luyện giới. Trải qua mấy ngày nay, số lượng tu sĩ lui tới trên Hoàng Ly đảo lại bắt đầu tăng trưởng.
Vì để tránh cho Hoàng Ly đảo giống như lần trước dễ dàng bị người phá hư mất Truyền tống trận, Hồ Lệ Lệ cố ý bố trí phòng thủ đại trận bốn phía xung quanh Truyền tống trận. Đồng thời, Lục Bình lại hướng môn phái thân thỉnh mượn hai đội tổng cộng mười hai tên dung huyết kỳ tu sĩ tới để sai bảo. Cộng thêm mười hai tên dung huyết kỳ tu sĩ trước đây, Tuần hải tu sĩ phụ trách tuần đảo trên Hoàng Ly đảo nho nhỏ này đã đạt tới hai mươi bốn tên.
- Huynh phải về Thiên Linh sơn? Chẳng lẽ cũng bởi vì chuyện hải ngoại yêu tộc liên minh sao?
Hồ Lệ Lệ có chút thắc mắc hỏi Lục Bình. Ở trong ấn tượng của nàng, Lục Bình rất ít khi quan tâm đến những chuyện như thế này.
- Trừ cái đó ra, ta còn muốn làm rõ chuyện Hoàng Ly đảo vì sao bị tập kích lần này.
Hồ Lệ Lệ ngưng thần nói:
- Nhưng huynh phát giác cái gì? Chẳng lẽ thật là có tặc ở trong nhà?
Lục Bình lắc đầu một cái, nói:
- Vẫn không thể xác định. Bất quá ở trong chuyện này, điểm nghi ngờ thực tại quá nhiều. Dù sao cũng phải cẩn thận gỡ một cái, nếu chẳng qua là trùng hợp thì thôi, còn nếu như thật sự có người mưu hại sau lưng, nói không chừng sẽ phải ăn miếng trả miếng, lấy mắt đổi bằng mắt, tay đổi bằng tay, dù sao cũng không thể không không ăn sự thua thiệt vào người rồi buồn bực thế này.
Hồ Lệ Lệ cười nói:
- Nhưng người ngoài chỉ nhìn thấy huynh lần này chiếm tiện nghi nha.
- Cho nên chuyện này càng phải tìm ra nguyên nhân hậu quả trước và sau. Lần này chỉ là may mắn. Ví như không hiểu nguyên nhân, lần sau bọn ta chưa chắc có may mắn như thế này.
- Huynh đi rồi, phòng ngự ở Hoàng Ly đảo này sẽ lại trống không.
Hồ Lệ Lệ vẫn là có chút không yên lòng.
Lục Bình cười nói:
- Yên tâm đi! Trong thời gian ngắn yêu tộc sẽ không trở lại. Huống chi bây giờ ba cái linh mạch cũng đã ở không rồi. Một khi có kẻ xâm lấn, lấy ba cái linh mạch vận chuyển chống đỡ hộ đảo đại trận, thì cho dù là đoán đan hậu kỳ tu sĩ ở trong thời gian ngắn cũng chưa chắc có thể đánh vỡ được.
Lục Bình suy nghĩ một chút, nói:
- Ta đem Tam linh lưu lại. Ba đứa bọn chúng sau lần đại chiến này một mực đòi chuẩn bị đột phá đoán đan kỳ. Ta đã đáp ứng cho chúng. Ba đứa nhóc đã hứng cao thải liệt chạy đi bế quan rồi. Nàng nhớ lấy trước khi bọn chúng hóa hình, không nên để cho chúng hiển lộ ở trước mặt người khác. Một khi có người nhìn thấu chân tướng của bọn chúng, sẽ dẫn tới phiền toái rất lớn.
Hồ Lệ Lệ gật đầu một cái, lại nghe Lục Bình nói tiếp:
- Ta trở về Thiên Linh sơn sau đó sẽ đem tiểu Cầm nhi trả lại. Như vậy thực lực trên đảo liền lại gia tăng một phần. Lần này tiểu Cầm nếu không phải trùng hợp bị tiểu sư muội mang đi, mọi người cũng không lâm vào tình cảnh nguy hiểm như thế.
Hồ Lệ Lệ chớp chớp đôi mắt, nói:
- Huynh không phải là hoài nghi có người cố ý bày ra cục để ngay cả tiểu Cầm nhi cũng bị điều đi chứ?
Lục Bình cười khổ một tiếng, nói:
- Vì sao lại không có thể?! Tiểu sư muội tự nhiên sẽ không làm như vậy, nhưng khó bảo toàn không có ai xúi giục. Nhưng tiểu Cầm nhi là đoán đan kỳ yêu tu, là một phần chiến lực trọng yếu của Hoàng Ly đảo. Điều tiểu Cầm nhi đi, chính là làm cho phòng ngự trên Hoàng Ly đảo bị suy yếu rồi.
Hồ Lệ Lệ thấy Lục Bình đem hết thảy an bài cẩn thận như vậy, trong lòng càng nghĩ càng cảm thấy không ổn, vì vậy lại hỏi:
- Huynh lần này không phải là lại muốn đi đến phương nào, cần phải đi thời gian thật lâu sao?
Lục Bình suy nghĩ một chút, nói:
- Có thể là thế, nếu là thấy cần thiết. Ta có lẽ còn phải về Đông Hải một chuyến. Tất cả những việc kinh doanh trên Hoàng Ly đảo sẽ phải dựa vào nàng. Phòng tu luyện trừ nàng ra ai cũng không thể đi vào, không gian pháp khí bên trong không được để cho bất cứ người nào nhìn thấy. Loan Ngọc là hảo hữu của ta, chẳng qua là thân phận của hắn so với Tam linh còn nhạy cảm hơn. Vì vậy hắn tuyệt nhiên sẽ không thể hiển lộ trước mắt người khác. Khi ta không ở đây, chuyện luyện đan cũng có thể giao cho hắn. Loan Ngọc luyện đan thiên phú thậm chí còn ở trên ta, chỉ vì tu vi của ta trước hắn một bước, cho nên hắn mới không theo kịp ta.
Tại lần trở về Hoàng Ly đảo trước đây, Lục Bình còn bí mật cùng Trần Luyện ở trong huyệt động dưới đáy biển nơi phát hiện Linh Trang thổ quáng khi xưa, thiết lập một tòa tiểu hình Truyền tống trận. Một số luyện huyết kỳ tu sĩ của môn phái khi đi Hoàng Ly đảo lịch luyện có thể bí mật thông qua Truyền tống trận đi vào huyệt động dưới đáy biển khai thác Linh Trang thổ quáng.
Linh Trang thổ là một loại tất bị linh quáng dùng để luyện chế thượng cấp phòng thủ pháp khí, thậm chí một ít đỉnh cấp pháp khí khi luyện chế cũng cần sử dụng Linh Trang thổ quáng. Giá trị của nó đối với dung huyết kỳ tu sĩ mà nói vẫn là hết sức khả quan.
Trước điện Trùng Hoa điện trên Thiên Linh sơn, Lục Bình nhìn đại điện đóng chặt có chút ngạc nhiên, lão sư không ngờ lại không ở Thiên Linh sơn, hơn nữa đã đi ra ngoài suốt mười mấy ngày. Lão sư đi ra ngoài, chính là vào dịp yêu tộc đại cử tấn công Hoàng Ly đảo.
Cái này chẳng lẽ là lại có âm mưu?!
Lục Bình bất đắc dĩ đành phải đi tìm Nhị sư tỷ Lý Huyền Như nhưng rồi cũng vô ích. Cũng may là môn hạ đệ tử của Nhị sư tỷ báo cho Lục Bình biết chẳng những là Lý Huyền Như, còn có Tam sư tỷ Triệu Huyền Cơ cùng Tứ sư tỷ Vương Huyền Tĩnh đã cùng nhau theo lão sư đi ra ngoài.
Lục Bình chỉ đành phải trở về Thính Đào phủ của mình. Nhưng khi hắn mới vừa đi qua sườn núi, liền nghe một tiếng ré vang rất thê lương. Ngay sau đó một tiếng tiếng hô truyền tới:
- Giỏi cho một con điểu yêu, không ngờ lại dám lẻn vào trú địa của Chân Linh phái ta. Đơn giản chính là tự tìm đường chết!
Lục Bình mặt liền biến sắc, thần niệm trong nháy mắt hướng theo phía tiếng hô truyền tới mà tìm kiếm. Ngay sau đó lửa giận đầy trời hết sức đè nén ở trong lòng, Lục Bình trong chớp mắt liền biến mất không thấy đâu.
Lục Cầm nhi dù thế nào cũng không ngờ tới mình bỗng nhiên bị một vị đoán đan trung kỳ sĩ tập kích ở trên Thiên Linh sơn. Năm đạo kình khí quanh quẩn xoáy tròn hướng nàng đánh tới. Toàn thân trên dưới của Lục Cầm nhi nhất thời khoác lên một tấm lụa mỏng màu xanh, cố hết sức phi độn hướng ra phía ngoài.
Nhưng một kích này tựa hồ đã uấn nhưỡng từ rất, đem tất cả tránh né và đường sống của Lục Cầm nhi tính toán và chặn lại toàn bộ hết.
Lục Cầm nhi thấy không thể tránh khỏi, hai mắt nhất thời biến thành màu trắng nóng bỏng, một đôi ngọc hoàn trên cổ tay cụng vào nhau, một cỗ hắc sắc độc hỏa trong nháy mắt phún ra. Đồng thời, Lục Cầm nhi há mồm phun một cái, một đoàn bản mệnh đan hỏa cũng bay ra, ngay sau đó tay trái trương lên, lại là một đóa hỏa diễm màu đỏ thắm.
Ba đóa hỏa diễm có mạnh có yếu, thành hình chữ phẩm bay lượn ở trước mặt Lục Cầm nhi. Lúc này, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Cầm nhi căng cứng và đỏ bừng. Dưới chân cô bé hết sức tránh né, hai tay lại liên tiếp bấm ra mấy đạo pháp quyết. Ba đạo hỏa diễm đột nhiên hợp làm một đóa sí bạch hỏa miêu. Hỏa miêu tiến lên hóa thành một con tiểu Hỏa Loan điểu cỡ bằng một thước, hướng năm đạo kình khí đang giảo sát về phía Lục Cầm nhi mà trùng kích trở lại.
Liên tiếp ba tiếng nổ vang lên. Hỏa Loan điểu liên tiếp kích hủy ba đạo kình khí. Nhưng Hỏa Loan điểu cũng bị ba đạo kình khí này tiêu hao hầu như không còn gì, ở trên trời hóa thành hư vô, hai đạo kình khí theo sát mà đánh đến, mặc dù uy lực đã rất suy yếu. Ngọc hoàn ở cổ tay của Lục Cầm nhi lại vang lên, một đạo tường băng lập tức chắn trước người cô bé.
Bất quá, Lục Cầm nhi rốt cuộc vẫn không cách nào phát huy hoàn toàn uy lực của Băng Hỏa Song Hoàn. Hỏa hoàn thì tạm ổn, nhưng uy lực của băng hoàn thì ở trong tay nàng bị suy yếu rất lợi hại.
Mặc dù Hàn Băng Chân Thủy biến thành tường băng chặn lại được một đạo kình khí, một đạo kình khí khác vẫn như cũ đánh vào trên người của Lục Cầm nhi. Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng của Lục Cầm nhi nhất thời biến thành trắng bệch.
- Chà! Không ngờ con điểu yêu lại còn tiểu thần thông pháp thuật!
Người xuất thủ hiển nhiên cũng không ngờ rằng Lục Cầm nhi lại có thể tiếp được một kích toàn lực gần như là đánh lén này của hắn.
Quang đoàn xanh và hồng hai màu trên người của Lục Cầm nhi lóe lên. Đợi đến lúc quang đoàn biến mất, một con loan điểu hai cánh triển khai chừng ba trượng đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung, hướng nhìn về phía một vị tu sĩ chừng ba mươi tuổi từ sau một tòa cửa đá lắc người phóng tới phát ra tiếng ré dài đầy vẻ tức giận.
- Giỏi cho một con loan điểu! Chẳng những đã lẻn vào Chân Linh phái truyền thừa chi địa ta, lại còn dám phản kháng. Hôm nay ta nhất định phải đem ngươi lột da rút ra cốt, moi yêu đan của ngươi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT