Dư Hóa chân nhân bị Lục Bình đánh lui liền ôm đầu hướng đại hải bỏ chạy. Các yêu thú khác chạy chậm, liền bị đám người Diêu Dũng đuổi tới tiện tay chém chết. Những yêu thú này phần nhiều là dung huyết kỳ hoặc là luyện huyết kỳ tu vi, trước mặt một đám đoán đan kỳ cao thủ, liền giống dưa như chém thức ăn bị xắt vậy.
Hoàng Ly đảo tám phương vị, Lục Bình đơn độc ngăn cản chánh đông. Đông bắc cùng đông nam chia ra do Ân Huyền Sở cùng Cơ Huyền Hiên trấn giữ. Trần Luyện chiếm hướng chánh bắc, mà Diêu Dũng thì tự cáo phấn dũng ngăn cản ở phía nam. Nơi này có thể nói là trừ Lục Bình ở hướng chánh đông sẽ bị đánh vào mạnh nhất. Dù sao thì yêu tộc chủ lực đều nằm ở Bắc Hải nam bộ hải vực. Đỗ Phong ở tây nam phương bảo vệ cánh hông của Diêu Dũng, tây bắc là của Sử Linh Linh.
Chánh tây phương là khu vực tổn thương nhỏ nhất, Lục Bình điều khiển Lục Cầm phụng bồi Khương Huyền Huyên qua đó. Khương Huyền Huyên tu vi tuy đã đủ, nhưng do lão sư cưng chiều vô cùng, tuy nói tiểu sư muội này băng tuyết thông minh, tu luyện mấy chục năm không hề rời khỏi Thiên Linh sơn, đối với nhân tình thế thái không hiểu nhiều lắm, ngược lại vẫn giữ vẻ ngây thơ linh hoạt lạn mạn, cũng không biết lão sư tại sao lại như vậy.
Về phần vợ chồng Chung Kiếm cùng Mã Ngọc thì bị Lục Bình an bài phụ trách cứu cấp, khi tình thế khẩn cấp ở chỗ nào thì liền đi nơi đó. Còn dư lại Trương Tự Thành cùng Trịnh Khiết hai người, do tự biết tu vi không đủ, không giúp được gì nhiều, liền tự nguyện đi thanh trừ yêu thú ẩn giấu trong đảo. Lục Bình đem Lục Đại Bảo khoảng thời gian này một mực trốn dưới Hoàng Kim ốc chế tạo cung điện dưới đất của mình phái ra cho hai người làm hướng đạo. Có Đại Bảo, yêu thú trốn trong đảo liền không chỗ nào độn hình.
Hồ Lệ Lệ một mình một người đến chỗ Lục Bình năm xưa khai ích động phủ. Rất may nơi này hiển nhiên là bị Dư Hóa chân nhân chọn làm động phủ tạm thời, cũng không bừa bộn như Hồ Lệ Lệ nghĩ.
Hồ Lệ Lệ nhanh chóng lấy từ trữ vật pháp khí bên hông ra một cái trận bàn cực lớn. Trận bàn này lớn chừng năm trượng, Hồ Lệ Lệ mới vừa tiến cấp đoán đan kỳ, liền bắt đầu vì Lục Bình luyện chế cái trận bàn này. Quá trình chế luyện còn có mấy lần được Huyền Thần chân nhân phụ đạo, Hồ Lệ Lệ lúc này mới thuận lợi đem cái trận bàn này hoàn thành.
Trận bàn này được Lục Bình đặc biệt dặn dò khi chế luyện so với Huyền Kỳ đảo trận bàn còn tinh vi hơn, uy lực tự nhiên cũng lớn hơn rất nhiều.
Lục Bình cùng mọi người một khi thành công chiếm đoạt Hoàng Ly đảo, nơi này thế tất sẽ trở thành trận địa ác liệt và tiền tiêu chống lại yêu tộc. Hơn nữa, so với Huyền Kỳ đảo có Khúc Huyền Thành chân nhân đoán đan điên phong tu sĩ như vậy trấn giữ, Hoàng Ly đảo có thể nói ngay cả một tên đoán đan trung kỳ tu sĩ cũng không có. Lục Bình chỉ có đem chú ý đặt ở việc tăng cường trận pháp cường độ, mặc dù như thế sẽ phải hao phí đại lượng linh thạch.
Mặt trận bàn trừ trận pháp rậm rạp chằng chịt ra, còn lại là mấy trăm cái lỗ dùng để khảm linh thạch vào. Ở trung ương có một khối hơi lớn một chút, hiển nhiên là dùng lai thượng phẩm linh thạch để tra lắp vào. Còn chung quanh có sau trăm lỗ nhỏ hơn, là những thứ để tương khảm trung phẩm linh thạch.
Hồ Lệ Lệ mới vừa khám xét xong phương vị, đem trận bàn của cả tòa đại đặt để xong, một thanh thét dài từ xa xa ở hướng chánh đông phương gào thét mà đến.
Hồ Lệ Lệ trong lòng khẩn trương, tay chân nhất thời mau hơn mấy phần, trong tay nàng mấy khối trung phẩm linh thạch dựa theo thứ tự trước sau thoăn thoắt tương khảm, rồi sau đó nàng vận dụng tự thân pháp lực kích hoạt, đem mấy viên linh thạch tương khảm nhất thời làm cho sáng lên. Mấy đạo trận pháp phù văn cùng linh thạch tương liên đồng thời cũng sáng lên.
Nhưng Hồ Lệ Lệ nhìn cả tòa trận bàn chi chít phù văn, không khỏi cắn răng, trong tay tốc độ nhất thời nhanh hơn mấy phần. Như vậy, quá trình kích hoạt loại đại hình trận pháp này, đối với thần niệm cùng chân nguyên của Hồ Lệ Lệ đều là một loại khảo nghiệm cự đại, nhưng lúc này nàng cũng không kịp nhớ gì nhiều nữa.
Hoàng Ly đảo có thể hay không hoàn toàn rơi vào trong tay Chân Linh phái, phải xem hộ đảo đại trận lúc nào có thể thành lập và dựng lên. Nếu như yêu tộc cuồn cuộn không ngừng tăng viện binh lực, Hồ Lệ Lệ lại vẫn chưa thể đem hộ đảo đại trận hoàn toàn khôi phục, phải kéo dài thời gian lâu hơn, thì Hoàng Ly đảo thất thủ là nhỏ, chỉ sợ tu sĩ theo Lục Bình đến đánh Hoàng Ly đảo này sẽ xảy ra chuyện không hay.
Lục Bình nghe từ xa kéo đến tiếng gầm thét không khỏi cau mày. Từ kẻ đến tán phát ra khí thế mà xét, thì thực lực phải vượt xa trên yêu tu chân nhân mới vừa bị Lục Bình đánh cho bị thương nặng.
Kim Lân kiếm đã bị Lục Bình cất nhắc lên cảnh giới thông linh pháp bảo vây quanh Lục Bình giống như một con cá vui sướng xoay tròn vậy. Lục Bình lúc này cũng có chút hối hận lúc ở chỗ Khúc Huyền Thành chân nhân tại sao lại lựa chọn phi độn pháp bảo, nếu lúc ấy có thể chọn một món phòng thủ pháp bảo, lần này hắn có lẽ sẽ kiên trì lâu hơn một chút.
Thần niệm xuyên thấu qua tâm hạch không gian, phía dưới kim đan là một bạch ngọc đài sen. Bạch ngọc đài sen này chung quanh bao quanh 12 viên nguyên thần châu. Mà bên ngoài 12 viên Nguyên Thần châu này lại là một lá cờ bên góc có chút hư hại. Cái này chính là Lục Bình ở trong Luyện khí điện lấy được một món phòng thủ pháp bảo ‘Khống thủy kỳ’, đã từng là một món Dưỡng linh cấp bậc pháp bảo. Đáng tiếc cho dù nó bởi vì bị tổn thương nên chỉ còn dư lại 6 đạo thông linh bảo cấm, cũng không phải là thứ mà Lục Bình có thể dễ dàng sử dụng. Nếu không Lục Bình cũng không cần phải e dè lo lắng như vậy.
Ở nơi trời biển đụng vào nhau, một đạo nhân ảnh xuất hiện, cũng với tốc độ cực nhanh hướng về phía Lục Bình chạy tới. Một đạo thần niệm phảng phất như thị uy vậy, người chưa tới mà đã lập tức đem uy áp hướng Lục Bình áp qua.
Lục Bình làm thế nào lại bị một đoán đan trung kỳ tu sĩ dùng thần niệm uy áp làm khó dễ, thậm chí ngay cả pháp tướng lão tổ ý niệm uy áp hắn cũng đã nếm thử. Đáng tiếc sau Lục Bình còn có một vị Cừu sư muội.
Lục Bình không sợ chút nào, ngửa mặt lên trời một thanh thét dài nhằm chiếu cố đồng bạn ở Hoàng Ly đảo, dưới chân độn quang nhanh chóng đến không ngờ bay ra khỏi Hoàng Ly đảo, hướng yêu tộc đang đến xông thẳng vào. Kim Lân kiếm trong tay hắn phất về phía trước, một đạo thông thiên kiếm quang liền hướng kẻ đang đến chém ụp tới.
Kể từ khi Lục Bình hoàn toàn nắm trong tay kiếm thuật đại thần thông cảnh giới, đối với kiếm thuật chưởng khống đã đến mức tùy tâm sở dục. Hắn hiện giờ không sử dụng Ngự Kiếm thuật, Kim Lân kiếm cũng có thể phát ra kiếm thế uy lực cự đại.
- Đại thần thông!
Yêu tộc tu sĩ bay đến hoảng hốt kêu lên, cứng rắn đem thân hình thật nhanh dừng phắt lại giữa không trung. Một khối bia đá cự đại bay lên trời, đồng thời hai ngọn phi đao quanh quẩn bay múa, tạo thành một đạo đao nhận tuyền qua cự đại, từ phía cánh giảo sát về phía thông thiên cự kiếm.
Yêu tộc tu sĩ biết đối mặt kiếm thuật đại thần thông công kích, phòng thủ đơn giản chính là muốn chết. Chỉ có lấy công đối công mới có thể có làm yếu bớt đại thần thông uy lực. Nhưng nếu chính diện đối kháng đại thần thông, hơn nữa là kiếm thuật đại thần thông, thì đó là điều cực kỳ ngu xuẩn không thể nghi ngờ gì nữa. Vì vậy, y mới từ mặt bên xuất thủ kiềm chế, dùng để giảm bớt uy lực kiếm thuật thần thông của Lục Bình.
Vừa rồi Dư Hóa chân nhân mặc dù ý thức chính diện đối mặt kiếm thuật đại thần thông không thể thủ lâu, nên lựa chọn cùng kiếm thuật đại thần thông ngay mặt chống đỡ, bấy giờ mới đối chọi có một chiêu liền bị Lục Bình làm tổn thương bổn mệnh pháp bảo.
Chính vào lúc Lục Bình cùng yêu tộc chân nhân bắt đầu tiếp chiến, phía nam Diêu Dũng cùng mặt đông bắc Ân Huyền Sở cũng lần lượt truyền đến tin tức tiếp chiến. Nhưng ngay sau đó, tiếng hú thứ tư lại du dương thanh lệ cất lên, Khương Huyền Huyên cùng Lục Cầm canh giữ phía tây Hoàng Ly đảo không ngờ lại gặp địch!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT