Sau khi Lục Bình từ trong động phủ của Khúc Huyền Thành chân nhân đi ra, cũng không đến chỗ của Trần Luyện mà là đi thẳng ra khỏi Huyền Kỳ đảo. Hắn ngồi xếp bằng ở trên một bãi đá ngầm bên ngoài đảo trong chốc lát, trên mặt biển đột nhiên dâng lên một đạo sóng lớn. Sau đó, ba đứa bé mình người đuôi rắn dáng dấp phấn điêu ngọc thế đạp sóng biển hướng Lục Bình đi tới.
Chỉ chốc lát sau, Lục Bình bấy giờ mới đứng dậy trở về Huyền Kỳ đảo.
Tại động phủ của Trần Luyện ở Huyền Kỳ đảo, đám người Diêu Dũng, Đỗ Phong, Sử Linh Linh, Cơ Tử Hiên, Ân Tử Sở, Chung Kiếm, Mã Ngọc, Trương Tự Thành, Trịnh Khiết đã sớm chờ từ lâu. Cộng thêm ba người Trần Luyện, Hồ Lệ Lệ cùng Lục Bình, trong mười hai người này chỉ tính tu vi đạt tới đoán đan kỳ đã có tới mười người. Chỉ có hai người Trương Tự Thành cùng Trịnh Khiết là dung huyết điên phong, chưa đột phá đoán đan kỳ. Ngoài ra, còn có mấy sư muội của Hồ Lệ Lệ, đều là môn hạ của Huyền Thần chân nhân. Lần này được Hồ Lệ Lệ mời, Lục Bình cùng mọi người định sau khi công đánh chiếm Hoàng Ly đảo xong, mấy người này sẽ cùng Hồ Lệ Lệ nhanh chóng bố trí hộ đảo đại trận ở trên Hoàng Ly đảo.
Thấy Lục Bình rốt cục trở về, Diêu Dũng gấp gáp liền nói:
- Lục sư đệ, ngươi có nghe nói tên khốn Âu Dương Duy Kiếm kia vài ngày trước đây đã đột phá đến đoán đan trung kỳ rồi hay không?
Tin tức này ngược lại khiến cho Lục Bình sững sờ một chút. Dù sao hắn cũng không để ở trong lòng, chẳng qua là tùy ý nói:
- Đúng như vậy sao?! Người này tu vi lên cao thật nhanh quá!
Diêu Dũng thấy thái độ của Lục Bình dường như nghe phải chuyện không mấy liên quan đến mình, tựa hồ cảm thấy Lục Bình phản ứng quá mức khó lý giải, nói tiếp:
- Ngươi không nóng nảy sao? Nghe nói vị trí của hắn trên “Bắc Hải Tân Tú bảng” đã xếp hạng trước ngươi rồi đó.
Tin tức này ngược lại có chút ý tứ, Lục Bình cười nói:
- Tu vi của hắn vốn là ở trên ta. Vị trí của hắn đứng hàng ở trước ta cũng không gì lạ.
Sử Linh Linh thấy Diêu Dũng nói hơn nửa ngày cũng chưa thấu đáo hết, mới bất đắc dĩ mở miệng chen vào, nói:
- Những thứ này đều không có nghĩa lý gì. Trọng yếu nhất là sau khi Âu Dương Duy Kiếm lên cấp đoán đan trung kỳ, liền thành tựu kiếm thuật đại thần thông. Nghe nói sau khi thành tựu đại thần thông không lâu liền một kiếm chém chết một vị cùng là đoán đan kỳ yêu tu. Nghe nói Âu Dương Duy Kiếm lên cấp đoán đan trung kỳ dung hợp lại là địa cấp hạ phẩm linh vật Huyền Linh phái cố ý chuẩn bị cho hắn, hơn nữa phân lượng là hơn thường nhân gấp hai lần có thừa.
Lục Bình sắc mặt lúc này mới hơi lộ vẻ ngưng trọng, nói:
- Âu Dương Duy Kiếm đích xác là đại địch của bọn ta. Lão sư pháp tướng đại hội mới qua được ba năm, người này liền đã lên cấp đoán đan trung kỳ. Với địa vị của hắn ở Huyền Linh phái, chuyện phải làm là an tâm bế quan, củng cố tu vi mới đúng. Huyền Linh phái không kịp chờ đợi như vậy muốn khiến cho hắn xuất thủ nổi danh. Có lẽ đúng thật là hắn có khả năng hướng về phía chúng ta mới hành động như thế.
Trần Luyện cười, nói:
- Ta xem cũng không phức tạp như vậy. Có thể đây chỉ là ý nguyện của Âu Dương Duy Kiếm thôi, cũng không thấy là hướng về phía tân tú đệ tử các phái tỏ ý gì. Ta thấy là giống như hướng về phía một mình ngươi mà thôi.
Lục Bình vẫn không nói gì. Chung Kiếm cùng Mã Ngọc ở một bên cũng phụ họa:
- Ta xem tám phần mười là Âu Dương Duy Kiếm có chủ ý này. Âu Dương Duy Kiếm ở trong trong tu sĩ cùng lứa chỉ bị thua thiệt ở trong tay ngươi. Lần này hắn tu thành kiếm thuật đại thần thông cho nên muốn khoe khoang huyễn diệu, chính là có chủ ý chỉa mũi dùi đối địch cùng ngươi.
Lục Bình đang muốn nói gì, thần niệm đột nhiên động một cái, cũng phát giác Truyền tống trận pháp trên Huyền Kỳ đảo lần nữa sáng lên. Chốc lát sau, đám người Trần Luyện cũng phát giác ra điều gì, nhìn Lục Bình nói:
- Đây là chủ ý của lão tổ?
Lục Bình cũng có chút mờ mịt, lắc đầu nói:
- Lão sư mặc dù biết mưu đồ của chúng ta, nhưng không nói là sẽ phái tiểu sư muội tới đây cùng ta.
Lúc này người mới đến từ Truyền tống trận đi ra liền hướng động phủ chỗ của Trần Luyện cùng mọi người phi độn tới.
- Cửu sư huynh. Cửu sư huynh!
Lục Bình bước ra động phủ nghênh đón, người tới chạm mặt với Lục Bình không phải là tiểu sư muội Khương Huyền Huyên thì còn là ai? Chỉ thấy trong tay nàng còn lôi kéo một cô bé, chính là tiểu Thanh Loan Lục Cầm.
Lục Bình kinh ngạc hỏi:
- Tiểu sư muội, tại sao muội cũng tới đây? Lão sư biết muội cũng tới sao?
Khương Huyền Huyên cười đắc ý, nói:
- Ba ba mụ mụ đều biết ta tới. Hơn nữa còn là ba ba ra mặt nói những lời tốt đẹp, mụ mụ mới đồng ý để cho ta ra ngoài.
Mọi người đi ra theo sau lưng Lục Bình, nghe lời của Khương Huyền Huyên, sắc mặt đều vui mừng. Lục Bình có động tĩnh lớn như vậy, tự nhiên không thể nào lọt qua mắt của môn phái cao tầng. Khương Huyền Huyên có thể coi là tâm can bảo bối của hai vị lão tổ, nếu hai vị lão tổ yên tâm cho nàng đến Huyền Kỳ đảo cùng Lục Bình hành động công chiếm Hoàng Ly đảo, tuy nói đối với mọi người là một loại áp lực, nhưng cũng cho thấy hai vị lão tổ tất sẽ làm hậu thuẫn cho mọi người.
- Trên Hoàng Ly đảo có một vị đoán đan trung kỳ yêu tu đóng ở đó. Ngoài ra trong phương viên gần ngàn dặm ở chung quanh Hoàng Ly đảo còn có năm, sáu vị đoán đan kỳ yêu tu có thể rất nhanh chóng chạy tới tiếp viện sau khi đại chiến bắt đầu xảy ra ở Hoàng Ly đảo. Về phương diện đoán đan hậu kỳ tu sĩ Mặc Uy chân nhân cầm đầu yêu tộc ở khu vực này tự có Khúc Huyền Thành sư bá ra mặt ngăn cản. Như vậy thứ nhất, bằng vào thực lực của ta, công chiếm Hoàng Ly đảo nắm phần thắng cũng không nhỏ. Huống chi còn có hai vị lão tổ làm hậu thuẫn. Chẳng qua là Hồ sư tỷ cần mau chóng bố trí cho xong hộ đảo đại trận ở nơi đó. Nếu không thì thời gian kéo dài càng lâu, yêu tộc có thể sẽ điều tập càng nhiều cao thủ kéo đến. Đến lúc đó mặc dù có cao thủ của môn phái chạy tới tiếp viện, cũng sẽ không cùng cao thủ của yêu tộc triển khai huyết chiến để chiếm Hoàng Ly đảo, nhiều nhất là đem bọn ta tiếp ứng trở về. Chẳng qua là tin tức của Lục sư huynh ngươi từ đâu mà có được thế? Chính là Khúc Huyền Thành sư thúc đã kinh doanh ở hải vực này nhiều năm nay, đối với sự bố trí của yêu tộc ở hải vực này chỉ có sư huynh ngươi là biết rõ ràng như vậy.
Cơ Tử Hiên sau khi nghe Lục Bình đem thế lực an bài của yêu tộc ở phụ cận Hoàng Ly đảo báo cho mọi người, cẩn thận phân tích một phen, cuối cùng mọi người mới nghi ngờ liền hỏi thăm đến điều này.
Lục Bình cười cười, nói:
- Thủ hạ ta có mấy con yêu sủng. Lần trước lúc yêu tộc đánh lén Huyền Kỳ đảo, ta liền thả bọn chúng đi ra ngoài. Yêu sủng của ta ẩn nặc ở trong yêu tộc ba năm, vì vậy biết không ít chuyện.
Mọi người nguyên tưởng rằng Lục Bình lần này công chiếm Hoàng Ly đảo chẳng qua là tâm huyết lai triều, sau đó dựa vào lực lượng của mọi người mà nhanh chóng xúc tiến, cũng không ngờ tới ba năm trước đây Lục Bình đã bắt đầu bố trí kế hoạch thu phục Hoàng Ly đảo rồi. Hơn nữa tình huống của yêu tộc ở hải vực phụ cận Hoàng Ly đảo, Lục Bình đã sớm biết người biết ta. Mưu tính của hắn lúc này mọi người mới coi như là tâm duyệt khẩu phục.
- Không ngờ ngươi lại không thi triển thần niệm cấm chế cho linh sủng?
Cơ Tử Hiên đối với ngự yêu thuật cũng có nghiên cứu, hơi kinh ngạc hỏi:
- Trái lại ngươi rất yên tâm, cũng không sợ bọn chúng xảy ra vấn đề gì?
Ý tứ của Cơ Tử Hiên thật ra là không nên tin tưởng vào yêu tộc, lời nói uyển chuyển, trừ cố kỵ mặt mũi của Lục Bình, còn là do có tiểu nữ đứng bên cạnh Khương Huyền Huyên kia. Tiểu nữ cũng chính là thủ hạ linh sủng của Lục Bình, hơn nữa còn là đoán đan kỳ hóa hình yêu tu.
Lục Cầm băng tuyết thông minh như thế nào, nghe lời nói của Cơ Tử Hiên nhất thời cái mũi nhỏ nhíu lại, nhìn chằm chằm vào Cơ Tử Hiên, hai mắt hung quang toát ra, trong trẻo hừ lạnh một tiếng. Cơ Tử Hiên có chút lúng túng, cười cười không nói gì.
Lục Bình biết là Cơ Tử Hiên có ý tốt, vì vậy cười nói:
- Đứa bé kia là do ta nuôi từ nhỏ đến lớn. Không việc gì!
Hoàng Ly đảo là đầu cầu mà yêu tộc tấn công vào Huyền Kỳ đảo, đông đảo yêu thú đều dừng lại ở chỗ này. Dư Hóa chân nhân chính là yêu tộc tu sĩ cao nhất đóng ở Hoàng Ly đảo.
Mấy năm này tinh lực của yêu tộc chủ yếu đều đặt ở hải vực nam bộ của Bắc Hải. Lúc ban đầu hình thành những chỗ này là bởi vì thú triều đánh vào rất lớn, chiếm lĩnh tất cả các đảo ở nam bộ Bắc Hải của các phái, tiến triển thuận lợi nhất. Sau đó do nam bộ các phái phản kích, yêu tộc cũng không khỏi không đem càng nhiều tinh lực hơn đầu nhập vào trong đó. Ngược lại điều này vô tình khiến cho Chân Linh phái có được một thời cơ nghỉ ngơi lấy sức.
Mặc Uy chân nhân một mực cố gắng đem tầm mắt của yêu tộc chuyển sang Chân Linh phái - một đại phái khác của nhân tộc, cũng lấy được sự ủng hộ của một bộ phận yêu tộc tu sĩ. Trong lúc Chân Linh phái cử hành pháp tướng đại hội, hơn hai mươi vị đoán đan chân nhân tụ tập ý đồ ám sát nhân tộc tu sĩ tham dự pháp tướng đại hội. Bọn họ cũng thành công vây khốn Chân Linh phái Khúc Huyền Thành, đồng thời công chiếm Huyền Kỳ đảo. Không ngờ cuối cùng lại thất bại trong gang tấc, yêu tộc hao binh tổn tướng.
Mặc Uy chân nhân một phen tính toán bất thành, danh vọng ở trong yêu tộc rớt xuống thê thảm. Bất quá điều này dù sao cũng đưa tới sự chú ý của yêu tộc đối với Chân Linh phái, sau đó thế công đối với Chân Linh phái cũng bắt đầu tăng cường. Mặc Uy chân nhân mặc dù vẫn phụ trách ở Huyền Kỳ đảo như cũ, đối kháng với Khúc Huyền Thành chân nhân, dù sao cũng không trở thành tổng lĩnh yêu tộc phụ trách tấn công Chân Linh phái như nguyện ước trước đó.
Ở trong mắt của Dư Hóa chân nhân, Mặc Uy chân nhân đơn giản chính là thực hiện một bước thừa. Dư Hóa chân nhân cũng không thích phát sinh cuộc chiến tranh cùng nhân tộc tu sĩ này, nhưng không thể trí thân ở bên ngoài chuyện này. Y vốn muốn trăm phương ngàn kế đi tới hải vực bắc bộ, bởi vì đại chiến của nhân yêu hai tộc nơi này cũng không kịch liệt. Nhưng bởi vì mưu đồ của Mặc Uy chân nhân mà nguyện vọng này trở thành bọt nước. Dư Hóa chân nhân đóng ở hải vực phụ cận Hoàng Ly đảo mấy năm, từng trải qua giao thủ cùng mấy vị đoán đan chân nhân của Chân Linh phái. Thực lực bên trong của Chân Linh phái căn bản không dưới Huyền Linh phái hào xưng đệ nhất đại phái của Bắc Hải. Ít nhất ở trong đoán đan kỳ cao thủ, thực lực tổng thể của Chân Linh phái đoán đan chân nhân quả thật không kém.
Dư Hóa chân nhân ngày hôm đó mới vừa đi dò xét qua hải vực phụ cận Hoàng Ly đảo. Sau lúc trở lại trên đảo liền đột nhiên cảm giác có chút không đúng, nhưng khi đem thần niệm bao phủ toàn đảo cũng không thu hoạch được gì.
Ngay vào lúc này, một trận linh lực ba động đột nhiên xuất hiện ở địa phương xa hơn mười trượng sau lưng Dư Hóa chân nhân. Dư Hóa chân nhân cả kinh thất sắc: Sao lại có người lẻn vào phạm vi bên trong đảo và đến cự ly gần mình như thế mà không bị phát giác?! Huống chi trong Hoàng Ly đảo này còn có nhiều yêu thú ở trong đó như vậy?
Dư Hóa chân nhân cũng không kịp nhớ đến nguyên nhân. Một đạo tường băng nhanh chóng hình thành ở phía sau lưng, đồng thời lập tức nghiêng người hướng một bên độn đi. Ngoài ra, một cái la mạt màu vàng cũng đã chắn ở trước người.
Dư Hóa chân nhân mới vừa đem một món pháp bảo tế trên không trung, thở dài nhẹ nhõm, nhưng lúc xoay người lại liền biểu lộ ra một trận kinh hãi vô cùng.
Tường băng đã sớm bị đánh xuyên. La mạt màu vàng bị kiếm quang màu vàng chém, chỉ nghe tiếng vang "Xuy xùy", một món phòng thủ pháp bảo như thế lập tức bị hủy diệt.
Pháp bảo bị hủy, Dư Hóa chân nhân làm gì còn chú ý đến chuyện đau lòng, nhanh chóng tế lên ngân kiếm ở trong tay, hướng kiếm quang màu vàng thế tới hung hung ngay mặt chém chặn.
Lúc này Dư Hóa chân nhân mới có tâm tư nhìn người đánh lén mình một cái, vừa nhìn xong thì lại hít một hơi khí lạnh. Chỉ thấy một người trẻ tuổi trước mặt trên người mặc một thân một loại khôi giáp bằng đá rất kỳ lạ, đang nhìn Dư Hóa chân nhân cười tủm tỉm.
Dư Hóa chân nhân ba năm trước đây cũng là một trong mười ba vị yêu tu chân nhân theo Mặc Uy chân nhân vây công Khúc Huyền Thành, đương nhiên nhận biết Lục Bình. Hơn nữa Dư Hóa chân nhân trước tiên còn không nghĩ tới những thứ này, mà là nghĩ không biết Khúc Huyền Thành chân nhân có tới hay không.
Âm thanh chói tai của tinh thiết giao minh truyền tới. Dư Hóa chân nhân khó có thể tin trong ánh mắt: phi kiếm màu bạc bị Kim Lân kiếm một kiếm chém khiến cho đại tổn, một ngụm máu tươi từ trong miệng của lão lập tức phun thẳng ra ngoài.
Dư Hóa chân nhân không nói hai lời, đưa tay hướng bầu trời giương lên. Một đạo linh quang phù lục lóe lên ở trên trời rồi nổ tung, sau đó hóa thành hơn mười đạo ánh sáng biến mất ở trên trời. Bản thân Dư Hóa chân nhân độn quang dưới chân cũng chợt lóe, muốn thoát ly khỏi Hoàng Ly đảo.
Trong lúc Dư Hóa chân nhân đang muốn độn trốn cho nhanh, thì lại cảm giác bầu trời đột nhiên tối sầm lại. Trong ánh mắt khó tin của lão, cái “Sơn Băng” mà Trần Luyện đã đem cái bảo cấm thứ 2 ngưng luyện thành công gào thét đập mạnh xuống đầu lão.
Máu tươi ọc ọc tràn ra, Dư Hóa chân nhân cả người nhìn phảng phất như mò ra từ huyết thủy vậy, độn quang dưới chân nhất thời từ thanh sắc biến thành huyết hồng sắc, tốc độ trong nháy mắt tăng trưởng gấp mấy lần, từ dưới vòm bao phủ của “Sơn Băng” bắn người hướng ra ngoài.
Nhưng mới vừa cảm giác trốn được thoát, Dư Hóa chân nhân chưa kịp mừng, thì thấy Lục Bình kỳ xòe bàn tay đẩy mạnh về phía trước một cái, “Sơn Băng” từ bầu trời rơi thẳng đứng xuống lại đột nhiên hướng phương hướng Dư Hóa chân nhân trốn chạy rơi nghiêng.
Trong tiếng nổ ầm ầm, Sơn Băng quét vào cái đuôi của độn quang rồi đập ra đại hải bên ngoài Hoàng Ly đảo, dẫn tới ba đào nổi lên ầm ĩ, kéo ngược phản đánh trở lại bờ của Hoàng Ly đảo.
Một tiếng gào thê thảm phát ra trong bầu trời rồi nhanh chóng dứt hẳn, Dư Hóa chân nhân cuối cùng vẫn trốn đi được.
Lại có mấy đạo độn quang đáp xuống Hoàng Ly đảo. Diêu Dũng vừa hiện thân liền nói:
- Đáng tiếc để cho người nọ chạy thoát, nếu như sư đệ ngươi đem kẻ này lưu lại, như vậy trên Tân Tú bảng liền có thể tiến lên thêm vài nấc.
Sử Linh Linh thấy Diêu Dũng đối với Tân Tú bảng này nhớ mãi không quên, không khỏi bực mình nói:
- Yêu tu cùng Lục sư đệ đối chiến có đoán đan tầng năm, huống chi Lục sư đệ hiện giờ còn chưa đột phá đoán đan trung kỳ, có thể khiến cho bị thương nặng đã cực kỳ dữ dội rồi.
Lục Bình thấy Diêu Dũng lúng túng, vội vàng nói:
- Lần này đối thủ thực lực xác thực không kém, nếu như không có một bộ thạch khôi giáp có thể tránh né thần niệm dò xét, chiếm lợi thế đánh lén mà vẫn không thể đem tên đó chém chết đi. Bất quá dù vậy, người này cuối cùng vận dụng độn thuật cũng nhất định khiến cho nguyên khí đại thương. Lại thêm trước đó có thương thế không nhẹ, không tu dưỡng mấy năm sợ sẽ khó có thể phục hồi như cũ. Trừ phi đối phương cũng có chữa thương đan dược tương tự như Linh Thủy Dựng Mạch đan.
Hồ Lệ Lệ hướng Lục Bình gật đầu một cái, rồi đi về phía động phủ của Lục Bình mấy năm thiết đặt ở tiểu sơn khâu. Mấy vị dung huyết kỳ sư muội phụ giúp mang theo các loại bố trí trận pháp khí khí cụ kia được đám người Lục Bình bảo vệ, hướng bốn phương tám hướng của Hoàng Ly đảo bay đi.
Lục Bình lựa chọn phương hướng tự nhiên là chính đông nhất. Nơi này đối mặt với yêu tộc sắp phản công trở lại. Cùng Lục Bình đi đến hướng chánh đông để bày trận là năm nữ đệ tử của Huyền Thần chân nhân.
Huyền Thần chân nhân môn hạ đệ tử tuy nói chỉ có đại đệ tử cùng 4 đệ tử Hồ Lệ Lệ tu thành kim đan, nhưng còn lại dung huyết kỳ đệ tử thật có không ít. Tu sĩ của Chân Linh phái có nghiên cứu đối với trận pháp chỉ có Huyền Thần chân nhân một mạch này. Lương Huyền Phong chân nhân tuy nói về phương diện này cũng rất có thành tựu, nhưng Lương Huyền Phong chân nhân am hiểu về phá trận hơn, còn bố trí trận pháp thì kém xa.
Tuy nói Huyền Thần chân nhân hai đại đoán đan kỳ đệ tử không hợp, Hồ Lệ Lệ so cùng 3 vị sư tỷ của nàng có thời gian xếp vào môn hạ ngắn nhất. Nhưng bởi vì Hồ Lệ Lệ bình thường nhân duyên rất tốt, tu vi lại cao, cũng không thiếu tiểu sư muội nguyện ý cùng Hồ Lệ Lệ thân cận. Nếu không lần này Lục Bình tổ chức phản công Hoàng Ly đảo, Hồ Lệ Lệ cũng không thể gọi đến nhiều sư muội như vậy giúp một tay.
- Cừu sư muội, thời điểm yêu tộc công kích có ta ngăn cản, ngươi hãy yên tâm bày trận là được.
Cừu sư muội sắc mặt đỏ bừng, gật đầu một cái, liền bắt đầu khám xét phương vị, đem bày trận dùng khí cụ nhất nhất chôn xuống dưới đất sâu mấy trượng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT