Chung quanh Thính Đào động phủ, thiên địa linh khí tựa hồ dựa theo một loạt tiếng sóng nước biển phập phồng nơi xa, hết lớp này đến lớp khác hướng vào trong động phủ hội tụ.
Hồi lâu sau, tiếng sóng biển nơi xa trên mặt biển tựa hồ hạ thấp xuống, mà linh khí bốn phía ở Thính Đào động phủ cũng từ từ bình tĩnh lại.
Trong tu luyện thất ở Thính Đào động phủ, biểu lộ bình tĩnh Lục Bình trong phút chốc khi hai mắt mở ra thoáng qua vẻ thất vọng, sau đó liền biến mất không thấy đâu.
Lục Bình tiện tay đem một chén Ngọc Tinh Thủy đặt ở trước người bỏ vào trong trữ vật pháp khí. Trong chén Ngọc Tinh Thủy chứa đựng chính là hơn phân nửa chén Lam U U Thủy, sau đó hắn lại nhìn một cái ngọc tinh bình trống trơn như dã ở trên mặt đất. Lục Bình có chút bất đắc dĩ đứng lên, bấm ngón tay tính toán một chút thời gian, không ngờ lần tu luyện này thoáng cái đã qua năm ngày, Chân Linh Biệt Viện tỷ thí sẽ phải cử hành rồi.
Sau cái ngày từ trong động phủ của Hồ Lệ Lệ trở về, Lục Bình trong lúc vô tình nghe nơi xa trên mặt biển của động phủ mơ hồ truyền tới tiếng sóng biển, trong lúc vô tình cảm giác như ngây dại. Chờ cho hắn kịp phản ứng, nhất thời phát hiện đây lại là một cơ hội tuyệt cao cho mình đột phá đoán đan trung kỳ.
Lúc này, cái gì là biệt viện tỷ thí, cái gì là mưu đồ tất cả đều bị Lục Bình ném đến sau ót. Hắn lập tức đem một chén Ngọc Tinh Thủy từ trong nhẫn trữ vật ra, bên trong chứa đựng chính là địa cấp hạ phẩm thiên địa linh thủy Thương Lan Thủy mà hắn lấy được từ trên người của Côn ngư yêu Khổng Lượng chân nhân. Đồng thời lấy ra còn có mấy viên đan dược thượng hạng dùng cho đoán đan kỳ tu luyện mà hắn đã mất thời gian mấy ngày tranh thủ luyện chế.
Có thể khi đang đột phá đoán đan trung kỳ tu sĩ liền trực tiếp dùng tới địa cấp thiên địa linh vật, không ai không phải là tinh anh trụ cột của tu luyện giới?
Thương Lan Thủy ở trong địa cấp hạ phẩm thiên địa linh thủy mặc dù không coi là quá mức ưu tú, nhưng thắng ở số lượng cũng khá lớn. Khổng Lượng chân nhân cũng là một vị tu sĩ có chân nguyên cực kỳ thâm hậu. Nếu không phải Lục Bình lúc ấy vừa ra tay chính là sử dụng bản mệnh nguyên thần đại trận, quả thật không thể tưởng tượng làm thế nào để có thể thắng được y.
Lấy tu vi của Lục Bình bây giờ cùng với trình độ hùng hậu của chân nguyên trong cơ thể, một chén lớn Thương Lan Thủy như vậy ngược lại cũng miễn cưỡng đủ cho hắn dùng để dung luyện kim đan, lên cấp đoán đan trung kỳ rồi. Đáng tiếc chính là, hắn đúng là vẫn còn không thể nắm bắt được cơ hội lần này. Cảm thụ trong cơ thể chân nguyên thuần hậu phát ra, Lục Bình khẽ cười khổ an ủi mình, cũng coi là có chút thu hoạch, ít nhất trải qua lần trùng kích này, căn cơ của hắn lần nữa trải qua một lần tẩy rửa, tu vi tích lũy cũng nhiều hơn mấy phần.
Nhìn Chân Linh Biệt Viện trước mắt, trong lòng Lục Bình ngược lại có nhiều hơn mấy phần cảm khái, trong lúc không để ý, hắn đã mười mấy năm chưa từng trở lại Chân Linh Biệt Viện. Thật đúng là có một loại cảm giác vật đổi người đâu.
Hôm nay, Chân Linh Biệt Viện tổ chức kỳ tỷ thí một năm một lần, có thể nói là quy mô lớn nhất gần mấy chục năm qua, cũng là lần long trọng nhất.
Lục Bình chưa tiến vào biệt viện, thần niệm đã sớm trước một bước tiến vào trong.
Hắn tùy ý ẩn tàng ở trên bầu trời của biệt viện, nhìn biệt viện đã sớm xây rộng hơn cùng với đám người dày đặc bên trong, hắn không khỏi có chút nghi ngờ. Mấy năm này xem ra quy mô hậu bị tu sĩ của Chân Linh Biệt Viện đúng là tăng lên quá nhiều. Trong bầu trời thỉnh thoảng thoáng qua một đạo ánh sáng, mỗi một đạo quang hoa xuyên qua rơi vào trong biệt viện, cũng có thể đủ đưa tới từng trận hoan hô cho đệ tử ở biệt viện.
Chân Linh Biệt Viện bây giờ đã không phải là như trước đó chỉ dùng làm căn cứ hậu bị cho luyện huyết kỳ đệ tử tới để được bồi dưỡng. Chẳng những nó mở rộng quy mô bồi dưỡng luyện huyết kỳ đệ tử, chính là dung huyết sơ kỳ đệ tử cũng bị cưỡng chế yêu cầu ở trong biệt viện đi theo học tập đạo pháp do đoán đan kỳ chân nhân giảng thụ trong vòng một năm, sau đó mới có thể cho phép một mình đi ra ngoài du lịch.
Mặc dù trong biệt viện thân ảnh của đoán đan kỳ tu sĩ đã nhiều hơn rất nhiều, nhưng đối với tuyệt đại đa số luyện huyết kỳ đệ tử, thậm chí là dung huyết kỳ đệ tử mà nói, đoán đan kỳ tu sĩ vẫn như cũ là thứ thần bí làm cho bọn họ vô cùng ngưỡng mộ và mong mỏi. Huống chi, hôm nay chân nhân tham gia xem tỷ thí ở Chân Linh phái đều là những người các năm gần đây mới vừa đột phá đoán đan sơ kỳ tu sĩ. Họ là Chân Linh phái chân chính hậu khởi tân tú, trong đó cũng không thiếu người đại danh đỉnh đỉnh có tên ở trên "Bắc Hải Tân Tú Bảng". Những người này nhìn qua là một đám tu sĩ có khuôn mặt trẻ tuổi, trong đó có thật nhiều người thậm chí nhìn qua cũng không phân biệt được độ tuổi so với luyện huyết kỳ đệ tử.
Trong bầu trời đột nhiên hàng hạ một trái cầu lửa thật lớn, ngọn lửa hồng đồng đồng tựa hồ muốn đem toàn bộ bầu trời đốt đỏ cả lên. Trong tiếng kinh hô của mọi người, nó thẳng thừng hướng vào trong biệt viện hung hăng đập xuống.
Trên mặt Lục Bình mang vẻ mỉm cười, thầm nói:
- Cái tên gia hỏa này, trước đây cũng là một người trầm ổn, hiện giờ càng ngày cũng càng thích phát ra danh tiếng rồi. Trước đó còn nói muốn ở trong biệt viện tìm đệ tử, thử qua cái sướng của chuyện làm sư phụ. Phương thức xuất tràng như vậy, không biết sẽ hấp dẫn bao nhiêu lực chú ý của đệ tử đây.
Quả nhiên, khi hỏa cầu lớn phảng phất sắp như một ngôi sao rơi đụng vào trong biệt viện, thì một tiếng cười lớn rung trời truyền ra, toàn bộ hỏa cầu đột nhiên quỷ dị ngừng lại. Ngay sau đó, một tiếng gầm gừ vang lên, một con hổ lớn màu lửa đỏ từ trong hỏa cầu chui ra, khiến cho tu sĩ chung quanh từ từ kéo lên hoảng sợ hết hồn. Lúc này mọi người mới nhìn rõ trên lưng của cự hổ không ngờ lại còn có một người ở phía trên, gương mặt uy vũ cương nghị, không phải là Diêu Dũng thì là ai?
- Là Hỏa Hổ chân nhân, Hỏa Hổ chân nhân!
Mọi người không thể thiếu chuyện hô vang giống như những người đã từng làm ở trước động phủ của Hồ Lệ Lệ. Tất cả tu sĩ kêu lên, ánh mắt sùng bái đồng loạt hướng Diêu Dũng mà nhìn.
Diêu Dũng tựa hồ rất hưởng thụ loại cảm giác được người kính nể này, Huyên Nguyên chân nhân bên cạnh hành lễ xong, lúc này mới hướng đám người Cơ Tử Hiên đã đi tới trước một bước đang đứng một bên chào hỏi, sau đó hai mắt liền bắt đầu hướng nhìn sang đệ tử trong biệt viện.
Chân nhân này quả thật muốn thử làm sư phụ cho đỡ ghiền rồi sao?!
Lục Bình có chút kinh ngạc, thật ra thì lần này Chân Linh Biệt Viện Huyền Nguyên chân nhân có thể nói là thực hiện một đại thủ bút rất lớn. Ông ta cơ hồ đem toàn bộ đoán đan kỳ chân nhân dưới năm trăm tuổi của bổn phái mời tới đây. Huyền Nguyên chân nhân dĩ nhiên là lấy được thụ ý của môn phái. Lục Bình trước đó cũng từng được lão sư nhắc nhở ở chỗ này, muốn hắn đi đến chỗ biệt viện tỷ thí xem qua, nếu là có đệ tử nào nhìn vừa mắt, ngày sau cũng có thể thu làm môn hạ, dù đầu tiên chỉ là một đệ tử với thân phận ký danh.
Những năm này Chân Linh phái phát triển quả thực tấn mãnh lên rất nhiều. Do có lợi ích tích lũy từ trước khi thú triều phát sinh, cùng việc ngay thời gian đầu tránh khỏi bị chủ lực của thú triều đánh phủ đầu, Chân Linh phái rốt cục trong đoạn thời gian này đã dần dần hiển hiện ra hiệu quả từ ưu thế ban đầu kia.
Nhưng tiếp theo đó, các vấn đề kế tiếp liền đua nhau phát sinh: dung huyết trung kỳ tu sĩ đạt tới tư cách bái sư càng ngày càng nhiều. Mà số lượng đoán đan kỳ chân nhân của Chân Linh phái lại xa xa không cách nào thỏa mãn những yêu cầu bái sư của các đệ tử này. Đây cũng là một trong những nguyên nhân môn phái quyết định cho một phần đoán đan kỳ tu sĩ tiến vào Chân Linh Biệt Viện giảng thụ đạo pháp. Bộ phận đoán đan kỳ tu sĩ này ở trong quá trình giảng dạy, đối tượng chỉ dạy không chỉ là luyện huyết kỳ đệ tử cùng dung huyết sơ kỳ đệ tử trong biệt viện, mà còn phần nhiều là một ít dung huyết trung kỳ đệ tử chưa có sư thừa, thậm chí một ít dung huyết hậu kỳ tu sĩ cũng mộ danh mà tới. Dù sao đoán đan kỳ mới là lực lượng trung kiên của tu luyện giới. Giữa đoán đan kỳ cùng dung huyết kỳ có cái hào rộng rất lớn, khiến cho bọn họ đối với dung huyết kỳ tu sĩ vẫn còn có chút lực hút vô cùng.
Chân Linh Biệt Viện đối với sự lui tới của những tu sĩ này cũng không có bất kỳ hạn chế gì, chỉ cần là đệ tử của Chân Linh phái, nhất luật cho đi lại tự do.
Lần này biệt viện tỷ thí cố nhiên là bởi vì những năm nay trong Chân Linh Biệt Viện bồi dưỡng đệ tử ưu tú càng ngày càng nhiều, mới có thịnh huống như thế. Trọng yếu hơn môn phái cũng muốn cho bọn thuộc lớp đệ tử thứ ba như Lục Bình mới vừa mới tiến cấp đoán đan kỳ tu sĩ cũng có thể thu đồ đệ khai sơn khai phủ trước, để hóa giải áp lực trước mắt của môn phái.
Chân Linh phái vì giúp đoán đan kỳ tu sĩ có thể chuyên chú với tu luyện, quy định chỉ có đoán đan kỳ đệ tử có tu vi đạt tới đoán đan tầng ba mới có thể có tư cách khai sơn thu đồ đệ. Do đó tư cách của Lục Bình cũng coi đã đủ rồi. Đây cũng là nguyên nhân lần trước ở trên Thiên Linh điện, Huyền Diệu chân nhân tại sao nhắc nhở hắn. Bất quá theo tình thế trước mắt, tựa hồ môn phái vội vã và vì bị áp lực giải quyết vấn đề sư thừa của dung huyết kỳ tu sĩ, có thể sẽ phóng khoáng hơn một chút đối với tiêu chuẩn thu đồ đệ của đoán đan kỳ chân nhân.
Bất quá Lục Bình đến bây giờ cũng không có khái niệm thu đồ đệ gì. Chuyện truyền thừa đạo thống tựa hồ còn cách hắn rất xa xôi.
Trong lòng của Lục Bình thật ra thì ít nhiều còn mang theo một tia kiêu ngạo. Với thần niệm của hắn tự nhiên đã sớm phát hiện trong bầu trời mấy dặm chung quanh đã ẩn giấu mấy vị đoán đan tu sĩ. Chẳng qua là mọi người đối với nhau đều lộ ra vẻ rất khách khí. Phương thức Diêu Dũng mới vừa ra sân quá mức chấn động, mọi người không ngờ hạ thấp danh tiếng xuống theo mà không có gì nổi bật. Nhờ sự mâu thuẫn đó, ngược lại họ rất có ăn ý với nhau hết người này tới người khác từ trên bầu trời tận tình thi triển độn thuật của mỗi người, hướng Chân Linh Biệt Viện rơi đáp xuống. Mỗi một người đều tận hưởng những lời hoan hô chân thành xuất phát từ nội tâm của các biệt viện đệ tử.
Một thân thanh bố trường sam, Lục Bình như cũ vẫn là một hình tượng một hàn môn sĩ tử, một bước một bước dưới tình huống không người nào hay biết bước vào Chân Linh Biệt Viện đã giả biệt nhiều năm.
Quảng trường trên biệt viện đã được làm lớn ra gấp đôi, chín tòa lôi đài ban đầu hôm nay cũng đổi thành mười hai tòa lôi đài.
Lục Bình nhàn đình tín bộ từ trong quảng trường xuyên qua các tu sĩ, nhìn bên cạnh từng luyện huyết kỳ tu sĩ thậm chí dung huyết kỳ đệ tử gương mặt hưng phấn cùng đầy vẻ chờ mong, hắn lần nữa thể nghiệm cảm giác kích tình mênh mông của mình năm đó khi đứng ở dưới lôi đài. Hắn không ngờ lại cảm thấy một chút cảm giác mình đã già cả đi rồi!
Loại già yếu này không ở bản thân của Lục Bình, mà là ở tâm!
Sinh tồn ở trong tu luyện giới, thực lực là căn bản, đầu óc là thủ đoạn. Không có thực lực đầu óc, chỉ có thể làm một cái cây không rễ, mặc cho người định đoạt. Mà có thực lực không có đầu óc, cũng chỉ có thể bị mai một trong trường hà từ từ của tu luyện giới mà thôi.
Như nước lưu niên a!
Lục Bình tựa hồ nắm bắt được chút gì, khóe miệng hơi lộ ra vẻ mỉm cười: hắn nhẹ nhàng hướng về phía trước một bước, tựa hồ khoảng cách đột phá đoán đan trung kỳ càng ngày càng gần rồi.
Lục Bình tuy là khiêm tốn mà tới, nhưng cũng không cố ý ẩn giấu thân hình của mình. Biệt viện tuy lớn, hắn nếu đã đến thì làm như thế nào lại giấu giếm được chư vị chân nhân ở đây. Huống chi hôm nay hắn còn là nhân vật có phân lượng nặng nhất trong tất cả chân nhân tới biệt viện này!
Chẳng qua là thời điểm xuất hiện của Lục Bình ở trong thần niệm bọn họ, nguyên bản vị luyện đan đại sư khiến cho các người này cảm giác một loại cao sâu khó lường đó hiện giờ gương mặt như đang có điều suy nghĩ, rồi chớp mắt thoáng qua, một nụ cười từ trên mặt của hắn hiện lên. Lúc mọi người dùng thần niệm lần nữa dò xét, lại phát hiện khí chất quanh thân của hắn chẳng biết từ lúc nào đã đột nhiên thay đổi, biến thành một người phàm, một phàm nhân chạy tới vùi lấp trong nơi tụ hội của mọi người.
Huyền Nguyên chân nhân thấy Lục Bình tới, ánh mắt nhất thời sáng lên, ngay sau đó liền tuyên bố tỷ thí chính thức bắt đầu.
Đệ tử tỷ thí dĩ nhiên là thi triển tuyệt kỹ, bất quá bọn họ bây giờ đấu pháp ở trên lôi đài đối với những đoán đan chân nhân trẻ tuổi này thật giống như xem lướt qua vậy. Trừ những đoán đoan tu sĩ có lòng muốn ở trong đám đệ tử này chọn lựa đệ tử của mình, những người khác phần nhiều là phẩm đầu bàn về chân một phen, hưởng thụ và trải qua sự sướng miệng của tiền bối cao nhân mà thôi.
Lục Bình chậm rãi đĩnh bước, du đãng khắp mọi nơi ở trong đám người, không biết từ lúc nào Hồ Lệ Lệ cũng từ trung ương lôi đài đi xuống, cùng hắn sóng vai đi chung với nhau.
Trong biệt viện đệ tử có lẽ có nhiều kẻ không quen biết Lục Bình, nhưng Hồ Lệ Lệ làm giảng pháp chân nhân của biệt viện, bản thân lại là một nữ tử, kẻ biết nàng tự nhiên rất nhiều. Mà có thể cùng Hồ chân nhân sóng vai cùng nhau bước đi, hơn nữa nhìn Hồ Lệ Lệ còn có vẻ như lấy nam tử kia làm chủ, như vậy thân phận và địa vị của người này ít nhất cũng sẽ không thấp hơn Hồ Lệ Lệ.
Nghĩ tới đây, mọi người nhất thời hít một hơi khí lạnh, không ngờ mới vừa rồi có một vị đoán đan kỳ chân nhân đứng chung trong mọi người, thậm chí đứng ở bên cạnh một số người. Mọi người không ngờ chẳng hề biết gì về điều này, hơn nữa nhìn tuổi của người này, hiển nhiên cũng cùng tương đương với những thiên chi kiêu tử trên kia của bổn phái, đều là biệt viện lần này cố ý mời mà đến.
Lúc này, có tu sĩ tin tức linh thông đã nghe qua danh sách đoán đan chân nhân mời được lần này, vội vàng lấy đem so với những chân nhân ở trung ương lôi đài. Cuối cùng, họ đưa mắt nhau.
- Lần này mời bổn phái đoán đan chân nhân trăm tuổi trở xuống có hai mươi sáu người, mà mới vừa rồi ở trung ương lôi đài mới vừa xuất hiện tổng cộng hai mươi hai đoán đan chân nhân, còn có bốn vị chân nhân chưa đến. Thêm người mới vừa rồi, vậy cũng còn có ba người không tới đây. Nhưng làm thế nào để đoán được chân nhân mới vừa rồi là ai?
- Bốn chân nhân không tới đều người nào?
- À, thứ nhất dĩ nhiên là ‘Thủy kiếm tiên’ luyện đan đại sư Lục Huyền Bình rồi; Thứ hai gọi Viên Huyền Chiêm, chính là người của Viên gia đảo, nghe nói năm đó ở biệt viện cũng là một trong những nhân vật phong vân, thậm chí có lời đồn đãi ông ta cùng với Lục Huyền Bình đại sư không hòa hợp!
- Chà, lại dám cùng Lục đại sư làm địch, Viên Chiêm này cũng coi là một nhân vật, nghe nói Viên gia những năm trước đây không giải thích gặp được cơn lốc, đảo mà gia tộc kinh doanh tự cơ hồ bị hủy trong chốc lát. Thiết tưởng Viên gia tất nhiên sẽ một lạc suy kém, không ngờ Viên gia vẫn còn có nhân vật như thế này.
- Ngươi biết cái gì, Viên gia mặc dù tổn thất không nhỏ, nhưng trong gia tộc đoán đan chân nhân cũng không ít, để uẩn vẫn còn nhiều. Huống chi Viên gia nghe nói còn có một vị đoán đan hậu kỳ chân nhân một mực ở trên Thiên Linh sơn bế quan tu luyện, làm gì dễ dàng bị như vậy liền sụp đổ?
- Những chuyện này trước có nói nữa, mau nói nhanh lên coi còn dư lại hai người là ai?
- Còn dư lại hai người à, một người tên là Lâm Huyền Thịnh, cũng năm đó biệt viện năm đó danh tiếng vẫn còn ở trên Lục Huyền Bình chân nhân; một người khác càng dữ dội, gọi là Huyền Thiên chân nhân, lại là Bát sư tỷ của Lục Huyền Bình chân nhân...
Lục Bình cùng Hồ Lệ Lệ tùy ý ở quảng trường đi dạo, có lúc Lục Bình cũng ngẩng đầu nhìn mấy lần về phía tu sĩ tỷ thí trên lôi đài, bất quá mấy tu sĩ đối thoại kia đều rơi vào trong tai hai người.
- Hai mươi sáu vị đoán đan kỳ chân nhân dưới một trăm tuổi? Xem ra trong môn phái, đoán đan chân nhân tuyệt không cũng chỉ có hơn trăm!
- Không ngờ tới đối thủ cũ năm đó cũng đều từng người một lên cấp đoán đan kỳ hết rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT