Bởi vì sau khi Hồ Lệ Lệ khai ích động phủ, là đến ngày Chân Linh Biệt Viện tỷ thí. Nên vì vậy đám người Diêu Dũng, Đỗ Phong, Sử Linh Linh, Cơ Tử Hiên, Ân Tử Sở trở về Thiên Linh sơn trước thời gian mấy ngày.

Đây là lần thứ hai sau khi Lục Bình trở về Bắc Hải, chư vị hảo hữu tụ tập chung một chỗ, miễn không khỏi đem những chuyện trải qua trong những năm này kể lể một lần. Hắn ở một bên lẳng lặng lắng nghe, đối với hiện trạng của Chân Linh phái cũng hiểu rõ hơn rất nhiều.

- Nói như vậy những năm gần đây yêu tộc cố ý tăng cường công kích đối với phụ cận hải vực của bổn phái?

- Không sai, trước kia yêu tộc đối với bổn phái công kích chủ yếu tập trung ở trong hải vực ngoại vi đông nam Địa Khôn đảo. Mà sau khi ở pháp tướng hội của Thiên Linh lão tổ bị một vố thua cực đau, lực độ công kích của yêu tộc đối với bổn phái rõ ràng được tăng cường. Bây giờ trong ngoại vi hải vực ở ba hướng tây bắc, đông, đông nam, bổn phái chỉ có thể miễn cưỡng đem triển hiện duy trì ở một tuyến đường tiểu hình đảo tự. Vi hình đảo tự cơ hồ đã toàn bộ buông thả để rơi vào tay chúng rồi.

Lục Bình nghe Cơ Tử Hiên ngồi đó khản khản đàm luận, không khỏi cùng Trần Luyện ở một bên nhìn nhau một cái. Thấy Trần Luyện cũng gật đầu, hắn biết Cơ Tử Hiên nói là thật tình, trong lòng lần nữa bắt đầu mưu tính.

Chung Kiếm thấy Lục Bình lúc vừa nghe mọi người kể qua những gì trải qua trong thời gian qua, gương mặt như có điều suy nghĩ, tựa hồ có mưu tính tâm sự gì đó, vì vậy mở miệng hỏi:

- Lục sư đệ, khoảng thời gian gần nhất đệ có tính toán gì không?

Chung Kiếm vừa thốt lên xong, nhất thời đem lực chú ý của mọi người chuyển đến trên người của Lục Bình.

Mã Ngọc phu xướng phụ tùy, cũng mở miệng cười nói:

- Lấy thân phận luyện đan đại sư của Lục sư đệ, sợ là môn phái cũng chưa chắc chịu sai phái Lục sư đệ đi đâu. Hơn phân nửa là ở lại giữ Thiên Linh sơn, gần đây lại truyền rằng trong tay sư đệ có một bộ thuật luyện đan bí truyền, có hiệu quả chữa thương đối với cao cấp tu sĩ. Thậm chí điều đó còn được Thiên Lô lão tổ khẳng định. Huyền Sâm sư bá trọng thương cơ hồ sẽ phải hủy bỏ tu vi, thế mà nghe nói bởi vì thuật luyện đan này mà có hy vọng có thể khỏi hẳn. Như thế xem ra, môn phái sợ rằng lại không muốn để cho Lục sư đệ đi ra ngoài đảm đương một mặt rồi.

Mọi người nghe nàng nói có lý, trong miệng phụ họa, ánh mắt thì vẫn nhìn hắn, muốn nghe một chút ý nghĩ của hắn, chỉ có Diêu Dũng lẩm bẩm nói:

- Đáng tiếc, đáng tiếc! Nếu không phải đi ngoại hải cùng yêu tộc chém giết, Lục sư đệ sợ rằng bài danh trên ‘Bắc Hải Tân Tú Bảng’ sẽ bị người khác vượt qua. Vậy coi như không ổn lớn rồi.

Sử Linh Linh ở một bên tức giận:

- Cái bài danh đó thật có trọng yếu như vậy không? Muội xem người làm ra cái bảng xếp hạng này mới là lòng dạ không thể dò được. Bởi vì xếp hạng trước sau, trên bảng đã có bao nhiêu người chém giết lẫn nhau rồi. Cuối cùng không chết khi đang cùng trong yêu thú đại chiến, ngược lại mình chết ở trong tay nhân tộc của mình.

Diêu Dũng cười ha ha một tiếng, tựa hồ đối với Sử Linh Linh có chút sợ hãi, không nói thêm gì nữa.

Trần Luyện có chút suy đoán đối với ít nhiều về tính toán của Lục Bình, hắn mỉm cười không lên tiếng, vì vậy nói:

- Hắn cũng không phải là một tên an phận thủ thường, kể từ khi hắn từ Đông Hải trở về, có một khắc nào an tâm đâu?

Mọi người rối rít gật đầu. Lục Bình sau khi trở về Bắc Hải, đầu tiên là đánh bại Lý Huyền Lương, sau ở trên Thiên Linh lão tổ pháp tướng hội đại xuất danh tiếng, theo đó đánh bại Huyền Linh phái kiếm tu Âu Dương Duy Kiếm danh tiếng đang thịnh, rồi lại ở Huyền Kỳ đảo độc kháng sự công kích của tứ đại đoán đan kỳ yêu tu, và cũng chém giết trong đó hai vị. Hắn lại cứu Khúc Huyền Thành chân nhân, bế quan ba năm vang danh danh tiếng luyện đan đại sư. Bây giờ có khả năng chữa trị khỏi Huyền Sâm chân nhân tu vi chuẩn bị hỏng mất. Trong những chuyện này, không một chuyện nào không phải là đại sự chấn động môn phái. Có thể nói hiện nay, trong các cao cấp tu sĩ ở Chân Linh phái, danh tiếng của Lục Bình mạnh thậm chí trực tiếp đuổi kịp theo Khúc Huyền
Thành, Quách Huyền Sơn là những lão bài đoán đan hậu kỳ, điên phong tu sĩ.

Lục Bình cười nói:

- Gần đây đệ chính xác là đang mưu đồ một chuyện, đến lúc đó sợ rằng còn cần mọi người giúp một tay mới được.

Diêu Dũng cười ha ha một tiếng, nói:

- Yên tâm, chuyện của huynh đệ chính là chuyện của ta, đến lúc đó ta nhất định đi.

Đám người Đỗ Phong cũng đều gật đầu một cái đáp ứng. Lục Bình thấy mọi người ngay cả chuyện gì cũng không thèm hỏi rõ đã há mồm đáp ứng, trong lòng rất là cảm động.

Cuối cùng vẫn còn Cơ Tử Hiên tên gia hỏa này mở miệng hỏi trước:

- Rốt cuộc là chuyện gì, ngươi dù sao phải nói trước một tiếng chứ? Dù gì cũng phải để cho chúng ta có chuẩn bị.

Lục Bình khẽ mỉm cười, đang muốn đem mưu đồ của mình nói ra, liền nghe thấy bên ngoài phòng khách của động phủ một trận huyên náo. Hắn nhíu mày một cái, liền nghe một thanh âm rất là bén nhọn truyền vào:

- Tứ sư muội, nghe nói muội muốn khai phủ rồi. Muội xem nè, muội xem nè, trong động phủ này môn đình lãnh lạc, lên cấp đoán đan kỳ cũng bất quá như vậy. Muội xem này, còn không phải là nhờ những sư tỷ muội chúng ta tới đây mới có thể có người ủng hộ cho ngươi đấy sao?

Lúc này thanh âm của Hồ Lệ Lệ cũng truyền vào, nói:

- Đại sư tỷ, Nhị sư tỷ, Tam sư tỷ, còn có chư vị sư muội tới, mau vào ngồi, động phủ này của tiểu muội mới vừa khai mở, mọi chuyện đơn sơ. Bây giờ chức sự đệ tử còn chưa kết thúc công việc nên chưa dọn dẹp sạch sẽ, ủy khuất chư vị sư tỷ phải đợi một chút.

- Chờ đợi, khẳng định chờ đợi! Sư muội bây giờ là đoán đan chân nhân rồi. Lão sư Huyền Thần chân nhân nhất mạch của chúng ta, sư muội là kế dưới Đại sư tỷ, đệ tử thứ hai khai phủ. Có lão sư nhìn trúng, có quý nhân tương trợ, bọn ta sao có thể không chờ đợi đây!

Lúc này giọng của người nói chuyện mặc dù không bén nhọn giống với người lúc trước, không biết sao trong lời nói lại mang theo một cỗ chua chát, trong lời có ý khác, gươm giáp đao thương mang theo lời nói.

Lúc này, có một giọng nói truyền tới:

- Được rồi, mọi người hãy cứ vào trước đi. Động phủ của Tứ sư muội tuy nói chưa lo liệu xong, mọi người đều là đồng môn sư tỷ muội, làm gì còn cần phải so đo cái này.

Thanh âm của nữ tử này ngược lại mang theo một chút uy nghiêm, trong lời nói nghe qua cũng coi là công bình.

- Hừ, giả mù sa mưa!

Thanh âm này mọi người cũng đều quen thuộc, chính là Trịnh Khiết bạn thân của Hồ Lệ Lệ đang nói.

Sau khi Lục Bình cùng mọi người đến, bởi vì động phủ của Hồ Lệ Lệ chưa lo liệu hoàn tất, tất cả mọi người là hảo hữu cũng không thèm để ý cái này, liền tới trước trong phòng tu luyện của Hồ Lệ Lệ hàn huyên. Trịnh Khiết thì một mực ở ngoài động phủ theo Hồ Lệ Lệ chỉ huy chức sự đệ tử lo liệu chuyện bố trí động phủ.

Trịnh Khiết tu vi mặc dù không đột phá đoán đan kỳ, nhưng cũng là người tính tình thẳng thắn nóng nảy. Trong ngày thường thường lui tới cùng Hồ Lệ Lệ, cũng biết Hồ Lệ Lệ bởi vì có thiên phú về mặt trận pháp nên rất được lão sư Huyền Thần chân nhân coi trọng. Hơn nữa Hồ Lệ Lệ mấy năm nay tu vi đến sau mà tới trước, không ngờ lại thành vị đệ tử thứ hai đột phá đoán đan kỳ trong môn hạ của Huyền Thần chân nhân. Vì vậy, trong ngày thường hay bị mấy sư tỷ tật hận, trong môn hạ của Huyền Thần chân nhân thường bị mấy vị sư tỷ cô lập. Sau khi Hồ Lệ Lệ đột phá đoán đan kỳ vội vã khai phủ, cũng không nguyện cả ngày cùng những kẻ này câu tâm đấu giác.

Lời của Trịnh Khiết giống như ném ra một ngọn lửa nhỏ vào trong chảo dầu, không khí vốn vi diệu liền nhất thời biến đổi, thanh âm bén nhọn lúc nãy nhất thời vang lên:

- Nha đầu chết tiệt lừa phỉnh kia, ngươi nói gì, có tin là ta xé nát cái miệng của ngươi không?

Trịnh Khiết cũng có dung huyết điên phong tu vi, sau lưng lại là một đám bạn của Lục Bình, tự nhiên không để ý đến ngôn ngữ uy hiếp này, tính tình nóng nảy của nàng nhất thời bùng nổ, cũng đốp chát lại:

- Cô nãi nãi sợ ngươi sao? Ta chính là nói thế đó, ngươi làm gì được ta?

Giọng nói mang theo một tia ôn hòa lúc nãy lại vang lên, nói:

- Tứ sư muội, bằng hữu của ngươi này không biết lễ phép, người như vậy sao có thể tùy tiện lui tới. Sư muội lên cấp đoán đan kỳ, tự nhiên không thể thiếu người đi ba kết lấy lòng, a dua nịnh nọt. Sư muội cũng không nên bị người này làm mê ánh mắt.

Ngay sau đó Hồ Lệ Lệ thanh âm nhàn nhạt vang lên:

- Nhị sư tỷ quá lo lắng, sư muội ta cùng với người nào lui tới cũng không cần Nhị sư tỷ chỉ điểm nhiều. Trịnh sư muội là chí giao hảo hữu của ta. Lời của muội ấy nói cũng là của ta nói.

- Được, được!

Thanh âm bén nhọn lúc trước đó nhất thời rút ra cao hơn:

- Hồ Lệ Lệ, không ngờ tới ngươi lại nói lên lời nói bực này. Thật là ngay cả tình nghĩa sư môn cũng không để ý rồi? Hôm nay ta muốn dạy dỗ nha đầu phiến tử này, ta xem ngươi dám đối với ta xuất thủ không? Đừng tưởng rằng ngươi lên cấp đoán đan kỳ rồi thì có thể cưỡi trên đầu mọi người mà đi!

Thanh âm bén nhọn khí cấp bại phôi, nhưng đúng là vẫn còn cố kỵ thân phận đoán đan chân nhân của Hồ Lệ Lệ, lộ ra có chút bên ngoài thì mạnh bên trong lại yếu.

Thanh âm lúc trước nói chuyện nghe rất công bình chính là Đại sư tỷ đã lên cấp đoán đan kỳ, lần này giọng nói cũng biến đổi:

- Tứ sư muội, ngươi sao có thể nói ra lời nói như vậy? Xem ra ngươi thật là mắt cao hơn đầu, nghe nói người lấy lòng và bám theo một đệ tử của pháp tướng lão tổ, khó trách không đem đồng môn sư tỷ muội để ở trong mắt. Lão Tam, ngươi chính là xuất thủ dạy dỗ nha đầu phiến tử này. Ta xem ai dám ngăn cản ngươi!

Thanh âm vừa dứt, trong động phủ của Hồ Lệ Lệ linh khí ba động liền truyền đến. Hiển nhiên là song phương đã đến mức kiếm bạt nỗ trương. Mấy vị sư tỷ này của Hồ Lệ Lệ là cố ý cấp cho nàng phiền lúc trong dịp khai phủ của mình.

Lúc tiếng nói của Đại sư tỷ mới vừa rơi xuống, một tiếng hừ lạnh đột nhiên vang lên ở trong động phủ, ba người nói chuyện lúc trước như bị sét đánh. Dưới chân Nhị sư tỷ cùng Tam sư tỷ nhất thời mềm nhũn, thiếu chút nữa muốn co quắp ngồi phệch trên đất, thật may là bị những sư tỷ muội khác ở sau lưng đỡ lấy. Đại sư tỷ lên cấp đoán đan kỳ nhưng thân hình vẫn một trận lay động, lui về phía sau hai ba bước, sắc mặt đột nhiên trở nên trắng bệch, gương mặt sợ hãi.

Trong phòng tu luyện, Sử Linh Linh nhìn Lục Bình gương mặt đầy vẻ âm trầm, nói:

- Bọn ta cũng đi ra!

Mọi người liền đứng dậy, Lục Bình cũng đứng lên, lại nghe thấy Diêu Dũng khe khẽ thở dài, nói:

- Thần niệm tu vi đến bực này, thật đúng là không thể giải thích hợp lý!

Lục Bình ngẩn người, Diêu Dũng đã đi ra ngoài trước, lúc đang đi long hành hổ bộ, gương mặt uy nghiêm đầy khí phách.

Diêu Dũng chỉ có lúc gặp mặt hảo hữu, khuôn mặt tươi cười mới có thể lộ ra. Trong ngày thường hắn cũng là thiên tài tu sĩ của Chân Linh phái, hết sức chú ý đến hình tượng tự thân. Bây giờ khí độ của Diêu Dũng mới là hình tượng Diêu Dũng mà ngày thường mọi người biết.

Sau khi Lục Bình ở trong Phi Vân động thiên lấy được một bộ thượng thừa thần niệm tu luyện truyền thừa từ một vị tiền bối tu sĩ đã tọa hóa, đối với thần niệm tu luyện cùng với vận dụng ngày càng lô hỏa thuần thanh. Một tiếng hừ lạnh mới vừa rồi mặc dù đối tượng là ba vị sư tỷ bên ngoài động phủ của Hồ Lệ Lệ, nhưng mọi người trong động phủ cũng thật sự bị Lục Bình làm giật nảy cả mình.

Lúc này bên ngoài động phủ, đồng môn sư tỷ muội của Hồ Lệ Lệ cũng đã yên tĩnh trở lại. Tất cả mọi người đã nghe được sau động phủ truyền tới tiếng bước chân. Môn hạ đệ tử thân truyền của Huyền Thần chân nhân có bảy, đệ tử ký danh cũng không ít, lần này trừ đệ tử thân truyền toàn bộ đến ra, còn có mười mấy vị đệ tử ký danh, còn có tu sĩ trong ngày thường có chút lui tới cùng Hồ Lệ Lệ.

Đại sư tỷ của Hồ Lệ Lệ đưa mắt nhìn quanh, chuyện hôm nay xem ra là đụng nhằm phải thiết bản rồi. Mấy vị đệ tử không mang hảo ý mà tới bây giờ con ngươi đã loạn chuyển, hiển nhiên là muốn rút lui chạy lấy người.

Ngay vào lúc này, một tiếng hô khẽ đầy sự đè nén từ đệ tử trong động phủ truyền ra:

- Là ‘Hỏa hổ’ chân nhân!

Đại sư tỷ của Hồ Lệ Lệ trong bụng cả kinh, chợt quay đầu lại, thì thấy một tu sĩ thân hình cao lớn, khí độ uy vũ đầy khí phách đi ra trước.

- Quả thật là 'Hỏa Hổ' Diêu Dũng, đứng hàng thứ bốn mươi lăm trên ‘Bắc Hải Tân Tú Bảng’!

- Nghe nói ‘Hỏa Hổ’ chân nhân đã là đoán đan tầng hai tu vi. Đại sư tỷ mặc dù cũng đoán đan tầng hai tu vi, nhưng hiển nhiên không phải là đối thủ của ‘Hỏa Hổ’ chân nhân. Lần này Đại sư tỷ bọn họ thảm rồi,

Những lời nói nhỏ này tự nhiên chạy không khỏi sự dò xét của Đại sư tỷ, sắc mặt không khỏi âm trầm trở lại.

Nhưng không đợi Đại sư tỷ thở ra một hơi, liền lại nghe đệ tử sau lưng một trận khẽ hô.

Lúc Đại sư tỷ ngẩng đầu nhìn lại, trong bụng lại tiếp tục trầm xuống.

- ‘Ngọc Kiếm Song Chân’!

- Là ‘Ngọc Kiếm Song Chân’, Huyền Ngọc chân nhân Mã Ngọc cùng Huyền Kiếm chân nhân Chung Kiếm. Hai vị này song kiếm hợp bích cũng từng lực địch một vị đoán đan tầng ba yêu tu, danh liệt thứ bảy mươi ba, bảy mươi bốn trên 'Bắc Hải Tân Tú Bảng' !

Tu sĩ có tin tức linh thông mặt đầy hưng phấn hướng sư tỷ muội quanh người khoe khoang kiến thức của mình.

- Vị này là Huyền Linh chân nhân. Huyền Linh chân nhân mặc dù không ở trên bảng, nhưng nàng cùng Hồ sư tỷ một mực ở Chân Linh Biệt Viện dạy dỗ đệ tử, nghe nói thực lực hoàn toàn không ở dưới những tân tú bảng tu sĩ kia.

Nhị sư tỷ cùng Tam sư tỷ bây giờ hoàn toàn đã ngẩn ra. Đại sư tỷ lúc này có một loại xung động muốn trốn chạy. Là đoán đan chân nhân, ả dù gì cũng hiểu rõ một ít tin tức bí mật trong môn phái. Nhưng Sử Linh Linh không chỉ đơn giản là một vị tiên trưởng của Chân Linh Biệt Viện như vậy thôi. Nàng còn có một vị pháp tướng kỳ tổ phụ cùng đoán đan kỳ song thân, là con ông cháu cha nhà nòi của nhà nòi trong Chân Linh phái.

- Người này dường như cũng thấy qua ở Chân Linh Biệt Viện, dường như là một vị biệt viện tiên trưởng.

Cùng so sánh với mấy người trước mặt, Trương Tự Thành xem ra cũng không nổi trội gì.

- Mau nhìn, mau nhìn, lại là một vị tân tú trên bảng tu sĩ, 'Vô tình kiếm' Đỗ Phong!

- Thật đúng là ông ta! Nghe nói ông ta mới vừa mới tiến cấp đoán đan kỳ liền chém chết một vị yêu tu chân nhân. Bây giờ là ở vị trí thứ sáu mươi hai trên bảng tân tú.

- Hôm nay rốt cuộc là thế nào? Giống như toàn bộ đệ tử tinh anh của bổn phái đi tới động phủ này của Tứ sư tỷ. Chẳng lẽ bọn họ đều tới ăn mừng Tứ sư tỷ khai phủ sao?

- Lần này Đại sư tỷ các nàng ấy thảm rồi!

Nhưng điều này vẫn còn chưa hết, lập tức lại có nữ đệ tử chỉ một người đi tới hai mắt sáng lên nói:

- ‘Phi Diễm chân nhân’ Trần Luyện, vị trí thứ năm mươi mốt trên bảng tân tú. Là ứng cử viên có hy vọng nhất trở thành luyện khí đại sư của bổn phái.

Nhưng thanh âm của người nữ đệ tử này vừa dứt, một nữ đệ tử khác càng cả kinh hô thành tiếng, nói:

- 'Chân Linh Song Kiệt', là ‘Chân Linh Song Kiệt’ Huyền Hiên chân nhân cùng Huyền Sở chân nhân!

- Cái gì? Là ‘Chân Linh Song Kiệt’? Chính là hai người đó liên thủ đánh chết một vị đoán đan tầng bốn yêu tu. Sau lại đánh lén một vị đoán đan tầng năm yêu tu tới trọng thương, sau nữa lại liên thủ đánh lui Âu Dương Duy Kiếm. Là 'Chân Linh Song Kiệt' đứng hàng thứ ba mươi bảy, ba mươi tám ở tân tú bảng?

Cơ Tử Hiên nghiêng đầu bất đắc dĩ hướng về phía Ân Tử Sở bên cạnh nói:

- Vốn là 'Chân Linh Tam Kiệt', nhưng tên kia ở Đông Hải biến mất mấy năm, ‘Tam kiệt’ này cũng chỉ có thể là ‘Song kiệt’ rồi.

Ân Tử Sở trên mặt không biểu lộ chút nào. Cơ Tử Hiên lắc đầu một cái, cũng không nói thêm gì nữa.

Lúc này đệ tử tới tham gia Hồ Lệ Lệ khai phủ cũng bắt đầu dùng ánh mắt đồng tình nhìn Đại sư tỷ đã có chút đứng không vững. Về phần Nhị sư tỷ cùng Tam sư tỷ từ sự ngẩn người lúc trước bây giờ biến thành đờ đẫn.

Lục Bình cuối cùng chậm bước ra ngoài, trong động phủ nhất thời tĩnh lặng.

- Đây là...

- Thủy Kiếm Tiên!

- Kiếm thuật đại thần thông...

- Luyện đan đại sư...

- Thân truyền đệ tử thứ chín của Thiên Linh lão tổ!

- Thì ra người ấy của Hồ sư tỷ là hắn!

...

Lục Bình xuất hiện, khiến cho đệ tử trong động phủ tới ăn mừng Hồ Lệ Lệ khai phủ hoàn toàn sôi trào lên, cũng là một cọng cỏ cuối cùng áp đảo Đại sư tỷ.

Thân thể Đại sư tỷ mềm nhũn, ngồi ngã ở trên cái ghế bên cạnh. Lúc này trong lòng của nàng đã loạn thành một nồi cháo rồi. Tâm cảnh của tu sĩ đã bị đánh phá, cũng để lại quá nhiều dơ bẩn, sau này tu vi sợ là khó tiến thêm hơn nữa.

Nhiều đệ tử tinh anh của Chân Linh phái như vậy tụ tập chung một chỗ. Bọn họ thậm chí có thể nói chính là hi vọng của Chân Linh phái. Bọn họ cộng lại chung vào một chỗ, sức nặng ngay cả pháp tướng lão tổ của Chân Linh phái cũng phải đối đãi thận trọng!

Không hề ngờ tới, không thể ngờ!

Bằng hữu của Hồ Lệ Lệ không ngờ lại đều yêu nghiệt như vậy!

Đang khi các vị dung huyết kỳ đệ tử trong động phủ đều hưng phấn hướng về phía Lục Bình cùng mọi người chỉ chỉ chỏ chỏ thì, một tiếng kêu giòn giã truyền vào:

- Cửu sư huynh, Cửu sư huynh. Nghe nói Lệ Lệ sư tỷ hôm nay khai phủ ở đây, các ngươi sao không gọi ta?

Thời điểm đạo thanh âm truyền tới này vẫn còn ở mấy trăm trượng bên ngoài, chờ nói xong "Sao không gọi ta", hai cô gái cũng đã vọt vào trong động phủ của Hồ Lệ Lệ.

Trước tiên là một người mười bảy mười tám tuổi, một thân cung trang, trong tay của nàng còn lôi kéo một tiểu nữ hài mười hai mười ba tuổi, mặt đầy anh khí. Đây không phải là Khương Huyền Huyên cùng Lục Cầm thì còn là ai?

Lại là hai đoán đan kỳ chân nhân, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy!

Tất cả mọi người giật mình, Đại sư tỷ càng suýt nữa ngất xỉu. Thân phận của thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi trước mắt này so với Sử Linh Linh cũng không kém. Cha mẹ nàng cũng đều là pháp tướng lão tổ!

- Chà!

Cơ Tử Hiên nhìn Lục Cầm, ánh mắt thoáng qua một đạo ánh sáng. Ân Tử Sở vào lúc Lục Cầm nhi mới vừa tiến vào động phủ, ánh mắt liền một mực nhìn trừng ở trên người Lục Cầm nhi.

Sau đó Diêu Dũng cùng Trần Luyện cũng có cảm giác. Một khối ngọc bội bên hông Sử Linh Linh cũng không gió mà tự động.

Lục Cầm nhi lúc này cũng đột nhiên phảng phất một con gà mái nhỏ bị vỡ tổ, cặp mắt chăm chú nhìn đám người Cơ Tử Hiên, trong ánh mắt thoáng qua từng đạo một sí bạch hỏa diễm, cung trang trên người bắt chước Khương Huyền Huyên cũng đột nhiên ở hai màu thanh hồng chuyển đổi qua lại cực nhanh.

Hết thảy chuyện này tự nhiên không gạt được Lục Bình, hắn cười nói:

- Tiểu sư muội những ngày qua núp ở Tiêu Dao phủ, sư huynh ta làm gì có thể tìm được.

Dứt lời, ngoắc kêu Lục Cầm nhi tới, giới thiệu cho mọi người:

- Vị này là Lục Cầm nhi nghĩa muội của ta, chính là tiểu Thanh loan lúc trước mọi người đều gặp rồi. Cầm nhi, mau ra mắt các vị ca ca tỷ tỷ!

Lục Cầm nhi đến trước người Lục Bình, cô gái nhỏ đầy vẻ anh khí bừng bừng lúc trước liền trở nên xấu hổ, giọng trong veo nói:

- Cầm nhi ra mắt các vị ca ca tỷ tỷ!

Không khí mới vừa ngưng trệ nhất thời hóa giải thành vô hình, Sử Linh Linh có chút giật mình nói:

- Nàng lại là tiểu Thanh Loan, không ngờ lại đã hóa, à, đã lớn như vậy rồi, mới vừa rồi là không nhận ra!

Mọi người trong động phủ tự nhiên bởi vì không biết thân phận yêu tu của Lục Cầm nhi, thiếu chút nữa dẫn đến mọi người xuất thủ. Nhưng bên cạnh, ánh mắt của Đại sư tỷ thoáng qua một tia quang thải, bất quá không lên tiếng nói gì nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play