Lục Bình mới vừa tiến vào trong đan phòng của Thiên Lô lão tổ. Mọi người trong đan phòng vốn là đang thấp giọng nghị luận, liền rối rít ngừng lại, đồng loạt đem ánh mắt nhìn về phía hắn đang theo ở sau lưng Huyền Điển chân nhân tiến vào.
Mười mấy đạo ánh mắt này đồng loạt dừng lại ở trên mặt của Lục Bình, các loại tâm tình tích chứa trong đó tựa hồ muốn thông qua ánh mắt phát tiết lên trên mặt của hắn.
Lục Bình thần sắc thản nhiên, đối với những ánh mắt này coi như không thấy. Huyền Điển chân nhân ở bên cạnh thấy Lục Bình bị mười mấy vị đoán đan kỳ tu sĩ nhìn chằm chằm, trên mặt không e dè chút nào, trong lòng có chút bội phục đảm thức của hắn, vì vậy hướng mọi người trong đan phòng giới thiệu:
- Vị này chính là đệ tử thứ chín của Liễu Thiên Linh sư tỷ. Là tân tấn luyện đan đại sư của bổn phái - Lục Huyền Bình.
Tiếp theo, Huyền Điển chân nhân lại quay đầu hướng Lục Bình giới thiệu với một vị lão nhân nhìn qua chừng năm mươi tuổi ngồi ở vị trí đầu, nói
- Huyền Bình sư điệt, vị này là thầy của ta – Thiên Lô lão tổ!
Lục Bình cung kính thi lễ một cái, nói:
- Đệ tử Lục Huyền Bình ra mắt Thiên Lô sư thúc tổ!
Thiên Lô lão tổ diện mạo cương nghị, nhìn qua rất nghiêm túc, bất quá vẻ mặt đối với Lục Bình lại rất ôn hòa, nói:
- À! Không tệ! Ngồi xuống trước đi. Trước mắt Huyền Sâm gặp đại nạn này, thương thế quỷ dị khó dò, chính là thời điểm mà mọi người cùng xuất lực. Hôm nay ngươi cũng là mấy vị luyện đan cao thủ mà bổn phái có, xem qua trước thương thế của Huyền Sâm một chút đi, một hồi hay nói lên ý nghĩ của ngươi.
Lục Bình nghe vậy hướng một vị trung niên tu sĩ nhắm mắt dưỡng thần ở một bên, sắc mặt bình tĩnh mà nhìn.
Trung niên tu sĩ tựa hồ phát giác Lục Bình nhìn chăm chú, chậm rãi mở mắt hướng Lục Bình khẽ mỉm cười.
Lục Bình vội vàng hơi thi lễ, vị trung niên tu sĩ này chính là Huyền Sâm chân nhân bị yêu tộc tu sĩ vây công đánh cho trọng thương.
Phía sau lưng Huyền Sâm chân nhân có hai tu sĩ đang đứng. Một người trong đó là một vị đoán đan kỳ chân nhân, một gã khác là một dung huyết điên phong kỳ tu sĩ, mặt mũi có mấy phần tương tự với Huyền Sâm chân nhân. Xem ra đây là đệ tử cùng vãn bối thân nhân của Huyền Sâm chân nhân. Hai người thấy Lục Bình nhìn về phía bọn họ, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ mong mỏi, mang theo một chút ý vị khẩn cầu.
Lục Bình đem thần niệm tản mát ra, bắt đầu cẩn thận điều tra thương thế trên người của Huyền Sâm chân nhân.
Trong Đan phòng, những đan sư khác thấy Lục Bình bắt đầu thăm dò tra khám, liền lần nữa bắt đầu đàm luận trở lại về thương thế của Huyền Sâm chân nhân. Phần lớn xen trong lời bàn là những cái lắc đầu thở dài, hiển nhiên thương thế của Huyền Sâm chân nhân khiến cho đa số tu sĩ ở chỗ này cảm thấy rất khó giải quyết.
Hai tu sĩ đứng ở sau lưng Huyền Sâm chân nhân nghe chư vị đan sư trong Đan phòng đàm luận, thần sắc trên mặt càng ngày càng trở nên khó coi, nhưng lại không dám mở miệng cắt đứt mọi người thảo luận cẩn thận hỏi thăm thương thế của Huyền Sâm chân nhân. Hai người bọn họ không thể làm gì khác hơn là đưa ánh mắt đặt ở trên người của Lục Bình lúc này đang tra xét thương thế của Huyền Sâm chân nhân.
Huyền Sâm chân nhân gương mặt vẫn bình tĩnh như cũ, ngồi xếp bằng ở chỗ đó phảng phất tinh thần phiêu du ở chín tầng trời. Mọi người trong Đan phòng đàm luận tựa hồ không sinh ra chút ảnh hưởng nào đối với ông ta.
Lục Bình dùng thần niệm cẩn thận điều tra thương thế bên trong thân thể của Huyền Sâm chân nhân, thần sắc trên mặt càng lúc càng ngưng trọng, nhưng lúc nhìn kỹ lại thì tựa hồ mang theo một tia vẻ cổ quái.
Chỉ chốc lát sau, điều tra xong, Lục Bình mở hai mắt ra, vừa suy tư, vừa lắng nghe lời nghị luận của tất cả đan sư trong Đan phòng.
Hôm nay, Thiên Lô lão tổ mời chư vị đan sư đều có tu vi ở đoán đan kỳ chân nhân đến tụ tập trong Đan phòng. Mặc dù phần lớn chân nhân ở đây không đạt tới cấp bậc luyện đan đại sư, nhưng kiến thức của mọi người lại chưa chắc ít hơn Lục Bình. Lục Bình tĩnh tâm lắng nghe, ngược lại cũng nghe ra được một ít kiến giải mới mẻ và độc đáo.
Thiên Lô lão tổ nghe mọi người phần lớn nghị luận đều là làm cách nào để giảm bớt hoặc duy trì thương thế, đối với việc khôi phục tu vi của Huyền Sâm chân nhân lại không hề đề cập tới, không khỏi có chút bực mình, mở miệng nói:
- Hôm nay thương lượng không chỉ là bởi vì khôi phục thương thế của Huyền Sâm sư điệt, mà khẩn yếu hơn chính là muốn khôi phục tu vi của hắn. Nếu dựa theo cái nhìn của bọn ngươi, Huyền Sâm sư điệt cố nhiên giữ được tánh mạng, nhưng một thân tu vi này cũng coi như là xong rồi. Không có đoán đan kỳ tu vi, với tuổi của hắn bây giờ, còn có bao nhiêu thọ nguyên có thể sống nữa đây?
Thiên Lô lão tổ lên tiếng, trong Đan phòng nhất thời yên tĩnh trở lại. Trên mặt mọi người đều mang theo vẻ xấu hổ khó coi. Lúc này Huyền Sâm chân nhân cũng đột nhiên mở miệng nói:
- Sư thúc, người cũng chớ có trách cứ các vị sư đệ này. Thương thế này tự con rõ ràng hơn ai hết, không ngờ là trong yêu tộc lại có người tu thành thần thông quỷ dị như thế, có thể đem toàn thân huyết mạch đánh đứt toàn bộ. Nếu không phải ở thời khắc nguy cơ, sư điệt đem kim đan từ trong tâm hạch không gian tế xuất ra, cản trở một kích mà đối phương công hướng tâm tạng, sợ rằng tâm hạch không gian đã bị chấn vỡ, bây giờ ngay cả mạng sống cũng không còn.
Lời nói của Huyền Sâm chân nhân khiến cho sắc mặt của tu sĩ trong Đan phòng đã trở nên dễ chịu hơn rất nhiều, nhưng Thiên Lô lão tổ lại "Hừ" một tiếng, nói:
- Bổn phái đoán đan kỳ tu sĩ tuy có hơn trăm, nhưng đoán đan hậu kỳ tổng cộng mới có bao nhiêu? Chân Linh phái ta còn chưa tới mức có thể tiện tay là tổn thất một vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ. Bây giờ cũng không phải là thời điểm giấu giếm tay nghề. Trong tay các ngươi có thủ đoạn áp đáy rương gì, dù chẳng qua chỉ là là suy đoán, cũng nói hết ra đi không phải sợ lỗi gì. Bây giờ còn có gì có thể so với tu vi bị hủy hết nữa? Về phần linh thảo hay các loại đồ đạc khác, có thể không cần quan tâm!
Có Thiên Lô lão tổ bảo đảm, tu sĩ trong đan phòng buông lỏng sắc mặt, rối rít đua nhau phát biểu ý kiến. Nhưng sau đó liên tiếp mấy loại phương thức trị liệu đều bị Thiên Lô lão tổ cùng mấy vị luyện đan đại sư phủ quyết, không khí trong đan phòng lần nữa yên lặng trở lại, đan sư mở miệng nói chuyện cũng càng lúc càng ít.
Chỉ chốc lát sau, Huyền Viêm chân nhân lên tiếng:
- Lão sư, Huyền Sâm sư đệ thương thế quá mức quỷ dị, toàn thân huyết mạch cơ hồ bị hủy diệt hầu như không còn. Lúc này đã không thể chịu nổi một chút xíu dược lực đan dược trùng kích đi vào cơ thể. Một khi dược lực quá mạnh, sợ rằng không chờ thương thế chuyển biến tốt, đã trước hết khiến cho tâm hạch không gian sụp đổ rồi.
Trong Đan phòng, đan sư rối rít gật đầu. Một tu sĩ ngồi ở bên dưới Huyền Viêm chân nhân cũng mở miệng nói:
- Trước hết, điều quan trọng nhất chính là tiến hành khôi phục huyết mạch trong cơ thể của Huyền Sâm sư huynh. Chỉ cần huyết mạch tiếp tục hoạt động, đến lúc đó Thiên Lô sư thúc xuất thủ luyện chế Chung Đỉnh đan, tu vi có lẽ còn có mấy phần có thể khôi phục. Nhưng trước mắt khó giải quyết nhất chính là nối lại huyết mạch. Loại thần thông này của yêu tộc thật đúng là quỷ dị. Lúc này, huyết mạch toàn thân trên dưới của Huyền Sâm sư huynh giống như một loại giấy hồ, vừa chạm vào thì lập tức sẽ phá đi.
Lục Bình lúc này cũng đoán được thân phận của vị tu sĩ này, người này chính là một vị luyện đan đại sư khác của bổn phái - Huyền Nguyệt chân nhân. Huyền Nguyệt chân nhân tuy là Luyện Đan các đan sư, lại không phải là đệ tử của Thiên Lô lão tổ, mà là tự thành tựu luyện đan đại sư, ở Thiên Linh sơn tự khai ra nhất mạch, dù sao cũng đã từng được Thiên Lô lão tổ hết lòng chỉ điểm.
Đang khi Lục Bình cúi đầu suy tư, lại nghe thấy một thanh âm dương quái khí đột nhiên vang lên:
- Lục Huyền Bình sư điệt cũng không phải được xưng là bổn phái luyện đan đại sư sao?! Vì sao trong lúc này cũng ngồi ở chỗ đó không nói gì? Cho dù ngươi bó tay không làm gì được, người cũng sẽ không nói gì. Dù sao trong lòng mọi người cũng đều biết rõ ràng thương thế của Huyền Sâm sư huynh.
Lục Bình kinh ngạc quay đầu nhìn, người nói chuyện không phải là Huyền Cảnh chân nhân thì là ai? Chẳng qua là y nói lời này bây giờ không phải thích hợp với trường hợp ở đây, cơ hồ là tương đương với nói rõ mọi người tại chỗ này đã không còn chút biện pháp nào với thương thế của Huyền Sâm chân nhân. Khi nghe thế, chẳng những hai vị đệ tử của Huyền Sâm chân nhân sắc mặt đại biến, đệ tử có diện mạo tương tự Huyền Sâm chân nhân trên mặt càng hiện ra một tia giận dữ. Chính những đan sư khác trong Đan phòng mặt đều rất khó coi. Chẳng qua là Thiên Lô lão tổ trên mặt không phát tác gì mà thôi.
Thiên Lô lão tổ sắc mặt trầm xuống, Huyền Viêm chân nhân quay đầu lại hung hăng trợn mắt nhìn Huyền Cảnh chân nhân một cái, nói:
- Lão Tam, ngươi nói nhăng gì đó!
Huyền Cảnh chân nhân lúc này tựa hồ cũng biết mình nói sai, trong lúc nhất thời ngượng ngùng không mở miệng nữa.
Nhưng ánh mắt của mọi người đúng là vẫn còn vì lời nói của Huyền Cảnh chân nhân mà chuyển dời đến trên người của Lục Bình. Thiên Lô lão tổ tựa hồ cũng có ý thử tài của Lục Bình, cũng nói:
- Đã như vậy, Huyền Bình ngươi hãy nói một chút ý kiến của mình, không phải sợ nói sai.
Thật ra thì từ sau khi Lục Bình bước vào trong đan phòng, hắn đã có cảm giác được vẻ khinh thị của mọi người trong Đan phòng đối với mình. Thuật luyện đan của hắn đúng là đủ cao, nhưng tình huống Huyền Sâm chân nhân như thế không phải là thuật luyện đan cao siêu là có thể trị hết. Quan trọng hơn vẫn là phải tìm được phương thức trị liệu thích hợp. Lục Bình thời gian tu luyện cộng lại hết sợ rằng còn chưa bằng thời gian mà một người trong đan phòng này sử dụng để lên một cấp đoán đan kỳ bình thường. Mấy chục năm lịch duyệt trong tu luyện giới có thể có bao nhiêu kiến thức? Dưới tình huống chẩn đoán thương thế ở nơi này, thuật luyện đan cao thấp không thể đem ra sử dụng được bao nhiêu.
Lục Bình trầm ngâm một chút, sau đó dưới ánh mắt đầy vẻ trào phúng của Huyền Cảnh chân nhân mới chậm rãi lên tiếng:
- Huyền Nguyệt sư thúc mới vừa rồi nói không sai. Huyền Sâm sư thúc nếu muốn khôi phục, mấu chốt không ở đây không phải tại tu vi, mà đầu tiên là phải tiếp tục uẩn dưỡng huyết mạch trong cơ thể, khiến cho chúng có khả năng đủ sức chịu đựng dược lực trùng kích, sau đó sẽ tính đến chuyện khôi phục tu vi.
Lục Bình vừa dứt lời, Huyền Cảnh chân nhân lập tức cười xì một tiếng, nói:
- Toàn là mồm năm miệng mười, hoàn toàn không có sáng kiến gì!
Lần này chẳng những Lục Bình trong bụng có chút tức giận, ngay cả những người khác trong Đan phòng cũng đều ghé mắt nhìn. Thiên Lô lão tổ lạnh lùng nói:
- Huyền Cảnh ngươi nếu có cái 'Sáng kiến' gì, không ngại bây giờ hãy nói mau, cho lão sư ta đây có được thêm kiến thức?!
Một câu nói của Thiên Lô lão tổ khiến cho Huyền Cảnh chân nhân mặt liền biến sắc, cúi đầu không nói thêm gì nữa. Nhưng Lục Bình lại phát giác ra trong ánh mắt của y tản ra một thứ gì đó.
Lục Bình trong bụng tức giận, nhưng có Thiên Lô lão tổ quát mắng, nên cũng không để ý tới lời nói của Huyền Cảnh chân nhân nữa, mà là ngừng lại một chút, quay đầu nhìn về phía Thiên Lô lão tổ, nói:
- Không biết sư thúc tổ có nghe nói qua về ‘Linh thủy dựng đan’?
- "Linh thủy dựng đan"?
- Đây là thuật luyện đan gì? Dùng nước để luyện đan sao?
- Này, sợ rằng không thể được. Luyện đan luôn luôn dùng lửa, nếu không dùng linh hỏa, làm sao lại có thể kích thích và đề thuần linh lực cùng dược lực ẩn chứa trong linh thảo được chứ?
- Không thể thực hiện được! Không thể thực hiện được!
Trong Đan phòng, tất cả đan sư nghe cách nói của Lục Bình cũng lắc đầu quầy quậy, có không ít người mở miệng giễu cợt, chủ yếu là phủ nhận cách nói của Lục Bình. Gương mặt của Huyền Cảnh chân nhân càng biểu lộ khó ưa hơn, tựa hồ cũng không cần phải mở miệng nói thêm gì nữa.
Chỉ có Huyền Viêm chân nhân cùng Huyền Nguyệt chân nhân ngồi ở đầu dưới Thiên Lô lão tổ trong lúc đó liếc mắt nhìn nhau, thần sắc như có điều suy nghĩ, tựa hồ đối với Lục Bình nói lên "Linh thủy dựng đan" đã có nghe qua.
Thiên Lô lão tổ có chút kinh ngạc nhìn Lục Bình một chút, rồi lại trầm ngâm trong giây lát, nói:
- Luyện đan giới thật có một truyền thuyết về linh thủy luyện đan này. Trên thực tế cũng lại có loại thuật luyện đan như vậy. Lão phu năm xưa đã từng thu thập quá mấy tờ linh thủy dựng đan đan phương. Đáng tiếc loại linh thủy luyện đan thuật so với thuật luyện đan tầm thường rất khác biệt, độ khó cũng lớn hơn. Hơn nữa thời gian luyện chế quá dài, mỗi lần chỉ có thể luyện chế từ một đến hai viên. Nhiều đan sư tầm thường lại tu luyện mộc hỏa chúc tính công pháp, dùng để ngự sử linh thủy càng là vô cùng chật vật. Chỉ sợ đó là nguyên nhân khiến loại thuật luyện đan này khó có thể thông dụng trong tu luyện giới. Cho nên lão phu năm đó cũng chỉ là hưng phấn một chút, thu thập mấy tờ đan phương này đem luyện chơi một thời gian ngắn, sau đó liền không để ý tới nữa.
Lời của Thiên Lô lão tổ lời đương nhiên không người nào dám nghi ngờ. Tất cả đan sư trong Đan phòng không ngờ tới Lục Bình nói thuật luyện đan "Linh thủy dựng đan" đúng là tồn tại trong tu luyện giới, đều vô cùng kinh ngạc, vẻ khinh thị lúc trước đối với Lục Bình cũng giảm bớt mấy phần.
Thiên Lô lão tổ nhắm mắt suy nghĩ một chút, nói:
- Nếu là dùng linh thủy dựng đan thuật có lẽ thật là có mấy phần nắm chắc. Linh thủy dựng đan thuật tuy nói dùng để luyện đan có tệ đoan, nhưng luyện chế đan dược thì dược tính hòa hoãn nhất. Đối với tu sĩ, hiệu quả khôi phục chữa thương quả thật so với những đan dược khác tốt hơn nhiều. Chẳng qua là loại thuật luyện đan này trong tu luyện giới gần như thất truyền. Trọng yếu hơn là đi đâu tìm linh thủy đan phương dùng để trị liệu thương thế cho Huyền Sâm sư điệt.
Lời nói lúc trước của Thiên Lô lão tổ chẳng những khiến cho hai tên đệ tử sau lưng Huyền Sâm chân nhân vui mừng ra mặt, ngay cả Huyền Sâm chân nhân cũng kinh ngạc mở hai mắt ra.
Nhưng sau khi nghe tới đây, mọi người mới vừa dâng lên một chút xíu hy vọng cũng lại dần dần tan biến.
Vào lúc này, Lục Bình chợt lấy ra một ngọc giản từ trong nhẫn trữ vật đưa trước mặt Thiên Lô lão tổ, nói:
- Sư thúc tổ nhìn một chút đạo đan phương này, đối với thương thế của Huyền Sâm sư thúc có tác dụng tốt hay không?
Thiên Lô lão tổ lần nữa kinh ngạc nhìn Lục Bình, ngay sau đó nhận lấy ngọc giản, chẳng qua là chỉ một chút thời gian liền đem đan phương trong ngọc giản xem qua hết. Thiên Lô lão tổ thành tựu bực nào, chỉ nhìn một cái liền nhận ra đan phương mà Lục Bình đưa tới chính là lựa chọn tốt nhất để trị liệu thương thế cho Huyền Sâm chân nhân.
- Linh Thủy Dựng Mạch Đan! Hay cho một cái Linh Thủy Dựng Mạch Đan! Nếu y theo phương pháp này, quả thật huyết mạch của Huyền Sâm sư điệt có khả năng khôi phục rất lớn.
Lời của Thiên Lô lão tổ khiến cho tinh thần của tất cả mọi người trong Đan phòng phấn chấn lên. Hai tên đệ tử sau lưng Huyền Sâm chân nhân mừng rỡ như điên.
Thiên Lô lão tổ đem ngọc giản trả lại cho Lục Bình, lại cười nói:
- Ta cũng quên Huyền Bình sư xuất thân từ Thiên Linh cái nha đầu kia, cũng coi là tu luyện thủy chúc tính công pháp. Ngươi có thể đem đạo đan phương này lấy ra, xem ra cũng đúng linh thủy dựng đan thuật có nghiên cứu thể ngộ rồi?
Thủy chúc tính công pháp? Luyện đan đại sư!
Lời của Thiên Lô lão tổ lần nữa khiến cho tất cả đan sư trong Đan phòng không khỏi khiếp sợ. Lục Bình chẳng những tu luyện không phải là mộc, hỏa chúc tính công pháp, hơn nữa còn là thủy chúc tính công pháp mà luyện đan giới kiêng kỵ nhất. Ngoài ra, trẻ tuổi như vậy liền thành tựu luyện đan đại sư.
Trong lúc nhất thời, đan sư lúc trước đối với Lục Bình còn có chút khinh thị ghen tỵ, nhìn lại Lục Bình lúc này rối rít mang theo vẻ kính nể. Huyền Viêm chân nhân trước đó đối với Lục Bình không cảm tình, cũng cười khổ lắc đầu một cái, không biết đang suy nghĩ gì.
Lục Bình khiêm tốn nói:
- Đệ tử đúng là đã từng luyện chế qua loại đan dược này, ở Đông Hải cứu trị qua một tu sĩ cũng có thương thế cơ hồ giống như đúc với Huyền Sâm sư thúc. Chẳng qua là tu sĩ này lúc đó tu vi chỉ có dung huyết điên phong, linh thủy dựng mạch đan này cũng chỉ là cấp bậc nửa bước đoán đan đan dược. Huyền Sâm sư thúc dù sao cũng đoán đan hậu kỳ tu sĩ, đệ tử sợ rằng loại đan dược này hiệu lực có chỗ không đủ.
Thiên Lô lão tổ sau khi nghe Lục Bình nói ở Đông Hải đã từng cứu trị một tu sĩ có thương thế giống như đúc với Huyền Sâm chân nhân thì khẽ cau mày, cùng Huyền Sâm, Huyền Nguyệt, Huyền Viêm mấy đoán đan hậu kỳ tu sĩ đưa mắt nhìn nhau, không biết truyền lại thông tin gì.
Thiên Lô lão tổ nghe xong lời của Lục Bình, cười "Ha ha" một tiếng, nói:
- Không sao, đạo đan phương này ta đã xem qua. Mặc dù không cách nào hoàn toàn tiếp tục khôi phục huyết mạch Huyền Sâm, cũng có thể khiến cho hắn thương khỏi bệnh hơn phân nửa, đến lúc đó ta luyện chế Chung Đỉnh đan nữa. Huyền Sâm coi như ngày sau không hy vọng lên cấp pháp tướng kỳ, nhưng ít ra cũng có thể phục hồi tu vi, so với tu vi hủy hết tốt hơn quá nhiều.
Huyền Sâm chân nhân lúc này cũng ngậm cười, nói:
- Có thể khôi phục tu vi cũng đã là may mắn trời cho. Về phần lên cấp pháp tướng kỳ, chính là ta không bị thương thế kia, cũng chưa chắc có thể có một hai phân nắm chắc, Lục sư điệt cứ xuất thủ luyện chế đi là được.
Lúc Lục Bình nghe Thiên Lô lão tổ nói đến "Chung Đỉnh đan", chân mày không tự chủ được nhướn một cái, nhưng lập tức khôi phục lại, nói:
- Đệ tử nhất định sẽ hết sức.
Thiên Lô lão tổ không thèm để ý, phất tay một cái, nói:
- Nói đến ngươi bây giờ cũng luyện đan đại sư. "Linh thủy dựng mạch đan" này có hiệu quả chữa thương đối với tu sĩ. Nếu là người có có thể tập trung đem nghiên cứu một phen, đem tăng lên tới cấp bậc đoán đan kỳ, Huyền Sâm huyết mạch thương thế chẳng những có thể phục hồi, dùng Chung Đỉnh đan nữa chính là nhân họa đắc phúc. Vì vậy đột phá đến đoán đan tầng tám cũng không phải không thể nào. Trước mắt, nhân yêu hai tộc đại chiến càng ngày càng phát ra thảm thiết, có loại đan dược này, Chân Linh phái ta cùng yêu tộc đại chiến thì có thể ít nhiều giữ được mấy phần nguyên khí, có lẽ phần thắng còn có thể gia tăng mấy phần. Huyền Sâm nơi này tạm thời có ta trông chừng, trong vòng ba tháng thương thế sẽ không trở nên ác liệt. Ngươi hãy suy nghĩ xem có thể thành công hay không.
Sáng chế ra một loại đan dược mới!
Lục Bình đối với lời của Thiên Lô lão tổ có chút chấn kinh, bất quá suy nghĩ một chút: "Mình đã là luyện đan đại sư. Quả thật cũng có năng lực có thể chế đan dược mới, đan phương mới. Trong luyện giới, một luyện đan đại sư nếu không phải có thể chế được một loại đoán đan cấp bậc đan dược mới rồi truyền thừa xuống, thì loại đan sư này sẽ bị người ta gọi là "Ngụy đại sư" mà thôi.
Chuyện của Huyền Sâm chân nhân đã được giải quyết. Không khí vốn là ngưng trọng trong Đan phòng cũng thư hoãn rất nhiều. Tin tức về thương thế không còn lo ngại nữa của Huyền Sâm chân nhân từ các cao cấp tu sĩ trong Luyện Đan các nhất thời truyền lưu ra Thiên Linh sơn. Đồng thời tân tấn luyện đan đại sư Lục Huyền Bình chưởng khống một loại thuật luyện đan cơ hồ thất truyền trong luyện đan giới, đối với tu sĩ bị trọng thương tu vi cơ hồ hủy hết có khả năng trị liệu lớn lao cũng nhanh chóng bị cao cấp tu sĩ ở Thiên Linh sơn biết được.
Vốn là bởi vì Huyền Sâm chân nhân trọng thương mà khiến cho không khí trên dưới ở Chân Linh phái có chút trầm muộn, giờ thì nhất thời hoạt dâng bát, bất tri bất giác, Lục Bình ở trong môn phái đã vươn lên đến một địa vị cực cao.
Lúc này Lục Bình còn chưa ý thức được giá trị tiềm tàng của Linh Thủy Dựng Mạch Đan. Hắn bây giờ đã bị ý tưởng của Thiên Lô lão tổ ở trong Đan phòng, đề xuất sáng chế một loại đoán đan cấp bậc đan dược làm cho mê mẩn.
Mấy hôm sau là Hồ Lệ Lệ sẽ khai ích ra động phủ, qua ít ngày nữa lại là Chân Linh Biệt Viện tranh tài tỷ thí, Lục Bình đã nhận được thiệp mời, hơn nữa hắn cũng đáp ứng Sử Linh Linh sẽ vì biệt viện đệ tử biểu diễn thuật luyện đan, sau nữa, Lục Bình còn dự định một kế hoạch lớn khác, hơn nữa là tiếp sau đó, sẽ phải...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT