- Đúng là có biện pháp khác, một môn phái trọng yếu nhất chính là truyền thừa cùng để uẩn. Ngươi nếu dùng một ít tu luyện công pháp, luyện khí bí thuật, luyện đan bí thuật vân vân truyền thừa mà bổn phái không có tới để gia tăng bổn phái để uẩn, hay hoặc là dùng một ít thiên tài địa bảo để đổi lấy, những cái này đều có thể. Hay hoặc là ngươi vì môn phái lập được công lao lớn, được môn phái tưởng thưởng... Tóm lại chính là, môn phái đầu tiên công nhận cống hiến của ngươi, mới có lấy được cơ hội môn phái tưởng thưởng.
Lục Bình suy nghĩ chốc lát, nói:
- Như vậy làm phiền Trần huynh chỉ điểm, bất kể thế nào, Luyện Khí các tiểu đệ là nhất định phải vào một chuyến.
Vừa nói hắn lại đem ra một thanh phi kiếm, hỏi:
- Trần huynh, thanh phi kiếm này huynh xem coi thế nào?
Trần Luyện gia học sâu xa, lại xếp vào Chân Linh phái luyện khí đại sư môn hạ, ánh mắt tự nhiên là có chỗ hơn người, chỉ liếc mắt nhìn liền có chút vui vẻ nói:
- Ẩn hình phi kiếm? Đây cũng là hiếm thấy. Lục sư đệ định đem thanh đỉnh cấp phi kiếm này đề thăng lên thành pháp bảo, sợ là có chút không dễ dàng.
Lục Bình đem phi kiếm đặt ở trong tay hắn, nói:
- Cho nên mới phiền toái tới Trần huynh!
Trần Luyện nhận lấy phi kiếm, bất đắc dĩ nói:
- Thanh phi kiếm này bản thân chất liệu còn chưa đủ để tăng lên thành pháp bảo, khẩn yếu hơn chính là ẩn hình phi kiếm bảo cấm bây giờ tìm quá khó khăn. Xem ra lần này phải phiền toái sư phụ lão nhân gia người rồi. Bất quá thanh kiếm này rốt cuộc có chút đặc thù, xem ra sư phụ cũng sẽ đối với nó có hứng thú lớn.
Phi Lôi đảo là một tòa tiểu hình đảo tự trong trên trăm hòn đảo phụ cận Chân Linh đảo, cũng là trú địa của Chân Linh phái chi nhánh thế lực Lý gia gia tộc. Sau khi thú triều bộc phát, những năm này, Lý gia phát triển có thể nói là một ngày ngàn dặm, chẳng những bồi dục ra một cái tiểu hình linh mạch có thể truyền thừa đến đời sau, mà Lý gia đương đại gia chủ Lý Huyền Lương cũng ở năm nay thành công lên cấp đoán đan trung kỳ. Ngoài ra trong nhà còn có một vị đoán đan sơ kỳ trưởng lão. Con em đời sau cũng là hạng người có tranh khí, mắt thấy Lý gia chính là hưng khởi trong thời gian gần.
Nhưng mấy ngày nay, không khí trong Lý gia gia tộc cũng không quá tốt. Bên trong Lý gia gia tộc từ đường, Lý Huyền Lương, Lý Huyền Vũ hai vị đoán đan chân nhân ngồi ghế đầu. Đầu dưới Lý Tử Minh, Lý Tử Sinh, Lý Tử Thành, Lý Tử Ngọc cùng mười mấy vị gia tộc thành viên trọng yếu ngồi vây quanh.
- Không ngờ tới tên Lục Bình kia chẳng những sống còn quay trở lại, tu vi lại đạt tới đoán đan tầng ba kinh người. Linh mạch của hắn trên Hoàng Ly đảo sợ rằng trước tiên sẽ bị hắn nghĩ là do Lý gia ta gây nên.
- Hôm nay hắn còn có chỗ dựa là pháp tướng lão tổ lão sư, chuyện năm đó có chút lỗ mãng a!
Nói chuyện là Lý Huyền Vũ chân nhân ngồi bên người Lý Huyền Lương. Y là một trong hai vị chân nhân của Lý gia, bào đệ của Lý Huyền Lương.
Lý Huyền Vũ vừa dứt lời, sắc mặt của mọi người trong từ đường đều biến đổi. Năm đó Lục Bình mất tích, Huyền Thần chân nhân cùng Liễu Huyền Linh chân nhân hai người đại náo Viên gia, bọn họ biết rất rõ ràng.
Viên gia chỉ tính đoán đan chân nhân thì đã có năm vị, còn có một vị bái vào Chân Linh phái, tu vi đã đạt tới đoán đan hậu kỳ. Huyền Kim chân nhân ngày đó cũng quay trở về gia tộc, nhưng cả sáu vị chân nhân này đều bị Liễu Huyền Linh chân nhân một mình chặn ở trong gia tộc từ đường không cho đi ra. Khiến cho Huyền Thần chân nhân đem toàn bộ Viên gia trang viên quật đổ nát cả. Liễu Huyền Linh chân nhân thần uy có thể thấy không vừa gì!
- Cũng không thể nói như vậy, hắn cũng không có chứng cớ chứng minh linh mạch kia chính là bị Lý gia ta lấy đi. Huống chi nếu không phải quyên góp đủ một cái tiểu hình linh mạch, đại bá lên cấp đoán đan trung kỳ chỉ sợ cũng không nhanh như vậy. Lại nói bây giờ Thiên Linh lão tổ cũng không phải là Huyền Linh chân nhân nữa. Pháp tướng lão tổ làm gì lại vì chút chuyện nhỏ này của đệ tử mà ra mặt. Nếu không có Thiên Linh lão tổ, chẳng lẽ Lý gia ta còn sợ Lục Bình kia hay sao?
Nói chuyện chính là Lý Tử Thành ngồi ở đầu dưới, cũng chính là Lý Thành năm đó. Lý Huyền Vũ chân nhân vốn là hết sức tức giận đối với chuyện có người lại dám ở trong từ đường phản bác mình, cảm giác quyền uy của mình bị khiêu khích, nhưng sau khi thấy là Lý Thành, liền không nói nữa.
Lý Thành là người thừa kế đời kế tiếp mà Lý gia trọng điểm bồi dưỡng, lại là Lý gia tu sĩ có hy vọng nhất thành tựu vị đoán đan chân nhân thứ ba. Hắn ở trong gia tộc vẫn có quyền phát biểu.
Lúc này Lý Tử Minh cùng Lý Tử Ngọc phụ tử sớm đã như ngồi trên bàn chông. Năm đó lấy trộm linh mạch trong động phủ của Lục Bình, phụ tử hai người này là tích cực nhất. Lần này Lục Bình cường thế trở về, phụ tử hai người này lại là sợ hãi nhất, e sợ Lục Bình sẽ báo phục ở trên phụ tử hai người bọn hắn.
Lý Huyền Lương nghe hai người nói mỗi người một đạo lý, nhìn về phía Lý Tử Minh phụ tử có chút không chịu nổi, nhíu mày một cái vốn đang định mở miệng mắng, sắc mặt lại đột nhiên biến đổi, nói:
- Không xong!
Lý Huyền Lương vừa dứt lời, liền nghe trên bầu trời có một tiếng sét nổ. Lý Huyền Lương vội vàng khai mở hộ đảo đại trận, ngay sau đó chính là "Ầm" một tiếng vang thật lớn. Toàn bộ Phi Lôi đảo phảng phất lung lay thoáng một cái, trên trăm viên trung phẩm linh thạch cắm đầy trên hộ đảo đại trận trận bàn đặt trong từ đường thượng liên tiếp bị chấn nổ hơn một nửa.
- Tiểu thần thông lôi pháp
Lý Huyền Lương sắc mặt biến đổi, trong từ đường đã không còn thấy tung ảnh của y. Những người khác rối rít đuổi theo, hướng không trung trên Phi Lôi đảo phi độn tới.
Ở bầu trời trên Phi Lôi đảo, Lý Huyền Lương nhìn tu sĩ trẻ tuổi trước mắt, trên mặt âm trầm dường như muốn tích xuất nước ra:
- Các hạ người nào, thật là to gan, ban ngày ban mặt tập kích Lý gia ta!
Người tuổi trẻ trước mặt nhìn Lý Huyền Lương mỉm cười nói:
- Ngươi chính là Lý Huyền Lương? Ta tên là Lục Bình!
Lý Huyền Lương sắc mặt cứng lại, mọi người của Lý gia sau lưng theo tới nghe nói đến cái tên Lục Bình, sắc mặt nhất thời đều biến đổi. Lý Tử Minh phụ tử càng là hữu ý vô ý chậm lại phía sau người khác, không muốn gặp mặt Lục Bình.
Nhưng bọn họ làm sao có thể trốn được thần niệm dò xét của Lục Bình. Nhìn sắc thái xấu xa của hai người, Lục Bình liền biết hai người trong lòng có quỷ, Hồ Lệ Lệ suy đoán mười phần thì có tám chín phần là thật.
- Lục Bình, đừng tưởng rằng ngươi có lão sư làm chỗ dựa thì có thể muốn làm gì thì làm. Mọi việc không thể nào vượt qua chữ lý. Ngươi vô cớ tập kích ta Lý gia, coi như Thiên Linh lão tổ là lão sư ngươi, Lý gia ta cũng phải đến Chân Linh phái lý luận một phen, xem một chút coi Chân Linh phái có đối với những thứ chi nhánh thế lực này của chúng ta muốn đánh như vậy liền đánh, muốn lấn là lấn như vậy hay không.
Lục Bình liếc mắt nhìn Lý Huyền Lương đứng nghe Lý Thành đang khẳng khái trần từ, nhíu mày một cái đối với Lý Huyền Lương nói:
- Lý gia lúc nào đến phiên một tiểu bối làm chủ, chẳng lẽ Lý Huyền Lương chân nhân ngươi ở trong gia tộc chính là một bài trí?
Lý Huyền Lương bất mãn nhìn Lý Thành đang đứng sau lưng mình một cái. Lý Thành hai quả đấm nắm chặt, mặt mũi đỏ bừng nhìn Lục Bình.
Lý Huyền Lương rốt cuộc là gia tộc tộc trưởng, lạnh lùng nói:
- Hậu bối con em tuy nói vô lễ, nhưng đạo lý cũng không tệ, các hạ có hành động như vậy, thật là coi Lý gia ta dễ trêu thế sao?
"Ha ha!"
Lục Bình ngẩng đầu cười hai tiếng, phảng phất nghe được cái chuyện gì nực cười lắm vậy, hỏi:
- Chẳng lẽ Lý gia ngươi chỉ có như vậy mà không chịu nổi bất kham như vậy? Toàn bộ một gia tộc bị một mình ta là có thể khi dễ được hay sao?
Lý Huyền Lương ngẩn người, mở miệng hỏi:
- Ngươi đây là ý gì?
Lục Bình ở trên Phi Lôi đảo gây ra động tĩnh lớn như vậy, sớm đã có không ít tu sĩ nhận ra được, Lục Bình cảm thụ được nhiều luồng thần thức, thần niệm lui tới dò xét, khẽ mỉm cười, nói:
- Nghe nói Lý gia gia chủ lên cấp đoán đan trung kỳ, tại hạ đặc biệt tới khiêu chiến, các hạ không phải ngay cả cái này cũng nói là tại hạ đang khi phụ ngươi sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT