Đệ tử thứ chín của Thiên Linh lão tổ, cái người mất tích đã lâu mới vừa trở về, tu vi đạt tới đoán đan tầng ba đệ tử, muốn khiêu chiến Lý gia gia chủ Lý Huyền Lương, một vị đoán đan trung kỳ chân nhân, hơn nữa còn là chủ động khiêu khích.
Lời của Lục Bình vừa dứt, chẳng những là Lý Huyền Lương cùng với tất cả người của Lý gia đứng sau lưng đều ngây ngẩn cả người, ngay cả môn phái tu sĩ hoặc tu sĩ của những thế lực khác đang ở chung quanh dò xét, cũng đều ngây ngẩn cả người.
"Cuồng vọng!"
Lý Huyền Lương tức giận quát một tiếng, nói:
- Ngươi còn nhỏ tuổi có tu vi như thế cũng phải không dễ, nhưng rốt cuộc kiến thức còn quá kém. Ngươi có biết một vị đoán đan trung kỳ tu sĩ cùng đoán đan sơ kỳ có sự khác biệt cực lớn ở chỗ nào không? Khuyên ngươi hãy trở về tu luyện thêm đi, đừng bởi vì tu vi tấn thăng quá nhanh mà trèo cao nhìn quá xa. Tu luyện giới cuối cùng vẫn là dựa vào thực lực chứ không phải tu vi để nói chuyện.
Lý Huyền Lương nhìn Lục Bình, trong mắt có vẻ kiêng kỵ sâu hoắm. Lục Bình cuối cùng là đệ tử thân truyền của Liễu Thiên Linh lão tổ. Liễu Thiên Linh lão tổ là cái người gì, một tràng đuổi giết ba mươi năm trước làm cho Bắc Hải khiếp sợ kia, mặc dù bị Chân Linh phái hết sức che giấu làm mờ nhạt đi, những phái khác cũng cố che che giấu giấu không muốn khoe cái xấu ra, nhưng những kinh nghiệm mà bọn hắn đã trải qua làm như thế nào mà dám quên cho được!
Kim Lân kiếm đột nhiên không biết từ nơi nào xông ra, bay vòng quanh Lục Bình hai vòng, rồi đem mũi kiếm xa xa chỉ hướng Lý Huyền Lương.
Kim Lân kiếm kể từ khi bị Lục Bình liên tục ngưng kết hai đạo bảo cấm, bây giờ trên thân kiếm tổng cộng có ba tầng bảo cấm. Bề ngoài của Kim Lân kiếm cũng có những biến đổi rất lớn, nhưng ngược lại cũng không sợ bị người ta nhận ra đây là bản mệnh phi kiếm của Cẩm Lễ chân nhân năm xưa.
Lý Huyền Lương thấy Lục Bình coi lời mình nói ra như vô vật, một thanh phi kiếm xa xa chỉ hướng mình, toàn thân trên dưới nhất thời bị một cỗ sát ý bao phủ, sắc mặt lập tức bởi vì tức giận mà trở nên vặn vẹo.
- Hảo, hảo, hay cho một tiểu bối không biết trời cao đất rộng. Hôm nay dù có liều mạng đắc tội Liễu Thiên Linh lão tổ, Lý Huyền Lương ta cũng muốn dạy dỗ cho ngươi một chút, khiến cho tiểu bối ngươi trong mắt không người này biết đoán đan trung kỳ cùng đoán đan sơ kỳ chân chính chênh lệch là ở chỗ nào.
Lục Bình nhìn biểu tình Lý Huyền Lương nghiêm lệ nội liễm, ngoài mạnh bên trong yếu mà chợt buồn cười. Có lẽ Lý Huyền Lương cũng không sợ hắn, nhưng vẫn kiêng kỵ lão sư thành tựu pháp tướng của hắn, cho nên mới đem một loạt ngôn ngữ để chỉ trích hắn là ỷ thế hiếp người. Đến lúc đó, nếu hắn ở trong đấu pháp bị thua ở trong tay của lão, thì sư phụ cũng không còn lời gì có thể nói.
Chẳng qua là điều khiến cho Lục Bình có chút kỳ quái chính là, lão sư của mình mặc dù là pháp tướng lão tổ, nhưng hắn ở người ngoài xem ra cuối cùng là chủ động gây hấn, cho dù có bị thua, cũng tự mình chuốc lấy cực khổ. Lão sư cho dù có bao che hộ đoản, cũng vạn lần không có cách bảo hộ như vậy. Nhưng Lý Huyền Lương vì sao sợ hãi lão sư của mình trả thù như vậy? Chẳng lẽ lão sư từng có loại tiền lệ này trước đây sao?
Ý nghĩ này của Lục Bình vừa vụt qua trong đầu, liền bị hắn nhanh chóng bỏ đi. Mặc dù lão sư có chút loại tiền lệ này, đó cũng vì tốt cho những đệ tử như Lục Bình đây. Các đệ tử đối với điều này chỉ có cảm kích, chứ làm gì có thể có những tâm tư khác!
Lý Huyền Lương chân nhân tế lên một món pháp bảo, đoán đan trung kỳ chân nhân bàng đại khí thế thi triển ra, sau lưng mọi người của Lý gia rối rít lui bước, đem bầu trời giao chiến nhường lại cho hai người.
Lý Huyền Lương cũng gương mặt ngưng trọng, đối phương sư xuất danh môn, lại là chủ động khiêu chiến, Lý Huyền Lương tuy không cho là Lục Bình là đối thủ của mình, nhưng cũng không một chút khinh thường.
Lục Bình thấy Lý Huyền Lương làm xong việc chuẩn bị, ánh mắt không khỏi hướng dưới chân của y nhìn một chút. Lý Huyền Lương lập tức phảng phất nghĩ tới điều gì, đang muốn mở miệng nói chuyện, chỉ thấy Kim Lân kiếm đã hóa thành một thanh thông thiên cự kiếm mấy chục trượng, hướng Lý Huyền Lương chém tới.
Lời của Lý Huyền Lương đến miệng lập tức biến thành tiếng hô cả kinh:
- Luyện kiếm hợp nhất, kiếm thuật tiểu thần thông!
Lý Huyền Lương lời vừa ra khỏi miệng, mọi người của Lý gia lập tức một trận xôn xao. Lý Huyền Vũ vô cùng ngạc nhiên, còn Lý Thành thì nhìn chằm chằm vào Lục Bình, trong ánh mắt lóe lên sự ghen tỵ cùng vẻ oán độc xen lẫn vào nhau. Lý Tử Minh phụ tử thì ẩn giấu sâu hơn ở trong đám người, Lý Ngọc phảng phất dường như là đang ⸺ phát run?!
Ở trong cảm giác của Lục Bình, thần niệm ba động bốn phía đang dò xét cũng từng trận rối loạn, tựa hồ đang truyền lại cho nhau tin tức gì đó. Sau đó, thần thức dòm ngó trên không trung phần lớn biến mất không thấy đâu, còn thần niệm thì lại thêm mấy đạo.
Tiểu thần thông?
Dung huyết kỳ tu sĩ thần thức thì không thể nào chịu được, tự nhiên phải thay đổi bằng đoán đan kỳ chân nhân để dò xét.
Lý Huyền Lương vừa thấy Lục Bình sử xuất Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm Quyết, đạt tới "Luyện kiếm hợp nhất" cảnh giới, biết hôm nay đánh một trận này sợ là có chút khó khăn.
Bất quá Lý Huyền Lương chân nhân ngược lại cũng không hãi sợ: kiếm thuật tiểu thần thông thì như thế nào, thần thông cũng không chỉ có một mình ngươi là tu thành.
Lý Huyền Lương chân nhân đem pháp bảo rung lên, cũng một đạo thông thiên pháp tướng dâng lên, cùng Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm của Lục Bình ở trên trời trong ầm ầm chạm vào nhau.
Nhưng kết quả lại làm Lý Huyền Lương chân nhân thất vọng, bản mệnh pháp bảo của mình biến ảo ra pháp tướng tuy không phải là có có uy lực đạt tới mức tiểu thần thông, nhưng dù sao có ưu thế về phương diện tu vi cùng chân nguyên hùng hậu, không ngờ lại không địch lại kiếm thuật tiểu thần thông của đối thủ.
Kiếm thuật, không hổ là pháp thuật có độ công kích sắc bén nhất trong tu luyện giới!
Hai món pháp bảo đối nhau, Lý Huyền Lương chân nhân mặc dù không chiếm được tiện nghi, nhưng thông thiên cự kiếm của Lục Bình cũng bị suy yếu không ít.
Cự kiếm tiếp tục hướng Lý Huyền Lương chân nhân chém tới, chỉ thấy một món thuẫn bài hình quy giáp che giấu ở trên thượng không của Lý Huyền Lương chân nhân. Đồng thời, từ trên người y đột nhiên bộc phát ra một màn hào quang màu xanh đỏ, cùng Quy Giáp Thuẫn Bài dung hợp với nhau.
Hộ thân tiểu thần thông!
Mọi người của Lý gia mới vừa co thắt trong lòng, bây giờ nhất thời yên tâm trở lại: gia chủ cũng có tiểu thần thông để thủ thân đấy.
Lục Bình thấy Lý Huyền Lương dùng phòng thủ pháp bảo cùng hộ thân tiểu thần thông tương hợp, cùng chung sức ngăn trở Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm, khóe miệng nhất thời lộ ra nụ cười giễu cợt.
Cự kiếm chém ở trên thuẫn bài của Lý Huyền Lương, Lý Huyền Lương thầm kêu một tiếng không ổn.
Ngược lại không phải là Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm có uy lực lớn đến mức Lý Huyền Lương vô lực phòng thủ, mà là uy lực nhỏ đến có thể bỏ qua không kể đến. Mặc dù Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm uy lực mới vừa rồi bị pháp bảo của Lý Huyền Lương làm cho suy yếu hẳn đi, nhưng kiếm thuật tiểu thần thông cũng không thể chỉ có một chút xíu uy lực như thế này.
Đang khi Lý Huyền Lương ý thức được có điều không đúng, thì Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm khổng lồ nhất thời băng giải, hóa thành tám chín trăm đạo thông linh kiếm quang, rậm rạp chằng chịt và đồng loạt hướng Phi Lôi đảo hộ đảo đại trận dưới chân Lý Huyền Lương đánh tới. Trong đó chỉ có một hai trăm đạo bị Lý Huyền Lương chân nhân phản ứng kịp dùng Quy Giáp Thuẫn Bài hóa giải.
Trong từ đường của Lý gia, trên hộ đảo đại trận trận bàn vốn là có hơn một trăm khối trung phẩm linh thạch. Sau khi gặp Quỳ Thủy Âm Lôi của Lục Bình tập kích, cũng đã nổ vỡ hơn một nửa. Lần này lại gặp đòn nghiêm trọng, mặc dù Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm uy lực suy yếu không ít, nhưng vẫn như cũ chấn nổ một nửa linh thạch còn thừa lại. Bây giờ phía trên Lý gia hộ đảo đại trận trận bàn chỉ còn lại có hơn hai mươi viên trung phẩm linh thạch cùng năm viên thượng phẩm linh thạch quang hoa ảm đạm còn đang chi trì cho trận pháp vận chuyển.
Lý Huyền Lương phảng phất ý thức được cái gì, khi tiếp tục cùng Lục Bình liên tiếp so chiêu, đồng thời hướng người của Lý gia đang xem cuộc chiến quát bảo:
- Chủ trì hộ đảo đại trận trận bàn, chớ có để cho hộ đảo đại trận bị hư tổn!
Lý Thành nhất thời từ trong đám người thối lui ra, hướng trên Phi Lôi đảo bay vụt xuống.
Lý Huyền Lương làm gì biết, hôm nay Lục Bình trước hết tới khiêu chiến Lý Huyền Lương, tính toán chính là Phi Lôi đảo hộ đảo đại trận, há có thể khiến cho Lý Thành hắn dễ dàng được như ý.
Kim Lân kiếm ở trên trời vẽ một vòng tạo ra một hoa kiếm như một cái vòng tròn. Không gian nhất thời bị một ngàn hai trăm chín mươi sáu đạo thông linh kiếm quang rậm rạp chằng chịt che lấp đầy.
Kim Lân kiếm bản thể vừa động, toàn bộ thông linh kiếm quang kéo ùn ùn lên. Một con độc giác bốn chân kiếm giao giương nanh múa vuốt liền hướng Lý Huyền Lương lần nữa đánh vỗ tới.
Lại là một đạo kiếm thuật tiểu thần thông!
Theo Lục Bình kiếm thuật đạt tới "Luyện kiếm hợp nhất" cảnh giới, bắt đầu dòm ngó đến kiếm thuật đại thần thông môn kính, chẳng những Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm bị phát huy ra uy lực lớn nhất, ngay cả Thanh Giao Nháo Hải Quyết cũng đạt tới cấp bậc tiểu thần thông.
Lần này chẳng những mọi người của Lý gia xem cuộc chiến sắc mặt biến đổi, mà ngay chính là Lý Huyền Lương chân nhân cũng hai mắt co rụt lại. Bổn mệnh pháp bảo ở trên trời trong mang theo linh khí tuyền qua ngập trời, liền hướng kiếm giao đánh tới.
Kiếm giao ở dưới sự chỉ huy của Lục Bình phảng phất có linh trí, thấy Lý Huyền Lương dùng pháp bảo đánh tới, độc giác trên đầu kiếm giao nhất thời hướng pháp bảo nghênh kích lại.
Trong tiếng nổ liên tiếp, kiếm giao lấy Kim Lân kiếm làm độc giác đem pháp bảo một kích đánh trở lui. Kiếm giao cũng hơi ngưng lại, nhưng ngay sau đó toàn bộ kiếm giao hướng pháp bảo đang lui bước mà truy kích theo. Nó giương nanh múa vuốt dường như muốn đem pháp bảo của Lý Huyền Lương chân nhân đánh nát xé rách vậy.
Lý Huyền Lương chân nhân vội vàng đem pháp bảo lui về phía sau, đồng thời ngự sử Quy Giáp Thuẫn Bài tiến lên, cùng bổn mệnh pháp bảo cùng chung chống đỡ thông linh kiếm giao. Lại thấy trong bầu trời đột nhiên rơi xuống một đạo âm lôi màu u lam, hướng Lý Huyền Lương chân nhân chỉ khai khải hộ thân tiểu thần thông mà đập tới.
Lý Huyền Lương chân nhân sắc mặt biến đổi. Y cũng không nhận rằng hộ thân tiểu thần thông của mình có thể trực tiếp chống đỡ được cùng Quỳ Thủy Âm Lôi cũng là loại tiểu thần thông này. Y vội vàng lắc mình né tránh, nhưng mà ý đồ cuối cùng của Lục Bình khi đánh ra đạo âm lôi này hiển nhiên cũng không phải Lý Huyền Lương chân nhân.
Trong tiếng nổ ầm ầm, chưa chờ cho Lý Thành đáp xuống trên Phi Lôi đảo, hộ đảo đại trận không người chủ trì đã bị Lục Bình dùng Quỳ Thủy Âm Lôi "đánh lầm" hoàn toàn kích phá.
Trong từ đường của Lý gia, linh thạch vây quanh trên hộ đảo đại trận trận bàn toàn bộ nổ tung, tiếp đó là cả trận bàn cũng bắt đầu nứt vỡ.
Đang khi Phi Lôi đảo hộ đảo đại trận mới vừa mất linh, trên lớp đá xanh lót trong từ đường Lý gia đột nhiên xông ra một con chuột xám so với con heo mập không nhỏ hơn bao nhiêu.
Đôi mắt nhỏ quay mòng mòng hướng bốn phía của từ đường nhìn một chút, phát hiện không có ai, nó đột nhiên từ trong miệng khạc ra một khối trung phẩm linh thạch để ở dưới đất, sau đó đưa ra cái móng trước nhấn một cái, từng cổ pháp lực màu vàng chợt lóe rồi biến mất, mặt đất đá xanh đột nhiên tách ra một vết nứt, đem linh thạch nuốt vào trong.
Chuột mập lông xám nhanh chóng đi lại trên mặt đất ở trong từ đường. Từng cục linh thạch bị nó từ trong miệng khạc ra, lại bị thiên phú pháp lực của nó bao phủ ấn vào trong đá xanh lót nền đất, và cũng không lộ một chút dấu vết nào ở trên đất lát nền đó, ngay cả một tia linh lực ba động cũng không.
Con chuột to mập màu xám đi lại ở trong từ đường theo phương vị rất có quy luật, nhìn qua phảng phất như diễn luyện đã lâu vậy. Tổng cộng có một trăm bốn mươi bốn viên trung phẩm linh thạch được giấu trong đá xanh lót sàn nhà, tạo thành một bộ trận pháp mà ở ngoài mặt không thể nhìn thấy, đem toàn bộ từ đường bao phủ ở bên trong.
Vào lúc này, chuột mập xám đột nhiên hướng cửa từ đường nhìn lại, phảng phất phát giác cái gì vậy. Bốn cái bắp chân cơ hồ bị cái bụng che kín nhanh chóng di động, đi tới trong từ đường, đầu hướng xuống mặt đất chúi một cái, nhất thời không thấy bóng dáng đâu nữa.
Một đạo độn quang hạ xuống ở cửa từ đường, chính là Lý Thành từ trên không của Phi Lôi đảo phụng mệnh trở về. Lý Thành hồ nghi hướng trong từ đường liếc mắt, tình hình bên trong so với lúc trước mọi người rời đi giống nhau như đúc, nhìn qua cũng không có người nào đã tới đây.
Trước mắt cũng không kịp suy nghĩ nhiều, Phi Lôi đảo hộ đảo đại trận đã bị kích phá, bây giờ hồi phục đại trận quan trọng hơn, nếu khiến cho hai người đại chiến trên không của Phi Lôi đảo liên lụy đến người ở trên Phi Lôi đảo, Lý gia tổn thất quả thực là lớn hơn nhiều.
Khi kiếm thuật của Lục Bình bắt đầu tiếp cận kiếm thuật đại thần thông cảnh giới, bắt đầu nghiên tập Hải Nạp Bách Xuyên Kiếm Quyết thì, trong “Bắc Hải Thập Nhị Chính Pháp” còn lại năm bộ kiếm thuật có uy lực hoàn hoàn tương khấu, tầng tầng liên tiếp, uy lực tự nhiên cũng nhận được sự gia tăng cực lớn, chứ không chỉ có Thanh Giao Nháo Hải Quyết là đạt tới uy lực tiểu thần thông.
Hoặc là có thể nói, Lục Bình nếu muốn tinh nghiên Hải Nạp Bách Xuyên Kiếm Quyết, như vậy thì phải đem Thanh Giao Nháo Hải Kiếm Quyết, Đại Giang Đông Khứ Kiếm Quyết cùng Thiên Đôi Tuyết Kiếm Quyết đề thăng tu luyện tới luyện kiếm hợp nhất tiểu thần thông cảnh giới. Đây chính là một quá trình cần thiết và tất yếu để thành tựu đại thần thông.
Lý Huyền Lương vừa tránh thoát Lục Bình Quỳ Thủy Âm Lôi, chỉ thấy Kim Lân kiếm đã biến thành kiếm giao đột nhiên ở trên trời xoay ngược lại. Toàn bộ giao thân ầm ầm nổ lên, một ngàn hai trăm chín mươi sáu đạo thông linh kiếm quang hóa thành một mảng kiếm thuật hồng lưu, hướng Lý Huyền Lương lần nữa trước sau liên tiếp trùng kích tới.
Lại là một loại tiểu thần thông!
Lần này chẳng những là mọi người của Lý gia xem cuộc chiến kinh hãi đảm chiến, những đoán đan chân nhân ở bốn phía xem lén cũng từng người một câm như hến.
Quỳ Thủy Âm Lôi, Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm, Thông Linh Kiếm Giao, hơn nữa Lục Bình mới vừa rồi thi triển kiếm thuật hồng lưu, tổng cộng cả bốn môn tiểu thần thông.
Từ lúc nào mà tiểu thần thông ở trong tay một đoán đan sơ kỳ tu sĩ không đáng giá đến như vậy? Chính là đoán đan trung kỳ tu vi thì có bao nhiêu người có thể tu luyện thành bốn loại tiểu thần thông?
Kiếm thuật hồng lưu uy lực vượt xa với Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm cùng Thông Linh Kiếm Giao. Bởi vì bộ tiểu thần thông này là Lục Bình ở trên cơ sở của Đại Giang Đông Khứ Kiếm Quyết cùng Thiên Đôi Tuyết Kiếm Quyết lĩnh ngộ ra được một loại tiểu thần thông, là một khối nấc thang cao nhất để Lục Bình đi vào điện đường của kiếm thuật đại thần thông.
Lý Huyền Lương thấy kiếm thuật hồng lưu vỗ đánh tới, làm gì còn không nhìn ra bộ kiếm thuật tiểu thần thông này có uy lực như thế nào, nên toàn bộ sắc mặt nhất thời tái nhợt.
Lúc này Lý Huyền Lương đã sớm bất chấp ngôn ngữ trước đó mình muốn dạy cho Lục Bình một bài học. Y bây giờ đã chật vật đến mức tự lo không xong. Lục Bình liên tiếp ba lần đánh ra kiếm thuật tiểu thần thông, thỉnh thoảng còn có Quỳ Thủy Âm Lôi tập kích, khiến cho y là vị đoán đan trung kỳ chân nhân này rốt cục nhận thức được tu sĩ trước mắt này có toàn bộ năm tháng tu luyện không bằng thời gian Lý Huyền Lương bế quan để lên cấp đoán đan kỳ, căn bản cũng không phải dễ dàng đối phó như trước đó y đã tưởng tượng.
Kiếm thuật hồng lưu ầm ầm kéo tới, pháp bảo Lý Huyền Lương từng trận ai minh. Y mới vừa kịp đem bản mệnh pháp bảo của mình thu hồi, thì món thượng hạng quy giáp pháp bảo dùng để phòng thủ đã phát ra một trận "Chi chi rắc rắc" loạn lên, hiển nhiên mặt ngoài của pháp bảo có màn phòng thủ do chân nguyên bị kích thích tạo ra đã bị kích phá. Kiếm thuật hồng lưu trực tiếp đánh vào trên bản thể của quy giáp pháp bảo.
Vào lúc này, Phi Lôi đảo hộ đảo đại trận lần nữa vận chuyển, vòng bảo hộ bị Lục Bình đánh nát lần nữa từ trong từ đường tại trung ương của Phi Lôi đảo chống lên.
Lý Huyền Lương thở dài nhẹ nhõm, y sở dĩ một mực liều mạng chống chịu bị Lục Bình công kích, trừ việc Lục Bình liên tục đánh tiểu thần thông đánh khiến cho y không sức đánh trả, điều trọng yếu nhất chính là hộ đảo đại trận trên đảo sau khi bị Lục Bình cố ý kích phá, Lục Bình mỗi lần công kích đều hữu ý vô ý chỉ hướng về phía Phi Lôi đảo. Lý Huyền Lương nếu không chính diện chống đỡ, kiếm thuật thần thông của Lục Bình sẽ đánh đến trên đảo. Nơi đó còn có Lý gia cơ nghiệp và đủ thứ, không thể để cho sứt mẻ gì.
Khi Lý Thành đem hộ đảo đại trận lần nữa vận chuyển, rồi cũng ở bên cạnh từ đường chủ trì hộ đảo đại trận trận pháp, Lý Huyền Lương rốt cục có thể không cần chính diện đối kháng kiếm thuật thần thông mạnh mẽ của Lục Bình nữa.
Lúc này, bổn mệnh pháp bảo đã bị kiếm thuật thần thông của Lục Bình làm hư tổn nặng. Quy giáp pháp bảo bị kiếm thuật hồng lưu trùng kích, đã lảo đảo muốn rơi. Lý Huyền Lương đem quy giáp thu hồi, người đã hướng một bên khác độn đi.
Lục Bình tự nhiên có thể tiếp tục ngự sử kiếm thuật hồng lưu truy kích Lý Huyền Lương đang có ý đồ tránh né. Những Lục Bình cũng giả bộ đối với kiếm thuật thần thông chưa hoàn toàn nắm trong tay. Toàn bộ kiếm thuật hồng lưu sau khi mất đi sự ngăn cản của Lý Huyền Lương, ào ào hướng hộ đảo đại trận trùng kích.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT