Tiếp sau đó, từ một mình Lục Bình thỉnh giáo biến thành chúng đệ tử rối rít hướng lão sư thỉnh giáo những vấn đề trong tu luyện. Mọi người cũng tham khảo tá giám những vấn đề này với nhau, ai ai cũng đều có chỗ thu ích. Liễu Thiên Linh lão tổ thấy vậy, liền ở trong Trùng Hoa điện bắt đầu giảng pháp cho mấy vị đệ tử luôn.

Đây là sau khi Liễu Thiên Linh lão tổ lên cấp pháp tướng kỳ lần đầu tiên khai đàn giảng pháp cho đệ tử. Trong đó chẳng những nói đến tất cả các vấn đề tu luyện liên quan đoán đan kỳ, sự điều cần chú ý trong quá trình đoán dong thần niệm cùng dung hợp thiên địa linh vật, thậm chí còn đối với việc lên cấp pháp tướng kỳ đều có ít điều liên quan tới. Sau một phen giảng, tất cả mọi người cảm giác thụ ích lợi không nhỏ, sau khi xong thời gian đã qua ba ngày.

Sau khi nghe khai đàn giảng pháp xong, Lục Bình ở lại Trùng Hoa phủ. Sau khi hắn lên cấp đoán đan kỳ, dựa theo quy củ của Chân Linh phái, đoán đan kỳ tu sĩ nhất định phải ở trên Thiên Linh sơn mở ra động phủ của mình. Trước mắt hắn vội vàng trở về, thân phận đoán đan chân nhân tuy đã lấy được chứng thật, nhưng mở ra động phủ ở trên Thiên Linh sơn còn phải chờ thêm mấy ngày.

Thiên Linh sơn tuy lớn, tu sĩ lại có nhiều thủ đoạn phi thường, những việc mở ra động phủ còn phải dính đến tất cả phương diện như chọn địa điểm, trận pháp, linh mạch, linh viên vân vân. Lục Bình cũng không nguyện mượn tay người khác. Cuối cùng, hắn ở trên Thiên Linh sơn tại một chỗ gần bờ biển ở bên vách đá cạnh vực sâu mở ra một chỗ động phủ. Ở trong động phủ loáng thoáng có thể nghe được tiếng sóng biển ba đào, so với cái tên “Thính Đào phủ” cũng có mấy phần tương ứng.

Chỗ Lục Bình lựa chọn khiến cho tu sĩ Chân Linh phái phụ trách mở ra động phủ rất là kinh ngạc. Nơi này độ dày linh khí không tệ, trên biển phong cảnh cũng coi là tuyệt đẹp, nhưng xung quanh động phủ cảnh sắc thì không ổn: quái thạch đầy rẫy, một mảnh trống không, đều là nham thạch chiếm đầy đất, căn bản không cách nào khai mở ra linh viên, chính ở lúc bày trận cũng có rất nhiều trở ngại. Chính là bởi vì những nguyên nhân này, khiến cho những đoán đan tu sĩ khác căn bản không hề mở ra động phủ ở chỗ này.

Lục Bình làm gì để ý tới cái này. Hắn có Hoàng Kim ốc nơi tay, linh viên lớn đến nỗi linh mạch không đủ dùng, làm gì còn ở bên ngoài động phủ của mình giống như những tu sĩ khác phí sức mở ra một linh viên nữa?

Bất quá Chân Linh phái yêu cầu mỗi một vị đoán đan chân nhân đều ở trên Thiên Linh sơn khai mở động phủ. Trừ Thiên Linh sơn có một cái đại hình linh mạch, trong tu luyện ở đây có ưu thế hơn hẳn bên ngoài ra, còn có ý nghĩa tăng cường quy chúc cảm và cảm giác nhận đồng của đoán đan chân nhân đối với bổn phái. Dù sao cũng có một ít tu sĩ giống như Lục Bình vậy, sau dung huyết kỳ liền ra bên ngoài mở động phủ bên ngoài Thiên Linh sơn. Sau nhiều năm kinh doanh, làm gì sẽ bỏ mặc nơi đó. Cho
nên, mặc dù lên cấp đoán đan kỳ, cũng không thường ở lại trên Thiên Linh sơn, mà là mượn cớ thanh tu lưu lại trong động phủ ở phía ngoài của mình. Tuy nói không có đại hình linh mạch ủng hộ, cũng thắng ở chỗ thanh tịnh tự tại.

Huống chi trên người Lục Bình bây giờ có khá nhiều tiểu hình linh mạch tụ linh châu, thời gian mấy năm là có thể lần nữa bồi dục một cái tiểu hình linh mạch. Đến lúc đó, độc hưởng một cái tiểu hình linh mạch so với cùng hơn ngàn người chia sẻ một cái đại hình linh mạch, rốt cuộc lợi ích cái nào thiết thực hơn, cũng không nói chính xác được.

Lục Bình thật ra thì cũng có ý tưởng như vậy, động phủ trên Thiên Linh sơn bất quá là chỗ mình tạm thời nghỉ chân thôi. Hắn càng muốn đi Hoàng Ly đảo để tự mình kinh doanh. Hắn ngoại trừ không muốn tham dự chuyện vụn vặt ra, thì trên người của hắn có quá nhiều bí mật 
cũng là nguyên nhân không muốn hiển lộ ở trước mặt mọi người.

Động phủ mở ra đại khái hoàn chỉnh, cũng không trải qua mài dũa cẩn thận, thậm chí bên ngoài động phủ ngay cả một tòa hộ phủ đại trận còn không có. Lục Bình cũng chẳng để ý, dù sao chỗ động phủ này đối với hắn xem ra bất quá chỉ là một sự bài trí cho có mà thôi.

Ngày hôm sau, Lục Bình mới vừa tu luyện xong, sắc mặt liền ngẩn ra, đứng dậy trở ra động phủ, đã thấy một thân ảnh yểu điệu thành thục hướng Thính Đào phủ đi tới.

Lục Bình đứng ở trước cửa động phủ khẽ mỉm cười nhìn người đến, nhẹ giọng nói:

- Biết là muội sẽ là người thứ nhất đến thăm ta mà.

Giọng nói chuyện với người trước mặt giống nhau như đúc so với nói với người mấy năm trước hắn gặp ở trong Sương Lâm trận.

Một đôi mắt sáng long lanh của Hồ Lệ Lệ vẫn giống như ngày nào trong Sương Lâm trận mấy năm trước. Nàng nhìn Lục Bình cười, mắt cong thành một mảnh trăng non. Trong ánh mắt vẫn như cũ mang theo từng tia kiêu ngạo, từng tia vui mừng, còn có một chút tư niệm nhè nhẹ.

Dời bước tiến lên, Hồ Lệ Lệ từ trong trữ vật pháp khí lấy ra một bộ trận bàn, đưa cho Lục Bình nói:

- Biết là huynh lười xử lý động phủ, bộ trận bàn này huynh bố trí trước đi, dầu gì cũng là đoán đan chân nhân rồi, động phủ trống toang hoác chỉ toàn là đá thế này thì nói thế nào cho phải chứ, lại nói chút nữa có thể còn có người tới nữa.

Lục Bình cười nói:

- Rốt cuộc là nàng nghĩ chu đáo, ta thật không nghĩ sắp xếp nơi này như thế nào.

Hồ Lệ Lệ cười cười, cũng không để ý đến hắn, đi thằng vào trong động phủ bắt đầu dọn dẹp đồ đạc bên trong. Một bộ bàn đá ghế đá, một bộ trà cụ, các vật dụng khác bị Hồ Lệ Lệ từ trong trữ vật pháp khí của mình lấy ra, trưng bày rất ngay ngắn trong động phủ. Chỉ chốc lát sau, toàn bộ động phủ được Hồ Lệ Lệ sửa sang trở lại thành một vẻ hoàn toàn mới, khiến động phủ vốn là "Thạch Đầu động", hiện giờ đã biến thành một nơi trong đó có một phần khí tức của người ở.

Còn Lục Bình thì ở một bên an trí hộ phủ đại trận, đem các loại linh tài bày trận ở động phủ bốn phía bố trí xong, liền đem mấy chục viên trung phẩm linh thạch đặt vào trong trận bàn, một vòng hộ tráo vô hình giống như một đạo thủy văn nhất thời đem cả tòa động phủ bao phủ lại.

Lục Bình đem Thần niệm dò xét toàn bộ đại trận một lần, khóe miệng hơi nhếch lên, xem ra Hồ Lệ Lệ ở trên trận pháp có thành tựu càng ngày càng sâu, lấy dung huyết điên phong tu vi của nàng hiện nay, cường độ trận pháp chế thành đủ ngăn chống một chiêu của đoán đan tu sĩ bình thường rồi. Nếu là do hắn tự tay thao túng, uy lực của tòa đại trận này sẽ còn mạnh hơn.

Mấy năm không gặp, không chỉ có một người hắn cố gắng, tiến bộ cũng không phải chỉ có một mình hắn, cũng không biết đám bằng hữu năm xưa bây giờ như thế nào.

Hai người một trong một ngoài, phối hợp ăn ý, trong chốc lát, Thính Đào phủ có mô có dạng của Lục Bình được dựng lên, từ đầu đến cuối cùng hai người đều không nói đến những chuyện đã trải qua trong thời gian xa cách, tính cách hai người đều giống nhau ở chỗ nội liễm, càng nguyện ý ở trong cuộc sống bình thường, thông qua một nụ cười mỉm, một cái ánh mắt, một động tác, hoặc là từng điểm phối hợp ăn ý để truyền lại cho nhau tình ý của mình.

Chính vào lúc này, một tiếng cười dài truyền tới, nói:

- Không phải nói động phủ của Lục sư đệ mới vừa mở ra sao, sao nhìn qua dáng vẻ động này phủ này trông giống như đã kinh doanh qua mấy năm rồi vậy? Hồ sư tỷ đúng là vẫn chu đáo tính toán không bỏ sót chút nào hết, không đợi bọn ta tới trước, cũng đã chuẩn bị kỹ càng rồi.

Lục Bình cùng Hồ Lệ Lệ nhìn nhau cười một tiếng, Hắn tới trước động phủ, chỉ thấy một đạo hồng quang rơi vào trước động phủ, vóc người khôi ngô của Diêu Dũng với một thân khí tức nóng bỏng nhất thời thu liễm, nhìn Lục Bình nói:

- Toàn bộ Thiên Linh sơn đều nói Cửu đệ tử mất tích đã lâu của Trùng Hoa phủ thật ra là đi Đông Hải một chuyến, khi trở về tu vi đã đạt đến đoán đan tầng ba. Ta vốn là còn không tin, bây giờ không thể không tin được. Vốn ta sau khi lên cấp đoán đan kỳ còn có chút tự kiêu ngạo tự vui mừng, ai, cũng không biết là ta dạ lang tự đại, hay là vì ngươi yêu nghiệt quá mức.

Lục Bình nghe hắn nói có vẻ buồn cười, mở miệng đáp:

- Diêu sư huynh, lời nói này cũng không giống như phong cách của huynh.

Diêu Dũng lắc đầu một cái, đi thẳng vào trong phủ, cũng không cần Lục Bình chỉ dẫn, phảng phất như là đang ở trong động phủ của mình.

Chốc lát sau, Sử Linh Linh Trần Luyện, Chung Kiếm, Mã Ngọc, Trịnh Khiết, Cơ Tử Hiên, Ân Tử Sở, Trương Tự Thành cũng rối rít chạy tới. Mọi người gặp nhau lại có một trận hàn huyên náo nhiệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play