Vương Chu chân nhân bỏ chạy rồi!

Lần này chẳng những là Lục Bình không khỏi bất ngờ, mà chính là những người khác cũng hai mặt nhìn nhau.

Điều này đúng là không thể tưởng tượng nổi. Lục Bình cho dù lĩnh ngộ kiếm thuật đại thần thông, ngự sử thông linh kiếm quang kết thành kiếm trận. Nhưng tại tràng tu sĩ làm gì có thể không nhìn ra, Lục Bình bất quá là sơ khuy môn kính kiếm thuật đại thần thông mà thôi. Uy lực kiếm trận căn bản là không cách nào hoàn toàn phát huy. Lấy thực lực của Vương Chu chân nhân, cho dù không địch lại kiếm thuật thần thông của hắn, cũng hoàn toàn có thể đấu trên mấy hiệp, sau đó sẽ toàn thân thối lui.

Như vậy tuy nói cũng mất mặt mũi, nhưng dù sao so với loại không chiến mà trước tiên lui này sẽ tốt hơn nhiều.

Vương Chu chân nhân bây giờ không phải chỉ đơn giản là mất mặt, mà là nhục nhã! Nếu chuyện này truyền ra ngoài, Vương Chu nhân ở Đông Hải tu luyện giới căn bản là một chuyện đáng để đem ra làm trò cười.

- Có lẽ Vương đạo hữu bởi vì cảm thấy không cách nào thủ thắng mà tự giác rút đi. Dù sao Vương đạo hữu này ngày thường cao ngạo, rất nhiều chuyện không thèm nói ra những lời để tránh mất mặt, nếu không mới vừa rồi lúc Vương đạo hữu bỏ đi cũng không cấp thiết như vậy!

Khâu Vĩnh Trân lúc này lúng túng. Lão dù thế nào cũng không nghĩ ra sẽ gặp loại tình thế như thế này. Vương Chu chân nhân không chào hỏi một tiếng liền bỏ lại một người mình lão mà đi, lão cũng có lòng muốn bỏ đi cho rồi, nhưng lại không thể không vì Vương Chu chân nhân giải thích đôi câu.

- Ha ha, Khâu đạo hữu nói phải, Vương đạo hữu trong ngày thường đích xác là hơi cô tích và kiêu ngạo một chút.

Dù sao Vương Chu cũng là một vị đoán đan trung kỳ tu sĩ, huống chi là bị người có tu vi không bằng mình đánh lui. Trương Phong, Lý Mậu Lâm là những người cùng Vương Chu chân nhân tu vi hơn kém không nhiều lắm, ở trong tình huống không muốn trở mặt, ít nhiều vẫn tỏ chút sắc thái thỏ chết hồ ly thương: nếu đổi lại thành bọn họ, sau khi Lục Bình đột nhiên lĩnh ngộ kiếm thuật đại thần thông, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ rút đi. Bất quá bọn họ sẽ không chọn loại phương thức rút đi đột ngột như Vương Chu chân nhân như vậy mà thôi.

- Đã như vậy, tại hạ xin cáo từ!

Khâu Vĩnh Trân vội vã rời đi. Trương Phong cùng Lý Mậu Lâm cũng theo đuổi tâm tư của mình, hướng về phía Lục Bình cùng mọi người chúc mừng một phen, cũng phi độn bỏ đi.

Kiều Chính Ngạn cười nói:

- Chỉ sợ lần này danh tiếng của Lục đạo hữu sẽ ở trong Bắc Minh càng thêm vang dội rồi.

Lục Bình vội xưng chỉ là may mắn, vừa nói vừa nghiêng người muốn mời Kiều Chính Ngạn đi Thương Lĩnh đảo hàn huyên một phen.

Kiều Chính Ngạn lại lắc đầu một cái, nói:

- Tại hạ đến nơi này trừ việc muốn cảnh cáo Thủy Tinh cung tu sĩ ra, còn phải báo cho Lục đạo hữu một chuyện. Thính Đào phủ của đạo hữu kể từ hôm nay chính thức là một trong bảy mươi hai nhà tiểu hình thế lực dưới quyền Bắc Minh rồi, sau đó Bắc Minh sẽ hướng ra phía ngoài công bố.

Lục Bình trong bụng cả kinh, nói:

- Đây quả thật làm tại hạ ứng phó không kịp. Thính Đào phủ mới vừa xây dựng xong, chưa trải qua đan hội nhận chứng, xem ra chỉ nên coi là một trong những thế lực bất nhập lưu, sao lại lập tức được công nhận thành tiểu hình thế lực rồi?

Kiều Chính Ngạn cười to nói:

- Lục đạo hữu nói đùa, Bắc Minh nhà nào có thế lực bất nhập lưu lại có thực lực như Thính Đào phủ vậy. Chỉ có đoán đan kỳ chân nhân, không tính khuyển tử vào trong đó thì đã có bốn người, ngay cả trung hình thế lực đều trong tay của đạo hữu chịu hai hai lần đại bại thua thiệt! Vừa khéo lần này Thượng Quan gia ở Linh Cổ đảo mới vừa tiến vào trung hình thế lực chẳng biết tại sao lại đắc tội Đông Hải xà yêu nhất tộc, bị giết sạch sẽ. Thượng Quan gia là Trung Nguyên tu luyện giới phái tới làm một tai mắt ở Đông Hải, diệt tộc thì cứ coi như diệt đi. Như vậy, tiểu hình thế lực xếp hàng thứ nhất liền bổ sung vào chỗ thiếu do Thượng Quan gia để lại. Cứ như vậy tiểu hình thế lực liền trống ra một chỗ. Mấy vị trên Càn nguyên sơn liền đem chỗ này nhường cho Thính Đào phủ.

Đây có thể coi là một niềm vui bất ngờ, gia nhập Bắc Minh sẽ có rất nhiều quyền lợi cùng nghĩa vụ. Bất quá như vậy Thính Đào phủ sẽ được Bắc Minh che chở. Trước khi thực lực tự thân của Thính Đào lớn mạnh, sự che chở của Bắc Minh vẫn là hết sức cần thiết. Cũng may chuyện ở Thính Đào đảo hắn chẳng qua là ẩn cư phía sau màn, trên bề nổi chính là do đám người Hồng Ưng xử lý, những chuyện này cứ để cho bọn Hồng Ưng nhức đầu đối phó đi là được.

Tiễn Kiều Chính Ngạn đi xong, cùng nhau rời đi còn có Kiều Vĩ Anh. Lần này Kiều Vĩ Anh xuất thủ tương trợ, là bởi vì Lục Bình luyện chế Linh Thủy Dựng Mạch đan, có thể nói là còn trọng yếu hơn so với cứu một mạng của hắn: chẳng những khôi phục tu vi, hơn nữa nhanh chóng lên cấp đoán đan kỳ. Những thứ này cùng công hiệu của Linh Thủy Dựng Mạch đan mà Lục Bình luyện chế rõ ràng là không phân tách ra được.

Bắc Minh thừa nhận Thính Đào đảo, trở thành một trong bảy mươi hai nhà tiểu hình thế lực dưới quyền, coi như là chính thức đứng ở trong Vẫn Lạc bí cảnh, cánh đông cùng Trương Lý hai nhà hỗ tương hô ứng. Còn lại phía tây lại là Vô Danh tiểu đảo có trung hình linh mạch, đối diện bên kia Vô Danh tiểu đảo chính là Khâu gia thuộc phạm vi ba mươi sáu gia tộc thế lực của Thủy Tinh cung.

Nguyên hai mươi bảy vi hình đảo dưới quyền Tam gia liên minh, dưới tình huống Thính Đào phủ đi trước xuất thủ, còn lại Trương Lý hai nhà phảng phất có một loại ăn ý, đồng thời xuất thủ, phỏng theo Thính Đào phủ mỗi người chia nhau chính đảo trong mười tám cái vi hình đảo còn dư lại.

Lục Bình liên tục vì Lý gia, "Khuê các" cùng với Ô Sơn bang luyện chế mấy chục lò đan dược, coi như là đáp tạ đối với Tam gia trợ giúp lần này. Bất quá linh thảo đương nhiên vẫn là do Tam gia tự mình xuất ra. Hắn có thể làm bất quá là dựa theo quy củ của tu luyện giới, đem những linh thảo cắt bớt giảm xuống đến mức thấp nhất.

Những thứ này vốn là đều giao cho Lạc Giang Thụy làm, đáng tiếc Lạc Giang Thụy chưa xuất quan. Hắn đành phải trước tiên luyện chế mấy chục lò đoán đan kỳ đan dược, còn dư lại dung huyết kỳ đan dược Lục Bình bây giờ lười để ý tới. Huống chi cho dù Lạc Giang Thụy xuất quan trở thành luyện đan đại sư, thuật luyện đan cũng không thể nào cao siêu như Lục Bình, trực tiếp ra tay luyện chế đoán đan kỳ đan dược sẽ hao phí nhiều, quá mức đáng tiếc.

Dĩ nhiên, nguyên nhân trọng yếu nhất là, Lục Bình quyết định phải ra tay luyện chế Đoán Tâm đan, như vậy quá trình luyện đan lần này là quá trình rèn luyện thuật luyện đan của hắn. Việc luyện tập tất không thể thiếu được cho quá trình củng cố trình độ luyện đan.

Sau khi được Lục Bình một phen an bài, Thương Lĩnh đảo cùng chín hòn đảo khác thao quang dưỡng hối, tích xúc lực lượng, mỗi đảo đều lo kinh doanh để uẩn tự thân của mình, rồi đem linh tài, linh quáng sản xuất ra mang ra bên ngoài Vẫn Lạc bí cảnh đổi trở về linh thảo, pháp khí để tăng cường thực lực tự thân. Thính Đào phủ hết thảy từ từ đi vào con đường phát triển chân chánh. Lục Bình liền đem hết thảy sự vụ giao cho Hồng Ưng xử lý, dặn dò hắn thu thập càng nhiều ngàn năm linh thảo càng tốt. Ngoài ra còn cần thu thập đoán đan kỳ đan phương cùng với các loại bảo cấm là những thứ đối với Lục Bình sau này vô cùng khẩn yếu. Sau đó, Lục Bình bắt đầu bế quan.

Một năm sau, trên Thính Đào đảo thiên không thiên tượng chợt phát sinh. Diệp Bất Khí sau khi xuất quan, Thính Đào phủ lại có thêm vị đoán đan chân nhân nữa. Bất quá vô luận là Hồng Ưng hay là Diệp Bất Khí, suốt cuộc đời này tu vi cũng rất khó đi xa thêm. Hai người cũng biết chuyện này, nhưng chẳng qua là đối với bọn họ là những tán tu ngay cả truyền thừa cũng không đầy đủ này mà nói, có thể lên cấp đoán đan kỳ đã là may mắn trời thương lắm rồi. Vì vậy họ đối với sự thành toàn của Lục Bình đối với mình ít nhiều mang lòng cảm kích.

Lạc Giang Thụy lên cấp đoán đan kỳ, nhưng không có bất kỳ thiên tượng nào xuất hiện. Lão ngưng luyện kim đan là do thủ xảo mà ra. Bất quá sau khi xuất quan, nhìn Hồng Ưng chuẩn bị cho lão mấy chục lò đan dược, trong đó tuyệt đại đa số là dung huyết kỳ đan dược, chỉ có một một số ít là đoán đan kỳ đan dược, khóe mắt Lạc Giang Thụy co giật từng trận.

- Những đan dược này một phần lớn là Thiếu chủ dùng để đáp tạ Trương Lý hai nhà cùng Ô Sơn bang tương trợ lần này. Còn dư lại một phần là cho tu sĩ Thính Đào phủ chúng ta một tháng này dùng để tu luyện. Thiếu chủ phân phó, sau lần này chuyện này giao cho Lạc tiên sinh làm!

Sau khi Lạc Giang Thụy lên cấp đoán đan kỳ, dễ dàng thành tựu luyện đan đại sư. Hồng Ưng cũng không khỏi không gia tăng thêm cẩn thận đối đãi, đồng thời cũng âm thầm đắc ý. Có luyện đan đại sư trấn giữ, Thính Đào phủ chỉ cần kinh doanh đắc lực, thực lực không ngừng tăng cường chỉ là chuyện ván chờ đóng thuyền nữa mà thôi.

Sau khi Thính Đào phủ ở Thương Lĩnh đảo lập được căn cơ, liên tục ba năm đều không có động tĩnh gì. Chẳng qua là mấy tháng sau, họ phái người chiếm phân ngạch linh thạch quáng ở Vô Danh đảo vốn là thuộc về của Vương gia. Trừ việc này ra cũng không xu hướng khuếch trương gì. Trương Lý hai nhà cùng Khâu gia chung quanh đều thở phào nhẹ nhõm.

Hai phần phân ngạch linh thạch quáng kia thật ra thì cũng không bao nhiêu. Một năm chẳng qua có thể phân được về vạn khối linh thạch cho Thính Đào phủ. Toàn bộ trung hình linh thạch quáng vì có thể lợi dụng một cách tuần hoàn, một năm tổng cộng bất quá khai thác chừng năm mươi vạn linh thạch, nhưng lại thắng ở chỗ tế thủy trường lưu. Hai phần phân ngạch này tương đương với có nhiều thêm một cái vi hình linh thạch quáng ở Thính Đào phủ.

Ba năm, trong tu luyện giới thay đổi rất nhiều. Nhưng trong Vẫn Lạc bí cảnh biến hóa cũng không quá lớn.

- Ngươi thật sự quyết định không trở về Bắc Hải, làm rõ ràng thân thế của mình?

Lục Bình nhìn ngắm Xích Luyện Anh đang đứng trước mắt. Tu vi của Xích Luyện Anh ở hai năm trước đã đạt đến đoán đan một tầng điên phong. Ba năm nay tích lũy xuống, lên cấp đoán đan tầng hai đã là chuyện thủy đáo cừ thành.

Xích Luyện Anh lắc đầu một cái, nói:

- Còn chưa phải lúc, hai năm qua theo tu vi của ta tăng trưởng lên, trong trí nhớ có thể hiện về từng đoạn ký ức càng ngày càng nhiều. Chỉ sợ chuyện của ta cũng không phải đơn giản như vậy, ít nhất những người bắt giữ đem ta sưu hồn có tu vi vượt xa ở trên cả ta và ngươi. Nếu là tùy tiện trở về Bắc Hải điều tra chuyện này, nói không chừng bọn ta lại trêu chọc tới thế lực mạnh mẽ. Cho nên ta còn muốn yên lặng một khoảng thời gian nữa, chờ tu vi của mình đủ, sẽ đi đối mặt với chuyện này.

Lục Bình thấy nàng chủ ý đã định, liền nói:

- Như vậy cũng tốt, vừa đúng Thính Đào phủ tổng bộ cần một tu sĩ có thế lực mạnh một chút trấn giữ. Sau khi Hồng Ưng cùng Diệp Bất Khí lên cấp đoán đan kỳ, tiềm lực trên người cơ hồ dùng hết. Cả đời không có cơ duyên gì lớn, cơ hội lên cấp đoán đan trung kỳ có thể rất ít ỏi, cho nên có một số việc còn cần ngươi ra mặt xử lý. Lại nói có luyện đan đại sư Lạc Giang Thụy ở lại, tốc độ tu luyện của ngươi xem ra cũng sẽ không chậm.

Xích Luyện Anh cười ha ha nói:

- Ngươi lần này rời đi an bài thật là ổn thỏa, xem ra còn có hậu thủ nữa chứ gì? Có một thế lực này vì ngươi tích góp để uẩn, xem ra ngươi sẽ còn tiến xa hơn. Thật không biết ngươi tu luyện như thế nào nữa, tu vi không ngờ lại đạt tới đoán đan tầng ba, không phải là dùng phương thức thủ xảo gì chứ?

Mấy ngày sau, viễn cự ly truyền tống trận ở trên Ngân Kiếm đảo thuộc Đông Hải nam bộ dưới quyền Liệt Thiên Kiếm phái lần nữa sáng lên. Liệt Thiên Kiếm phái tu sĩ trên người đeo cự kiếm nhìn chăm chú. Một đoán đan kỳ tu sĩ mặt mũi mơ hồ ung dung từ trên Truyền tống trận bước xuống, đem mấy chục viên trung phẩm linh thạch giao cho Thiên Kiếm phái trông chừng Truyền tống tu sĩ, sau đó liền ung dung bỏ đi.

Ba năm trôi qua, trong Vẫn Lạc bí cảnh biến đổi mặc dù không lớn, nhưng Đông Hải thế cục cũng đã đại biến. Nhân yêu hai tộc từ ba năm trước đây đối địch cương trì đã diễn biến thành xung đột quy mô lớn. Cũng may nhân yêu hai tộc cao tầng tựa hồ cũng cố khống chế quy mô của xung đột, bây giờ chẳng qua là tu sĩ từ dung huyết kỳ trở xuống bị cuốn vào trong đại chiến mà thôi. Tu sĩ cao cấp của hai tộc tuy cũng có giao thủ, lại cũng không phát sinh sinh tử đánh giết.

Cùng Bắc Hải các phái tạo thành liên minh cùng chung đối kháng với bất đồng của yêu tộc, Đông Hải lấy ngũ đại môn phái làm trung tâm, mỗi môn phái độc lập đối kháng yêu tộc tấn công. Lúc này, Ngân Kiếm đảo thuộc Liệt Thiên Kiếm phái là nơi có khoảng cách gần thế lực yêu tộc nhất. Và những vi hình đảo tự cùng tiểu hình đảo tự dưới quyền của Ngân Kiếm đảo đã thành nơi tu sĩ nhân yêu hai tộc phản phục tranh đoạt và săn giết nhau.

Lục Bình ngôi khách sạn trước kia ở trên Ngân Kiếm đảo dừng lại, đợi đến ba ngày sau vào đêm trăng tròn, liền một thân một mình hướng phía nam của nhân yêu hai tộc chiến trường lặng lẽ độn đi.

Liên tiếp ám toán mấy con dung huyết điên phong yêu thú, Lục Bình thu hồi tay án trên đầu của một con yêu thú trong đó, thở ra một hơi dài, nói:

- Rốt cuộc tìm được rồi, sưu hồn bí thuật này cũng không phải là thứ dễ dùng gì. Chỉ mong lần này không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa!

Dưới ánh trăng, một đôi mắt phát ra tia sáng trong trẻo lạnh lùng thỉnh thoảng lóe lên từng tia sát ý lạnh như băng!

Xích Luyện Anh bởi vì bản thân đã từng bị người sưu hồn mất trí nhớ, cho nên Lục Bình đối với các loại sưu hồn bí thuật rất chú ý. Chỉ trong tay hắn thu thập được các loại sưu hồn bí thuật đến năm sáu loại. Trong đó có hai loại là Hồng Ưng vận dụng Thính Đào phủ có quyền hạn tiểu hình thế lực Bắc Minh từ trong Bắc Minh mật các dùng bảo vật giá trị tương đương đổi được.

Lục Bình lần này trở lại Ngân Kiếm đảo, trước khi đi được Xích Luyện Anh đề cử, liền chọn dùng một loại gọi là "Di mộng đoạt phách" sưu hồn bí thuật.

Loại bí thuật này tuy nói mới lạ, nhưng lại không có độ khó gì. Với thần niệm tu vi của Lục Bình bây giờ, tu luyện loại bí thuật này có thể nói là vừa tiếp xúc liền thông thạo.

Lục Bình lấy được kết quả mình muốn, thừa ánh trăng một đường di chuyển về phía nam, trên đường liên tiếp tránh khỏi mấy đội yêu tộc tu sĩ tuần hải. Lúc này hắn đã xâm nhập đến nội bộ của yêu tộc hải vực.

Đông Hải yêu tộc chủng tộc vạn thiên, số lượng nhiều đếm không hết. Nhưng trong Đông Hải yêu tộc cũng lấy tam đại chủng tộc vi tôn, thế lực cường thịnh nhất chính là lấy Bích Hải linh xà làm đại biểu cho Đông Hải xà tộc nhất mạch. Còn lại hai tộc khác chính là lấy Hỏa Loan làm đại biểu cho loan tộc, cùng Côn ngư làm đại biểu cho Đông Hải ngư tộc.

Khổng Lượng chính là thiên tài ít có trong Côn ngư nhất tộc, cũng là thành viên tích cực trong nhất thiếu tráng phái của Côn ngư nhất tộc.

Ở trong mắt Khổng Lượng, trong Đông Hải yêu tộc, nếu không phải Côn ngư nhất tộc bởi vì số lượng thưa thớt nhất, Bích Hải linh xà cùng Hỏa Loan căn bản không cách nào cùng Côn ngư nhất tộc tương đề tịnh luận. Ở trong cùng cấp yêu tu, Côn ngư nhất tộc thường thường là thực lực mạnh mẽ nhất. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Côn ngư nhất tộc thành viên số lượng thậm chí kém hơn cả một tiểu hình tộc quần của Đông Hải, nhưng địa vị lại nằm trong tam đại vương tộc quý trọng nhất của Đông Hải.

Khổng Lượng cũng nổi danh trong yêu tu là hoa hoa công tử, trình độ háo sắc ở trong tất cả Đông Hải yêu tộc tu sĩ có thể nói là danh đứng hàng đầu. Nhưng bản thân Khổng Lượng cũng không phải là quỷ đói sắc. Hắn cho tới bây giờ không thèm sánh cùng với những thứ yêu tộc chỉ hiểu lợi dụng đời cha che chở mà cáo mượn oai hùm, say sinh mộng tử. Nếu không Khổng Lượng cũng sẽ không trở thành thiên tài nổi danh trong yêu tộc, chỉ mấy chục năm công phu liền đem tu vi tăng lên tới đoán đan tầng ba, ở trong cùng cấp tu sĩ khó kiếm được địch thủ.

Khổng Lượng háo sắc, là bởi vì hắn cho rằng một yếu tố trọng yếu chế ước Côn ngư nhất tộc trở thành Đông Hải bá chủ chính là Côn ngư nhất tộc sinh dục quá mức chật vật. Côn ngư nhất tộc có thực lực có một không hai trong cùng cấp tu sĩ, nhưng không có thế lực có một không hai trong Đông Hải yêu tộc. Nếu như số lượng thành viên của Côn ngư nhất tộc gia tăng, như vậy việc Côn ngư trở thành Đông Hải chân chính bá chủ không còn chỉ là ước mơ không mà thôi.

Lần này nhân yêu hai tộc đại chiến chỉ cần chạm một cái liền bùng nổ, Khổng Lượng tự nguyện thân thỉnh đi tới tuyến đầu của hai tộc chinh chiến, bởi vì hắn cần chiến đấu để rèn luyện tu vi của mình, đồng thời cũng bởi vì đã sớm đối với những thứ nữ tính xinh đẹp trong nhân tộc tu sĩ kia thèm thuồng nhỏ dãi.

Nhân tộc với tốc độ sinh đẻ đầy đàn, đối với Khổng Lượng là cực kỳ kinh khủng. Có lẽ Côn ngư nhất tộc gặp khó khăn sinh đẻ có thể thực hiện và giải quyết ở trên người những nữ tu xinh đẹp này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play