Một ngày ấy, Khổng Lượng nhận được thủ hạ bẩm bảo, phi ngư nhất tộc Toái Nha chân nhân bắt được một nhóm nhân tộc tu sĩ, trong đó có hai vị nhân tộc nữ tu sĩ. Toái Nha chân nhân mời Khổng Lượng chân nhân đi tới dự tiệc, muốn đem hai vị nhân tộc nữ tu hiến tặng cho Khổng Lượng chân nhân, làm phi tử thứ năm mươi ba cùng thứ năm mươi bốn của hắn.
Khổng Lượng chân nhân dĩ nhiên là hớn hở đi ngay. Yêu tu sau khi lên cấp đoán đan kỳ hóa hình, bản thân cùng nhân tộc đã không còn sự khác biệt. Mà yêu tu thường thường sau khi lên cấp đoán đan kỳ, càng muốn lấy thân hình của nhân tộc mà xuất hiện.
Khổng Lượng chân nhân vận một bộ bạch y đứng trên mặt biển. Dưới chân nước biển tự động lưu chuyển, hai bên cảnh sắc phảng phất tẩu mã đăng nhanh chóng hướng sau lưng thối lui. Tốc độ này không ngờ lại không thua kém một tu sĩ ngự sử phi độn pháp khí mà bay.
Không biết qua bao lâu, Khổng Lượng chân nhân bị ánh trăng sau lưng chiếu thành cái bóng dưới đất động đậy làm cho chú ý. Khổng Lượng chân nhân như có phát giác gì, quay đầu lại hỏi:
- Nguyệt Ảnh, chuyện gì?
Cái bóng sau lưng Khổng Lượng chân nhân đột nhiên sống lại, hóa thành một cô gái mặc hắc sa, chỉ lộ ra bóng dáng bề ngoài. Hắc sa nữ tử này ngẩng đầu nhìn hướng lên thiên không, không nói lời nào.
Khổng Lượng theo ánh mắt cô gái áo đen nhìn về phía bầu trời, lại thấy trong bầu đen nhánh chẳng biết lúc nào đã có mười ba vầng trăng sáng. Trừ trăng tròn co lại lớn nhất ra, ở bốn phía trăng tròn, còn có mười hai viên so với trăng tròn nhỏ hơn, nhưng lại tản ra hào quang năm màu kỳ dị, làm thành một vòng tập hợp mười hai "Viên nguyệt" đem mặt trăng chân chính bảo vệ ở trung ương. Mà mười hai viên tiểu “Viên Nguyệt” này làm thành vòng vừa đúng đem Khổng Lượng chân nhân cùng hắc sa thiếu nữ bao phủ ở trung ương.
Khổng Lượng chân nhân thần sắc đại biến, y không ngờ lại trong lúc không biết không hay đã lọt vào trong mai phục của người khác.
- Bọn chuột nhắt phương nào, lại dám ám toán Khổng gia gia của ngươi?
Khổng Lượng chân nhân mặc dù lọt vào vòng mai phục, nhưng cũng ngang nhiên không hãi sợ, cất giọng hỏi.
Bốn phía mặt biển hoàn toàn yên tĩnh, cũng không có người trả lời câu hỏi của Khổng Lượng chân nhân, chỉ có mười hai viên tiểu “viên nguyệt” tản ra hào quang năm màu chung quanh trăng tròn trên bầu trời kia trở nên càng lúc càng phát ra quang sắc chói mắt.
- Hắn đang trì hoãn thời gian, mười hai đóa hào quang năm màu kia thì ra là cách chúng ta càng lúc càng gần.
Cô gái áo đen không nhanh không chậm nhắc nhở.
Khổng Lượng chân nhân tự nhiên nhìn ra được điều này, người đến căn bản không muốn cùng hắn đối mặt.
Đây là ám sát, đây là một lần tập sát đặc biệt nhằm vào hắn mà tiến hành!
Khổng Lượng chân nhân sắc mặt ngưng trọng. Một cái hồ lô tản ra vầng sáng bảy màu từ trong tay của Khổng Lượng chân nhân dâng lên. Cô gái áo đen Nguyệt Ảnh chẳng biết lúc nào đã lần nữa ẩn vào trong cái bóng của Khổng Lượng chân nhân, không thấy tung tích.
Mười hai viên tiểu “Viên nguyệt” cuối cùng từ bầu trời hạ xuống, lấy Khổng Lượng chân nhân làm trung tâm, ở bên trong phạm vi phương viên ba mươi sáu trượng đem Khổng Lượng chân nhân đoàn đoàn vây phủ.
Lúc này Khổng Lượng chân nhân mới nhìn rõ mười hai viên “Viên nguyệt” tản ra hào quang năm màu này thật ra là mười hai viên minh châu trong suốt lung linh. Mỗi một viên minh châu khi tản ra hào quang năm màu, đồng thời ở ngoài mặt của minh châu đều có hai đạo nhân uân phù văn đang lưu chuyển.
Đây là một bộ pháp bảo, mười hai món pháp bảo giống nhau như đúc! Lần này quả là khó giải quyết rồi. Một bộ pháp bảo như vậy nếu không phải là có mấy người ngự sử, như vậy kẻ mai phục mình ít nhất cũng phải là một vị đoán đan trung kỳ tu sĩ trở lên.
Khi mười hai viên minh châu vây thành vòng tròn, thì ở cánh đông cùng phía tây lúc này đột nhiên đồng thời bạo nổ hai đạo linh quang sáng chói. Khổng Lượng chân nhân sắc mặt nhất thời cuồng biến.
- Ngươi đang cầu viện?
Một đạo thanh âm mờ ảo chậm rãi truyền tới.
- Ngươi là ai, sao lại dám mai phục bổn chân nhân? Thật là không đem ta Côn ngư nhất tộc không coi vào đâu.
Trên mặt biển lần nữa không có thanh âm nào, gió biển bốn phía chẳng biết lúc nào cũng vắng lặng không còn thanh tức.
Khổng Lượng chân nhân mặt trầm như nước, hướng bốn phía quan sát một phen, đột nhiên đưa tay chỉ thiên, ngay sau đó hướng xuống phía dưới rạch một cái. Một đạo lôi quang sấm sét thoáng qua, ầm một tiếng nổ tung, hướng vào một viên minh châu trong đó đập tới.
- Quỳ thủy âm lôi? Không hổ là Côn ngư nhất tộc, không ngờ lại luyện thành tiểu thần thông như vậy!
Thanh âm mờ ảo lúc trước lần nữa vang lên, trong giọng nói cũng mang theo một chút kinh ngạc.
Tu luyện giới tất cả pháp thuật có hàng nghìn, giống như kiếm tu lực công kích được tu luyện giới xưng là đệ nhất, lôi đình đạo pháp ở trong pháp thuật cũng được xưng là đệ nhất về lực phá phôi.
Nhưng lôi đình đạo pháp cực kỳ khó thành tựu, cường hành tu luyện phần nhiều là làm bị thương mình rồi thương hại cả người khác. Đặc biệt là lôi đình đại thần thông, hơn mấy trăm năm một ngàn năm qua cũng chưa chắc có một người có thể luyện thành. Ngược lại thì tu sĩ bởi vì tu luyện loại thần thông này mà vẫn lạc đếm không hết.
Chính là bởi vì lôi đình thần thông khó có thể tu luyện như vậy, mọi người liền có ý đồ đi dựa vào ngoại lực để nắm giữ lôi đình thần thông. Cứ như vậy, lôi đình thần thông tu luyện cố nhiên đơn giản rất nhiều, nhưng uy lực cũng dần dần suy yếu, chỉ có thể coi là tiểu thần thông trong khi sử dụng.
"Quỳ thủy âm lôi" này chính là một loại trong lôi đình tiểu thần thông. Loại tiểu thần thông này muốn tu luyện phải dùng đến Quỳ Thủy Tinh Hoa là thiên địa kỳ vật như vậy để luyện thành.
Đang khi "Quỷ thủy âm lôi" nổ vang, thanh âm dằng dặc lần nữa truyền tới:
- Trấn nhạc!
Toàn bộ âm lôi khi đánh về phía minh châu, phảng phất bị một loại lực lượng hùng hậu, khó có thể rung chuyển mạnh mẽ ngăn trở, hóa giải ngay từ trên không trung.
Quỳ thủy âm lôi đối với minh châu không đưa đến chút tác dụng nào.
Khổng Lượng chân nhân sắc mặt càng phát âm trầm, đưa tay liên tiếp bấm ra pháp quyết, liên tiếp ba đạo âm lôi hướng mười hai viên minh châu đánh xuống. Đồng thời, hắn lại chỉ một ngón tay lên Thất Sắc Hồ Lô trên đỉnh đầu. Một đạo cuồng phong, một cổ lưu thủy màu u lam, một đóa hỏa diễm màu đỏ thắm, một đoàn lãnh vụ màu trắng, một thanh phi kiếm màu vàng, tổng cộng năm món bảo vật từ trong hồ lô liên tiếp phun ra.
Trong tay Khổng Lượng chân nhân đột nhiên nhiều một thanh vũ phiến, hướng năm món bảo vật liên tiếp quạt lấy quạt để.
Cuồng phong được vũ phiến trợ giúp, nhất thời ở trên mặt biển cuốn lên một đạo sóng lớn, hướng một phương hướng vỗ đánh đi.
Lưu thủy màu u lam bị vũ phiến quạt cho bốn bề rơi lạc, một cổ lực lôi kéo kỳ dị ở trong mười hai viên minh châu sinh ra, tựa hồ muốn đem trận pháp do mười hai viên minh châu này tạo thành xé rách.
Phong giúp thế lửa, ngọn lửa màu đỏ thắm được vũ phiến trợ giúp, nhất thời hóa thành một đoàn hỏa lãng, cũng hướng một viên minh châu thiêu đốt đi.
Còn một đoàn lãnh vụ kia thì bị vũ phiến quạt không thấy tung tích đâu. Chẳng qua là ở bên cạnh một viên minh châu khác, nước biển phía dưới nhanh chóng đông đi, liên đới không gian bốn phía của minh châu cũng như muốn đông cứng lại và rách đi vậy.
Phi kiếm màu vàng được vũ phiến trợ giúp hóa thành một đạo kim quang, trực tiếp hướng một viên minh châu chém tới, là hành động trực tiếp và bá đạo nhất.
Khổng Lượng chân nhân trong lúc nhất thời thủ đoạn tung ra hết. Mỗi một loại phương thức công kích đều mang uy lực mạnh tuyệt, cùng những tiểu thần thông không phân cao thấp gì. Hắn đã từng dùng loại phương thức này lấy tu vi đoán đan tầng ba ngạnh đánh chết một tên đoán đan tầng năm tu sĩ, lúc ấy mới khiến cho yêu tộc đồng bối tu sĩ kinh hãi, và ở trong yêu tu xác lập danh thiên tài của hắn.
Trong tu luyện giới, vô luận nhân tộc hay là yêu tộc, thiên tài cho tới bây giờ đều không phải là tu luyện nhanh nhất, mà là thực lực mạnh nhất. Khổng Lượng chân nhân chính là kẻ không thẹn cho cái danh thiên tài này.
Ở trong mắt Khổng Lượng chân nhân, mình dùng toàn lực đánh một kích này, cho dù không cách nào đánh tan bộ trận pháp ấy, cũng có thể đem bộ trận pháp này đánh vỡ một lỗ hổng, tạo cơ hội cho mình thoát khốn ra.
Chỉ cần hắn thoát khốn ra ngoài, nơi này chẳng phải thiên hạ của mình hay sao? Lấy địa vị của mình ở trong Côn ngư nhất tộc, chỉ cần chốc lát là có thể triệu tập chừng mười tên đoán đan chân nhân. Đến lúc đó sẽ khiến cho bọn khốn kiếp mai phục mình chung quanh đây chết không chỗ chôn thân!
Nhưng điều làm Khổng Lượng chân nhân càng kinh khủng hơn rốt cục đã xảy ra: trong bầu trời đêm đột nhiên truyền ra một tiếng hét:
- Định hải!
Mười hai viên minh châu đột nhiên dâng lên ánh sáng vô tận. Ba đạo quỳ thủy âm lôi ở trong ánh sáng hóa với vô hình. Cuồng phong đình chỉ. Ngọn lửa tắt ngúm. Dòng nước màu u lam đột nhiên cũng Khổng Lượng chân nhân mất đi thần niệm liên tiếp. Lãnh vụ màu trắng tựa hồ tiêu tán đi, còn phi kiếm màu vàng thì không nhúc nhích dừng lại ở trên không.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT