Sáu bộ kiếm thuật trong Bắc Hải Thập Nhị Chính Pháp mặc dù mỗi một bộ đều bác đại tinh thâm, nhưng trừ "Thanh Giao Nháo Hải Kiếm Quyết" ra, còn lại năm bộ kiếm quyết tựa hồ thích hợp tu sĩ dùng để quần chiến hơn.
Đem “Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm Quyết” so sánh cùng “Thanh Giao Nháo Hải Kiếm Quyết”, tuy không bì kẻ sau về sự linh hoạt đa biến, nhưng sự dày cộm nặng nề có thừa, uy lực mạnh mẽ, thích hợp nhất cho tu sĩ một chọi một, dùng mạnh đấu mạnh lúc đấu pháp chính diện.
Băng Hỏa Song Hoàn của Lục Bình hợp bích đón đỡ một kích của Vương Chu chân nhân, đổi lấy cơ hội phản kích lần này, liền đem “Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm Quyết” phát huy đến cực hạn, hóa thành một đạo thông thiên cự kiếm pháp tướng, chém một cái hướng tới Vương Chu chân nhân.
Vương Chu chân nhân thấy cự kiếm chém tới, gương mặt ngưng trọng, lực công kích của kiếm tu ở tu luyện giới luôn luôn được xưng đệ nhất. Tuy tu vi của Lục Bình không bằng Vương Chu chân nhân, nhưng Vương Chu chân nhân đến bây giờ làm gì còn dám khinh thị hắn. Huống chi đây là kiếm thuật đạt tới cảnh giới tiểu thần thông "Luyện kiếm hợp nhất".
Vương Chu chân nhân đột nhiên đưa hai tay ra, một cổ nguyên khí bay xoắn tròn lên, nhất thời hóa thành hai cái bàn tay khổng lồ che trời. Thạch chùy cũng bị gọi pháp tướng ra, hai cái bàn tay khổng lồ cầm thật chặt thạch chùy pháp tướng, ở trên trời cùng thông thiên cự kiếm ầm ầm chạm vào nhau.
Một tu vi cao tuyệt, pháp bảo thông linh. Một kiếm thuật sắc bén, chiếm được tiên cơ. Hai người này giao thủ không ngờ lại một trận liều mạng không phân cao thấp.
Hai kiện pháp bảo cũng cuốn mà bay, lại thấy trong bầu trời đột nhiên xuất hiện nhiều thêm một quả ấn tỳ to lớn, hướng phương hướng của Vương Chu chân nhân đập nhanh tới.
"Sơn Băng" là loại pháp khí Lục Bình sử dụng thời gian dài nhất, cũng là pháp khí yêu thích nhất. Phẩm chất "Sơn Băng" cũng có thể thăng lên thành pháp bảo, nhưng mà trong tay Lục Bình cũng không có bảo cấm thích hợp cho "Sơn Băng". Mặc dù như thế, hắn hôm nay có đoán đan kỳ tu vi, "Sơn Băng" có thể phát huy uy lực cũng không dưới một món pháp bảo bình thường.
Vương Chu chân nhân thấy Lục Bình chẳng qua là đem một món pháp khí công tới, nhất thời hừ lạnh một tiếng, nhưng phòng thủ trở lại vẫn như cũ giương ra không dám khinh thường. Phòng thủ pháp bảo lúc trước ngăn trở Thủy U kiếm lại xuất hiện lần nữa ở đỉnh đầu của Vương Chu chân nhân. Đồng thời quanh thân Vương Chu chân nhân sáng lên một đạo ánh sáng màu vàng đất. Hiển nhiên là phòng ngừa Lục Bình ngự sử Thủy U kiếm thi triển Vô hình kiếm quyết lần nữa đánh lén.
"Sơn Băng" nện ở trên phòng thủ pháp bảo của Vương Chu chân nhân, một cỗ lực lượng truyền tới, cũng mạnh bạo đem Vương Chu chân nhân đánh lui cách xa mấy trượng. Điều này làm cho Vương Chu chân nhân rất là kinh ngạc, không nghĩ một món đỉnh cấp pháp khí lại có thể có uy lực như thế nào.
Vương Chu chân nhân ngay cả lần công kích này, chẳng những không chiếm thượng phong, còn bị Lục Bình nắm lấy cơ hội phản kích một lần nữa. Y xưa nay cao ngạo, ở trong Tam đại gia tộc làm việc tuy không huyênh hoang khoác lác, cũng không đem những đoán đan tu sĩ khác ở Tam đại gia tộc để trong mắt. Lần này cùng Lục Bình đánh nhau, đem cái thông linh pháp bảo mình tỉ mỉ dựng dục mà thành đều bại lộ ở trước mắt Trương Phong cùng Lý Mậu Lâm. Cũng không biết một đoán đan tầng hai tu sĩ Lục Bình này, làm sao có thể đủ khiến cho kẻ tâm cao khí ngạo như Vương Chu chân nhân chịu được.
Vương Chu chân nhân nhìn Lục Bình với ánh mắt càng phát âm trầm lãnh lệ. Một cổ gió lốc linh lực dần dần ở quanh người Vương Chu chân nhân dâng lên, liên tiếp mấy đạo linh lực phù văn ở trên người Vương Chu chân nhân lóe sáng, lộ ra vẻ quỷ dị dị thường.
Lý Mậu Lâm nhìn linh lực phù văn quanh người Vương Chu chân nhân, phảng phất trong lúc đó nghĩ tới điều gì, hô lên cả kinh:
- Cấm cố phù văn! Đây là Cấm cố phù văn! Ngươi không ngờ lại cấm cố tu vi của mình. Ngươi căn bản không phải đoán đan tầng bốn tu vi!
Linh lực phù văn quanh người Vương Chu chân nhân càng phát sáng ngời, liền phảng phất như một loại dây thừng bị căng thẳng sắp bị đứt đoạn. Lúc độ sáng của phù văn đạt tới lớn nhất, lại đột nhiên tắt đi toàn bộ, một cỗ khí thế vượt xa lúc nãy nhất thời tản mát ra.
Đoán đan tầng năm, Vương Chu chân nhân trước đó đã ẩn giấu tu vi của mình. Y là đoán đan tầng năm tu sĩ!
Tại chỗ, trong năm vị đoán đan trung kỳ chân nhân, Lý Mậu Lâm, Trương Phong cùng Khâu Vĩnh Trân ba người đều là đoán đan tầng bốn tu vi. Vương Chu chân nhân nguyên cũng đoán đan tầng bốn tu vi. Cũng không ngờ tới tu vi của Vương Chu chân nhân đã sớm đạt đến đoán đan tầng năm, cho đến lúc này mới bạo lộ ra. Lần này, trong mọi người chỉ có Kiều Chính Ngạn cũng đoán đan tầng năm tu vi có thể cùng Vương Chu chân nhân tương địch.
Chư vị chân nhân tại chỗ, kể cả Khâu Vĩnh Trân chân nhân, sắc mặt trông rất khó coi. Vương Chu chân nhân bởi vì thu thập không được Lục Bình, bại lộ tu vi của mình mà buồn rầu ảo não; Lục Bình cùng mọi người tự nhiên không cần phải nói; chính là Khâu Vĩnh Trân chân nhân cũng bởi vì tu vi của Vương Chu chân nhân đột nhiên biến hóa mà có chút bất mãn.
Vương Chu chân nhân làm gì cố kỵ những thứ này. Đem tất cả lá bài của mình tẩy bạo lộ ra, Vương Chu chân nhân lúc này chỉ có một mục đích, đó chính là đem Lục Bình đưa vào chỗ chết.
Thạch chùy to lớn bị Vương Chu chân nhân lần nữa biến ảo ra Nguyên khí chi thủ nắm trong tay. Lục Bình ngự sử Kim Lân kiếm, liên tiếp biến đổi ba bộ kiếm quyết "Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm Quyết", "Thanh Giao Nháo Hải Kiếm Quyết" cùng "Đại Giang Đông Khứ Kiếm Quyết", liên tiếp chống đỡ thạch chùy cùng Vương Chu chân nhân.
Nhưng tu vi Vương Chu chân nhân đã lên một tầng, thực lực lúc này làm gì Lục Bình có thể ngăn cản. Kim Lân kiếm liên tiếp bị thạch chùy đánh bay. Lục Bình ở trên mặt biển tiết tiết bại lui. Nếu không phải Băng Hỏa Song Hoàn có rất nhiều diệu dụng, lần nữa hóa giải thế công của Vương Chu chân nhân, sợ rằng hắn đã sớm thua.
Thủy U kiếm cùng "Sơn Băng" lúc này cũng đã không phái ra dùng được gì. Thạch chùy mỗi một lần công kích đều khiến cho trong cơ thể Lục Bình chấn động kịch liệt. Chân nguyên tiêu hao tăng lên, nếu không phải chân nguyên của hắn thâm hậu, sợ là đã sớm không đỡ được.
Nhưng y không biết lúc này biểu hiện của mình đã sớm làm chư vị đoán đan chân nhân tại chỗ rung động không dứt. Đám người Kiều Vĩ Anh vừa thấy biến đổi lắc đầu suy tư. Nếu là đổi vị trí cùng Lục Bình, bọn họ đã sớm bị thạch chùy của Vương Chu chân nhân đập thành thịt nát.
Lý Mậu Lâm cùng Trương Phong nhìn nhau, trong lòng âm thầm suy tư. Nếu là mình cùng Vương Chu đối địch, nhiều nhất cũng làm được trình độ như vậy thôi. Lục Cửu này đối địch nổi cùng đoán đan chân nhân, đúng là có thực lực tương đương.
Sắc mặt của Kiều Chính Ngạn bình tĩnh, nhưng trong bụng tâm tư cũng thay đổi thật nhanh. Ông ta ở trong Càn Nguyên thành quả thật có kẻ chống lưng cùng hậu đài của mình. Đối với lần này, chuyện Thính Đào phủ đuổi Vương gia khỏi Vẫn Lạc bí cảnh những gì ông ta hiểu so với trong tưởng tượng của Lục Bình còn nhiều hơn. Ông ta biết chuyện này trừ Bắc Minh ở sau lưng thúc đẩy ra, còn có một cỗ thế lực nhằm vào Thủy Tinh cung. Mà Bắc Minh tựa hồ cùng thế lực nhà này ở trong vấn đề đối phó Thủy Tinh cung tạo thành ăn ý vô cùng.
Nghĩ tới khoảng thời gian này "Khuê các" ở Đông Hải bị Thủy Tinh cung truy nã mà huyên náo "Phí phí dương dương". Kiều Chính Ngạn lơ đãng nhìn qua gương mặt của Trương Phong cùng Lý Mậu Lâm hai người, không biết trong hai nhà này nhà nào là thế lực của "Khuê các".
Nói đến thật là buồn cười, Tam gia đảo này quả nhiên chính là phân cho Tam gia thuộc bất đồng thế lực, cũng coi là đảo giống như cái tên.
“Chân Nguyên Nhất Khí Kiếm” lần nữa bị thạch chùy đánh tan. Lục Bình lần này cũng không nén được thương thế bên trong cơ thể. Một cổ máu tươi nhất thời theo khóe miệng chảy ra ngoài.
Xích Luyện Anh mặt liền biến sắc, lại thấy một ngàn hai trăm chín mươi sáu đạo thông linh kiếm quang bị đập tán lần này cũng không giống như lúc trước nhanh chóng bị Kim Lân kiếm ngưng tụ tới, thi triển chiêu thức hoặc là kiếm quyết mới gì.
Vương Chu chân nhân sắc mặt vui mừng, ngự sử thạch chùy liền hướng Kim Lân kiếm đập tới. Không có thông linh kiếm quang bảo vệ, Kim Lân kiếm ngưng luyện hai đạo bảo cấm như thế nào có thể là đối thủ của thông linh pháp bảo ngưng tụ bốn đạo bảo cấm.
Ngay tại lúc thạch chùy bay lên, lại thấy thông linh kiếm quang tán lạc ở tứ phương cũng không mất đi khống chế. Kim Lân kiếm đột nhiên phát ra từng trận dồn dập tiếng kiếm ngân vang. Đây là biểu hiện do năng lực thân kiếm của Kim Lân kiếm chịu đựng đạt đến cực hạn.
Tất cả mọi người là ngẩn ra, lần này Kim Lân kiếm cũng không cùng thạch chùy đánh nhau, pháp bảo phi kiếm này sao lại tự thân không chịu nổi trước?
Mọi người rối rít nhìn về phía Lục Bình khóe miệng ứa máu, lúc này hắn lại đột nhiên nhắm hai mắt lại, tựa hồ cảm thụ một điều gì đó.
Cái này là ý gì?
Tu sĩ đang lúc đấu pháp tuy nói thần niệm tác dụng vượt trên hai mắt. Nhưng hai mắt ở trong đấu pháp vẫn như cũ có tác dụng thần niệm không thể thay thế được, đặc biệt là tu sĩ tu luyện ánh mắt thần thông giống như Lục Bình vậy.
Vương Chu chân nhân làm gì sẽ quản những thứ này. Hai tay lần nữa ngưng tụ một đoàn lam quang, lần này thạch chùy cũng trên đầu, khiến cho mặt ngoài của thạch chùy to lớn màu đen khoác một tầng sa y màu xanh nhạt.
Thạch chùy lần nữa xông ngang đánh thẳng. Dọc đường thông linh kiếm quang cùng tiếp xúc với mặt ngoài màu xanh da trời của thạch chùy, cũng rối rít trầm xuống tránh ra.
Mắt thấy thạch chùy sẽ phải đập đến trên người Lục Bình, lúc này hắn chẳng những không tế lên một món phòng thủ pháp bảo hoặc là pháp khí nào, thậm chí ngay cả hộ thân cương khí đều không triển khai ra, chỉ có Kim Lân kiếm vang tiếng kiếm ngân cũng càng ngày càng gấp rút, càng ngày càng cao kháng.
Đang khi Xích Luyện Anh không nhịn được nữa định xuất thủ, Lục Bình cũng chợt mở mắt, nhìn thạch chùy to lớn càng ngày càng gần, mặt hắn không biểu hiện, hai cánh tay đưa về phía trước tùy ý khoanh một vòng tròn, trải rộng ra ở trên mặt biển một ngàn hai trăm chín mươi sáu đạo thông linh kiếm quang kể cả Kim Lân kiếm ở bên trong cũng toàn bộ phát ra tiếng kiếm minh.
Tất cả chân nhân tại chỗ trừ Lục Bình sắc mặt đều đại biến!
Đây không phải là mới vừa rồi thân kiếm của Kim Lân kiếm chấn động phát ra vang tiếng kiếm ngân, mà là tất cả thông linh kiếm quang bao gồm Kim Lân kiếm ở bên trong phát ra tiếng kiếm minh, đây là tiếng sát phạt!
Kiếm minh thanh, thần thông thành!
Đây không phải là loại "Luyện kiếm hợp nhất" của “Ý cảnh” viên mãn tiểu thần thông. Đây mới thực là kiếm thuật đại thần thông, hoặc nói là tiền tấu của kiếm thuật đại thần thông!
Vương Chu chân nhân đem thạch chùy to lớn đánh ra cứng rắn thu trở lại, bất chấp động tác như vậy sẽ khiến cho chân nguyên trong cơ thể phát sinh phản phệ. Bởi vì vào thời điểm tiếng vang kiếm minh phát khởi, thông linh kiếm quang đầy trời lấy Kim Lân kiếm làm trung tâm, đã trong nháy mắt tạo thành một đạo kiếm trận khổng lồ, hoặc nói là kiếm trận số hình.
Một kiếm xuất ra mà phát sinh kiếm trận, đây mới là cách dùng chân chính của thông linh kiếm quang!
Đây mới là căn bản của kiếm thuật thần thông!
Nhớ lại lúc trước khi Lục Bình ở dung huyết điên phong dùng Ỷ Niệm đan cảm nhận được loại uy lực cảnh tượng đại thần thông đó, kiếm trận trước người hắn lần nữa ngưng tụ, phảng phất như một đóa hoa tươi nở rộ, lại giống như một đạo nước xoáy cực sâu.
Hải Nạp Bách Xuyên Kiếm Quyết!
Cho đến giờ phút này, Lục Bình mới coi như là sơ sơ nắm bắt được chút xíu về bộ kiếm quyết này.
Lục Bình chỉ một ngón tay, kiếm trận khổng lồ phảng phất một cái kiếm thuật hồng lưu, hướng Vương Chu chân nhân như vỡ kéo tới.
Vương Chu chân nhân như gặp đại địch, đem phòng thủ pháp khí tế trên không trung, đem mình đoàn đoàn bảo vệ, đại thạch chùy ở trước mặt của y bay lượn quanh quẩn.
Sau đó, y làm một chuyện khiến cho tu sĩ tại chỗ trợn mắt hốc mồm, đó là: xoay người, bỏ chạy!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT