Chỉ chốc lát sau, Lương Huyền Phong chân nhân có chút ngưng trọng mở mắt. Nhìn thấy hai người Lục Bình đưa ánh mắt hỏi thăm, Lương Huyền Phong chân nhân cười khổ một tiếng, nói:

- Vận khí không tốt lắm, phương hướng chúng ta đi không đúng. Vị trí chỗ của Thiên phong diệp vừa đúng ở sau lưng Thủy Tinh cung cùng Liệt Thiên Kiếm phái. Chúng ta muốn lấy được Thiên phong diệp, sẽ phải từ ở giữa hai phái mà đi xuyên qua.

Chu Huyền Mộng sững sờ một chút, Lục Bình cười nói:

- Cũng tốt lắm rồi, ít nhất địa phương mà hai phái đang công kích trước mắt không hề có Thiên phong diệp đó sao?

Lương Huyền Phong chân nhân gật đầu một cái, cười khổ nói:

- Đây là vạn hạnh trong sự bất hạnh rồi. Nếu là hai phái đang công kích kiến trúc trong đó có Thiên phong diệp, chúng ta muốn chỉ sợ phải trực tiếp cùng hai phái khai chiến rồi.

Ba người ẩn giấu thân phận, trực tiếp từ trung gian giữa hai phái xuyên qua, như vậy tự nhiên không gạt được tu sĩ hai phái. Liệt Thiên Kiếm phái công kích trận pháp tốc độ hơi chậm lại, sau đó liền không để ý tới đám ba người Lương Huyền Phong nữa. Hiển nhiên ba người tiến vào nội bộ động phủ với tốc độ thật nhanh, ngoài dự liệu của bọn họ. Bất quá động phủ này hiển nhiên không phải là hai phái có thể chiếm lĩnh hết được. Hai phái có thể tiến vào động phủ trước một bước, miếng bánh to trong này coi như đã chiếm, coi như là không tệ rồi. Sau đó, thế nào đám đông của Đông Hải quảng đại tu sĩ sẽ tràn vào.

Ba người Lương Huyền Phong chính là nghĩ đến điều này, mới dám mạo hiểm đi qua, đánh cuộc là hai phái sẽ không vì ngăn trở bọn họ mà lãng phí thời gian.

Liệt Thiên Kiếm phái không để ý đến hành động của ba người. Xem ra ba người mặc dù có chút thủ đoạn, tốc độ phá vỡ trận pháp để lấy được động phủ bảo tàng cũng không thể nào theo kịp Liệt Thiên Kiếm phái. Liệt Thiên Kiếm phái hiện đang công kích chính là Tồn trữ thất của Trọng Huyền lão tổ. Trọng Huyền lão tổ cả đời luyện khí, những thứ cất giấu tất nhiên phong phú vô cùng. Đáng tiếc luyện khí sảnh ở bên kia đã bị Thủy Tinh cung chiếm trước một bước rồi.

Đám ba người Lương Huyền Phong thấy Liệt Thiên Kiếm phái đối với sự xuất hiện của ba người không nhúc nhích, mới vừa nổi lên chút hy vọng, thì thấy Thủy Tinh cung bên kia trong gần hai mươi vị đoán đan chân nhân, có một vị tu vi đạt tới đoán đan tầng năm hậu kỳ tu sĩ vượt qua đám người này đi ra, chậm rãi theo sau ba người của Lục Bình.

- Mụ nội nó, Thủy Tinh cung này quả thật là bá đạo!

Lương Huyền Phong hùng hùng hổ hổ, Chu Huyền Mộng hỏi:

- Người này đi theo sau lưng bọn ta cũng không lên tiếng uy hiếp, lại không ra tay ngăn trở, rốt cuộc Thủy Tinh cung này là có ý gì?

- Theo dõi!

Lương Huyền Phong không cam lòng nói:

- Thủy Tinh cung tu sĩ bây giờ đang bề bộn với chuyện phá vỡ cấm chế ở luyện khí thất, hiện giờ không rảnh bận tâm bọn ta. Nhưng chúng lại sợ trong tay bọn ta có kỳ tuyệt thủ đoạn, đi trước một bước chiếm được thứ tốt, liền phái một người theo giám thị, đợi một khi ta tìm được bảo vật, Thủy Tinh cung tu sĩ sẽ nghe thấy tin chạy tới đòi bảo vật. Đến lúc đó, bọn ta quả bất địch chúng, không thể làm gì khác hơn là dâng nạp cho chúng.

Chu Huyền Mộng hậm hực nói:

- Hắn bộ không sợ bọn ta giết hắn?

Lương Huyền Phong chân nhân liếc nàng một cái, nói:

- Thủy Tinh cung chính là Đông Hải đệ nhất bá, đánh chết tu sĩ của Thủy Tinh cung tất nhiên sẽ phải chịu Thủy Tinh cung đuổi giết. Thủy Tinh cung ắt là đoán chừng bọn ta không dám giết chúng, huống chi người này cùng bọn ta giữ một khoảng cách, chính là phòng ngừa chúng ta xuất thủ tập sát. Lấy tu vi của người này, cho dù ba người chúng ta toàn lực xuất thủ, trong thời gian ngắn cũng chưa chắc có thể đắc thủ, đến lúc đó những tu sĩ Thủy Tinh cung khác chạy tới, bọn ta chỉ còn có chết.

Sắc mặt ba người âm trầm, sau lưng Thủy Tinh cung tu sĩ nhìn thấy hết ở trong mắt, trên mặt lộ ra nụ cười châm chọc. Muốn ở trước mặt Thủy Tinh cung thủ nhặt đồ sót đồ thừa, ở Đông Hải tứ đại phái ra, còn ai có lá gan đó?

- Thử coi những cấm chế kia có thể được sử dụng vì chúng ta hay không.

Lục Bình đột nhiên phát ra một câu nói như vậy. Lương Huyền Phong hai người ánh mắt sáng lên, nhất thời nhớ tới trên đoạn đường tới đây, trong tay Lục Bình thi triển mấy bộ cấm chế thủ quyết rõ ràng là xuất phát từ Phi Linh phái.

Thiên Phong diệp ở trong một lầu các xây dựa vào trên một vách ngọn núi, nội bộ kiến trúc xâm nhập trong bụng núi.

Lục Bình cùng mọi người làm bộ ở phía trước tìm kiếm dò dẫm phá giải hồi lâu, lúc này mới phá vỡ trận pháp quang mạc ở cửa. Thủy Tinh cung tu sĩ mắt thấy ba người phá vỡ trận pháp dễ dàng như thế, nghĩ là bên trong cũng sẽ không có vật gì tốt. Bất quá Thủy Tinh cung vốn có phong cách nhất quán lâu rồi, nên y vẫn đi theo sau tiến vào.

Đang khi Thủy Tinh cung tu sĩ đi vào không lâu, vòng hộ tráo cấm chế đã bị phá vỡ ở cửa lầu không ngờ cũng quỷ dị khôi phục trở lại.

Lục Bình vốn định là sau khi ba người tiến vào sẽ lập tức khôi phục cấm chế, đem Thủy Tinh cung tu sĩ ngăn cản ở bên ngoài, lại bị Lương Huyền Phong chân nhân ngăn cản, nói:

- Ngươi đem hắn ngăn cản ở bên ngoài, lòng hắn càng nghi ngờ, nói không chừng thời điểm khi chúng ta chuẩn bị đi ra ngoài, tu sĩ Thủy Tinh cung đã ngăn chặn bọn ta ở cửa rồi.

Lục Bình nhìn ánh mắt của Lương Huyền Phong chân nhân hàn quang bắn ra bốn phía, biết đây là ông ta đã nổi lên sát tâm, cũng không nói thêm gì nữa, liền đổi một bộ pháp đánh lên trên cấm chế ở hai bên.

Lương Huyền Phong chân nhân phảng phất phát giác cái gì, cười cười không nói, nhưng trong lòng thì đối với biểu hiện của vị sư điệt này càng ngày càng kinh ngạc.

Tiến vào trong lầu các, Lương Huyền Phong chân nhân phảng phất lập tức xác định vị trí của Thiên phong diệp. Sau khi Lục Bình liên tiếp phá vỡ mấy đạo cấm chế, dưới chân ông ta không khỏi bước nhanh hơn, trực tiếp hướng vào sau lầu các trong bụng núi đi tới.

Lục Bình cùng Chu Huyền Mộng nhìn nhau một cái, cũng vội vàng đuổi theo.

Chuyển qua lầu các, chỉ thấy ở trên thạch bích trong bụng núi thò ra một cây bích thụ, một đạo cấm chế màu xanh nhạt đem bích thụ bảo vệ. Lương Huyền Phong đang đứng ở trước bích thụ, mà ở phía sau cấm chế, một cái lá cây lớn chừng bàn tay, phảng phất như khô héo có một màu xám tro đặt ở trong một cái hộp ngọc đã mở ra.

- Thiên Phong diệp!

Thủy Tinh cung tu sĩ chuyển quá lầu các, thấy vật trong bích thụ, ở sau lưng người kinh ngạc hô lên.

- Hắc hắc, không ngờ ngươi nhận biết vật này?

Lương Huyền Phong chân nhân xoay người lại, trên người đã là một phiến túc sát chi khí, hai người Lục Bình mỗi người cũng tự đề phòng, chuẩn bị xuất thủ.

Thủy Tinh cung tu sĩ dưới áp chế của Lương Huyền Phong chân nhân đoán đan hậu kỳ tu vi, không sợ chút nào, lạnh lùng nói:

- Cái Thiên phong diệp này Thủy Tinh cung chúng ta muốn lấy, khuyên chư vị đừng có sanh sự, sau lưng ta Thủy Tinh cung chư vị đồng môn lập tức sẽ tới ngay.

Lương Huyền Phong chân nhân thấy Thủy Tinh cung tu sĩ đưa tay lấy ra một tờ phù lục định xé nát, liền đưa tay bổ một cái, một đạo phong luân (bánh xe gió) vô hình đã hướng Thủy Tinh cung tu sĩ chém tới.

Thủy Tinh cung tu sĩ bất chấp phù lục trong tay, dưới chân đạp một cái, một mảnh thủy tinh tường ở trước mặt hắn dâng lên, ngay sau đó liền bị phong luân bổ cho nát bấy.

Lúc Lục Bình giương mắt nhìn lại, thì Thủy Tinh cung tu sĩ miệng mũi bật máu, thân hình đã lui về phía sau, đồng thời phù lục trong tay cũng đã bị xé rách. Một đạo độn quang trong ánh mắt châm chọc của Thủy Tinh cung tu sĩ nhìn về phía đám ba người Lương Huyền Phong, hướng ra phía ngoài bay đi.

Lục Bình cùng Chu Huyền Mộng hai người một tả một hữu liên thủ giáp công. Kim Lân kiếm phát một đạo Chân Nguyên Nhất Khí kiếm khí. Chu Huyền Mộng tỳ bà "Đinh đông" mấy âm điệu, mấy đạo vô hình âm nhận hướng Thủy Tinh cung tu sĩ bay đi.

Thủy Tinh cung tu sĩ tế lên một cái Thủy Tinh bài. Trong Thủy Tinh bài có một chữ "Hộ" to, tỏa ra một đạo quang mạc trong suốt, đem hắn bảo hộ ở chính giữa. Rồi sau đó, hắn ngự sử một thanh phi phủ ngăn trở âm nhận của Chu Huyền Mộng. Còn đối với kiếm khí của Lục Bình, hắn chẳng thèm quan tâm, hướng về trong lầu các mà thối lui.

Nhưng Thủy Tinh cung tu sĩ đã đánh giá thấp vị đoán đan một tầng tu sĩ ở sau lưng. Đang bay ngược về phía sau, Thủy Tinh cung tu sĩ chỉ cảm thấy trên quang mạc truyền tới một cỗ tuyệt đại lực lượng, đẩy cho hắn lảo đảo lui nhanh về phía sau mấy bước. Quang mạc mặc dù không bị phá hỏng, nhưng Thủy Tinh cung tu sĩ cũng phun ra thêm một ngụm máu tươi.

Bất quá trong mắt Thủy Tinh cung tu sĩ vẫn lộ ra nụ cười âm ngoan. Bởi vì chỉ cần hắn thối lui ra khỏi bụng núi, chỉ bằng một chút công phu, thì hắn có thể ra khỏi lầu các, cùng với Thủy Tinh cung tu sĩ hội hợp tiếp ứng, đến lúc đó...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play