Lục Bình sử dụng Thiên Linh nhưỡng để chiêu đãi thuộc hạ lần này.
Lục Bình vốn định dùng năm trăm năm linh thảo để nhưỡng chế ra thứ Bách Linh nhưỡng mới này, tạm gọi là Thiên Linh nhưỡng, bất quá một mực không nỡ. Chuyến đi Vô Danh tiểu đảo lần này thu vét được nhiều linh thạch, sau khi Lục Bình luyện chế không ít đan dược cho Thanh Loan điểu cùng Tam linh, tuy đem số linh thảo thu thập được trong khoảng thời gian này tiêu hao không ít, nhưng vẫn còn khá nhiều và phong phú. Cho nên, hắn dùng mấy trăm loại trăm năm linh thảo nhưỡng chế ra thành Thiên Linh nhưỡng chiêu đãi thuộc hạ.
Hồng Ưng đem một chén Thiên Linh nhưỡng uống cạn nửa chén. Thiên Linh nhưỡng vào tới trong bụng, nhất thời hóa thành một cỗ tinh thuần linh lực, nhanh chóng dung nhập vào trong tự thân pháp lực, khiến cho tự thân pháp lực sôi trào một trận mãnh liệt.
Hồng Ưng hô lớn một tiếng:
- Đúng là rượu ngon!
Ngô Nham phảng phất có chút không chịu được tửu lực, cầm Thiên Linh nhưỡng trong tay, uống một hớp, thế mà sắc mặt đã có chút hơi phiếm hồng.
Lục Bình lấy ra hai cái hồ lô lớn đặt trên bàn gỗ, nói:
- Những thứ như Thiên Linh nhưỡng này trợ giúp cho dung huyết kỳ tu sĩ hồi phục linh lực rất nhanh chóng. Tuy nói không so được với Phục Linh đan thượng hạng, nhưng giá cả lại tiện nghi không ít. Ta xem gần đây Vẫn Lạc Bí Cảnh dường như không yên ổn, đem hai cái hồ lô Thiên Linh nhưỡng này phân phát cho tu sĩ từ dung huyết trung kỳ. Một khi gặp hiểm, trong tay cũng có nhiều hơn một món hậu thủ để chống đỡ kẻ địch.
Ngô Nham tiến lên nhận lấy hai cái hồ lô. Hai cái hồ lô to lớn này có thể nói là số hàng tích trữ Thiên Linh nhưỡng cuối cùng của Lục Bình. Linh khí trong những thứ linh tửu này đối với Lục Bình hiện tại mà nói thì có cũng tốt, không có cũng không sao. Nhưng đối với những dung huyết trung, hậu kỳ tu sĩ khác mà nói, có lẽ đây chính là một thủ đoạn dùng để bảo vệ tánh mạng.
Lục Bình quay đầu nhìn về phía Hồng Ưng, hỏi:
- Gần đây nửa năm trong Vẫn Lạc Bí Cảnh đã xảy ra chuyện gì? Tại sao không thấy Diệp Bất Khí trên đảo?
Hồng Ưng trầm ngâm một chút, dường như là đang cân nhắc lựa lời, sau đó nói:
- Thiếu chủ, Tam gia liên minh sợ là muốn sụp đổ! Hai mươi bảy ngoại đảo e rằng cũng sẽ bị dính líu theo. Xích Luyện Anh đã chạy rồi. Năm hòn đảo bây giờ của nàng ta bây giờ đã bị những tu sĩ khác tràn vào Vẫn Lạc Bí Cảnh chiếm lĩnh.
Lục Bình không tỏ vẻ bất ngờ chút nào, nói:
- Nửa năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Hồng Ưng suy tư một lát, nói:
- Nói đến thật không thể tưởng tượng nổi! Nửa năm trước có một tên tự xưng là con em của Vương gia được Xích Luyện Anh cứu thoát đưa trở về, ở trên Phi Hồng đảo tuyên bố Thủy Tinh cung tu sĩ chiếm cứ bí cảnh trung tầng Vô Danh tiểu đảo, là bởi vì bọn họ đã sớm ở trên đó phát hiện một tòa trung hình linh thạch quáng. Và lựa chọn cùng Vương gia hợp tác, bất quá là vì tìm một cái cớ quang minh chánh đại xâm nhập vào khu vực của Bắc Minh mà thôi.
Kết quả sau khi tin tức truyền ra, vốn là còn có rất nhiều người cũng không tin. Vương gia trực tiếp tuyên bố đem người này đuổi ra khỏi gia tộc. Nhưng tin tức này cũng nhanh chóng ở trong Vẫn Lạc Bí Cảnh lưu truyền. Hơn nữa các loại lưu truyền cũng trăm hoa đua nở, thậm chí ngay cả tu sĩ bên ngoài Vẫn Lạc Bí Cảnh đã biết Thủy Tinh cung chuẩn bị cướp đoạt một cái trung hình linh quáng mạch của Bắc Minh.
Thủy Tinh cung lần nữa chỉ trích đó chỉ là lời đồn đãi bậy bạ, nhưng vẫn có nhiều tu sĩ cố gắng mạo hiểm điều tra Vô Danh tiểu đảo, lại bị tu sĩ của Thủy Tinh cung nghiêm mật phòng thủ phát hiện, rồi nhanh chóng đánh chết.
Thủ đoạn máu tanh của Thủy Tinh cung chẳng những không mang đến tác dụng chấn nhiếp, trái lại Thủy Tinh cung tu sĩ đối với Vô Danh tiểu đảo nghiêm mật phòng thủ tựa hồ càng thêm chứng minh những lời đồn đãi ấy có thể tin cậy.
Chính vào lúc này, Thủy Tinh cung tu sĩ ở dưới sự hướng dẫn của một vị đoán đan chân nhân đột nhiên tập kích Xích Luyện Anh tại Phi Hồng đảo, rồi chiếm đoạt bốn hòn đảo khác, nhưng lại phát hiện năm hòn đảo này người đã đi, lầu bỏ trống, không còn ai ở đó cả. Xích Luyện Anh đã sớm không thấy bóng dáng đâu.
Thủy Tinh cung nhanh chóng phát ra lệnh truy nã, truy nã Xích Luyện Anh ở Đông Hải. Một vị Thủy Tinh cung đoán đan chân nhân lấy được mật báo, ở một hải vực bên ngoài Vẫn Lạc Bí Cảnh ngăn chặn Xích Luyện Anh đang chạy trốn khắp nơi.
Nhưng sau một phen giao thủ, vị chân nhân này lại không thể làm gì được vị nữ tu dung huyết điên phong này, để nàng ta từ trong tay y chạy thoát. Ngay sau đó không thấy bóng dáng của vị nữ tu này đâu nữa.
Phen đại chiến này làm cho danh tiếng của Xích Luyện Anh trong địa vực Bắc Minh lừng lẫy, phảng phất lập tức xô ngã hình tượng vô địch bất khả chiến bại của Thủy Tinh cung ở trong lòng của tu sĩ Đông hải. Càng ngày càng nhiều tu sĩ tràn vào hải vực của Tam gia liên minh, hoạt động ở chung quanh Vô Danh tiểu đảo, đồng thời còn kêu gọi Bắc Tu đồng minh ra mặt chủ trì công đạo. Dù sao Vô Danh tiểu đảo cũng ở bên trong phạm vi của Tam gia liên minh, được Bắc Minh che chở, bây giờ Thủy Tinh cung mãnh long quá giang, coi như bàn tính đánh vào đầu của Bắc Minh là con địa đầu xà này, đây là việc mà Bắc Minh tu sĩ không cách nào nhịn được.
Vương gia rốt cục ý thức mọi chuyện không ổn. Thủy Tinh cung tu sĩ cùng Vương gia đi lại với nhau hiển nhiên là túy ông chi ý bất tại tửu, trong tối còn mưu tính làm một số trao đổi. Nhưng một khi Thủy Tinh cung nuốt trọn cả cái quặng mỏ này, Vương gia tuyệt đối là đối tượng bị Bắc Minh trút cơn tức giận vào đầu, còn Thủy Tinh cung đến lúc đó chỉ sợ là sẽ đem Vương gia đẩy ra làm con dê thế tội.
Vương gia thanh tỉnh trở lại, nhanh chóng phái Vương Hóa chân nhân đi tới chất vấn Thủy Tinh cung Côn Sơn chân nhân. Trên Vô Danh tiểu đảo có linh quáng mạch hay không? Nếu là lời đồn đại vô căn cứ, phải nhanh chóng liên lạc với thế lực khắp nơi lên đảo tra xét, tìm ra sự thực.
Vương gia trở kích đánh lại, hướng Bắc Minh tu sĩ biểu minh chuyện mình bị lừa gạt, muốn bản thân lần nữa trở về vòng tay của Bắc Minh, khiến cho Thủy Tinh cung ứng phó không kịp.
Có Vương gia dẫn đầu, Trương gia luôn đóng vai là phát ngôn viên của Bắc Minh, kể cả Lý gia cùng nhau hướng Thủy Tinh cung đưa ra yêu cầu thối lui ra Vô Danh tiểu đảo, Tam gia liên minh sẽ tự mình điều tra linh quáng mạch.
Sau đó các thế lực lớn nhỏ của Bắc Minh đua nhau yêu cầu Thủy Tinh cung thối lui ra khỏi đảo bị chiếm lĩnh của Bắc Minh. Ngay sau đó Bắc Minh chính thức cùng Thủy Tinh cung giao thiệp, yêu cầu điều tra kỹ chuyện về trung hình linh quáng mạch trên Vô Danh tiểu đảo, và phái ra đoán đan chân nhân lên đảo, đặc biệt phụ trách chuyện này.
Cuối cùng, hai đại cự đầu ở Đông Hải đã bắt đầu công khai đối kháng. Nhưng dù sao nơi này cũng là thủ phủ của Bắc Minh, do đó Bắc Minh chiếm ưu thế về địa lợi. Thủy Tinh cung mặc dù thế lực mạnh, nhưng những thế lực lớn khác theo sát Đông Hải cũng rối rít phụ họa theo yêu cầu của Bắc Minh. Thủy Tinh cung cô chưởng nan minh, cuối cùng lui bước, thừa nhận đã vô tình phát hiện trung hình linh quáng mạch ở Vô Danh tiểu đảo, không phủ nhận là cố ý mưu đồ.
Sự việc này đến đây coi như là đã kết thúc một phần. Về phần Thủy Tinh cung ngoài chuyện vô tình phát hiện hay là cố ý mưu đồ, trong lòng của mỗi tu sĩ đương nhiên đều hiểu rõ ràng.
Kết thúc sự việc này chính là chuyện liên quan tới phân phối linh thạch sau khi khai thác mỏ Linh thạch trên Vô Danh đảo. Bắc Minh dĩ nhiên sẽ chiếm phần to nhất, Thủy Tinh cung theo sát phía sau. Các thế lực lớn đua nhau tranh giành, dĩ nhiên cũng được hưởng chút lợi ích.
Có Bắc Minh tham gia, "Trấn mạch tỏa linh đại trận" bố trí tự nhiên nhanh chóng hơn, chỉ nửa năm đã hoàn thành, bắt đầu khởi động trận pháp, không ngờ rằng trong linh quáng mạch đã sớm có một tu sĩ lẩn vào, ở bên trong một cái quặng mỏ này đào được tới mấy trăm vạn linh thạch, rồi trước mặt nhiều chân nhân bởi vì khởi động trận pháp mà không rảnh đối phó hắn, để cho hắn chạy thoát.
Hiện giờ trong Vẫn Lạc Bí Cảnh có hai chuyện mà tu sĩ quan tâm nhất: một là dưới sự truy nã của Thủy Tinh cung, Xích Luyện Anh có thể tiếp tục thoát được, bảo toàn tính mạng hay không; một chuyện khác chính là tên tu sĩ thần bí lẻn vào trong quặng mỏ này rốt cuộc từ trong quặng mỏ đào đi được bao nhiêu linh thạch.
Sau khi Lục Bình nghe Hồng Ưng giảng thuật một phen, hắn cau mày suy tư một hồi. Xem ra lần này Thủy Tinh cung phải bị người khác mưu tính hại cho một vố nặng. Xích Luyện Anh có thể thoát được trong tay của đoán đan chân nhân, có lẽ là bởi vì thực lực của nàng đúng là cao minh. Nhưng để có thể chạy trốn được sự truy lùng của Thủy Tinh cung, nếu sau lưng không có một thế lực lớn nào che giấu tung tích của nàng, bất luận như thế nào cũng không thể nào làm được.
Hơn nữa lời đồn đãi tung ra nhanh và rộng như thế, rõ ràng là có người thúc đẩy sau lưng. Chẳng qua là không biết thế lực này vì sao lại phát hiện ra cái trung hình linh quáng trên Vô Danh tiểu đảo. Lục Bình cũng không cho rằng thế lực này sẽ dùng một tòa trung hình linh quáng để bố trí một cục diện nhiều lắm chỉ làm cho Thủy Tinh cung khó chịu chứ không cách nào làm bị thương gân động đến cốt của Thủy Tinh cung.
Lục Bình đột nhiên nhớ lại Lý gia. Gia tộc này có một cỗ thế lực thần bí ẩn nấp sau lưng. Thời điểm giao dịch hội dưới đất ở Tam gia đảo, nữ đan sư thần bí Sở Đình đã thông qua đó, toan tính Thủy Tinh cung một phen, đuổi tu sĩ Thủy Tinh cung trên đảo ra khỏi Tam gia đảo.
Hơn nữa, nhờ cơ duyên xảo hợp, Lục Bình còn biết Lý gia cùng Thủy Tinh cung có thù oán không ít. Tại thời điểm Lục Bình mới tới Đông hải, một bí mật cứ điểm của Thủy Tinh cung đã bị Lý gia Đại tiểu thư Lý Tu Trúc tiêu diệt sạch không còn tu sĩ nào.
- Thiếu chủ!
Hồng Ưng thấy Lục Bình mải mê suy nghĩ điều gì, không khỏi nhắc nhở:
- Chuyện của Xích Luyện Anh tạm thời hãy quên đi, Tam gia liên minh bây giờ tăng cường quản lý đối với hai mươi bảy ngoại đảo. Đặc biệt là Vương gia, chẳng những muốn cung phụng nhiều hơn, hơn nữa còn chuẩn bị xuất thủ chỉnh đốn các thế lực trong đó để phục vụ cho mình, đang thuyết phục các thế lực chung quanh.
Lục Bình không thèm để ý, nói:
- Vương gia chính là đã sợ rồi. Lần này vì bảo toàn gia tộc, Vương gia cũng đã đánh Thủy Tinh cung một bạt tay, nhưng không thể lấy lòng được Bắc Minh. Hiện tại Vương gia chính là người trong không phải người ngoài cũng chẳng kham, sợ nhất chính là bị Trương, Lý hai nhà liên thủ chèn ép. Tình huống gấp gáp như vậy, Vương gia lại gấp gáp thu hút thực lực. Trương, Lý hai nhà chắc là sẽ không ngồi nhìn không thèm quản tới.
Hồng Ưng lại nói:
- Sau khi Xích Luyện Anh đi, năm hòn đảo trống ra, dẫn tới không ít thế lực tranh đoạt. Còn có vô số tu sĩ mới vừa tiến vào Vẫn Lạc Bí Cảnh cũng tham dự. Ngoại đảo bây giờ cực kỳ hỗn loạn. Bất cứ lúc nào, hiện giờ Diệp Bất Khí và huynh đệ của hắn cũng đều ở bên ngoài tuần tra ba hòn đảo, phòng ngừa mưu kế của kẻ khác.
Lục Bình chợt ngưng ánh mắt hỏi:
- Có người định đánh chúng ta sao?
Hồng Ưng chần chờ nói:
- Vẫn chưa xác định được, nhưng đúng là có mấy tu sĩ thế lực chưa có điểm dừng chân đang xuất hiện quẩn quanh Thính Đào đảo, Xích Ảnh đảo cùng Hà Quang đảo. Không sợ một vạn, chỉ sợ vạn nhất a!
Lục Bình "Hắc hắc" cười lạnh hai tiếng, không nói thêm gì nữa.
Hồng Ưng cũng trải qua sinh tử giết người, đang lúc Lục Bình mới vừa cười lạnh, hắn cảm nhận được rõ ràng từ trên người của Lục Bình một loại lạnh lẽo sâu tận xương cốt.
Hồng Ưng trong bụng run lên: “Thật ra là đã có bao nhiêu người chết trong tay hắn, mới có thể hình thành sát khí ngút trời tới như vậy?!”
Khi màn đêm phủ xuống, Diệp Bất Khí tuần đảo trở về. Lục Bình trong lúc vô tình hỏi tới tân tiến tu sĩ thế lực trong Vẫn Lạc Bí Cảnh, có thế lực nào đang dòm ngó Thính Đào, Xích Ảnh, Hà Quang ba đảo?
Lục Bình có lời giải đáp, không nói thêm gì nữa mà tiếp tục trở về động phủ tu luyện.
Trong bóng tối đêm đen, mơ hồ nghe được tiếng chim hót trong trẻo, còn có thanh âm của tiếng vang xào xạc, phảng phất gió thổi nhè nhẹ lên đám cỏ xanh biên biếc.
Ngày hôm sau, sau khi Diệp Bất Khí tuần đảo xong, hắn liền báo với Lục Bình: Đêm qua có yêu thú tập kích mấy ngoại lai thế lực. Tất cả đầu mục của các thế lực này đều đã bỏ mình. Một tên bị bóp bể nát đầu lâu, một tên bị chọc phá buồng tim, ba người còn lại hình như là trúng độc mà chết: một người toàn thân kết thành khối băng, vừa đụng vào liền bể ra cả; Một người thứ hai thì toàn thân rữa nát, không còn ra hình dạng gì nữa; Người còn lại thì toàn thân xương thịt chia lìa, trở nên mềm nhũn như vụn cưa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT