- Ngô Nham, tu vi của ngươi bây giờ đã đạt tới dung huyết tầng sáu điên phong rồi phải không? Căn cơ huyết mạch của ngươi là loại nào?

Lục Bình tùy ý hỏi.

- Áh...

Ngô Nham hiển nhiên là không ý thức được hàm nghĩa trong lời nói này của Lục Bình là gì, gật đầu trả lời:

- Chính vậy, căn cơ huyết mạch của thuộc hạ chính là “Phong chúc tính thiền huyết mạch”.

Hồng Ưng cùng Diệp Bất Khí ở bên cạnh đều hơi có chút hâm mộ nhìn Ngô Nham.

- Ngươi tu luyện là công pháp gì lên cấp dung huyết trung kỳ, bổ túc loại huyết mạch nào?

Ngô Nham bây giờ đã ý thức được hàm nghĩa trong câu hỏi này của Lục Bình, sắc mặt vui mừng kìm chế sự kích động trong lòng xuống, cung kính thưa:

- Thuộc hạ tu luyện là “Phong hỏa hỗn nguyên công” tình cờ có được từ một vị tán tu. Nhưng mà công pháp này chỉ có thể tu luyện tới dung huyết tầng tám thì bị đứt truyền thừa. Thuộc hạ vì có thể làm được chuyện “Phong Hỏa song tu” lúc lên cấp dung huyết trung kỳ, đã dung hợp “Hỏa chúc tính thiền huyết mạch”, sau khi dung hợp uẩn dưỡng hết hai năm mới thành công lên cấp dung huyết trung kỳ.

- Phong Hỏa song tu sao?

Lục Bình đối với loại đem huyết mạch hỗn tạp tu luyện này không đồng ý cho lắm. Căn cơ huyết mạch thường chỉ chọn một loại chúc tính huyết mạch mà thôi, như vậy sẽ bảo trì sự thuần tịnh của huyết mạch này và tự bản thân nó có đạo lý riêng. Nhưng tuyệt đại đa số tu sĩ căn bản không thể làm được như vậy.

Ở trong lúc lên cấp dung huyết kỳ hoặc là bởi vì thiên phú huyết mạch chưa đủ, hoặc là vì tu luyện cơ sở quá kém, hoặc là do nóng lòng cầu thành, hoặc là tâm tính ý chí yếu kém. Thậm chí có tu sĩ căn bản không ý thức được điểm này, cố ý làm suy yếu sự tinh khiết của căn cơ huyết mạch, khiến cho những huyết mạch chúc tính khác hỗn tạp đi vào, lại còn dương dương tự đắc cho là đã dung hợp sở trường của trăm nhà vào tự thân vân vân... Các loại nguyên nhân như vậy khiến cho căn cơ huyết mạch thậm chí ở trong huyết mạch tự thân không chiếm được địa vị chủ đạo của mình nữa.

Đây chỉ là khi lên cấp ở dung huyết kỳ, chứ còn sau khi tiến vào dung huyết kỳ rồi, tu sĩ lại đối mặt với chuyện dung hợp huyết mạch của sáu loại huyết mạch khác trong cơ thể, rồi ba lần bổ túc huyết mạch tự thân... Mỗi một lần đều chỉ cần đi sai một bước sẽ ảnh hưởng đến sau này tu sĩ có thể tu luyện đạt đến trình độ cao hơn hay không.

Tu luyện vốn là một thứ dũng mãnh tinh tiến nhưng cũng là một quá trình đi trên băng mỏng, vô cùng mâu thuẫn. Dĩ nhiên đây chỉ là cái nhìn của bản thân Lục Bình. Có những tu sĩ không lựa chọn giống như Lục Bình, không cố hết sức giữ vững sự tinh khiết trong huyết mạch mà tu luyện như hắn. Cho dù rất nhiều tu sĩ tu luyện “Thuần chúc tính” công pháp cũng không cách nào làm được đến điểm này, bởi vì có thể ảnh hưởng và chế ước loại phương thức tu luyện này.

Có rất nhiều nguyên nhân quá mức dễ dàng mà lựa chọn “Song chúc tính” thậm chí “Tam chúc tính” tu luyện tu sĩ cuối cùng nhận được thành tựu cao cũng có thể là nhiều thậm chí so với tu sĩ tu luyện “Thuần chúc tính” công pháp còn nhanh hơn.

Lục Bình đem sự ưu và nhược điểm của những phương pháp tu luyện này giảng cho Ngô Nham nghe một hồi, kỳ thực là cũng giảng luôn cho Hồng Ưng và Diệp Bất Khí nghe. Đây chính là ưu thế của truyền thừa, dù sao cũng có mấy đời thậm chí mấy chục đời tiền bối tu sĩ kinh nghiệm và nghiên cứu, sử dụng để tham khảo, ấn chứng.

Lục Bình những năm gần đây thường thu thập một số ít tu luyện công pháp, trong đó có liên quan tới “Phong Hỏa Song Tu” công pháp cũng có mấy loại.

Nhưng mà những loại công pháp này so với “Phong Hỏa Hỗn Nguyên Công” của Ngô Nham cũng không thấy tốt hơn ở chỗ nào. Truyền thừa nhiều lắm cũng chỉ là hoàn thiện đến dung huyết kỳ điên phong, khiến cho Ngô Nham chuyển tu công pháp khác đem pháp lực hỗn nguyên trong nội thể chuyển hóa thành pháp lực loại khác xem ra không đáng chút nào.

Nếu là Lục Bình tu vi đạt tới kim đan kỳ rồi thì như vậy quả thật là hay. Lúc đó, Lục Bình có thể có quyền lợi tra duyệt công pháp ngọc giản ở trong Thiên linh điện. Lúc đó có thể tìm mấy bộ truyền thừa cho thủ hạ của mình. Những bộ truyền thừa này có thể là công pháp hoàn thiện, dĩ nhiên dính tới những công pháp chân truyền thì không thể nào đụng tới được.

Lục Bình trầm ngâm một chút từ trong nhẫn trữ vật lấy ra hai khối ngọc giản nói:

- Trong thời gian diễn ra Càn Nguyên đan hội, Hồng Ưng đi theo ta đến Càn Nguyên thành một chuyến. Đến lúc đó có ngươi đi theo, nếu có thể lấy được Phong Hỏa Song chúc tính Thiền huyết mạch thì có thể đột phá dung huyết hậu kỳ ngay. Về phần công pháp của ngươi, hiện trong tay của ta không có truyền thừa nào tốt cả. Hai khối ngọc giản này bên trong có ghi lại một bộ Phong Hỏa Song chúc tính công pháp. Tuy nói là chỉ hoàn thiện đến dung huyết hậu kỳ nhưng ngươi cầm để tham khảo và ấn chứng cũng tốt. Nếu có thể đem tự thân công pháp hoàn thiện đến dung huyết điên phong vậy thì không còn gì bằng.

Đây chính là hai cái truyền thừa ngọc giản. Ở trong mắt của tán tu, đây chính là những thứ vô cùng trân quý. Có thứ nào còn quý hơn truyền thừa ngọc giản nữa?

Đó không phải chỉ là thứ bằng chữ viết ghi lại một thiên bí quyết mà thôi để rồi giao cho tu sĩ tự thân ma luyện. Truyền thừa ngọc giản thực chất là một loại tập hợp công pháp công quyết vào một chủ thể bao quát hết những tu luyện tâm đắc kiến giải.

Luyện chế pháp khí lựa chọn bản mệnh pháp khí, những đan dược phù hợp để tu luyện vân vân... Nói chung là bao la vạn tượng.

Mỗi một bộ truyền thừa công pháp đều có thể nói là một bộ Bách khoa toàn thư nhỏ của tu luyện giới.

Cứ lấy “Lâm hải Thính đào quyết” và “Phi linh đạo hải quyết” hợp thành một bộ “Bắc Hải thính đào quyết” mà Lục Bình đang tu luyện làm ví dụ. Trừ công pháp tương quan đến”Bắc Hải thập nhị chính pháp” ra thì ở trong đó chỉ liên quan tới việc lựa chọn luyện chế bản mệnh pháp khí đã cung cấp tới mười mấy loại. Bản mệnh pháp thăng cấp cũng có tới bảy tám loại bên trong thậm chí còn có ba đạo bảo cấm thích hợp sử dụng dùng để thăng cấp lên pháp bảo phẩm chất vân vân...

Những thứ đồ này ở trong Chân Linh phái, theo lý mà nói thì chỉ có tu sĩ tu vi đạt tới đoán đan kỳ hoặc có công lao rất lớn đối với môn phái mới có được hoàn chỉnh truyền thừa. Nhưng Lục Bình là thân truyền đệ tử cũng có thể có được hoàn thiện truyền thừa. Hơn nữa, công pháp mà hắn tu luyện chỉ có một nửa truyền thừa đến từ Chân Linh phái. Một nửa còn lại thì lấy từ bộ công của Phi Linh phái đã bị tiêu diệt từ mấy ngàn năm trước.

Ngô Nham nhận lấy ngọc giản mà hai tay đều có chút run run. Hồng Ưng và Diệp Bất Khí ở bên cạnh mặc dù hết sức giữ vững sự trấn định cũng không khỏi sử dụng ánh mắt nhìn chằm chằm vào ngọc giản ở trong tay của Ngô Nham, trong mắt thỉnh thoảng thoáng lên từng tia hâm mộ.

Lục Bình xuất thân từ đại môn phái, bằng vào sự cố gắng của tự thân đã được lọt vào mắt xanh của Huyền Linh chân nhân, đã gặp qua truyền thừa tự nhiên cũng không ít. Những năm gần đây hắn đi du lịch khắp nơi, tu sĩ nhân yêu hai tộc chết trong tay hắn cũng thật sự không ít. Truyền thừa ngọc giản tuy ít nhưng cũng không phải là những thứ mà trong mắt tán tu có thể tưởng tượng trân quý vô cùng.

Ba người ra khỏi phòng tu luyện của Lục Bình.

Hồng Ưng cùng Diệp Bất Khí mỗi người đều suy nghĩ, tâm sự riêng phảng phất như muốn nói gì lại thôi. Còn Ngô Nham thì vẫn đắm chìm trong sự vui sướng với hai cái ngọc giản ở trên tay như cũ. Thỉnh thoảng hắn còn đưa tay sờ cái trữ vật đại ở bên hông, chỉ sợ hai cái ngọc giản này bị biến mất đi vậy.

Ba người sau khi rời khỏi hơi xa, Hồng Ưng rốt cục không nhịn được lên tiếng hỏi:

- Các ngươi nói, thiếu chủ rốt cục là hạng người như thế nào?

Diệp Bất Khí vẻ mặt không biểu tình gì, nhìn hắn một cái. Ngô Nham có chút kinh ngạc, trong ánh mắt thỉnh thoảng thoáng qua một tia kính sợ cùng cảm kích rồi sụp xuống không nói lời gì. Hồng Ưng phảng phất như cũng không trông cậy vào hai người bọn họ có thể trả lời mình mà nói tiếp:

- Hồng Ưng ta ở Vẫn Lạc bí cảnh, đã cố gắng mấy chục năm ở trong sinh tử lăn lộn không biết là bao nhiêu lần, tự hỏi ở dưới tay cũng không kém gì những vị tinh anh đệ tử của các môn phái tuy bản thân có một thân tu vi pháp lực nhưng lại không kinh qua ít nhiều sự chiến đấu, đánh giết gì. Tuy nhiên cho dù là như thế, ta cùng với bốn vị thủ hạ huynh đệ liên thủ, thế mà không ngờ lại không chống nổi ba hiệp dưới tay thiếu chủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play