Chân Linh Cửu Biến

Chương 244: Thượng cấp mật trà


1 năm

trướctiếp

Lục Bình bây giờ lại đem chú ý đặt tới một ao Quỳ Thủy Tinh Hoa trong Thiên Chung túc kia. Đây chính là Bách Hoa Chi Địa tụ họp sinh lực ngàn vạn đóa hoa tươi, trải qua hơn ngàn năm vì Bách hoa vương ngưng tụ một ao nhỏ Quỳ Thủy Tinh Hoa, dùng để tư dưỡng Bạch Ngọc liên sinh trưởng, thậm chí chỉ dùng để giúp nó thức tỉnh linh quang.

Hiện tại, toàn bộ cái ao Quỳ Thủy Tinh Hoa này đã đến tay Lục Bình, Bạch Ngọc Liên Hoa cũng đã bị Lục Bình hái, mà ba cái hạt sen Bạch Ngọc sinh trưởng gần trăm năm sau này hiển nhiên không cần dùng nhiều Quỳ Thủy Tinh Hoa như vậy, Lục Bình tự nhiên không để nó ở chỗ này lãng phí của trời.

Vạn độc Vẫn nguyên cương sau khi được Lục Bình trải qua mấy tháng thời gian uẩn dưỡng đã khôi phục trở lại. Quỳ Thủy Tinh Hoa so với Vạn độc Vẫn nguyên cương bất đồng. Vạn độc Vẫn nguyên cương sau khi ngưng luyện đến hộ thân cương khí, đối với công kích ngoại lai ưu tiên chọn lựa phương pháp hủ thực suy yếu đối phương, đối với Lục Bình tu luyện "Bắc Hải Thính Đào Quyết" sinh ra "Thủy Mạc Thiên Hoa" hộ thân cương khí cũng không tăng phúc sự bền bỉ lên trình độ quá cao.

Nhưng Quỳ Thủy Tinh Hoa thì ngược lại. Nó là do vạn thủy tinh hoa ngưng kết mà thành, có thể nói là vật lựa chọn hàng đầu cho tất cả tu sĩ tu luyện thủy thuộc tính công pháp. Đối với hộ thân cương khí của tu sĩ, nó không có những công hiệu dư thừa khác, công hiệu duy nhất chính là hết sức khiến cho hộ thân cương khí trở nên bền bỉ, có thể ngay mặt chống đỡ công kích mạnh hơn.

Lục Bình tốn suốt ba tháng mới đem tầng sát khí
thứ hai - Quỳ Thủy Tinh Hoa - hoàn toàn ngưng luyện vào trên hộ thân cương khí của mình. Hộ thân cương khí cuả hắn từ mặt ngoài màu vàng lúc này đã lưu chuyển thêm một tầng màu xanh nhạt. Lúc này, Lục Bình hộ thân cương khí đã hoàn toàn có thể chống đỡ cùng cấp tu sĩ ngự sử một món đỉnh cấp pháp khí công kích.

Lục Bình nhìn trong Thiên Chung túc, mặt nước trong cái ao nhỏ kia đã thấp xuống hai phần ba, bất quá khi nhìn thấy Bạch Ngọc liên tử bên trong đã nảy mầm sinh trưởng tốt, gần trăm năm sau, Lục Bình ngược lại không cần phải lo lắng Quỳ Thủy Tinh Hoa bên trong sẽ giảm bớt đi nữa.

Ở cách đó không xa, dưới tàng cây Kim Kiên quả, một tổ ong to lớn đã xây dựng xong, hơn hai trăm con Tử Tinh phong đã to bằng con chim ở bên trong ra ra vào vào, cũng không thiếu Tử Tinh phong trực tiếp bay ra Thiên Chung túc, thu hút một ít mật phấn của linh hoa dược thảo.

Chuyến đi Bách Hoa Chi Địa vừa qua, đám Tử Tinh phong này lại có không ít con lục tục đột phá luyện huyết một tầng. Lục Bình đem bình ngọc nhỏ cầm chơi trong tay, bên trong chính là Tử Tinh phong mật mà mấy tháng nay bầy Tử Tinh phong chế nhưỡng chế ra. Hơn nữa, phần lớn những thứ này là có từ mấy canh giờ ngắn ngủi trong Bách Hoa Chi Địa.

Tử Tinh phong thu hái mật cực kỳ kén chọn, nếu không phải trong nhụy hoa có tích chứa linh khí, bọn chúng đều không để ý tới, cho nên đối tượng chúng thu hút mật phần nhiều là linh thảo đã nở hoa, hay là những đóa hoa trên cây có niên hạn cực cao. Trong quá trình hút mật này, bọn nó cũng từ trong đó hấp thulinh khí, tiến hành quá trình tu luyện.

Chính vì vậy, Tử Tinh phong phần nhiều là đơn độc đi ra ngoài tìm kiếm đóa hoa có ẩn chứa linh khí để thu hút mật. Bởi vì có rất ít khu vực giống như Bách Hoa Chi Địa như vậy tụ tập linh thảo đại quy mô hơn nữa tích súc hàng chục, hàng trăm thậm chí hơn ngàn năm linh khí linh hoa, cho nên ít khi nào toàn bộ chừng hơn hai trăm Tử Tinh phong toàn bộ xuất động bay ra ngoài đi hái mật.

Lục Bình nhìn bầy ong ra ra vào vào trước mắt, thầm nói: “Không biết lúc nào đám Tử Tinh phong này mới cho ra đời một con phong vương. Đến lúc đó có thể thu hoạch phong vương tương rồi. Món sữa ong chúa này chính là thứ thiên tài địa bảo có thể trong lúc luyện chế đoán đan kỳ đan dược, bỏ vào thêm dùng để gia tăng thành đan suất.”

Bất quá Lục Bình xem một chút Tử Tinh phong mật mà có chút nhức đầu. Mấy tháng mới nhưỡng chế cho ra một chút mật ong như vậy, cho dù có phong vương ra đời thì có thể như thế nào chứ? Về điểm này phong vương tương sợ rằng còn chưa đủ cho một mình phong vương hưởng dụng nữa. Xem ra cần phải tìm kiếm hoa viên quy mô lớn ẩn chứa linh khí mới có thể căn bản giải quyết vấn đề này. Lục Bình còn mong đợi dùng đám Tử Tinh phong này để huấn luyện cho mình “đạo binh đại trận”.

Phải nói vườn hoa thích hợp cho Tử Tinh phong sinh trưởng cùng tu luyện nhất chính là linh dược viên. Bất quá có thể kinh doanh một khối linh dược viên phần nhiều là một phương thế lực, trong khi nửa mẫu linh thảo viên như trên Thính Đào đảo là quá nhỏ không cần phải suy nghĩ tới, nếu như Thính Đào đảo cũng được coi là một phương thế lực.

Nếu nói thành tựu một phương thế lực, như vậy phương thế lực này ít nhất cũng phải có một vị đoán đan kỳ chân nhân trấn áp tràng diện, rồi trải qua mấy năm kinh doanh, mới có thể ở trong tu sĩ dựng lên cờ hiệu, tự lập môn hộ.

Lục Bình bây giờ tuy nói là có ba hòn đảo nơi tay, thủ hạ hơn ba mươi vị dung huyết kỳ tu sĩ. Được hắn chỉ đạo, ba ngôi đảo nhỏ kinh doanh cũng coi là đi vào chánh quỹ, hợp lý không ít. Nhưng hắn vẫn lựa chọn ẩn cư phía sau màn, trên danh nghĩa là được Tam gia liên minh che chở, căn bản không dám đứng ra dựng cờ hiệu của mình, nếu không kẻ thứ nhất tới diệt hắn chính là đoán đan chân nhân trong Tam gia liên minh.

Lại không nói một phương thế lực kinh doanh linh thảo viên có chịu mở cửa cho Lục Bình hay không. Cho dù họ đồng ý mở cửa, Lục Bình cũng không dám tùy ý thả Tử Tinh phong vào cho chúng xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Một con Tử Tinh phong ở trước mặt của Lục Bình phiên phiên khởi vũ, phảng phất như báo cáo tin tức gì đó. Lục Bình cười cười, đi ra Thiên Chung túc, từ trên bàn gỗ trong phòng tu luyện cầm lên bốn cái chén trúc làm từ Hắc Ban Trúc. Hắn ở mỗi cái chén thả mấy lá linh trà vào bên trong, lại lấy bình ngọc nhỏ chứa đựng Tử Tinh phong mật ra, rót vào bốn cái chén bốn giọt Tử Tinh phong mật, sau đó lại đem một bầu linh tuyền thủy rót vào chén Hắc Ban Trúc rồi vận linh lực truyền vào, một cỗ nhiệt khí bay lên, kèm theo là hương trà dâng lên cả phòng.

Ngoài cửa, vừa đúng lúc này truyền tới giọng nói oang oang của Hồng Ưng:

- Thiếu chủ, Hồng Ưng, Diệp Bất Khí, Ngô Nham ba người cầu kiến.

Nhận được Lục Bình cho phép, ba người đi vào, lập tức bị trà hương mật hương lan tỏa khắp cả phòng hấp dẫn.

Trong ba người, Hồng Ưng lớn tuổi nhất, tu vi cao nhất, kiến thức cũng rộng nhất, nhìn chén Hắc Ban Trúc trên bàn đầy nhiệt khí bay lên, hơi có chút hoài niệm nói:

- Thượng cấp linh trà? Đây chính là vật phẩm đoán đan kỳ chân nhân mới sẽ hưởng dụng, bất quá, bất quá... linh khí này...

Diệp Bất Khí nhìn một chút linh trà trên bàn không nói gì. Ngô Nham cũng nuốt nước bọt, y thực ra là có uống qua linh trà, bất quá là loại cấp thấp nhất, thậm chí vì thế còn tiêu hết một lượng lớn linh thạch, xót của cả một đoạn thời gian dài.

Lục Bình vung tay lên, ba chén linh trà hướng ba người chậm rãi bay đi. Diệp Bất Khí đưa tay nhận lấy uống một hơi cạn sạch, lập tức liền nhắm mắt lại bắt đầu yên lặng luyện hóa linh khí trong đó, khiến Lục Bình nhìn mà trợn mắt thật to xem thường.

Những thứ thượng cấp linh trà này còn là Lục Bình lấy được từ trong di vật của Cẩm Lễ chân nhân. Trong một cái hộp ngọc tinh xảo còn lại có một nửa trà này, bất quá cũng đủ Lục Bình uống một đoạn thời gian.

Hồng Ưng nhận lấy chén trúc, mỹ mỹ uống một hớp, nói:

- Thượng cấp linh trà a, đó là hơn mười năm trước lão Ưng ta mới vừa đột phá dung huyết chín tầng, vui mừng quá đỗi, chạy đến Càn Nguyên thành Thính Âm Tiểu Trúc, tốn một trăm linh thạch uống một chén như vậy. Bất quá thượng cấp linh trà này của Thiếu chủ chẳng những thuần hương đạm nhã, hơn nữa linh khí cũng thật là quá mức nồng hậu, nếu không phải lão Ưng nhìn lầm, đây hẳn là đỉnh cấp linh trà rồi?

Ngô Nham hai tay bưng chén trúc nhấp từng chút một, giống như một người không biết uống rượu đầu tiên thưởng thức một loại rượu ngon vật, nhưng khi nghe đến lời của Hồng Ưng, hắn lập tức sặc đến nỗi cố nhịn phải ho khan. Hắn lại tiếc và sợ nước trà trong miệng bị phun ra, đành phải cố gắng đem một hớp nước trà này nuốt xuống, trong lúc nhất thời phải kìm nén đến mặt đỏ tới mang tai, chẳng giống như một tu sĩ chút nào.

Lục Bình bưng chén trúc lên uống một hớp, thưởng thức một phen trong nước trà ẩn chứa linh khí phong phú, cười nói:

- Làm cái gì mà đỉnh cấp linh trà, những thứ đó cũng không phải là thứ dễ dàng có được. Cho dù là có, cũng phần nhiều bị một ít đoán đan hậu kỳ thậm chí pháp tướng kỳ lão tổ thu vét đi hết. Trong nước trà này đúng là do ta có thả một chút những vật quý khác vào, linh trà sẽ giúp hóa giải những tạp chất trong quá trình tu luyện ứ tích ở trong người. Nước trà của ta trừ cái đó ra, còn giúp cho tu sĩ thuần hóa pháp lực trong cơ thể.

Lục Bình vừa dứt lời, Diệp Bất Khí sau khi đã vận sử khiến cho pháp lực ở huyết mạch trong vận hành một phen, mở mắt ra ngay, nói:

- Quả nhiên là như vậy!

Lục Bình lười để ý tới cái tên bò nhai mẫu đơn này, trực tiếp nói với Hồng Ưng:

- Đều ngồi xuống đi, có chuyện gì?

Hồng Ưng nghe vậy, đặt chén trà xuống, nghiêm sắc mặt, hướng Lục Bình hồi báo một phen tình huống bên ngoài Vẫn Lạc Bí Cảnh. Ba hòn đảo mỗi quá một đoạn thời gian đều cử người đi ra ngoài giao dịch tu luyện tư nguyên, và phần nhiều là do Hồng Ưng mang đội. Bên ngoài Vẫn Lạc Bí Cảnh tình huống cũng chỉ có mình hắn quen thuộc nhất.

- Nói như vậy đoạn thời gian này, đã lục tục có tu sĩ bắt đầu đi tới Càn Nguyên thành? Chỉ là vì Bắc Minh đan hội sao?

- Bắc Minh đan hội chẳng qua là một trong những hoạt động khánh điển thành lập Bắc Tu Liên Minh. Trừ cái đó ra, còn có luyện khí đại hội, phù lục đại hội, trận pháp trao đổi đại hội bốn độc lập khánh điển hoạt động. Còn có một tu chân trăm nghệ giao lưu hội, phần nhiều là nhằm vào một ít kỹ thuật thiên môn ít có người tu luyện. Những tu sĩ tinh thông kỹ nghệ này cực ít, thậm chí có tu sĩ chưa hề nghe nói qua, nên căn bản không cách nào tiến hành đại quy mô độc lập hoạt động, chỉ có thể tập trung cùng nhau giống như một đại tạp quái, phàm là ở trong đại hội cho thấy thành tựu phi phàm, đều sẽ được Bắc Minh tưởng thưởng, được Bắc Minh cùng các loại thế lực coi trọng. Vì vậy, đây cũng là dịp rất nhiều tu sĩ có tài nhưng chưa ngộ thời muốn tận dụng để cải thiện một loại phương thức tu luyện đường tắt của tự thân.

Lục Bình nhớ tới mình còn đáp ứng Tam gia đảo Lý gia đến tham gia đan hội, chỉ là bởi vì trên đường đi tới Vẫn Lạc bí cảnh gặp nhiều chuyện nên mới trì hoãn đến bây giờ. Đến một năm sau Lục Bình nói không chừng còn phải đến Càn Nguyên thành một phen, xem qua một chút xem ngôi thành lớn thứ nhất của Đông hải bắc này có phong thái thế nào.

Diệp Bất Khí trông coi phòng vụ của ba hòn đảo, điều tra các đảo khác, tổng hợp tin tức cùng các tình huống khác.

- Như vậy xem ra, cái Tam gia liên minh này bên trong e rằng là sẽ không bình tĩnh rồi. Vương gia sợ là đã dẫn những thế lực khác muốn khu hổ nuốt lang, nhưng ngoại lai thế lực này cũng tự có tính toán. Vương gia làm không khéo chính là dẫn hỏa thiêu thân, dẫn sói vào nhà.

Lục Bình nhớ tới ở trong Bách Hoa Chi Địa đã nhìn thấy Thủy Tinh cung Tề sư huynh, "Hắc hắc" cười lạnh nói.

- Vương gia đã bắt đầu âm thầm liên kết lôi kéo hai mươi bảy hòn đảo, cùng những thế lực khác liên tục tiếp xúc, suy đoán là rất nhanh sẽ đến thử dò xét ý đồ của bọn ta, bọn ta nên như thế nào để ứng đối?

Diệp Bất Khí đối với Lục Bình có thể thông qua các dấu vết nho nhỏ này liền phân tích ra kết quả, âm thầm kính nể vô cùng.

- Hư dữ ủy xà, Tam gia liên minh tranh đoạt cuối cùng vẫn quyết định bởi đoán đan chân nhân cùng thế lực đại biểu sau lưng của Tam gia thôi đẩy. Bọn ta nhiều nhất bất quá là đứng bên cạnh đánh trống cổ vũ, ai thắng ai thua, bọn ta chỉ giữ được cơ nghiệp của mình là được.

Ngô Nham cũng thấy tận mắt uy thế của Lục Bình, đối với hắn kính sợ nhất. Ngô Nham bị Lục Bình chiếu cố, cho trông coi nội bộ hết thảy tu luyện tư nguyên khai phát lợi dụng trong ba hòn đảo. Dưới sự chỉ huy của y, 
mỗi một dung huyết sơ kỳ tu sĩ đều dẫn một đội luyện huyết kỳ tu sĩ phụ trách một hạng nhiệm vụ, hoặc là
trồng trọt linh cốc, hoặc là xử lý linh thảo viên, hay hoặc giả là khai thác linh quáng vân vân, ở dưới chỉ điểm của Lục Bình, ngược lại cũng trung quy trung củ.

- Không tệ, xem ra ba hòn đảo bây giờ kinh doanh cũng coi như là hợp lý, sau này chư vị tu luyện tư nguyên đều sẽ phong phú lên không ít, có thể trao đổi không ít đồ dùng để tu luyện.

Nghe xong Ngô Nham giới thiệu, Hồng Ưng cùng Diệp Bất Khí đều lộ ra vẻ vui mừng. Bây giờ ba hòn đảo đã vượt xa tình huống ban đầu mỗi người bọn họ kinh doanh, mà loại sửa đổi này đều tới từ người trẻ tuổi trước mắt có thực lực khó lường này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp