Ngay khi bảy mươi hai đạo kiếm quang của Cừu Hinh Dư phóng lên bầu trời. Trên không trung lập tức vang lên một tràng những tiếng than thở mang theo cảm xúc phức tạp.
Bảy mươi hai đạo kiếm quang.
Tuy không phải là chín chín tám mốt đạo kiếm quang, nhưng lúc này đã không còn ai dám nghi ngờ pham cấp của Cừu Hinh Dư nửa rồi.
Cho dù là nhị giai linh khí sư thượng phẩm tám khí xoáy, tối đa cũng chỉ có phóng ra tám tám sáu mươi bốn đạo kiếm quang mà thôi. Hiện giờ Cừu Hinh Dư đã phóng ta bảy mươi hai đạo kiếm quang, đã chứng minh nàng là nhị giai linh khí sư cực phẩm chín khí xoáy.
Về phần chín đạo kiếm quang thiếu thì cũng chẳng có ai lại đi nghi ngờ, chỉ trích cả.
Vạn Kiếm quyết chính là đệ nhất thần công của Vạn Kiếm tông, làm sao có thể dễ dàng tu luyện thành công như vậy. Nghe nói Cừu Hinh Dư mới tấn chức nhị giai được hơn một tháng thôi, trong thời gian một tháng mà nàng có thể tu luyện ra bảy mươi hai đạo kiếm quang cũng đã là tốc độ rất nhanh rồi.
Vân Thương Hải khẽ quát lên một tiếng, nói: "Tỷ tỷ cẩn thận."
Trong nháy mắt, sáu mươi bốn đạo kiếm quang đang bay lượn trên đỉnh đầu nàng lập tức phóng ra.
Những đạo kiếm quang này vừa phóng ra liền lập tức giống như ngựa đứt cương, phát ra những tiếng xé gió ầm ầm lao đi giữa không trung, hướng về phía Cừu Hinh Dư mà trùng kích, tựa như Thái Sơn áp đỉnh vậy.
Cừu Hinh Dư khẽ vươn ngón tay ra điểm nhẹ một cái, bảy mươi hai đạo kiếm quang lập tức lóe lên, cùng hợp lại tạo thành một mảnh kiếm quang dày đặc
Thời gian nàng tu luyện Vạn Kiếm quyết còn xa mới bằng Trịnh Hạo Thiên, nhưng sau khi được Trịnh Hạo Thiên hết lòng truyền dạy, không lưu lại chút nào, mảnh kiếm quang này đúng là kiểu phòng ngự của Cảnh Hổng Xuyên khi giao đấu với Trịnh Hạo Thiên.
Ngay lập tức, quanh thân Cừu Hinh Dư liền được bao phủ bởi một tấm lưới kiếm không ngừng đi động, bảo vệ nàng chặt chẽ.
Nhưng Vân Thương Hải lại làm như không nhìn thấy tấm lưới kiếm quang phòng ngự này, mà vẫn khống chế sáu mươi bốn đạo kiếm quang trực tiếp giáng xuống Cừu Hinh Dư.
Trong nháy mắt, vô số âm thanh kim loại va chạm gần như cùng nhau bạo phát ra.
Khi những đạo kiếm quang do linh khí phát ra chính thức giao phong, chẳng những lóe lên quang mang đầy trời, mà thậm chí còn phát ra những tiếng kim loại va chạm thật sự.
Mọi người đứng trên không trung quan sát mà không khỏi khẽ gật đầu, thậm chí một số người còn thầm than thở trong lòng không thôi.
Sỡ dĩ phát sinh dị tượng như vậy, tất nhiên là bởi vì linh khí chi quang mà hai nàng kích phát ra đều ẩn chứa lực lượng kim hệ cường đại, nhưng cũng có phần lớn là do linh lực cơ thể các nàng đã được ngưng luyện đến cực hạn, cho nên kiếm quang được kích phát ra cũng ngưng đọng vô cùng.
Vân Thương Hải có thể làm được điểm này, mọi người cùng không kỳ quái.
Đôi tỷ muội song sinh các nàng trong Vạn Kiếm tông cùng có thể coi là có chút danh tiếng. Bởi vì được một vị trưởng bối chí thân trong gia tộc yêu quý, cho nên bọn họ được lớn lên trên Phi Thiên phong, đồng thời còn được vị tiền bối kia tự tay chỉ điểm từ nhỏ.
Tuổi tác các nàng tuy không lớn, một thân tu vi cùng chỉ có nhị giai, nhưng trên phương diện vận dụng, khống chế lại hoàn toàn vượt xa những nhị giai linh khí sư bình thường rồi.
Mà Cừu Hinh Dư không ngờ cũng làm được điểm này, đã chứng tỏ, nàng không chỉ có được tư chất cực phẩm chín khí xoáy mà thiên phú tu luyện Vạn Kiếm quyết còn cường đại hơn.
Bất quá nếu đem ra so sánh, do điều kiện tu luyện của Cừu Hinh Dư kém hơn rất nhiều, cho nên trên phương diện khống chế, vận dụng kiếm quang vẫn không thể tinh tế bằng Vân Thương Hải.
Đây chính là khác biệt lớn nhất giữa tự mình mò mẫm và có người chỉ điểm.
Bất quá. Cừu Hinh Dư tự biết nhược điểm của mình, cho nên tuy nàng phóng ra nhiều kiếm quang hơn đối phương, nhưng chỉ thủ chứ không công, khống chế kiếm quang không cầu thắng lợi, chỉ cần không thua, thế trận chẳng khác nào lối đánh đổ bê tông.
Mà đây cũng chính là kiếm trận Cừu Hinh Dư tu luyện nhiều nhất trong hơn một tháng qua.
Lúc này, tám tám sáu mươi bốn đạo kiếm quang kia Vân Thương Hải được nàng điều khiển, vô luận là tốc độ hay là uy lực đều phát huy tới mức cực hạn, tạo thành từng đợt từng đợt sóng xung kích, bao phủ cả phân nửa bầu trời rồi.
Chỉ dùng sáu mươi bốn đạo kiếm quang, không ngờ lại có thể áp chế hoàn toàn bày mươi hai đạo kiếm quang của Cừu Hinh Dư.
Phương thức vận dụng Vạn Kiếm quyết không ngờ lại vi diệu đến như thế.
Lấy ít vây nhiều, hơn nửa còn có vẻ cực kỳ thoải mái tự nhiên, vẫn còn dư sức.
Nhìn kiếm quang bay lượn đầy trời, nếu không phải mọi người đã biết từ trước thì chỉ sợ đã phải hoài nghi, chỗ kiếm quang kia rốt cuộc là sáu mươi bốn hay là sáu trăm bốn mươi đạo đây.
Nhưng ngay cả như vậy, biểu hiện của Cừu Hinh Dư vẫn trầm ồn như núi. Mặc cho những đợt oanh kích phảng phất như vô cùng vô tận của sáu mươi bốn đạo kiếm quang kia, có mạnh mẽ thế nào cũng không thể nào xuyên phá được lớp phòng ngực của nàng.
Vân Thương Hải tựa hồ có chút mắt kiên nhẫn rồi. Nàng đột nhiên cất tiếng thét dài.
Kiếm quang trên bầu trời lại một lần nửa xảy ra biến hóa kỳ diệu. Sáu mươi bốn đạo kiếm quang chợt phóng lên cao, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đã tụ hợp lại với nhau.
Sắc mặt mấy người Trịnh Hạo Thiên đều khẽ biến sắc.
Cảnh tượng này bọn họ cũng không xa lạ gì nửa.
Khi Văn Nhân Băng Oánh đối chiến với Hàn Lũy Nguyên. Văn Nhân Băng Oánh đã từng phần ra một bộ phận kiếm quang đồng thời đem chúng ngưng tụ lại thành một thanh trường kiếm.
Một kiếm này từ trên trời giáng xuống, uy lực tuyệt luân, ngay cả cường giả có được Kim Cương yêu hóa biến thân như Hàn Lũy Nguyên cùng phải thụ thương bại lui.
Chỉ là Văn Nhân Băng Oánh là nhân vật bậc nào chứ, kiếm kỹ khó khăn như vậy, tiểu cô nương trước mặt này làm sao có thể làm được?
Nhưng khi nhìn kỹ lại.ý nghĩ này trong đầu mọi người liền lập tức biến mất.
Sáu mươi bốn đạo kiếm quang đã tụ hợp hoàn toàn lại với nhau, nhưng không phải là ngưng tụ thành một thanh trường kiếm, mà là sắp xếp với nhau, tạo thành hình dáng một thanh trường kiếm.
Giống như có một sợi chỉ vô hình, không thể nhìn thấy, nối liền sáu mươi bốn đạo kiếm quang lại với nhau vậy.
Đây không phải là Ngưng Kiếm thuật chân chính, mà chỉ là một thủ pháp mà thôi.
Tất cả mọi người trên bầu trời đều thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nếu như Vân Thương Hải thật sự có thể tu luyện thành công Ngưng Kiếm thuật ở nhị giai thì thật sự là quá mức dọa người rồi.
"Xoẹt..."
Mười bốn cự kiếm thì nhau giáng xuống.
Tuy không phải là Ngưng Kiếm thuật chân chính, nhưng chúng có một thứ khí thế phá sơn hà, tan thiên hạ. Khống chế thật kinh người như vậy cũng không phải chỉ một linh khí sư nhị giai có thể chống đỡ được.
Sắc mặt Cừu Hinh Dư lặng như nước, nàng khẽ vươn tay điểm ra một chi, kiếm quang bay lượn quanh thân thể nàng liên lập tức tiêu tán.
Khi mọi người chứng kiến còn đang kinh ngạc, không hiểu chuyện gì thì nàng khẽ hé đôi môi.
nói: "Đi." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tiếp đó từ trên thân thể nàng lập tức phóng ra sáu mươi bốn đạo kiếm quang, cùng nhau phóng lên trời.
Lúc này không ngờ chỉ là sáu mươi bốn đạo kiếm quang mà phải là bảy mươi hai đạo nửa.
Nhưng những đạo kiếm quang vừa xuất hiện lại không hề giống bình thường, lực lượng ẩn chứa bên trong chúng phảng phất như mạnh hơn những đạo kiếm quang bình thường rất nhiều.
Kiếm quang do sáu mươi bốn đạo kiếm quang nối liền với nhau tựa như Thái Sơn áp đỉnh, mà sáu mươi bốn đạo kiếm quang của Cừu Hinh Dư cùng một chiêu xé trời.
Trong nháy mắt hai luồng lực lượng đã va chạm với nhau.
Cùng với tiếng nổ ầm ầm đinh tai nhức óc, quang mang cũng lập tức tỏa ra chói lòa, chiếu sáng rực cả đỉnh núi.
Vô số tiếng than thở không tự chủ được mà cùng nhau vang lên.
Đây mới là nhị giai chân chính a.
Mới nhị giai mà hai người đã có được thực lực cường hãn như vậy, nếu đợi đến khi các nàng tiến giai đến lục giai, thậm chí là lục giai, chỉ sợ sẽ trở thành một Văn Nhân Băng Oánh thứ hai rồi.
Quang mang tiêu tán, một cảnh tượng khiến người ta kinh ngạc lại xuất hiện.
Vô luận là sáu mươi bốn đạo kiếm quang của Vân Thương Hải hay là sáu mươi bốn đạo kiếm quang của Cừu Hinh Dư, không ngờ đều vì linh lực khô kiệt mà đều tiêu tán.
Vân Thương Hải mở trừng đôi mắt to tròn đẹp tuyệt của mình, khẽ phát ra những tiếng thở dốc. Một chiêu vừa rồi tuy cường đại, nhưng đối với một nhị giai linh khí sư mà nói, lại có áp lực không nhỏ.
Nàng nhìn Cừu Hinh Dư, rồi đột nhiên kêu lên: "Bảo khí, ngươi sử dụng bảo khí chi quang."
Đến lúc này mọi người mới chợt bừng tĩnh. Thì ra vừa rồi là Cừu Hinh Dư trực tiếp sử dụng bảo khí chi quang, cho nên mới đánh tan được một chiêu này của Vân Thương Hải.
Cừu Hinh Dư khẽ mỉm cười, nàng không trả lời mà nhanh chóng vươn tay, rút ra một tấm phù triện, trực tiếp dán lên trên người.
Lập tức vô số quang điểm tràn đầy khí tức quang minh xuất hiện xung quanh thân thể nàng, đồng thời chỉ trong chớp mắt đã hoàn toàn dung nhập vào trong thân thể nàng.
Đôi mắt Vân Thương Hải càng lúc càng trừng lớn, cái miệng nhỏ nhắn hé ra, kêu lên: "Quang minh Linh Quang phù."
Vô số tiếng kinh hô từ trong miệng mọi người không tự chủ được mà cùng vang lên.
Linh Quang phù, phù triện có thể giúp linh khí sư khôi phục linh lực trong nháy mắt.
Loại phù triện này, ngay cả trong đại Linh giới cũng là vậy cực kỳ trân quý. Nhưng lúc này. Cừu Hinh Dư không ngờ lại sử dụng một tấm không chút do dự.
Tuy không biết tấm Linh Quang phù này phẩm cấp thế nào, nhưng từ số lượng quang điểm cũng có thể nhận ra, chỉ sợ phẩm cấp cũng không thấp a.
Vân Thương Hải khẽ chu cái miệng nhỏ nhắn lên, yêu kiểu nói: "Ta cũng có."
Bàn tay nàng vừa lật, đem một tấm phù triện vỗ lên người mình. Lập tức trên người nàng đột nhiên cùng xuất hiện vô số quang điểm, khí tức quang minh từ trong tấm phù triện không kiềm chế được mà lập tức truyền khắp toàn bộ đỉnh núi.
Đám người của trung phong và hạ phong thì tạm chưa nói, nhưng đại đa số những người của núi vô danh đều thầm lắc đầu.
Hai tiểu nha đầu này thật không ngờ lại lãng phí như vậy. Nếu đổi lại là người của phong mình, chỉ sợ không thể nào nuôi nổi.
Vân Thương Hải chớp chớp mắt, nói: "Tỷ tỷ, một mình ta không đánh lại ngươi, tỷ muội chúng ta đành phải liên thủ thôi."
Sắc mặt Cừu Hinh Dư khẽ biến, chưa kịp nói gì thì hai tỷ muội đối phương đã động loạt ra tay.
Cả thiên không sáng ngời, một trăm hai mươi tám đạo kiếm quang cùng nhau phóng lên cao. Những đạo kiếm quang này vừa xuất hiện liền lập tức tràn ngập cả không gian, phối hợp với nhau chặt chẽ vô cùng, tựa như áo trời không vết khâu, quả thực chẳng khác nào cả một trăm hai mươi tám đạo kiếm quang đều do một người khống chế..
Mỗi khi nhiều thêm một đạo kiếm quang thì uy lực lại mạnh hơn một phần.
Khi sáu mươi bốn đạo kiếm quang đột nhiên tăng lên gấp đôi thì uy lực của nó đã hoàn toàn vượt qua sức chống đỡ cực hạn của một nhị giai linh khí sư rồi.
Vân gia Thương Hải Tang Điển vốn là một đôi song sinh, tâm ý các nàng tương thông, công pháp cùng tương liên, tuy là hai người nhưng lại phối hợp khăng khít, giống như một người.
Một trăm hai mươi tám đạo kiếm quang giống như một trăm hai mươi tám con linh xà lại điên cuồng giáng xuống.
Cừu Hinh Dư cười khổ một tiếng, đang định nhảy lui lại phía sau thì đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến một hét phẫn nộ.
Tiếp đó, một con thương long khổng lồ phá không bay lên trời cao, ngừa đầu phát ra một tiếng long ngâm vang vọng khắp thiên địa...