Chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, Long Tổ Chi Thần không suy muốn chuyện này bị quá nhiều thành viên Cự Long tộc biết được.
Hắn cần một chút thời gian để chậm rãi tiêu hóa.
Dù sao chuyện này đã vượt quá dự liệu của hắn, bản thân hắn là Long Tổ Chi Thần, uy phong thần dũng, tại sao con trai của hắn lại xấu xí như vậy.
Ngươi nói nếu nó giống Phượng Hoàng cũng ok đi, còn đằng này so với Phượng Hoàng còn cách mười vạn tám ngàn dặm vậy á, nếu như so sánh với Cự Long thì khỏi nói rồi, từ đầu đến chân không có cái gì gọi là đặc thù của Long Tộc cả.
- Ác ác a!
Gà con nằm ở trong lòng nữ tử, khẽ kêu vài tiếng như đang rất hưởng thụ, nhưng hắn vẫn chưa quên ước định với lão ca lúc trước.
Cuộc biểu diễn này nhất định phải tiếp tục.
Tử Phượng nhẹ nhàng vuốt ve đầu Gà con, sau đó nhìn Lâm Phàm nói.
- Đa tạ ngươi đã trả hài nhi lại cho ta.
Tử Phượng biết hài nhi của mình ở Huyền Hoàng Giới, việc nó có thể trở về là điều Tử Phượng không dám tưởng tượng.
Nàng vốn cho rằng đời này không được nhìn thấy nó nữa, nhưng không ngờ hôm nay lại thấy được, tự nhiên mừng rỡ dị thường. Năm đó, nàng bị Long Tổ Chi Thần bắt về từ Huyền Hoàng Giới, đã bỏ ra cái giá cực lớn.
Lâm Phàm cười nhạt một tiếng nói.
- Không cần tạ ơn, ta và Gà con quen biết đã lâu, giúp nó tìm người thân là việc nằm trong phận sự.
- Gà con?
Con trai của ta gọi là Gà con?
Tử Phượng nghe cái tên này, mày khẽ nhíu một cái, cảm giác danh tự này có chút khó nghe.
- Ác ác a!
Gà con khẽ kêu một tiếng biểu thị, mình rất yêu thích cái tên này.
- Con trai của ta, nếu con thích vậy không cần thay đổi.
Tử Phượng thấy con trai mình thích gọi như thế, tự nhiên không nói thêm gì.
Đối với Tử Phượng, có thể gặp lại hài nhi chính là hỉ sự to lớn nhất đời rồi, làm gì còn để ý nhiều như vậy.
Nhưng đối với Long Tổ Chi Thần, hắn lại chịu không nổi, thân là nhi tử của Long Tổ Chi Thần ta, sao có thể lấy danh tự này, đây không phải đang làm mất mặt hắn hay sao?
Nhưng nhìn tình huống bây giờ, thì hắn không làm chủ nữa, nếu như nói “Không”, sợ rằng hắn sẽ bị bà vợ mình xử ngay tại đây mất.
- Tất cả giải tán đi.
Long Tổ Chi Thần vung tay ra hiệu cho mọi người rời đi.
Chuyện này là việc của nhà của hắn, hắn không muốn có nhiều đồng tộc vây xem.
Đối với các thành viên khác trong Cự Long tộc, việc hôm nay ngược lại có chút phức tạp.
Sinh linh giống như một con gà kia dĩ nhiên là hậu duệ của Long Tổ Chi Thần, nếu nói ra việc này sợ rằng không ai chịu tin đâu.
- Tử Phượng, chúng ta đi về trước rồi từ từ nói. Long Tổ Chi Thần hòa hoãn nói.
Chuyện hôm nay đối với Long Tổ Chi Thần là một sự đả kích khá lớn, hắn chưa chuẩn bị sẵn sàng, đứa nhỏ này đã tìm tới cửa, nên trong khoảng thời gian ngắn, hắn không biết làm thế nào cho phải.
Cự Long Tháp.
Long Tổ Chi Thần và Tử Phượng ngồi trên cao, còn Gà con thì được Tử Phượng ôm vào trong ngực, yêu thích không buông tay.
Lâm Phàm ngồi phía dưới, trong đầu đang suy tư, đến cùng nên làm gì?
Mục đích lần này hắn mang Gà con đến Cự Long tộc, chủ yếu kiếm chát thêm một tý Thánh Dương Đan.
Nhưng thân phận phụ tử bây giờ của Gà con đúng là ngoài dự liệu của Lâm Phàm, Long Tổ Chi Thần là Lão Tử Gà con, gia thế hơi bị khủng nha.
- Khái khái!
Lúc này, Long Tổ Chi Thần ho nhẹ một tiếng, muốn nói gì đó nhưng không biết nên nói gì.
Hắn hiện giờ không biết nên khóc hay nên cười.
Nhìn Tử Phượng cưng chiều đứa bé như vậy, hắn cảm giác tháng ngày đau khổ trong cuộc sống của mình sắp xuất hiện rồi.
- Con trai của ta sao còn chưa thể nói chuyện đây?
Lúc này Tử Phượng đang xoa đầu Gà con, có chút nghi ngờ hỏi.
- Lại đây con trai, con nuốt cái này xuống đi là có thể nói chuyện.
Tử Phượng lấy ra một viên đan dược đưa cho Gà con, viên thuốc này mặc dù không phải đan dược nghịch thiên gì nhưng nguyên liệu lại vô cùng quý giá, tác dụng chủ yếu là mở ra linh trí, cho các chủng tộc có thể nói được tiếng người.
Gà con nuốt đan dược vào, toàn thân nhất thời bốc lên một đoàn hoả diễm.
Tử Phượng không để ý nhiệt độ của nó chút nào.
- Ác ác... Mẹ..!
Vừa lúc đó, Gà con đột nhiên lên tiếng, vừa mở miệng gọi một tiếng Tử Phượng mong mỏi bao lâu nay, khiến nàng vui mừng không ngớt.
Còn lúc này, Lâm Phàm yên lặng không nói, bởi vì hắn biết, hiện tại là lúc Gà con biểu diễn.
Hắn nói cũng không hữu dụng chỉ có thể để Gà con tự mình biểu diễn mà thôi.
- Cha...!
Gà con giang hai cánh ra, nhào tới Long Tổ Chi Thần, Long Tổ Chi Thần lúng túng ôm Gà con vào ngực, vẻ mặt hiện rõ sự ghét bỏ, nếu không phải Tử Phượng đang ở bên cạnh, nói không chừng Gà con đã bị hắn trực tiếp ném ra ngoài rồi.
- Hừ!
Tử Phượng nhìn thấy vẻ mặt của Long Tổ Chi Thần, lông mày nhịu lại hừ lạnh một tiếng, ý tứ rất rõ ràng, ngươi tự xem mà làm.
Long Tổ Chi Thần nhìn thấy vẻ mặt Tử Phượng, lúng túng sờ sờ đầu Gà con.
- Ngoan...
- Cha, mẹ, rốt cục con cũng có thể nhìn thấy hai người. Thời điểm con ở Huyền Hoàng Giới mở mắt ra, cũng chỉ có một mình đại ca thủ hộ bên cạnh mà thôi, sau đó, lão ca nói cho con, biết hai người đang ở thượng giới, vì lẽ đó, những năm gần đây con chịu biết bao khổ cực, bao nhiêu tổn thương, mỗi khi đến thời khắc nguy cấp, con đều nhớ, chỉ cần tu vi con tăng lên là có thể đi thượng giới tìm hai người.
- Mỗi lần nhớ tới điều này con lại cảm thấy toàn thân từ trên xuống dưới tràn đầy sức mạnh.
...
Bây giờ Gà con có thể mở miệng nói chuyện, lời nói cũng làm người ta trợn mắt ngoác mồm.
Ngay cả Lâm Phàm cũng chấn kinh.
Từ khi nào mà nó biết thổi phồng vậy ta, hơn nữa còn thổi khiến người ta cảm động nữa là.
- Hài nhi của ta, đều do mẫu thân không đúng, để ngươi chịu nhiều khổ cực.
Tử Phượng nghe những lời nói của Gà con, cảm thấy cả người run run.
- Mẫu thân, ta đói. Gà con nói.
- A, con trai của ta đói bụng à, để mẫu thân sai người ta chuẩn bị đồ ăn cho con. Tử Phượng vội vàng nói.
- Không, con muốn ăn đan dược, con muốn ăn rất nhiều đan dược. Gà con nũng nịu nói.
Lâm Phàm nghe Gà con nói lời này, vẻ mặt nhất thời nghiêm lại, vấn đề quan trọng đến rồi.
- Con trai của ta, muốn ăn loại đan dược gì đây? Tử Phượng hỏi.
- Thánh Dương Đan, con muốn ăn thật nhiều Thánh Dương Đan. Gà con trả lời.
- Được, Được chờ cha ngươi vào trong bảo khố lấy nhé, chỉ cần con trai của ta thích, cái gì cũng có thể lấy cho con. Tử Phượng cưng chìu nói.
- Chuyện này...
Long Tổ Chi Thần nghe nói như thế, vẻ mặt có chút không nỡ.
- Làm sao? Không nỡ hay thế nào? Nếu như ngươi nuôi không nổi thì để ta mang con ta về Phượng Hoàng tộc, ta nghĩ ở đó có không ít người đồng ý giúp ta nuôi con trai đâu. Tử Phượng hừ lạnh.
- Đừng, đừng, ta không phải có ý này. Long Tổ Chi Thần van xin.
- À mẫu thân, phụ thân, con còn có ba đứa nhi tử nữa, trong đó có một đứa khẩu vị còn lớn hơn cả con, nó chỉ muốn ăn đồ tốt thôi. Gà con nói.
- A!
Hai người đều sững sờ, chưa kịp phản ứng, sau đó Tử Phượng vui vẻ nói.
- Nhanh gọi mấy đứa nhỏ ra cho mẹ nhìn nào.
Long Tổ Chi Thần cũng vô cùng kích động, ngẫm lại, con trai mình không giống mình tý nào nhưng có thể mấy đứa cháu giống mình rồi sao.
Nhưng đối với Long Tổ Chi Thần, biến hóa này thật sự quá nhanh, tự dưng nhảy ra một đứa con trai, giờ lại có thêm ba đứa cháu.
Lâm Phàm có chút do dự, chẳng lẽ Tử Phượng và Long Tổ Chi Thần thật sự muốn gặp ba đứa con biến thái của Gà con hay sao? Hy vọng sau khi gặp chúng, mong bọn họ đừng quá kích động.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT