Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Người dịch: Tiểu Tà

Biên: Kira123

Nguồn:

Trong chớp mắt, thiên địa an tĩnh lại.

Gà con ngoẹo đầu nhìn Long Tổ Chi Thần trước mắt, mà thần sắc lạnh nhạt của Long Tổ Chi Thần vào lúc này phát sinh dị biến.

Lâm Phàm nhìn một màn trước mắt, trong lòng có chút chắc chắn, Gà con nhất định là đời sau của Long Tổ Chi Thần.

- Ác ác a!

Gà con khẽ kêu một tiếng, xoay người lại nhìn Lâm Phàm nháy nháy mắt một chút, ý tứ rất rõ ràng, Long Tổ Chi Thần này là cha của nó.

Nội tâm Lâm Phàm nhảy lên, nếu đúng như vậy, thì mình phát tài rồi, sau đó hắn cũng chớp chớp mắt ra hiệu lại cho Gà con.

Nếu đã xác định, còn không mau lao lên ôm chặt bắp đùi người ta đi.

Gà con yên lặng gật đầu, thậm chí còn nháy mắt với Lâm Phàm một cái.

- Lão ca yên tâm đi, bản Gà con đã ra tay, chắc chắn vững như núi thái sơn.

Đối với ánh mắt của Gà con, Lâm Phàm tràn đầy tự tin, Gà con mặc dù không phải là người, nhưng trải qua sự dạy dỗ của hắn, thì thủ đoạn ôm bắp đùi này nó thuần thục nhất.

Lúc này, không khí chung quanh bắt đầu thay đổi.

Gà con hí lên một tiếng, khí chất cũng sinh ra biến hóa.

Một đôi mắt gà mặc dù không lớn nhưng trong thời gian ngắn lại sinh ra biến hóa cực lớn.

Kích động, không dám tin tưởng, khiếp sợ, mừng rỡ…

- Ác ác a!

Gà con nhìn Long Tổ Chi Thần trước mắt, đột nhiên mở hai cánh, sau đó dùng hai chân ngắn di động nhào tới Long Tổ Chi Thần, ôm chặt bắp đùi của hắn, đầu gà cũng cọ cọ vào chân người ta, như rất hoài niệm.

- Ác ác...

Tuy hiện tại, Gà con không thể nói chuyện, nhưng tiếng thét này có ý tứ rất rõ ràng.

- Cha a...

Còn Long Tổ Chi Thần giờ này hoàn toàn trợn tròn mắt.

Đôi mắt uy nghiêm nhìn Gà con như đang xác định chuyện gì.

Long Tổ Chi Thần xác định, sinh linh trước mắt này có huyết mạch vô cùng gần gũi với mình.

Thời khắc này, Lâm Phàm bước lên phía trước, lộ vẻ kinh thán.

- Chẳng lẽ ngươi chính là phụ thân của Gà con hay sao?

Giờ khác này, tất cả thành viên Cự Long tộc ở chung quanh đều chấn kinh.

Đặc biệt là đám Cự Long thế hệ trước, càng nổi lên sóng lớn ngập trời, mặt lộ vẻ không dám tin tưởng.

Bọn họ biết, Long Tổ Chi Thần có quan hệ cùng Phượng Hoàng tộc, nhưng chuyện đã rất lâu rồi.

Bây giờ bọn họ thấy Gà con rõ ràng có huyết mạch Cự Long tộc bọn họ, thậm chí huyết mạch này còn có một bộ phận của Phượng Hoàng tộc.

Để bọn họ không hiểu chính là, Long Tổ Chi Thần và Phượng Hoàng tộc giao hợp dưỡng dục ra sinh mệnh sao có bộ dạng thế này?

Lâm Phàm nhìn tình huống trước mắt, trong lòng cũng có một tia dị dạng.

Biểu hiện của Long Tổ Chi Thần có chút bình tĩnh.

Nếu Gà con là hậu duệ của hắn, hắn phải tỏ ra kích động vạn phần mới đúng, sao một chút rung động cũng không có thế này, chẳng lẽ nhận lầm.

Còn nét mặt và dáng dấp bây giờ của Gà con rất đúng nha, hoàn toàn là bộ dạng của một đứa con lưu lạc bên ngoài nhiều năm, lẻ loi hiu quạnh, thật vất vả mới tìm được người thân.

- Ác ác a!

Gà con nhà ta cảm thấy không vui rồi, ôm nãy giờ lâu như vậy mà cái tên này một chút động tĩnh cũng không có, không khoa học mà.

Sau đó, nó lại hí lên một tiếng, một tiếng này so với trước đó càng thêm thê thảm, giống như một đứa trẻ không có nhà để về, cần bao nhiêu đáng thương thì có bấy nhiêu đáng thương.

- Li!

Vừa lúc đó, thiên địa phía xa đột nhiên biến thành một mảnh đỏ hồng, trong bầu trời màu hồng kia, có một con Phượng Hoàng đang giương cánh bay đến, trong nháy mắt liền xuất hiện trước mặt Long Tổ Chi Thần.

Lâm Phàm nhìn thấy Phượng Hoàng này, nhất thời cả kinh, đây không phải Phượng Hoàng mà mình đã thấy tại Huyền Hoàng Giới hay sao?

Giờ khắc này, Phượng Hoàng kia biến thành hình người, trên người mặc Phượng Hoàng bào màu đỏ, hai mắt linh động nhìn Gà con, chuyển thành dáng vẻ vô cùng thương yêu.

Cao quý, tao nhã, uy nghiêm, vân vân... Khí chất lúc này đã biến hóa, biến thành tình mẫu tử.

Gà con bị cô gái kia ôm vào trong ngực, thanh âm nhẹ nhàng của nàng tràn đầy nhớ nhung.

- Con trai của ta...

Vừa mới bắt đầu, Gà con còn cùng Lâm Phàm diễn kịch, nhưng vào đúng lúc này cũng ngây ngẩn cả người, không khỏi buông bắp đùi Long Tổ Chi Thần, dại ra nhìn cô gái trước mắt này, mãi đến khi bị nàng ôm vào ngực, nó vẫn chưa phản ứng kịp.

- Con trai của ta...

Vẻn vẹn mấy chữ nhưng để Gà con hoàn toàn khóc rống lên, hai cánh cuộn lại thành một tấm, trốn trong lòng người phụ nữ kia gào khóc.

- Đừng khóc, đừng khóc, là mẫu thân sai, để cho ngươi ở ngoài chịu nhiều khổ cực như vậy.

Trong con ngươi của nữ tử, nước mắt cũng trào ra, như bị gợi lên chuyện thương tâm nào đó.

Các thành viên Cự Long tộc còn lại hai mặt nhìn nhau, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng bọn họ biết, lát nữa sẽ có đại sự phát sinh.

Long Tổ Chi Thần nhìn mọi người chung quanh, lông mày không khỏi ngưng lại.

- Chúng ta trở về rồi hãy nói, trở về rồi hãy nói.

Nữ tử đang ôm Gà con, nội tâm gợn sóng, sau đó trừng đôi mắt đẹp lên nói.

- Trở về nói cái gì? Hôm nay nói rõ đi.

- Tử Phượng...

Trong lòng Long Tổ Chi Thần run động một hồi, hắn có cảm giác không ổn.

- Hoang Vô Sinh ngươi vừa rồi đang làm cái gì? Nhi tử ôm ngươi vì sao ngươi không hề tỏ ra cảm xúc gì, chẳng lẽ ngươi ghét bỏ nó?

Tử Phượng nổi giận nói.

- Tử Phượng, ta...

- Ngươi không cần phải nói nữa, vạn năm trước, ngươi nói như thế nào, bây giờ lại như thế nào, ngươi đã không muốn gặp nó, thì để ta đi đi, ta cùng với nhi tử sống qua ngày.

Tử Phượng chán ghét nói.

Vạn năm trước, bởi vì muốn ở cùng nhau mà hai người bị Cự Long tộc chèn ép, lúc đó Hoang Vô Sinh muốn trở thành Long Tổ Chi Thần, hắn bắt buộc phải từ bỏ hai mẹ con họ, sau này khi địa vị của hắn ổn định, hắn muốn đón Tử Phượng trở về. Nhưng đối với Tử Phượng, làm gì có chuyện gọi thì đến, đuổi thì đi như thế, hắn xem mẹ con nàng là cái gì.

- Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có nhận nó hay không?

Tử Phượng hỏi.

Long Tổ Chi Thần nhìn Gà con, lại nhìn đồng tộc chung quanh, cuối cùng gật đầu.

- Nhận, ta nhận, chúng ta trở về rồi từ từ nói có được hay không?

Giờ phút này, Long Tổ Chi Thần muốn bùng nổ mẹ nó rồi, lần đầu tiên nhìn thấy Gà con, hắn đã biết nó là con trai của mình. Nhưng cái dáng dấp kia để cho hắn trong thời khoảng gian ngắn không tiếp thu được, nếu như không phải liên quan đến huyết mạch, hắn còn không tin sinh linh béo ú trước mắt là con trai của mình.

Lúc này, Lâm Phàm đứng một bên lặng lẽ nhìn, phát hiện chuyện này biến hóa có chút nhanh thì phải.

Hắn không nghĩ tới mẫu thân Gà con lại đến đây, hơn nữa, Long Tổ Chi Thần giống như bị vợ quản nghiêm.

Sự tình cha mẹ Gà con Lâm Phàm cũng không muốn nhiều hỏi, nhưng căn cứ vào những lời mới nghe, trong lòng hắn cũng rõ một hai.

Đại khái là khi Long Tổ Chi Thần còn chưa đạt tới địa vị như ngày hôm nay, nên không thể làm chủ được nhân sinh của mình, cuối cùng Tử Phượng không nhịn được, trực tiếp từ thượng giới đi tới hạ giới.

...

Theo Lâm Phàm, nội dung cốt truyện này quả thật kịch tính nha.

Giờ khắc này, Lâm Phàm chỉ có một ý nghĩ trong lòng đó chính là...

Gà con, ngươi tiếp tục biểu diễn cho ta nha...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play