Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Người dịch: Tiểu Tà

Biên: Kira123

Nguồn:

- Thật muốn nhìn?

Lâm Phàm nghĩ tốt nhất nên nhắc nhở một phen, để cho bọn họ chuẩn bị tâm lý thật tốt, dù sao ba tên nhi tử biến thái của Gà con cũng khá kỳ lạ.

Nếu không chuẩn bị tâm lý cho tốt, sợ sẽ chết đứng mất.

Đặc biệt là Long Tổ Chi Thần, thời điểm thấy hình dáng của Gà con, không thể chấp nhận được, nếu nhìn thấy ba đứa cháu biến thái nữa, chỉ sợ hắn phun ra một ngụm máu mất.

- Ba đứa cháu của ta có gì mà không thể nhìn.

Tử Phượng không nghĩ nhiều, một lòng chỉ muốn gặp ba đứa cháu của mình.

- Mẫu thân, ba tên nhóc con kia một tên so với một tên càng thêm lợi hại, đây là sự tình con hài lòng nhất trong đời con đó.

Gà con tự hào nói.

Đối với Gà con, sự tình duy nhất để nó hài lòng, chính là cùng bà xã dưỡng dục ra ba đứa con trai này.

- Tự nhiên, đời sau của con trai ta sao có thể kém được, nếu để lão tổ tông biết được, nhất định sẽ rất vui vẻ.

Tử Phượng vui vẻ nói.

Lâm Phàm thấy người một nhà này đã làm xong chuẩn bị, tự nhiên không nói thêm gì, nếu muốn nhìn thì cho nhìn thôi.

Lâm Phàm trực tiếp đem ba đứa con trai của Gà con từ Động Thiên ra.

Trong chớp mắt, ánh sáng chiếu rọi, Tử Phượng nhìn thấy hình ảnh trước mắt, không khỏi giật giật thân thể, muốn nhìn rõ một chút.

Mà lòng hiếu kỳ của Long Tổ Chi Thần cũng bị dẫn ra, hắn muốn nhìn một chút ba đứa cháu này của mình rốt cuộc là thiên kiêu bực nào.

- Ác ác a!

Bóng người chưa xuất hiện nhưng thanh âm đã đến trước.

Thời điểm nghe được âm thanh này, nội tâm Long Tổ Chi Thần run lên một hồi, hắn có cảm giác không ổn lắm.

Thần sắc Tử Phượng cứng lại, nàng vô cùng mong đợi được thấy ba đứa cháu này.

Lúc này, một đạo kim quang chói rọi phóng ra.

Một con gà vàng lóng lánh cao ngạo đứng nơi đó, đầu ngẩng cao giống như thiên hạ vạn vật đều phải thần phục, bảo khí đầy người, vàng son lộng lẫy, gà hám tài giáng lâm.

- Mẫu thân, đây là Kê Đại, có phải nhìn nó rất giống một nhân tài hay không? Gà con rất hài lòng nói.

Đối với ba nhi tử của mình, Gà con rất thoả mãn, mỗi một đứa đều kế thừa một đức tính tốt đẹp của hắn.

- Tốt, tốt, uy vũ bất phàm, không hổ là cháu tốt của ta, đến đây để bà nội ôm một cái nào.

Tử Phượng đã cười không ngậm được mồm.

- Kê Đại đây là mẫu thân của lão tử, cũng là bà nội của ngươi, còn không mau lại đây chào bà đi.

Gà con lên tiếng.

Kê Đại sờ sờ dây chuyền vàng trên cổ, sau đó hấp ta hấp tấp đi tới trước mặt Tử Phượng, ác ác vài tiếng ôm bắp đùi của nàng.

Lúc này, hai mắt Long Tổ Chi Thần đột nhiên co rút lại, nội tâm như bị một cái búa tạ hung hăng nện một phát.

Đầu gà muôn màu muôn vẻ, kinh thiên động địa, nhuộm đẫm toàn bộ, không phải Kê Nhị thì còn là ai, tạo dáng đẹp trai uy vũ bất phàm, lúc sau khẽ kêu một tiếng, bước đi như mèo, y như cách đi lại của một bậc quân tử.

- Mẫu thân đây là Kê Nhị, khác với tất cả mọi người nó có bảy màu sắc.

Gà con hài lòng giới thiệu tiếp.

Ba đứa con trai của hắn, một con so với một con càng thêm xuất chúng, có lúc Gà con sẽ tự mình cảm thán như thế.

Đúng là gien tốt, bồi dưỡng ra đời sau đều là nghịch thiên.

- Kê Nhị, đây là bà nội của con, còn đây là gia gia của con, nhanh đi tới chỗ gia gia để người ôm một cái nào.

Gà con nói.

Kê Nhị gật đầu một, cái bờm bảy màu hạ xuống một chút, sau đó bước chân nhẹ nhàng như mèo, đi tới trước mặt Long Tổ Chi Thần.

- Gia gia!

Một tiếng gọi này khiến nội tâm Long Tổ Chi Thần tan vỡ.

Xoạt xoạt!

Long Đầu Ngọc Châu đang nằm trong tay hắn xoạt xoạt một tiếng, xuất hiện vết nứt, đối với Long Tổ Chi Thần, lần đả kích này thật sự quá mức chịu đựng của gã.

- Con trai của ta, ngươi nhìn cha ngươi gặp được cháu nội lại kích động đến mức này này, Long Đầu Ngọc Châu là bảo bối mà hắn thích nhất, nhưng vì kích động quá mà cũng làm nứt vỡ luôn đó.

Tử Phượng thấy cảnh này, cười nhạt nói.

Lâm Phàm một tay vò đầu, nỗi đau trong lòng Long Tổ Chi Thần hắn hiểu rất rõ.

Nếu như tôn nhi của mình cũng giống như vậy, nói không chừng mình đã không nhịn được mà cầm đại đao chém chết toàn bộ rồi ném vào bếp lò đúc lại rồi.

Ầm ầm!

Gà Mập một bước đi ra khiến mặt đất lay động, mỗi lần xuất hiện, trong miệng Gà Mập đều sẽ ngậm một miếng thịt.

Trên cổ nó đeo một chiếc nhẫn trữ vật, trong nhẫn trữ vật này không có thứ khác ngoài thịt, thịt chất thành đống.

- Mẫu thân đây là Gà Mập, đứa con út này của hài nhi chỉ có thể ăn, ăn đến nổi mập như thế này đây. Gà con giới thiệu tiếp.

Tử Phượng nhìn thấy dáng dấp tròn trịa kia của Gà Mập, không khỏi hé miệng cười yếu ớt.

- Tốt, có thể ăn được là tốt, mập mạp càng đẹp, Hoang Vô Sinh ngươi có phúc lớn rồi, ba đứa cháu này giống ngươi quá còn gì.

Tử Phượng ha ha cười nói.

Thời điểm Long Tổ Chi Thần nhìn thấy đứa cháu thứ ba, sắc mặt hắn cực kỳ tái nhợt, hắn cảm giác một đời anh danh của mình rất có thể sẽ bị hủy trong tay ba đứa nhóc này.

Đặc biệt, khi nghe đến câu nói sau cùng, sắc mặt hắn đỏ lên đột nhiên phun ra một ngụm máu.

- Mẫu thân, cha đây là thế nào?

Gà con hỏi.

- Cha ngươi vui vẻ quá thôi, đặc biệt là khi nhìn thấy ba đứa cháu, lại càng thêm vui vẻ, sau này hắn đã có người kế nghiệp, không phải phiền não vì Cự Long tộc nữa rồi.

Tử Phượng trả lời.

- Ồ. Gà con cũng không rõ lắm nên chỉ gật đầu.

Còn đối với Long Tổ Chi Thần, hắn cảm giác, nhất định đời trước mình đã làm rất nhiều việc xấu, tạo nghiệt nên mới có ba đứa cháu biến thái như vậy.

Lâm Phàm nhìn Long Tổ Chi Thần bằng ánh mắt an ủi.

Người khác không hiểu nỗi đau của Long Tổ Chi Thần nhưng hắn hiểu được.

Long Tổ Chi Thần thiên tư trác việt, là lãnh đạo Cự Long tộc, nhưng bây giờ, đột nhiên xuất hiện một đứa con trai, chưa tính đến việc đứa con này chả giống hắn tý nào, lại thêm ba đứa cháu lại càng dữ dội hơn! Đeo vàng đeo bạc như nhà giàu mới nổi, bảy màu giống như diễn viên, mập mạp như núi, trong miệng ngậm toàn thịt.

Nếu để ngoại nhân biết được, hắn nói như nào cho phải, không bị người ta cười rớt hàm mới lạ.

Trong lòng Long Tổ Chi Thần run rẩy kịch liệt, cho dù hắn tu vi thông thiên nhưng vào lúc này có chút không nhịn được.

Lạch cạch!

Lúc này, Long Tổ Chi Thần thấy có gì đó dưới chân của mình cọ cọ, cúi thấp đầu xuống nhìn, không nhìn còn đỡ vừa nhìn thấy suýt chút nữa lại phun thêm một ngụm máu.

Chỉ thấy Gà Mập đem nuốt khối thịt xuống, ngoài miệng còn dính đầy dầu mỡ, nó trực tiếp lấy ống quần của Long Tổ Chi Thần lau một cái, biểu hiện dáng vẻ đúng là tiện lợi.

Bốn mắt đối diện nhìn nhau, gương mặt Gà Mập tỏ ra vô tội chớp chớp đôi mắt to, giống như không chịu được ánh mắt quan ái của gia gia vậy, nó ra dáng làm nũng, đem đầu vùi vào trong ống quần gia gia.

Ngượng ngùng tốt a...

Thời khắc này, Long Tổ Chi Thần dựa lưng vào ghế, gương mặt ủ rũ tự hỏi, bản Long thần rốt cuộc đã làm cái nghiệt gì, trời ơi?

Long Tổ Chi Thần rất muốn ra một cái tát đập chết toàn bộ đám nhóc này, nhưng hắn không dám, hơn nữa cũng không hạ thủ được. Bởi vì hắn thật sự cảm nhận được huyết mạch của ba đứa cháu này cùng với huyết mạch của mình rất gần gũi, có cùng nguồn gốc.

Nhưng để Long Tổ Chi Thần nghi ngờ chính là, huyết mạch ba đứa cháu trai này ngược lại có chút hỗn độn.

- Con trai, con dâu ta đâu, vì sao không thấy đến?

Lúc này, Tử Phượng mở miệng hỏi.

Gà con nghe thấy lời này, giống như nhớ lại cái gì đó, tâm tư lưu chuyển gương mặt bi thương nói

- Mẫu thân, nàng chết rồi...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play