Lâm Phong vô cùng cảm kích đối với Lão yêu, hắn đã trợ giúp Lâm Phong rất lớn, không có hắn chỉ sợ Lâm Phong sẽ không nhận được Thập Tuyệt Lão Tiên, chỉ sợ tại Thánh Thành Trung Châu bị tứ đại cổ Thánh tộc bao vây tiễu trừ cùng với tại Kỳ Thiên Thánh Đô các thế lực chặn giết Lâm Phong đã chết, bởi vì Thập Tuyệt Lão Tiên tồn tại, hắn mới còn sống, không thể không nói vận khí của hắn rất tốt. Nhưng mà người đi hướng võ đạo đỉnh phong không có ai là vận khí kém cả, sẽ tự có người giúp, trời giúp.


- Tiền bối.


Lâm Phong trầm mặc , hai người đem chén trong rượu uống cạn, chỉ nghe Lâm Phong hỏi:


- Tiền bối, Thanh Phượng nàng còn tốt chứ?



- Nha đầu kia trở về gia tộc của nàng tại Cửu Tiêu thiên đình.


Hôm nay, ta cũng không biết nàng ra sao. Lão yêu trầm ngâm nói, thần sắc Lâm Phong lóe ra, mở miệng nói:


- Ngày xưa, tại Cửu Tiêu Hội Ngộ, có một nữ tử họ Tịnh, nàng có phải là tỷ tỷ của Thanh Phượng?



- Tịnh.


Lão yêu ngẩng đầu nhìn Lâm Phong.


- Nàng am hiểu lực lượng phượng hoàng, giống như phượng hoàng bay lượn, phi thường lợi hại, hơn nữa, cổ của nàng hình như cũng có khắc ấn ký phượng hoàng.



- Ân, chắc ngươi nói đúng, nàng là tỷ tỷ của Thanh Phượng, chẳng qua, là cùng cha khác mẹ.


Lão yêu mở miệng nói, nhất thời đôi mắt Lâm Phong ngưng lại, cùng cha khác mẹ.


- Việc này kể ra thì rất dài.


Thật ra, ta là phụ thân của Thanh Phượng, hơn nữa, ta không phải là người Vọng Thiên Cổ Đô, mà sinh ra ở Thái Yêu giới. Lão yêu mở miệng chậm rãi nói, nhất thời Lâm Phong có chút kinh ngạc, không nghĩ tới đối phương lại đến từ Thái Yêu giới.


- Mẫu thân của Thanh Phượng, chính là người của Phượng Hư gia tộc tại Cửu Tiêu thiên đình, Phượng Hư gia tộc lưu truyền lại phượng hoàng chi huyết, trên người bọn họ chảy xuôi một nửa Thánh thú chi huyết thuần khiết, một nửa huyết mạch còn lại chính là huyết mạch của siêu cấp cường giả nhân loại, Phượng Hư gia tộc vô cùng cường đại đứng sừng sững tại Cửu Tiêu thiên đình.


Thật ra Thanh Phượng chính là nữ nhi tư sinh. khi đó ta ở Thái Yêu giới cũng không có thế lực quá mạnh mẽ, bởi vậy chắc ngươi có thể nghĩ đến hậu quả ra sao. Đó là bị đưa xuống hạ giới, vĩnh viễn không được trở lại Cửu Tiêu thiên đình, nếu không có là mẫu thân Thanh Phượng bảo hộ, chỉ sợ ta sớm đã chết. Lão yêu chậm rãi nói, khiến cho trong lòng Lâm Phong kinh ngạc, không nghĩ tới lão yêu lại trải qua quá khứ như vậy.


- Tịnh, một khi đã cùng cha khác mẹ với Thanh Phượng, vì sao lại phải đi tìm Thanh Phượng?



- Tự nhiên là mẫu thân nàng, cũng chính là mẫu thân Thanh Phượng không thể quên Thanh Phượng, mà nếu là Tịnh có quan hệ tốt cùng mẫu thân nàng thì liền có thể lý giải .



- Thì ra là thế.


Lâm Phong thì thào nói nhỏ.


- Lâm Phong, ngươi nếu quay về Cửu Tiêu thiên đình, hãy đi Phượng Hư gia tộc tìm Thanh Phượng, nàng bởi vì ngươi nên mới đi thượng giới, nếu không, nàng sẽ không đặt chân lên Cửu Tiêu thiên đình.


Lão yêu thở dài một tiếng, khiến cho trong lòng Lâm Phong khẽ run rẩy, hắn nghĩ đến, ngày xưa Thanh Phượng liều mạng không tiếc bị thương cũng muốn chiến đấu, muốn đạt được vị trí trước trăm tại Cửu Tiêu Hội Ngộ. Chẳng lẽ, là bởi vì hắn muốn đi Cửu Tiêu thiên đình? Mà nếu Thanh Phượng không thể bước vào nơi này, liền vĩnh viễn không còn được ở cùng hắn. Nghĩ vậy, Lâm Phong cảm giác có ý thua thiệt nhè nhẹ, hắn thua người khác nhiều lắm.


- Ta trước giải quyết xong một sự tình, liền chuẩn bị Cửu Tiêu thiên đình thuẹc hiện ước định hai mươi năm trước cùng Tuyết tộc, đến lúc đó, ta nhất định sẽ đi tìm Thanh Phượng.


Lâm Phong đối với lão yêu gật đầu thật mạnh.


- Ước định hai mươi năm sao, thời gian trôi qua thật nhanh, Lâm Phong, ngươi nắm chắc sao?


Lão yêu mỉm cười nhìn Lâm Phong hỏi.


- Vấn đề không lớn.


Lâm Phong gật đầu, nhất thời khiến cho ánh mắt lão yêu nhìn hắn ẩn ẩn có một chút phong mang, xem ra Lâm Phong rất tự tin. Hôm nay mặc dù là hắn cũng không nhìn thấu Lâm Phong, cảnh giới không rõ, thậm chí hắn cho rằng có khả năng Lâm Phong là người không có phân chia ra cảnh giới tu vi của bản thân.


- Đến.


Lão yêu mỉm cười nâng chén, mời Lâm Phong một câu, trong lòng hắn sinh ra không ít cảm khái, thân thể cấm kỵ kia muốn xuất hiện tái hiện huy hoàng sao. Bên trong Vọng Thiên Cổ Đô, Thương Tâm công tử bị chết, dẫn phát gợn sóng không nhỏ, nhất là Quảng Hàn Cung đã phái ra không ít cường giả tìm kiếm Lâm Phong. Mà lúc này trong Quảng Hàn Cung, mỹ nhân tuyệt sắc nhất ngẩng đầu buồn bã nhìn ánh trăng trong hư không, bên trong mắt đẹp có một tia gợn sóng. Nàng không ngờ có một tia cảm giác nhàn nhạt, giống như hắn đã trở lại, chắc là hắn ở gần nàng , nhưng nếu hắn thật sự tới, nàng chắc chắn sẽ có cảm giác rất mạnh liệt. Nhưng giống như một lần sỉ nhục trước kia, mặc dù là vậy, nàng cũng chỉ có cảm giác nhàn nhạt, không toàn bộ giống như là bằng trực giác. Hôm nay, loại trực giác như có như không này, đột nhiên xuất hiện rất có khả năng là hắn đã đến rất gần nơi này. Phía sau nàng, một nam tử tóc đen dài im lặng đứng ở đó, giống như là bóng dáng của nàng, nàng ở đâu, hắn ở đó, không có một chút tiếng động.


- Những năm gần đây, tâm thần ngươi đều không yên lặng.


Đột nhiên, đạo thân ảnh ấy lên tiếng, giống như u linh vô thanh vô tức trong đêm đen. Phía trước, ánh mắt tuyệt mỹ nữ tử ngưng trệ, giống như tâm tình nàng có chút dao động.


- Ngươi là bị chính thân ngoại hóa thân của mình ảnh hưởng sao.


Thân ảnh kia mở miệng nói lần nữa, tuyệt mỹ nữ tử nhíu mày, lạnh như băng nói:


- Đủ rồi.


Bóng đen phía sau trầm mặc, thật lâu sau, hắn ung dung thở dài một tiếng, nâng bước rời khỏi nơi này, đôi mắt nữ tử bị che khuất, lập tức nàng quay đầu lại, giống như là đột nhiên nghĩ tới cái gì, trong giây lát thân ảnh của nàng chợt lóe, liền đuổi theo. Giờ phút này Đoạn Hân Diệp đang tu hành ở trong cung của mình, nhưng đúng lúc này, một cỗ khí tức đáng sợ đột nhiên buông xuống, đem cung điện của nàng bao phủ.


- Ai?


Đoạn Hân Diệp quát một tiếng, nhưng ngay sau đó có âm khúc lượn lờ, tràn ngập lọt vào tai nàng, khiến cho mắt đẹp của Đoạn Hân Diệp cứng đờ:


-Cửu U tiền bối.



- Oanh ca!


Cung điện bị phá hủy, ma ý khủng bố buông xuống, thần sắc Đoạn Hân Diệp đại biến.


- Cửu U, dừng tay.


Một tiếng quát lạnh như băng truyền đến, thân hình tuyệt mỹ nữ tử kia lóe ra, cả giận nói:


- Nếu ngươi giết nàng, cả đời ta sẽ không gặp ngươi.


Thân thể Cửu U đã xuất hiện ở tại trước mặt Đoạn Hân Diệp, ma đồng khủng bố nhìn chằm chằm đối phương, nhưng mà thanh âm kia khiến cho động tác của hắn bị kìm hãm, hắn lập tức thở dài một tiếng. Mỹ mạo nữ tử hít sâu, chỉ cảm thấy trên người có mồ hôi lạnh chảy ra, gia hoả này không ngờ muốn giết Đoạn Hân Diệp, may mắn nàng phản ứng đúng lúc, nếu không, Cửu U thật sự đã làm như vậy. Đồng dạng, trên người Đoạn Hân Diệp cũng thấm mồ hôi lạnh, nàng ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Cửu U, nàng căn bản không nghĩ đến, đột nhiên Cửu U sẽ hạ sát thủ với nàng.


- Hân Diệp, đoạn thời gian này, ngươi không nên ra khỏi Quảng Hàn Cung .


Hi Hoàng mở miệng nói với Đoạn Hân Diệp, Đoạn Hân Diệp khẽ gật đầu, nàng không biết dụng ý của đối phương là gì. Tòa thành Vọng Thiên Cổ Đô này, từ sau khi Thiên Diễn Thánh tộc cùng với Quảng Hàn Cung xuất hiện, đã rất lâu không có gợn sóng quá lớn, nhiều năm trước tin tức Sở gia Sở Xuân Thu đạt được đệ tam Cửu Tiêu Hội Ngộ, mới khiến Vọng Thiên Cổ Đô chấn động một lần, còn có Lâm Phong, kẻ không được thiên địa pháp tắc tẩy lễ khi bước vào Vũ Hoàng, không ngờ đạt được đệ nhất trong Cửu Tiêu Hội Ngộ. Hắn cũng được tôn làm tân Cửu Tiêu đệ nhất nhân, chẳng qua về sau Lâm Phong như chưa từng xuất hiện trước mặt người khác. Ngày này, ngoài thành Vọng Thiên Cổ Đô, một hàng thân ảnh bước trên mây tiến đến, người dẫn đầu là một đạo sĩ, hắn ngồi ở trên mây, tay cầm phất trần, nhìn thấy tòa thành phía trước, khoé miệng chưa bao giờ biến hóa kia liền mang theo nụ cười.


- Vọng Thiên Cổ Đô, bản đế ta đã trở lại.


Đạo sĩ thì thào nói nhỏ, không chỉ có mình hắn trở lại, phía sau hắn còn có không ít người, khí chất mỗi một người cũng không phải tầm thường mà là cực kỳ đáng sợ. Ở bên cạnh hắn có một người toàn thân ngăm đen khoanh tay mà đứng.


- Sư phụ, ngươi nói xem Lâm Phong gọi chúng ta quay về Vọng Thiên Cổ Đô là có chuyện gì?


Phúc Hắc mở miệng hỏi lão đạo.


- Đương nhiên là đánh nhau.


Viêm Đế đáp lại.


- Đánh nhau, đánh cùng ai, ngàn dặm xa xôi gia hoả này lại gọi sư tôn đến giúp hắn đánh nhau?


Phúc Hắc khinh bỉ nói.


- Ai!


Vi sư là người trọng tình trọng nghĩa, huống hồ tốt xấu gì thì Lâm Phong cũng là người bản đế bồi dưỡng ra, tự nhiên phải giúp hắn một tay. Vi sư không có mặt trong Cửu Tiêu Hội Ngộ, gia hỏa kia lại lấy được này thành tựu, coi như là hắn không làm nhục danh hào của vi sư . Viêm Đế vuốt chòm râu, cười nhạt nói. Khoé miệng Phúc Hắc khẽ run rẩy, chẳng qua hắn sớm đã quen nên căn bản không có biểu lộ ra, hắn nói:


- Đó là người mà sư tôn bồi dưỡng ra, tự nhiên là người thiên phú trác tuyệt.



- Chỉ có mình ngươi là ngoại lệ.


Viêm Đế liếc mắt nhìn Phúc Hắc, lập tức nói:


- Thiên tư của ngươi quá kém, nếu không có vi sư, hiện tại ngươi chắc cũng chỉ là cảnh giới hạ vị Vũ Hoàng, tuy ngươi thiên tư ngu dốt nhưng được vi sư chỉ dạy, ngậm đắng nuốt cay bồi dưỡng cuối cùng năm năm trước mới bước vào Đế cảnh.



- Đây có lẽ chính là duyên phận.


Ngươi gặp được vi sư hẳn là vì ngươi tu tâm tích đức chín kiếp mới được. Viêm Đế bình tĩnh nói, Phúc Hắc gật đầu thật mạnh, chấp nhận nói:


- Tất cả là nhờ sự bồi dưỡng của sư tôn, nếu như không có sư tôn, ta có lẽ không thể đạt tới Vũ Hoàng.



- Ngươi có loại giác ngộ này, cũng không uổng công một hồi vi sư bồi dưỡng ngươi.


Viêm Đế gật đầu nói. Hai người đối thoại cực kỳ tự nhiên, người phía sau nghe cũng rất tự nhiên, giống như đó là điều hiển nhiên vậy. Bên dưới, rất nhiều người ngẩng đầu, họ nhìn thấy trong hư không xuất hiện một đám thân ảnh, trong lòng họ thầm run sợ, một đám người thật mạnh. Vài cái canh giờ, lại có rất nhiều thân ảnh ngự không mà đến, trên người những thân ảnh này cũng tràn ngập yêu khí đáng sợ, thổi quét thiên địa, che lấp bầu trời, khí tức đáng sợ đạt tới cực hạn. Một hàng thân ảnh gồm mười tám người, khí tức mỗi một người cũng cực kỳ đáng sợ, khiến nhân tâm rung động.


- Sao lại thế này?


Trong ngoài Vọng Thiên Cổ Đô, vô số người ngẩng đầu trong lòng chấn động. Bọn họ cảm giác có phải có đại sự gì đã xảy ra hay không. Từ ngày có một thanh niên cường đại bước chậm đến tru sát Thương Tâm công tử thì Vọng Thiên Cổ Đô như có chút khác thường so với trước kia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play