- Sở Xuân Thu, Thiên Hồn Thánh Nhân.


Thần sắc Lâm Phong cứng lại, hai gia hỏa này cũng là nhân vật vô cùng nguy hiểm, Sở Xuân Thu tự nhiên không cần phải nói, trước kia hắn đã từng xuất thủ với Lang Tà cùng với nhị sư huynh Hầu Thanh Lâm, còn Thiên Hồn Thánh Nhân từng là cổ Thánh Nhân đương nhiên cũng nguy hiểm. Còn có một người, Lâm Phong nhìn chằm chằm Nghịch Thương kia, thực lực mạnh mẽ, lực công kích vô cùng đáng sợ, chiến cuộc như vậy, rất bất lợi với đám người Quân Mạc Tích. Hơn nữa, trừ ba người kia ra, cách đó không xa, còn có một đoàn người như hổ rình mồi nhìn chằm chằm, giống như tùy thời có khả năng xuất thủ. Loại cục diện này, khiến cho thần sắc Lâm Phong rất khó coi, nếu như hắn không xuất thủ, chỉ sợ đám người Quân Mạc Tích không thể thừa nhận được sức chiến đấu mạnh mẽ của mấy người kia.


- Các ngươi hãy bảo vệ Thanh Phượng cho tốt.


Lâm Phong đứng dậy, bước về phía trước, nhưng mà vào lúc này, Âm Cửu đang đứng phía trước kia chậm rãi xoay người, đôi mắt liếc nhìn Lâm Phong, trong nháy mắt, Lâm Phong chỉ cảm thấy bản thân giống như muốn yên giấc ngủ say, đầu lắc lư, trong nháy mắt, nội tâm của Lâm Phong sinh ra một cỗ cẩn thận mãnh liệt.


- Võ tu thật lợi hại.


Lâm Phong nhìn chằm chằm Âm Cửu phía trước, một ánh mắt người này giống như có thể làm cho người ta ngủ say, cái liếc mắt kia của hắn đã phóng ra đạo uy của bản thân, cổ ý cảnh kia làm cho người ta muốn ngủ yên, chìm vào giấc ngủ vĩnh viễn. Loại giấc ngủ này không phải giấc ngủ bình thường mà là ngủ yên, rất có thể là giấc ngủ vĩnh hằng, là chết, đương nhiên, cho dù nó là giấc ngủ bình thường có thể làm cho người ta ngủ say, sau lại đánh chết cũng là việc dễ dàng.


- Các hạ có ý gì đây?


Lâm Phong nhìn Âm Cửu, bình tĩnh hỏi một tiếng, lúc này Lâm Phong cũng không biết nam tử hắc bào đứng trước mặt hắn, chính là Lang Tiêu Đệ Nhất Quân.


- Không nên nhúng tay vào trận chiến này.


Âm Cửu bình tĩnh nói, lúc trước hắn đã chú ý đối thủ cạnh tranh trong Cửu Tiêu Hội Ngộ lần này, mấy người chiến đấu nơi đây gồm Sở Xuân Thu, Thiên Hồn Thánh Nhân, còn có kia Vô Nhai Tử, cũng là người vô cùng lợi hại, sẽ là người tạo thành uy hiếp với hắn ở trận chiến kế tiếp, mà Âm Cửu hắn tính cách nội liễm, vững vàng, mặc dù thân là Lang Tiêu Đệ Nhất Quân, nhưng hắn vẫn khiêm nhường, chú ý thực lực đối thủ cạnh tranh, hắn có thể ảo tưởng đặt mình vào trong chiến cuộc, làm ra một ít phán đoán, đây là năng lực của Âm Cửu hắn. Bởi vậy, chiến đấu bên kia, hắn sẽ không đi nhúng tay, chỉ đứng quan sát, một vòng này hắn không đến mức bị đào thải, tự nhiên sẽ không đi nhúng tay chiến đấu, không phải bất đắc dĩ, hắn sẽ không ra tay, vì thế hắn hy vọng Lâm Phong cũng không nhúng tay vào, để hắn im lặng đứng trong này nhìn chiến đấu chấm dứt. Nhưng mà hắn có thể im lặng quan sát, nhưng Lâm Phong lại không thể, ánh mắt nhìn về xa xa, trong mắt Lâm Phong hiện lên ánh sáng lạnh, trong nháy mắt, tử vong Thái Cực quang bao phủ quanh thân, trong nháy mắt, mảnh hư không này giống như cũng trở nên ảm đạm, tràn ngập một cỗ tử vong ý cảnh, một màn này khiến cho thần sắc Âm Cửu có một chút dao động, liếc nhìn Lâm Phong, người đối diện hắn tựa hồ nhất định phải nhúng tay vào trận chiến kia.


- Bất luận ngươi là ai, có muốn nhúng tay vào chiến đấu bên kia hay không, nhưng ta khuyên ngươi một tiếng, tốt nhất không nên ngăn cản ta.


Lâm Phong lạnh lùng nói, bước một bước, nhất thời dưới chân diễn sinh trận quang, trực tiếp đạp hư không mà đi. Thần sắc Âm Cửu ngưng lại, hắn không có ngăn cản Lâm Phong, nhìn thấy bóng dáng Lâm Phong, vẻ mặt hắn lộ ra thú vị, không ngờ hắn bị người ta uy hiếp, tuy rằng tính cách hắn nội liễm, nhưng không có nghĩa Lang Tiêu Đệ Nhất Quân hắn không có ngạo khí, ít nhất, một người đứng một trăm ba mươi lăm không có tư cách uy hiếp hắn. Nhưng mà hắn vẫn chưa nhìn về phía Lâm Phong, mà xoay người, nhìn về phía nơi Lâm Phong đứng vừa rồi, Tịnh, Ô cùng với Thanh Phượng, vẫn ở chỗ này.


- Ngươi xác định ngươi muốn can thiệp trận chiến sao?


Âm Cửu nhìn thấy Tịnh, tùy ý hô một tiếng, lời này tất nhiên là nói với Lâm Phong nói, giờ phút này trong hư không Lâm Phong quay đầu lại nhìn thoáng qua Âm Cửu, trong mắt hiện lên một đạo tử vong sát khí, nói:


- Ta lại khuyên ngươi một lần, tốt nhất đừng động thủ.


Dứt lời, Lâm Phong lao thẳng tới nơi mà đám người Quân Mạc Tích đang chiến đấu, giờ phút này đám người Quân Mạc Tích đã rơi vào tình thế cực kỳ bất lợi, bởi vì ngoại trừ Sở Xuân Thu cùng với lão quái vật Thiên Hồn Thánh Nhân, và một vị cường giả khác cũng lợi hại có chút đáng sợ, nếu hắn không đi, tất nhiên sẽ phát sinh chuyện khiến hắn không thể tha thứ.


- Dừng tay.


Lâm Phong chợt quát một tiếng, đám người Quân Mạc Tích đã là đồng minh năm người, Lâm Phong không có quên, người tiên tri không cho phép đồng minh sáu người đồng thời xuất hiện ở một chiến trường, nếu không sẽ trực tiếp bị gạt bỏ, bởi vậy, hắn không có khả năng trực tiếp xuất thủ.


- Đông Giờ phút này, vô tận khóa hồn của Thiên Hồn Thánh Nhân trực tiếp đánh vào đầu Kiếm Manh, chỉ kém một chút nữa thôi đã đánh trúng rồi.



- Chậm!


Nhược Tà chợt quát một tiếng, lực lượng chậm phóng thích tới cực hạn, tốc độ ánh sáng của Kiếm Manh cũng tăng tới cực hạn, nhưng mà Hắc Ám Tỏa Liên vẫn đánh vào lồng ngực của Kiếm Manh, xuyên thấu mà qua, nhất thời Kiếm Manh lộ ra thần khổ thống khổ, thần hồn giống như bị xiềng xích khóa lại. Trong mắt, Thiên Hồn Thánh Nhân lộ ra ý cười, hắn biết Lâm Phong không thể xuất thủ, cho nên, hắn không để ý tới, một đôi bàn tay giống bộ xương khô chộp tới đầu Kiếm Manh, nhưng mà lúc này, thân thể Kiếm Manh trực tiếp theo xiềng xích đi trước, thống khổ đáng sợ vô biên phủ xuống trên người hắn, ánh mắt hắn đột nhiên mở ra, bộc phát ra một đạo ánh sáng chói mắt nhất, đồng thời, kiếm của hắn chém ra ngoài, đó kiếm quang.


- Nhanh.


Nhược Tà làm nhanh kiếm của Kiếm Manh, Thiên Hồn Thánh Nhân nhắm mắt lại, chau mày, ngay lập tức một cỗ sương mù màu đen bao vây hắn vào bên trong, kiếm quang chém giết mà qua, từng giọt máu nhỏ xuống, nhưng mà thân thể Thiên Hồn Cổ Thánh lại xuất hiện ở mảnh không gian khác, chỉ thấy trên mặt hắn có một đạo vết kiếm đang chảy máu. Thiên Hồn Thánh Nhân vươn đầu lưỡi liếm miệng, cực yêu ý nở rộ, tà tới cực điểm. Mà ở bên kia, Nghịch Thương cùng Sở Xuân Thu cuồng chiến với Lang Tà, Quân Mạc Tích cùng với ba người Hầu Thanh Lâm cũng điên cuồng chiến đấu, đáng sợ đến cực điểm. Trong mắt Nghịch Thương hiện lên lãnh mang, thiên địa bạo loạn, hắn trực tiếp đánh ra một kích, nhất thời tất cả lực lượng loạn hội tụ cùng một chỗ, hóa thành cổ ấn khủng bố, sức chiến đấu của hắn giống như được tăng lên, lực công kích phá hủy tất cả, đánh tới tất cả.


- Cẩn thận.


Lang Tà đi tới trước người Quân Mạc Tích, giới quang trên người giống như điên cuồng trào ra, hắn cảm nhận được một đạo công kích này mạnh mẽ bao nhiêu, chỉ dựa vào lực lượng không thể tiếp được, phải lấy giới lực hóa giải.


- Ầm ầm.


Cổ ấn khủng bố xuyên thủng tất cả, giới quang băng diệt, thân thể Lang Tà biến mất không thấy, nhưng mà ngay sau đó hắn xuất hiện bên ngoài cách đây ngàn mét, máu tươi điên cuồng chảy mà ra.


- Công kích thật đáng sợ.


Sắc mặt Lang Tà khó coi, đáng tiếc cảnh giới của hắn còn chưa đủ, nếu không lấy lực lượng Giới Vương Thể của hắn, cho dù lực lượng cuồng bạo như thế, vẫn có thể hóa giải, nhưng bởi vì cảnh giới không mạnh bằng đối phương, cho nên công kích của đối phương trực tiếp phá mở giới lực hóa giải cực hạn của hắn.


- Lang Tà.


Thần sắc Quân Mạc Tích khẽ ngưng, lại nghe Lâm Phong mở miệng nói:


- Lang Tà, ngươi lui xa xa một chút, ta gia nhập đồng minh.



- Được.


Lang Tà hiểu được ý của Lâm Phong, đồng minh không cho phép quá năm người xuất hiện cùng một trận chiến, chỉ khi Lang Tà hắn rời khỏi trận chiến, rời xa bên này sẽ xem như thiếu lực lượng, Lâm Phong sẽ thay vị trí của hắn gia nhập chiến cuộc. Nghĩ vậy thân thể Lang Tà chạy ra xa xa, để bản thân rời khỏi, nhìn thấy Lang Tà đi xa, không xuất hiện lại trong phạm vi chiến đấu, Lâm Phong bước ra ngoài, kiếm ý trong tay sắc bén chém qua hư không, thân thể Sở Xuân Thu lui về phía sau, ngẩng đầu nhìn Lâm Phong, trong ánh mắt có ánh sáng lạnh lóe lên.


- Nhị sư huynh, ngươi đi giúp Quân Mạc Tích.


Thân thể Lâm Phong đáp xuống trước người Sở Xuân Thu, Hầu Thanh Lâm gật đầu, mang theo luân hồi đạo cuồn cuộn đi tới chiến cuộc bên cạnh. Trường bào Sở Xuân Thu phiêu động, khí khái ngạo thị vẫn còn, bình tĩnh nói với Lâm Phong:


- Kỳ thật, ta đã sớm nghĩ tới việc giao thủ cùng ngươi, có điều ngươi và ta cùng đi tới Thanh Tiêu, hơn nữa xem như sớm đã quen biết, huống hồ, ngươi là người duy nhất có thể theo đuổi kịp bộ pháp của ta, cái này rất khó có được, ta hy vọng ngươi có thể lưu đến phía sau.


Lâm Phong nhìn thấy Sở Xuân Thu, giống như có thể cảm nhận được tự tin của hắn, thậm chí có thể xưng là tự phụ.


- Ngươi tự tin có thể đánh bại ta.


Đồng tử Lâm Phong lạnh như băng, chỉ thấy Sở Xuân Thu nở nụ cười:


- Ngày xưa Thánh Đạo Đài kiểm tra đo lường thiên phú, không ngờ ngươi còn ở trên ta, khiến ta rất kinh ngạc, cho nên, kết cục của ngươi sớm đã định sẵn, hơn nữa, nếu không bởi vì Cửu Tiêu Hội Ngộ này, ngươi cho là ta bây giờ vẫn dừng lại ở Vũ Hoàng cảnh giới sao?


Thần sắc Lâm Phong khẽ cứng đờ, đúng vậy, từ trước đến nay ở cùng một thế hệ, tốc độ tu luyện của Sở Xuân Thu là đáng sợ nhất, một con tuyệt trần, Thần Ấn Vương Thể, Giới Vương Thể cũng không thể vượt qua bộ pháp tu luyện của hắn, chỉ dùng một năm rưỡi phá một cái cảnh giới, có lẽ, hắn thật sự cố ý dừng lại Vũ Hoàng đỉnh phong cảnh không đột phá, dù sao tới Đế cảnh rồi cũng muốn tới Đại Đế cảnh đỉnh phong, áp lực càng lớn hơn nữa, trừ phi cảnh giới của hắn có thể một đường đột phá đến Đại Đế đỉnh phong.


- Ta còn có thể nói cho ngươi biết, đến bây giờ bất luận là ta, hay lão gia hỏa Thiên Hồn kia vẫn chưa sử dụng toàn bộ lực lượng, nếu ngươi không tin, có thể nhìn Thiên Hồn bên kia.


Sở Xuân Thu lại lần nữa bình tĩnh nói, chỉ thấy lúc này, quanh người Thiên Hồn Thánh Nhân quanh giống như xuất hiện nghìn vạn Hắc Ám Tỏa Liên, giống như sứ giả địa ngục, trên người người tản mát ra một cỗ khí tức đáng sợ đến từ viễn cổ.


- Thánh Nhân phương pháp.


Ánh mắt Lâm Phong cứng đờ, đúng vậy, Thiên Hồn, hắn có từng là nhân vật cấp bậc cổ Thánh, hắn sao có thể không có thánh pháp của chính mình, hôm nay, Kiếm Manh cùng Nhược Tà rốt cục đã chọc giận hắn, hắn chuẩn bị để hai người chết hoàn toàn. Kiếm Manh cùng Nhược Tà cũng cảm thấy thần hồn rung chuyển, một cổ cảm xúc bất an điên cuồng nảy sinh lan tràn, bọn họ thiên phú trác tuyệt, nhưng chung quy nội tình không đủ, trong này ngoại trừ Lâm Phong ra, chỉ sợ ngay vương thể Quân Mạc Tích cùng với Lang Tà, nội tình đều kém một chút, đương nhiên so với lão yêu quái vật Thiên Hồn Thánh Nhân rồi, còn có Sở Xuân Thu loại yêu nghiệt cấp biến thái này nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play