Lâm Phong vừa dứt lời, thần sắc của Tịnh trở nên phá lệ tuyệt vời, nhìn thấy ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm trước ngực của nàng, không khỏi bối rối một trận, hắn như thế nào biết ấn ký.
. . Phượng hoàng ấn ký.
- Ngươi.
. . Khí lạnh trên người tràn ngập mà ra, thổi về phía Lâm Phong, một màn này khiến cho Thanh Phượng sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Tịnh, nói:
- Ngươi làm cái gì vậy?
- Phượng, tên kia không phải người tốt lành gì?
Tịnh lãnh liệt nói:
- Tên khốn kiếp nhà ngươi, không ngờ lại đi nhìn trộm ta.
Lâm Phong lộ ra một chút thú vị, nhìn Tịnh nói:
- Ngày xưa ngươi trong hồ tắm rửa, ta chỉ đi ngang qua, lúc đó ngươi từ trong nước đứng dậy, còn nói lời đùa giỡn ta, sao giờ lại nói ta nhìn trộm ngươi?
- Đánh rắm!
Tịnh thô lỗ mắng, nàng đùa giỡn hắn?
- Không đúng.
Tịnh giống như nghĩ tới cái gì đó, nhìn chằm chằm Lâm Phong nói:
- Ngươi là tôn đỉnh kia?
- Xem ra ngươi còn nhớ.
Lâm Phong cười cười, khiến cho thần sắc cho Tịnh phá lệ tuyệt vời, không ngừng biến ảo, nghĩ đến tình cảnh ngày xưa nàng gặp được tôn đỉnh kia, nàng chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát, nhưng lại xuất hiện một chút lãnh liệt e lệ, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Lâm Phong, không ngờ cái tên khốn kiếp này hóa thân thành đỉnh đến nhìn trộm, ngày đó. . .
- Tỷ tỷ, chúng ta lại gặp mặt.
Lâm Phong cười nói, lập tức không để ý đến vẻ mặt bị kích thích của Tịnh, ngồi bên cạnh Thanh Phượng, cũng không có hỏi Thanh Phượng cái gì, hắn gặp được Thanh Phượng tại Vọng Thiên Cổ Đô bên trong Yêu giới, còn Tịnh chắc là hậu nhân lão đại Yêu giới, cũng chưa từng nghe nói qua nàng có tỷ tỷ, nhưng mà Tịnh tựa hồ rất quan tâm Thanh Phượng, chắc hẳn nàng ấy sẽ không nói dối, tầng quan hệ này thật khiến Lâm Phong có chút hiếu kỳ. Còn có, ba vị lão đại của Yêu giới gồm một vị Kim Ô, một tôn Con Nghê, còn lão đại Yêu giới còn lại, đến nay Lâm Phong chẳng biết bản thể của hắn, còn bản thể của Thanh Phượng là cái gì, hắn cũng không rõ, chỉ biết Thanh Phượng am hiểu mười tuyệt lực, hơn nữa, được Thập Tuyệt Lão Tiên thu làm đệ tử. Tịnh cắn răng nhìn chằm chằm Lâm Phong, rốt cục cũng không thể làm gì, chỉ có thể tự nhận xui xẻo, về sau nhất định phải giáo huấn tên khốn kiếp này, không ngờ lại nhìn trộm nàng, chẳng qua hiện tại, chỉ có thể bảo vệ Thanh Phượng thật tốt trước, về sau sẽ tính khoản sổ sách với Lâm Phong, dù sao quan hệ giữa tên này cùng Thanh Phượng không tầm thường, hơn nữa thực lực lợi hại, huống hồ Thanh Phượng bởi vì giúp hắn cho nên mới bị thương, hiển nhiên nàng ấy rất xem trọng hắn.
- Phượng, việc này… ta sẽ mang ngươi về nhà.
Tịnh bình tĩnh nói với Thanh Phượng, nhưng mà Thanh Phượng lại lắc lắc đầu:
- Nhà của ta không phải ở đó.
- Không phải ngươi nói muốn bước vào top 100 Cửu Tiêu Hội Ngộ sao?
Thần sắc Tịnh ngưng lại.
- Nhưng ta chưa nói muốn đi nơi nào?
Thanh Phượng quay đầu lại, đạm mạc nhìn thấy Tịnh, khiến cho Tịnh thở dài một tiếng, nói:
- Ta thay gia tộc thực xin lỗi ngươi.
- Đừng nói nữa, ta chỉ có phụ thân, Thanh Tiêu Vọng Thiên Cổ Đô mới là nhà của ta.
Thanh Phượng ngăn cản Tịnh tiếp tục nói tiếp, lúc này Tịnh mới trầm mặc, trong lòng thầm than, đoạn nghiệt duyên kia của tổ tiên cũng không biết nên cởi bỏ như thế nào, nhưng dù sao nàng và Phượng cũng là thân tỷ muội, mẫu thân cũng vô cùng nhớ nàng. Trong mảnh thế giới này, chiến đấu vẫn còn tiếp tục, người đào thải càng ngày càng nhiều, hiện tại mới qua hai trăm mà thôi, tựa hồ chiến cuộc đã dần dần đi đến kết thúc, một ít đồng minh lợi hại dẹp yên tất cả, không ai có thể ngăn cản, ví dụ như đồng minh ba người Sở Xuân Thu có rất nhiều nhân vật thiên tài chết trong tay bọn họ, hơn nữa số lượng này còn đang gia tăng. Sở Xuân Thu tu Thôn Thiên Kinh, thôn tính tiêu diệt tất cả hoàng giả ý chí để bản thân sử dụng, ý chí của hắn sẽ trở nên càng ngày càng cường đại, lúc hắn chiến đấu bạo phát chư Hoàng ý chí, có thể giết chết cường giả Vũ Hoàng đỉnh phong bình thường mà không cần động thủ, bởi vậy, hắn không cần để ý đến việc lấy nhiều khi ít, lấy mạnh hiếp yếu, nơi đây là một sân khấu lớn hắn há có thể không quý trọng cho tốt, người bị nuốt đều là nhân vật thiên tài. Thiên Hồn Thánh Nhân cùng Sở Xuân Thu giống nhau, hắn cũng tuyệt đối không lưu thủ, hai người này tựa hồ trời sinh hợp tác, nhưng thật ra Nghịch Thương dần dần phát hiện chỗ biến thái của hai tên này, không khỏi lạnh lùng nói:
- Giết người cũng không sai biệt lắm, ta không muốn tiếp tục đi săn giết nữa, chắc bây giờ cách vòng tiếp theo cũng không lâu lắm.
- Khà khà.
Ánh mắt Thiên Hồn Thánh Nhân liếc nhìn Nghịch Thương, gia hoả này thân là Tử Tiêu Đệ Nhất Quân, thực lực cũng rất mạnh mẽ, không dễ dàng hạ gục, nếu không mà nói, ngay cả Nghịch Thương hắn cũng muốn động, nghịch loạn chi đạo của Nghịch Thương vô cùng lợi hại, hơn nữa lúc bạo kích sức chiến đấu tăng lên bội số, giết chết hắn còn khó hơn đánh bại hắn.
- Làm một trận săn giết cuối cùng đi.
Sở Xuân Thu bình tĩnh nói.
- Được, làm theo lời ngươi.
Thiên Hồn Thánh Nhân lên tiếng, ba người bước chậm trong hư không, chuẩn bị đi tìm mấy tên Vương thể kia. Bây giờ, đám người Quân Mạc Tích Lang Tà vẫn chưa nhàn rỗi, sau khi đại chiến với hai người Sở Xuân Thu, năm người bọn họ tạo thành đồng minh bắt đầu nhằm vào người bên trong tiến hành công kích, ép bọn họ tự động sử dụng quyền trượng truyền tống rời khỏi mảnh không gian này, năm người bọn họ tạo thành đồng minh đi săn giết người khác, nhưng cũng không có ý nghĩa quá lớn, chỉ khi đối phương chủ động khiêu khích, bọn họ mới có thể tiến hành sát phạt.
- Mảnh sơn mạch kia có người.
Lúc này, Kiếm Manh thấp giọng nói, đôi mắt không nhìn thấy gì cũng nhìn về sơn mạch xa xa.
- Đám người Lâm Phong kìa.
Hầu Thanh Lâm mở miệng nói, mắt Kiếm Manh không nhìn thấy, nhưng giác quan của hắn vô cùng lợi hại.
- Chúng ta đi đến đó.
Quân Mạc Tích bước ra, năm người đồng thời đi tới chỗ của Lâm Phong, nhưng mà đúng lúc này, Kiếm Manh khẽ nhíu mày nói:
- Đợi chút, có người tập trung chúng ta.
- Ta cũng cảm giác được.
Hầu Thanh Lâm gật đầu, lập tức ánh mắt bọn họ chậm rãi chuyển qua, thấy phương hướng bên cạnh bọn họ có ba đạo thân ảnh chậm rãi đập vào mắt, ba người xuất hiện, khiến đồng tử đám người Lang Tà nhịn không được khẽ co rút.
- Lại là Sở Xuân Thu cùng với lão quái vật Thiên Hồn Cổ Thánh lão kia.
- Hơn nữa bọn họ tựa hồ cũng tìm một vị cường giả đồng minh, không biết người nọ là ai, chẳng qua hắn cùng hai người Sở Xuân Thu kết thành đồng minh, thực lực tất nhiên vô cùng đáng sợ, chỉ sợ cuộc chiến này sẽ bất lợi với chúng ta.
- Nếu như muốn liều mạng, cùng lắm thì không tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ này, cũng phải lưu lại trên người bọn họ cái gì dó.
Thanh âm của Lang Tà lạnh như băng, vương giả ý tràn ngập mà ra, nhưng mà thần sắc ba người đối diện lại rất lãnh, nhất là ánh mắt của Thiên Hồn Thánh Nhân giống như coi bọn họ là con mồi.
- Ta vẫn muốn bắt mấy người luyện hồn, hai vị vương thể này vô cùng thích hợp.
Thiên Hồn Thánh Nhân cười khà khà, cổ Thánh cũng từng là cường giả bễ nghễ thiên hạ, nhưng mà vô số năm trôi qua, bây giờ hắn chỉ còn lại một khối linh hồn không thể rời khỏi dàn tế tồn ở hậu thế, khiến trong lòng hắn sinh ra vặn vẹo, sớm đã không còn là cổ Thánh Nhân khí khái nữa.
- Cẩn thận, tên còn lại cũng rất mạnh.
Kiếm Manh nghiêng đầu, lông mi rung động, tựa hồ cảm giác được cái gì đó.
- Ừ, khí tức hùng hậu vô cùng, người nọ cũng vô cùng nguy hiểm Lang Tà gật đầu, chỉ sợ phải gặp nhân vật lợi hại.
Chiến ý điên cuồng tràn ngập, bọn họ không có tránh né, nếu như đối phương nhìn chằm chằm bọn họ, trốn tránh không phải biện pháp, chỉ có chiến một trận.
- Chuẩn bị săn bắn một lần cuối cùng thôi.
Trên người Thiên Hồn Thánh Nhân quấn Linh Hồn Xiềng Xích chứa nhiều hắc ám, khí tức tràn ngập âm lãnh, làm cho thần hồn người ta cảm thấy uy hiếp, xiềng xích kia giống như có thể khóa hồn phách, phán nhân sinh tử.
- Ông!
Chỉ thấy mi tâm Thiên Hồn Thánh Nhân, thần hồn trường mâu đáng sợ độc ác bắn ra, lao thẳng tới năm người phía trước, nhất thời, năm người Quân Mạc Tích đồng thời phát động công kích, trong nháy mắt, chiến đấu bộc phát, Sở Xuân Thu bước từng bước, vương giả ý chí điên cuồng bộc phát, trong chớp mắt, năm người đối diện cảm giác ý chí vô tận giữa hai bên giống như muốn mất đi sức chiến đấu, từng đạo đáng sợ ý chí kia không ngừng rung chuyển tâm chiến đấu của bọn họ. Nghịch Thương cũng động thủ , bàn tay run lên, pháp tắc náo động, thiên địa bạo động, huyết mạch quay cuồng, thần hồn rung chuyển, ý niệm bất ổn, tóc bay rối loạn thiên, loạn niệm loạn hồn, giờ khắc này, năm người Quân Mạc Tích thừa nhận áp lực cực kỳ đáng sợ. Phía sau bọn họ, chỉ thấy rất nhiều đạo thân ảnh chậm rãi đi đến, người cầm đầu đứng giữa đám người, mặc dù hơi thở trên người những người đó đáng sợ, nhưng mà từng cái ánh mắt lại cực kỳ yêu, giống như đã không có thần thái của chính mình, chỉ có sát phạt yêu quang, không có thất tình lục dục, đó là khôi lỗi bị diệt tình. Về phần thanh niên ở giữa kia tự nhiên là Vô Nhai Tử, tu Thái Thượng Diệt Tình Sát Phạt Thuật, người cực yêu trong chín vị Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân. Chiến đấu trong mảnh không gian này quy định không cho phép đồng minh vượt qua năm người, nhưng mà, hắn không có tạo thành đồng minh, chung quanh hắn đã có bảy nô khôi lỗi, bọn họ không phải đồng minh, mà chỉ là khôi lỗi của hắn, nô lệ của hắn, hắn dựa vào lực lượng bản thân làm ra, bởi vậy hắn tin tưởng rằng, không ai sẽ phán định hắn phạm quy, hơn nữa, nếu như có thể lại chế tạo mấy người lợi hại thành khôi lỗi đủ để quét ngang tất cả, có thể trực tiếp săn giết một ít thiên tài cao nhất kia. Mà chiến trường trước mắt là một một cơ hội. Giờ phút này Lâm Phong giống như cảm giác được cái gì đó, chỉ thấy ánh mắt hắn đột nhiên chuyển qúa, lập tức hắn nhìn thấy ngọn núi bên cạnh, có một đạo thân ảnh từ hư không chậm rãi hạ xuống, người này khoác trên người bộ hắc bào, hơi thở trên người giống như không có, giống như một người chết, nhưng mà loại khí tức này lại khiến Lâm Phong cảm giác được một cỗ uy hiếp, mà số trên đỉnh đầu người này là mười ba, có thể thấy được người này tất nhiên cũng là nhân vật có thiên phú vô cùng đáng sợ. Âm Cửu, Lang Tiêu Đệ Nhất Quân, hắn là người độc hành, cũng là người rất ít khi xuất hiện, nhưng người Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân đã liệt hắn vào thành phần rất nguy hiểm, bởi vì hắn giết người, cho tới bây giờ đều vô thanh vô tức. Lúc này, hắn liếc nhìn Lâm Phong, sau đó xoay người, quẳng ánh mắt về phía nơi chiến đấu xa xa, Lâm Phong đương nhiên cũng đã nhận bên kia đang có chiến đấu, ánh mắt cũng nhìn phía nơi đó, đồng tử không khỏi khẽ co rút lại, đám người Sở Xuân Thu đang động thủ với đám người Quân Mạc Tích!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT