- Khẩu khí thật lớn.


Khi Vương Thánh nghe thấy Lâm Phong muốn hắn tự vả miệng mình trước mặt mọi người, cả người hắn tỏa ra sát ý.


- Thế ngươi định để ai xuất chiến?


Vương Thánh nhìn với Lâm Phong hỏi.


- Đây là cá cược giữa ta và ngươi, hai chúng ta hãy tự mình xuất chiến.


Nếu ngươi không chắc, cũng có thể để người khác lên hộ. Ngay khi Lâm Phong vừa dứt lời, trong mắt Vương Thánh lập tức lóe lên một đạo tinh quang, cười nói:


- Đao kiếm không có mắt, nên ngươi có bị thương hoặc bị giết trong lúc tỷ thí, cũng đừng có trách Đan Vương gia ta khi dễ người ngoại lai như ngươi.



- Một khi đã bước lên chiến đài, sinh tử do trời định, dù có chết cũng không hối tiếc.


Vậy ngươi có đáp ứng yêu cầu của ta không? Vương Thánh lập tức nhìn chằm chằm Lâm Phong, trầm mặc một lát, rồi nở một nụ cười lạnh lùng, đáp.


- Một khi ngươi đã có nhã hứng như vậy, ta sẽ phụng bồi tới cùng.


Bây giờ đánh luôn được không?


- Không vội.


Lâm Phong vừa mỉm cười vừa chuyển mắt nhìn về phía đỉnh của Đan Tháp. Nếu Như Vân đã tự tin như vậy, chắc chắn bọn họ đã nắm chắc phần thắng. Khi Vương Thánh thấy Lâm Phong nhìn về phía Đan Tháp, hắn cũng dời mắt về phía Đan Tháp. Vào lúc này, Như Phong và tên thanh niên kia của Đan Vương gia vẫn đang miệt mài luyện chế đan dược. Quá trình luyện chế một quả đế đan vô cùng phức tạp, trải qua rất nhiều bước. Đầu tiên dùng đạo hỏa chiết xuất tinh hoa của dược liệu. Sau đó lại phải dung hợp các dược liệu với nhau một cách hoàn mỹ, bước này yêu cầu trình độ khống hỏa của luyện đan sư rất cao, nếu không sẽ rất dễ dẫn đến thất bại. Cuối cùng là thủ pháp luyện đan không ngừng rèn luyện cho đan dược. Ngoài ra, một số Luyện Đan Sư lợi hại còn có vài thủ đoạn để đề thăng phẩm chất của đan dược. Vì quá trình luyện đan phức tạp như vậy, nên để luyện ra một viên đế đan cần phải tốn vài canh giờ. Nhưng sau khi luyện xong, đan dược còn có thể là phế đan.


- Thất bại rồi.


Đây đã là lần nổ lò thứ hai. Xem ra Như Phong đã nắm chắc thắng lợi. Khi mọi người nghe thấy một tiếng nổ từ đỉnh đan tháp truyền xuống, họ biết tên thanh niên kia của Đan Vương gia lại thất bại một lần nữa. Vì đây đã là lần thất bại thứ hai, nên áp lực của hắn sẽ không nhỏ. Dù sao trình độ luyện đan của Như Phong cũng rất lợi hại.


- Được rồi!


Mau nhận thua đi! Lúc Vương Thánh nhìn thấy tên thanh niên kia của Đan Vương gia hắn có chút chần chờ, hắn biết có vấn đề rồi. Chắc chắn sau hai lần thất bại, tên kia đã tiêu hết dược liệu trên người, nên mới không luyện chế tiếp. Khi Vương Thánh nhìn thấy Như Phong xuất trận, hắn đã đoán trước kết quả, nhận thua, cũng không sao cả. Khi nghe thấy vậy, yên thanh niên của Đan Vương gai khẽ gật đầu, rồi lập tức nhận thua. Cùng lúc đó, Vương Thánh cũng bay lên một tòa Đan Tháp khác, nhìn về phía Như Vân, cười nói:


- Các ngươi định cử ai đến đấu với ta đây?


Như Phong lập tức nở một nụ cười sáng lạng, nhìn Vương Thánh nói:


- Các ngươi chắc chắn bại rồi, có cố cũng không qua được đâu.


Ngay khi nói xong, Như Phong bay xuống Đan Tháp, để lại Vương Thánh trong trạnh thái sửng sốt, không biết hắn có ý gì? Như Phong lập tức đi đến bên cạnh Lâm Phong, nở nụ cười với mọi người. Sau đó Dao Dao liền nhìn Lâm Phong, mỉm cười nói:


- Lâm Phong ca ca, Dao Dao nhất định sẽ giúp Lâm Phong ca ca chiến thắng.


Sau khi nói xong, Dao Dao bay lên một tòa Đan Tháp gần đó, khiến cho những khán giả phía dưới cảm thấy sửng sốt.


- Rốt cuộc có chuyện gì vậy?


Vì trận tỷ thí lần trước chỉ có ba người Như Phong, Như Vân và Tử Lăng xuất thủ, còn Dao Dao lại làm quần chúng. Nên khi Vương Thánh nhìn thấy Dao Dao bước lên, hắn cảm thấy có chút khác thường. Khi thấy vẻ nghi hoặc trong mắt Lâm Phong, Như Phong lên tiếng giải thích:


- Lâm Phong huynh.


Dao Dao là con gái của sư tôn ta, mà sư tôn ta chỉ có một trai và gái, mà Dao Dao lại là út, nên sư tôn đã dốc túi dạy cho Dao Dao, cộng thêm thiên phú của Dao Dao. Nên trình độ của muội ấy lợi hại hơn ta không ít.


- Thì ra là thế.


Lúc nghe xong, Lâm Phong liền nụ cười. Mặc dù Lâm Phong khá thân thiết với đám người Như Phong, nhưng hắn cũng chỉ biết họ là hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục, còn thân phận cụ thể của bọn họ là gì, thì Lâm Phong lại bó tay. Dù sao hắn chưa từng đi qua Đan Tiêu đại lục, nên cũng không biết tình hình bên đó. Nhưng có một điều Lâm Phong có thể khẳng định, Dao Dao chắc chắn là hậu duệ dòng chính Đan Vương. Vương Thánh không hề vì Dao Dao nhỏ tuổi mà bất cẩn, trái lại hắn còn thận trọng hơn, đặc biệt khi liên tưởng tới câu nói lúc nảy của Như Phong và vẻ tự tin của Dao Dao, tâm trí hắn bắt đầu rối loạn. Nhưng chỉ cần một lúc, Vương Thánh đã ổn định lại, chuẩn bị luyện chế đan dược.


- Hì hì, mặt mũi của Đan Vương gia các ngươi nhất định sẽ mất sạch.


Dao Dao nói một tiếng, đồng thời tế xuất lò luyện đan của nàng ra. Đạo hỏa đủ loại màu sắc rực rỡ của Dao Dao lập tức bao quanh tiểu đỉnh kia. Mà hai tay của nàng cũng không ngừng đánh ra từng pháp quyết, thủ pháp cực kỳ thuần thục và lão luyện. Lúc Vương Thánh nhìn thấy cảnh đó, sắc mặt hắn càng thêm ngưng trọng.


- Đây là Đan Vương Quyết độc môn chỉ truyền cho hậu duệ dòng chính của Đan Vương Đan Tiêu đại lục ta.


Xem tiêu cô nương kia rất có thể là hậu duệ của Đan Vương, chứ không phải hậu nhân bình thường. Có lẽ lần này Đan Vương gia tính sai rồi. Khi Luyện Đan Sư của Đan Tiêu đại lục nhìn thấy pháp quyết của Dao Dao, hắn lên tiếng giải thích.


- Không ngờ luyện đan cũng có thể biểu diễn như nghệ thuật.


Lúc Lâm Phong nhìn thấy thủ pháp luyện đan của Dao Dao, hắn không khỏi thầm than một tiếng. Giờ phút này, bòng người nhỏ nhắn của Dao Dao không ngừng di chuyển xung quanh đan lô, mỗi động tác của cô nàng đều như một điệu múa, khiến cho không ít người say mê.


- Tốc độ thật nhanh, mới đó mà đã bắt đầu kết đan.


Ngay khi mọi người nhìn thấy trong đan lô có hào quang cửu sắc lóe lên, trái tim tất cả mọi người lập tức nhảy lên một cái, kinh ngạc đến mức không thể nói lên lời. Vào lúc này, Vương Thánh đã không còn vẻ tiêu sài như lúc mới bắt đầu, sắc mặt hắn ngày càng ngưng trọng. Nhưng hắn vẫn cố hết sức ổn định tâm thần, để phát huy ra trình độ mạnh nhất.


- Ngu ngốc.


Pháp quyết của ngươi chỉ đơn thuần lấy thủ pháp để khống chế hỏa diễm, mà không phải dùng tâm niệm để tương dung, làm sao có thể một cách tùy tâm sở dục. Ngươi có biết luyện đan hay không vậy? Khi Dao Dao nói xong, Vương Thánh cảm thấy tức đến hộc máu. Hắn đường đường là thiên tài của Đan Vương gia, mà lại bị một cái tiểu cô nương nói không biết luyện đan. Mà khi chỉ có Vương Thánh cảm thấy tức giận, nhưng người khác của Đan Vương gia cũng cảm thấy như vậy. Bọn họ đều có cảm giác Vương Thánh sẽ bại. Mà một khi Vương Thánh bại, Đan Vương gia cũng bại luôn, tất cả mặt mũi cũng sẽ mất sạch.


- Còn đạo hỏa của ngươi nữa, nó chỉ được cái táo bạo, chứ không được cái gì cả.


Nếu như dùng nó để chiến đấu, thì không có gì. Nhưng ngươi lại dùng nó để luyện đan. Vương Thánh ca ca, hay huynh hãy theo ta đi Đan Tiêu đại lục nhé. Ta hứa sẽ dạy huynh luyện đan một cách tử tế. Mặc dù rất khó chịu trước những câu nói của Dao Dao, nhưng Vương Thánh lại không phản bác được, khiến cho sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi.


- Ta đã luyện xong rồi, ngươi cứ chậm rãi luyện tiếp đi nhé.


Ngay khi Dao Dao dứt lời, nàng lập tức đánh ra vài đạo pháp quyết về phía đan lô, làm cho đan lô từ từ mở ra. Ngay sau đó, một mùi thuốc thơm ngát và một luồng hào quang chói lóa lập tức thoát ra khỏi đan lô.


- Thật kỳ diệu, không ngờ còn có đan tức.


Khi một số Luyện Đan Sư ngửi thấy mùi thuốc thoát ra từ trong đan lô, họ cảm thán.


- Tam phẩm đế đan đỉnh phong, trình độ của tiểu nha đầu này thật khủng khiếp.


Dù luyện đan sư Đế cảnh cũng có rất ít người sánh được với nàng.


- Đặc biệt là quá trình nàng luyện chế tam phẩm Đến đan dường như rất nhẹ nhàng và nhanh chóng.


Lúc Lâm Phong nghe thấy bình luận của mọi người, hắn lập tức quay qua hỏi Như Phong:


- Trình độ của Dao Dao thật sự cao tới vậy sao?



- Lâm Phong, ngươi nghĩ cái danh hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục của bọn ta chỉ thanh danh bên ngoài thôi sao?


Nói về luyện đan, bọn ta không hề sợ bất cứ kẻ nào. Giọng nói nghiêm túc của Tử Lăng khiến cho Lâm Phong không thể không gật đầu. Trình độ luyện đan của Dao Dao thật rất khủng bố. Sau khi đan hương và hào quang dần biến mất, viên đan dược trong lò của Dao liền phá tan lò luyện đan, bay ra ngoài. Nhưng Dao Dao lập tức sử dụng đạo hỏa của nàng bắt nó trở về. Cùng lúc đó, lò luyện đan của Vương Thánh đột nhiên nổ tung, khiến cho sắc mặt Vương Thánh trở nên cực kỳ khó coi. Từ khi Dao Dao luyện xong, hắn đã biết hắn sẽ thua, nên muốn được ăn cả ngã về không. Nhưng kết cục đan lô lại nổ, luyện đan thất bại.


- Không ngờ Đan Vương gia của Thần Tiêu Thành lại liên tiếp thua hai lần tỷ thí luyện đan, mà lần sau lại thảm hơn lần trước.


Những lời cảm thán của mọi người khiến cho sắc mặt của đám thanh niên Đan Vương gia trở nên cực kỳ tái nhợt, nhưng cả đám vẫn không nói gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play