Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2140 - Tiền đặt cược


...

trướctiếp

Nơi tỷ thí luyện đan là một quảng trường lớn, được chín tòa Luyện Đan Tháp sừng sững vây quanh.

Trên đỉnh của chín tòa Luyện Đan Tháp đều có một khu đất trống, để cho mọi người tỷ thí. Nơi này là nơi hậu nhân của Đan Vương Thanh Tiêu đại lục dùng luyện đan thuật đánh bại truyền nhân của Đan Vương Thần Tiêu đại lục. Nên khi tin tức hậu nhân của Đan Vương hai Đại Lục chuẩn bị tái đấu, mọi người nườm nượp kéo đến quan chiến.


- Bọn họ đến rồi.


Một mấy người Lâm Phong vừa mới xuất hiện, lập tức có người hét lên, làm cho đám đông lập tức nhìn về phía họ.


- Sao lại có năm người, chẳng lẽ người mới tới kia cũng là hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục vừa mới đến Thần Tiêu thành.


Vì ở đây có không ít người đã từng nhìn thấy bốn người Nhưng Phong, nên khi nhìn thấy Lâm Phong xuất hiện, họ thắc mắc hỏi. Mặc dù được vạn chúng chú mục, nhưng Lâm Phong vẫn rất bình tĩnh, thản nhiên đi tiếp. Chỉ có Hỏa Diễm Sư Tử bình thường rất táo bạo, lại im lặng đi theo Lâm Phong.


- Đế yêu, đó là một vị Yêu Đế.


Có lẽ người kia cũng là hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục Đan Vương, nên mới có Yêu Đế làm tọa kỵ.


- Các ngươi sai rồi.


Người kia không phải hậu nhân của Đan Vương, hắn chỉ là bạn của hậu nhân Đan Vương mà thôi. Ta nghe nói Vương Thánh đã từng muốn đoạt Hỏa Diễm Sư Tử của hắn, nhưng nhờ có hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục, nên Vương Thánh đã thất bại. Khi những người đã từng nhìn thấy Lâm Phong mở miệng nói, cả đám mới vỡ lẽ ra. Cùng lúc đó, ở một hướng khác, Vương Thánh mang theo một số thanh niên của Đan Vương gia bay đến. Hắn lập tức cười nói:


- Hảo.


Không hổ là hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục Đan Vương, dám đến đâu tỷ thí.


- Ngươi là đồ không biết nhục.


Nếu kẻ chiến bại kiêu nào cũng ngạo như ngươi, thiên hạ sẽ đại loạn. Giọng nói lạnh lùng của Tử Lăng lập tức khiến sắc mặt Vương Thánh trở nên phi thường khó chịu.


- Ha ha, mỹ nhân có cá tính.


Nếu như các ngươi chiến bại, nàng hãy gả vào Đan Vương gia ta nhé! Đừng quay về Đan Tiêu đại lục làm gì? Thanh âm cuồn cuộn của Vương Thánh lập tức đáp trả.


- Ngươi không cần kích ta.


Dù ngươi có dùng cách nào, kẻ thất bại hôm nay vẫn là ngươi. Khi Tử Lăng vừa dứt lời, Vương Thánh khẽ nheo mày, cười lạnh đáp:


- Hảo.


Nếu các ngươi đã tự tin như thế, chúng ta hãy cá cược một chút đi.


- Nơi này là Thần Tiêu Thành, địa bàn của các ngươi, làm sao ta có thể tin tưởng các ngươi được.


Nên cứ tập trung vào tỷ thí luyện đan đi. Câu trả lời của Như Vân nhàn làm cho sắc mặt của đám thanh niên Đan Vương gia trở nên phẫn nộ. Bọn họ đường đường là Đan Vương gia, lại bị người ta hoài nghi trước mặt mọi người, làm sao bọn họ có thể không tức giận.


- Một khi đã như vậy, hãy chuẩn bị tỷ thí đi.


Quy tắc vẫn như cũ, tỷ thí ba trận, ai có thể luyện chế ra đan dược cấp cao hơn, người đó thắng. Vương Thánh cười lạnh một tiếng.


- Tốt.


Như Phong lập tức gật đầu đáp.


- Vì lần trước các ngươi đã bại, nên các ngươi phải chọn người trước đi.


Sau khi suy nghĩ một chút, Vương Thánh đáp lại:


- Tốt.


Ta nhường các ngươi.


- Đồ giảo biện.


Nếu như bọn ta không cho các ngươi cơ hội, các ngươi đừng hòng đứng ở đây. Đã không biết ơn thì thôi, lại còn dám nói nhường.


- Hừ.


Mặc dù Vương Thánh rất tức giận, nhưng hắn chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi điều động một tên thanh niên lên tỷ thí.


- Ông!


Cùng lúc đó, Như Phong cũng hóa thành một cơn cuồng phong, bay lên Đan Tháp, khiến cho Vương Thánh vô cùng bất ngờ, nhưng vẫn lạnh nhạt nói:


- Không ngờ ngươi lại lên trước!



- Ta lên trước không được sao?



- Không, tất nhiên có thể!


Dù một ván này chúng ta thua, nhưng ta muốn nhìn thử xem, các ngươi định dùng các nào chiến thắng hai ván sau. Vương Thánh lãnh đám nói. Theo như lần tỷ thí, trước, Như Phong là người có trình độ luyện đan lợi hại nhất. Nên Vương Thánh vốn định tự mình đối phó Như Phong, nhưng hắn lại thật không ngờ, Như Phong lại lên trước. Một khi Như Phong đã ra trận, hai ván sau hắn nhất định sẽ thắng. Khi đã vào vị trí, Như Phong và tên thanh niên của Đan Vương gia liền triệu hồi đạo hỏa của bản thân. Chỉ trong trong lát, đạo hỏa đã bao trùm đan lô, đánh dấu trận chiến bắt đầu. Vì để cho luyện đan sư phát huy thực lực cao nhất, nên luyện đan sư đều sử dụng dược liệu và đan lô tốt nhất để tỷ thí. Mỗi người đều có ba cơ hội luyện đan, nếu như ba lượt đều thất bại, sẽ trực tiếp xử thua, nên có rất ít có người dám lựa chọn đan dược mình không thể luyện.


- Năng lực khống chế hỏa diễm thật mạnh.


Khi Lâm Phong nhìn thấy những ngọn lửa không ngừng biến hóa theo suy nghĩ của Như Phong, hắn cảm thán một tiếng. Vào lúc này, đạo hỏa của Như Phong đã hóa thành chín chín tám mươi ngọn lửa nhỏ, trãi đều khắp các bộ phận của đan lô. Toàn bộ tinh thần và thần hồn của hắn cũng đã xâm nhập bào bên trong đan lô, theo dõi từng biến hóa nhỏ.


- Không ngờ ngươi đến đây.


Đúng lúc này, Vương Thánh đột nhiên nhìn về phía Lâm Phong, mỉm cười nói:


- Ngươi đã suy nghĩ kỹ chuyện bán Hỏa Diễm Sư Tử cho ta rồi chứ?


Sau khi nghe xong, Lâm Phong ngẩng đầu nhìn Vương Thánh một cái, rồi lập tức chuyển mắt sang chỗ khác, không thèm để ý đến hắn. Mà khi Mọi người nhìn thấy tình cảnh giữa Vương Thánh và Lâm Phong, cảm đám lập tức nhìn chằm chằm hai người. Khi thấy Lâm Phong ngó lơ mình trước mặt mọi người, Vương Thánh cảm thấy vô cùng xấu hổ. Lạnh lùng nhìn Lâm Phong một cái, rồi liếc mắt ra hiệu cho một người bên cạnh. Thấy người kia lập tức hiểu ý bước lên trước, Vương Thánh tiếp tục nói:


- Tỷ thí luyện đan chỉ có ba ván, mà bên phía các hạ lại có tận năm người.


Hay chúng ta hãy bàn luận một chút trong khi chở hai người kia luyện đan đi.


- Nếu ngươi đã nhất quyết yêu cầu, chúng ta cũng không tiện từ chối.


Ngay khi vừa dứt lời, Như Vân bước lên trước, trên người tỏa ra khí tức cuồn cuộn, tựa như một ngọn lửa muốn thiêu cháy thiên địa.


- Ngươi là người tham gia tỷ thí luyện đan tiếp theo, ngươi không cần phải tham dự tỷ võ.


Nếu vì tỷ võ mà ảnh hưởng đến trình độ luyện đan, thì sẽ rất đáng tiếc.


- Không cần ngươi phải lo lắng cho ta.



- Nếu ngươi đã cố chất như vậy, ta sẽ không ngăn cản nữa.


Vương Chiến, ngươi đi đi. Ngay khi Vương Thánh vừa dứt lời, một người trong đám người Đan Vương gia tỏa ra chiến ý ngập trời, uy thế mạnh mẽ đến mức khủng bố.


- Nếu chỉ tỷ võ bình thường, thì rất vô vị, hay chúng ta cá cược một chút để tăng thêm phần kịch tính đi.


Nếu ta thắng, Hỏa Diễm Sư Tử thuộc về ta nhé. Vương Thánh vừa tham lam nhìn chằm chằm Hỏa Diễm Sư Tử sau lưng Lâm Phong, vừa nói. Mặc dù sức chiến đấu của Như Phong rất đáng sợ, có thể giết chết vị Đại Đế mà hắn cử đi cướp Hỏa Diễm Sư Tử. Nhưng sức chiến đấu của Vương Chiến cũng không phải dạng vừa. Hắn ta chính là kẻ cuồng chiến đấu, một khi đã nổi điên, Vương Thánh hắn cũng phải nể sợ ba phần.


- Nếu các ngươị thua, thì ngươi lấy cái gì ra đặt cược?


Lâm Phong nhìn Vương Thánh, bình tĩnh nói. Mặc dù hắn không thích gây chuyện, nhưng khi có người cố tình gây sự với hắn, thì hắn cũng không ngại giải quyết phiền phức.


- Một viên tam phẩm Đế đan được không.


Sau khi Vương Thánh nói xong, Lâm Phong nhìn về phía Như Phong, hỏi:


- Lần này tỷ thí này có chắc thắng hay không?



- Có.


Như Phong tự tin gật đầu.


- Lâm Phong ca ca yên tâm đi, chúng ta tất thắng.


Dao Dao cũng giơ nắm tay nhỏ của nàng lên, cười nói.


- Tốt lắm, ta sẽ lấy Hỏa Diễm Sư Tử ra đặt cược, nếu chúng ta thắng tỷ thí luyện đan, thì Vương Thánh phải đưa một viên tam phẩm Đế đan.


Mọi người thấy được không? Lâm Phong mở miệng hỏi ba người Như Vân.


- Không thành vấn đề, chúng ta chỉ sợ mấy tên gia hỏa kia quỵt nợ mà thôi.



- Nếu bọn họ không cần mặt mũi, thì cứ quỵt nợ.


Rồi cả Thần Tiêu Thành sẽ biết Đan Vương gia quỵt nợ. Lâm Phong mỉm cười nói, rồi nhìn về phía Vương Thánh, hỏi


- Chắc ngươi cũng đã nghe được rồi, nên ta không cần phải nói lại.



- Lấy một viên tam phẩm đế đan thuật đổi một con Hỏa Diễm Sư Tử cũng xem như công bằng.


Còn tỷ võ thì sao, các ngươi không dám cược à? Vương Thánh cười lạnh, hỏi.


- Đừng nóng vội, để ta nghĩ một chút đã.


Sau một lúc suy tính, Lâm Phong bình tĩnh nói:


- Ta cần một viên tam phẩm đế đan có công hiệu khôi phục linh hồn bị thương, ngươi có hay không?


Khi nghe xong, Vương Thánh khẽ nhíu mày. Một viên tam phẩm Đế đan có công hiệu khôi phục linh hồn bị thương đối với hắn mà nói cũng là bảo vật quý giá. Trên người hắn, chỉ có một viên đan dược này này, nên hắn có chút phân vân.


- Đánh cuộc hay không?


Lâm Phong hỏi lại.


- Được, ta đáp ứng ngươi.


Vương Thánh lạnh lùng nói tiếp:


- Tám phẩm đến đan có công hiệu khôi phục linh hồn bị thương vô cùng quý hiếm, nên ngươi cũng phải xuất ra một bảo vật ngang cấp.



- Cái lò luyện đan này và hỏa diễm trong đó có được không?


Lâm Phong vừa nói vừa lấy ra một cái Đỉnh có hình cự long và một loại hỏa diễm kỳ dị, giống như kết quả dung hợp của vài loại hỏa diễm.


- Thương Long Đỉnh.


Khi Vương Thánh nhìn thấy Thương Long Đỉnh và hỏa diễm trong đó, trong đôi mắt hắn liền hiện lên vẻ tham lam.


- Không ngờ ngươi cũng có thứ tốt như vậy.


Nếu bọn ta thua, ta sẽ trả một viên tam phẩm Đế đan.


- Giá trị của Thương Long đỉnh và hỏa diễm đó vượt xa một viên tam phẩm Đế đan.


Như Vân lạnh lùng nói.


- Ngươi muốn thứ gì?



- Nếu ngươi có thể tự vả vào mình ba cái trước mặt mọi người, ta sẽ đồng ý.


Yêu cầu của Lâm Phong khiến cho Vương Thánh trở nên ngưng trọng, đôi mắt liên tục phát ra hàn quang.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp