Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2139 - Cái nhìn về kiếm đạo


...

trướctiếp

Sau khi Vô Tình công tử rời đi, tất cả mọi người cũng lục tục tan rã trong bầu không khí không vui.

Bởi vì quan hệ giữa Lâm Phong và đám người Như Phong và Như Vân, Diệp gia đã sắp xếp cho Lâm Phong tại một cái tiểu viện gần chỗ của bốn người. Kể từ đó, Lâm Phong chưa từng đi ra ngoài, chỉ trong tiểu viện tu luyện, đồng thời chờ tin tức của các sư huynh sư đệ. Mấy ngày sau đó, đám người đi cùng Nhị sư huynh cũng đã đến Thần Tiêu Thành, nhưng lại ở những vực khác trong thập nhị vực. Sau khi thương lượng, bọn họ đã quyết định không hội hợp, chờ đến khi Cửu Tiêu Hội Ngộ diễn ra sẽ gặp lại. Nếu như không thể thông qua khảo hạch, thì sẽ chờ trong Thần Tiêu Thành. Nhưng đến giờ Lâm Phong vẫn chưa có hành tung của Mộc Trần và Kinh Hiểu Nguyệt, hai người bọn họ chính là nhóm duy nhất còn chưa đếb Thần Tiêu Thành. Có lẽ vì Mộc Trần không tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, nên hắn mới từ từ đi ngắm phong cảnh của Thần Tiêu đại lục, cùng Kinh Hiểu Nguyệt hưởng thụ thế giới riêng của hai người. …. Mấy ngày gần đây, Lâm Phong vẫn ngồi trên ghế đá, nhìn Như Phong Như và Vân đang luyện đan đứng giữa sân. Trước kia Lâm Phong cũng từng học qua luyện đan, nhưng vì tập trung tu luyện võ đạo, nên không có tiếp tục luyện đan, rồi dần dần bỏ luôn. Khi nhìn hậu nhân của Đan Vương luyện đan, hắn cũng cảm thấy hoài niệm.


- Lâm Phong ca ca, huynh rất quan tâm đến luyện đan sao?


Đúng lúc này, Dao Dao đột nhiên đi đến bên cạnh Lâm Phong, cười nói.


- Không, ta càng quan tâm đến trình độ luyện đan của muội hơn.


Như Phong Như Vân và Tử Lăng ngày nào cũng luyện tập, còn muội thì lại lười biếng ngồi đây. Dao Dao lập tức thè lưỡi, cười nói:


- Sao huynh và sư huynh sư tỷ đều nói ta vậy?


Lâm Phong ca ca, có phải huynh rất nổi danh ở Thanh Tiêu đại lục? Huynh có thể đánh bại tên Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân Quân Vô Tình công tử kiêu ngạo kia không? Sau khi nghe xong, Lâm Phong tỏ ra trầm ngâm.


- Ta không biết thực lực của Vô Tình công tử đến mức nào, nên ta cũng không biết có thể đánh thắng hắn hay không?


Lâm Phong đáp.


- Cũng đúng.


Dao Dao khẽ gật đầu một cái, rồi lập tức nói tiếp:


- Muội tin ca ca của muội nhất định có thể đánh thắng hắn.


Khi Lâm Phong nhìn thấy vẻ tự tin của Dao Dao, hắn cũng không nở làm nàng thất vọng. Dù sao Vô Tình công tử cũng là Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân, thực lực của hắn mạnh đến mức không tưởng. Tuyệt đối là siêu cấp cường giả có thể hoàng hoành ở Vũ Hoàng cảnh.


- Ca ca của muội rất là lợi hại.


Khi thấy Lâm Phong có vẻ từ không tin, Dao Dao lên tiếng. Đúng vào lúc này, đột nhiên có một bóng người bước vào trong tiểu viện, khiến cho Lâm Phong ngẩn người. Rồi lạnh lùng nhìn về phía người kia. Dường như người nọ cũng cảm nhận được lãnh ý trong mắt Lâm Phong. Nên người nọ dừng, ôm quyền nói với Lâm Phong:


- Lâm Phong.


Tại hạ cũng là người của Thanh Tiêu đại lục. Say khi biết các hạ ở tại Diệp gia, thì đến đây bái phỏng.


- Có việc gì thế?


Lâm Phong nhàn nhạt hỏi.


- Tại hạ muốn muốn nhìn thử, chậc lệch giữa tại hạ và các hạ lớn mức nào.


Người nọ bình tĩnh nói. Trên người đeo một thanh cổ kiếm, Lâm Phong có thể nhìn ra gã là một kiếm tu. Lúc Dao Dao nghe thấy người nọ nói vậy, nàng lập tức cười nói:


- Đến khiêu chiến Lâm Phong ca ca sao?


Lâm Phong ca ca, huynh nhất định phải giáo huấn hắn. Sau khi Lâm Phong suy nghĩ một lúc, hắn mở miệng nói:


- Ngươi vào đi.


Ngay khi Lâm Phong vừa đồng ý, đối phương bước vào bên trong, khẽ chắp tay với Lâm Phong, nói:


- Tại hạ là Mạc Vũ của Vạn Kiếm Cốc tại Thiên Nguyên Cổ Đô, xin thỉnh giáo các hạ.


Ngay khi người nọ vừa dứt lời, trên người hắn tỏa ra một luồng kiếm ý khủng bố, tựa như nghìn vạn chuôi kiếm đồng thời gào thét. Mạc Vũ tiếp tục nói:


- Các hạ hãy cẩn thận.


Cùng lúc đó, Dao Dao cũng thối lui về sau, nhường lại không gian cho hai người.


- Xuy!


Mạc Vũ lập tức rút thanh cổ kiếm sau lưng ra khỏi vỏ, chỉ về hướng Lâm Phong. Mặc dù đó là một thanh kiếm bình thường, nhưng khi trong tay Mạc Vũ, thanh kiếm trở nên rất phi phàm. Tất cả kiếm khí trong thiên địa lập tức lấy thanh kiếm đó làm trung tâm, từ từ hội tụ thành một cơn lốc kinh khủng, xuyên thủng hư không, nhắm về hướng Lâm Phong. Mặc dù đối phương nói đến bái phỏng Lâm Phong, nhưng có lẽ mục đích thật sự của hắn là khiêu chiến Lâm Phong. Mặc dù kiếm khí kia rất mạnh, nhưng Lâm Phong vẫn không quá để ý. Hắn chỉ nở một nụ cười, rồi chỉ một ngọn tay về phía Mạc Vũ. Chỉ trong khoảnh khắc, trên đầu ngón tay của hắn bắt đầu hội tụ từng luồng kiếm khí.


- Đều là kiếm tu ư?


Khi thấy cảnh đó, Như Phong và Như Vân liền đình chỉ luyện đan, kinh ngạc nhìn Lâm Phong.


- Giết.


Ngay lúc giọng nói của Mạc Vũ vang lên, ngang vạn kiếm khí liền hội tụ trước người hắn, tạo thành một đạo kiếm khí bay về phía Lâm Phong. Đạo kiến khi kia lập tức xuyên thấu hư không, chặt đứt thời không, chỉ trong vài khoảnh khắc đã đến sát người Lâm Phong. Cùng lúc đó, từng đạo kiếm khí đã hội tụ trên ngón tay Lâm Phong cũng bay ra ngoài. Nó lập tức tỏa ra một luồng hào quang chói mắt, làm thiên địa đều phải lu mờ Lúc hai đạo kiếm khi chạm vào nhau, cả hai chỉ tạo ra một quả cầu sáng nhỏ. Ngay sau đó, tất cả kiếm khí trong thiên địa đều biến mất, thiên địa cũng trở lại bình thường, giống như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng thanh kiếm của Mạc Vũ đã xuất hiện từng vết nứt, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể vỡ tan. Sau đó Lâm Phong xuất hiện trước người Mạc Vũ, điểm một chỉ lên cổ hắn.


- Sao ngươi có thể làm như thế được?


Mạc nhìn Lâm Phong hỏi. Lâm Phong lập tức nở nụ cười, rồi bắn ra một đạo kiếm khí. Chỉ trong chốc lát, đạo kiếm khí kia biến mất trong thiên đại.


- Ngươi hiểu chưa?


Lâm Phong nhìn thấy Mạc Vũ nói. Nhưng Mạc Vũ chỉ chau mày, không nói. Hắn đã tu luyện kiếm đạo nhiều năm, nhưng khi nhìn thấy động tác đơn giản vừa rồi của Lâm Phong, hắn dường như đã nhìn thấy một cảnh giới mới.


- Cái hiểu cái không!


Sau một lúc lâu, Mạc Vũ mới mở miệng nói, hắn thật đã hiểu một chút về kiếm đạo của Lâm Phong. Kiếm đạo của Lâm Phong không hề có kiếm chiêu, tất cả chỉ tùy tâm sở dục, nhưng vẫn có thứ hắn không hiểu.


- Ta tu kiếm đạo đã nhiều năm, cũng đã từng gặp bình cảnh, cũng đã từng mê mang, chẳng biết như thế nào mới được xem là kiếm thuật mạnh nhất.


Sau khi trầm tư suy nghĩ rất nhiều ngày, ta đột nhiên có điều cảm ngộ, kiếm không có áo nghĩa, kiếm không có pháp tắc, kiếm không có đạo. Có lẽ kiếm có một loại sức mạnh khác. Nó vô cùng hư vô và mờ ảo, chỉ có tùy tâm, tùy tính, tùy ý, kiếm mới có uy lực lớn nhất. Có lẽ kiếm là hư vô, vô chiêu, vô hình, giống như một ý nghĩ trong lòng. Lâm Phong thì thào nói nhỏ. Mặc dù hắn đang nói cho Mạc Vũ, nhưng lại giống như đang nói cho chính mình. Mỗi một câu của Lâm Phong đều khiến trái tim Mạc Vũ nhảy lên một cái, dường như hắn đã tìm ra một chân trời mới.


- Ý động, kiếm động.


Ý bất động, kiếm bất động. Mạc Vũ thì thào nói nhỏ. Khi thấy Mặc Vũ dường như đã lĩnh ngộ được điều gì đó, Lâm Phong nở nụ cười, nói:


- Đó chỉ là một chút cảm ngộ của ta, ta cũng không biết nó có đúng không nữa!


Sau khi nghe xong, Mạc Vũ trầm mặc trong giây lát, rồi lập tức nhìn về phía Lâm Phong, khom người hành lễ, mỉm cười nói:


- Nếu có một ngày ta lĩnh ngộ kiếm đạo chân lý, ta sẽ bái các hạ làm thầy.


Ngay khi vừa nói xong, Mạc Vũ khẽ khom người, chậm rãi lui lại. Cho đến khi lui ra khỏi tiểu viện, hắn mới xoay người rời đi.


- Lại thêm một gia hỏa thú vị.


Lâm Phong mỉm cười nói.


- Lâm Phong huynh, lời của huynh thật sự đã mở rộng lòng hắn, nên hắn mới làm như vậy.


Đúng lúc này, ba người Như Phong mới đi tới gàn Lâm Phong, nói.


- Ta cũng không biết nó có đúng hay không?


Dù sao nó chỉ là ý nghĩ trong lòng ta, bản thân ta cũng chưa kịp kiểm chứng. Nếu hắn thật có thể thành công, đó là cơ duyên của hắn. Nếu hắn có thể bước lên đỉnh phong của kiếm đạo, ta cũng vui mừng cho hắn.


- Quái nhân.


Dao Dao bĩu môi nói:


- Hắn đến đây để khiêu chiến ca ca, sao ca còn chỉ giáo hắn.



- Ha ha, còn phải xem ai khiêu chiến nữa.


Nếu người như Vương Thánh, ta sẽ không để cho hắn rời đi đâu.


- Thời gian cũng không còn sớm nữa, chính ta đến chỗ tỉ thí thôi!


Như Phong nhìn mọi người nói một tiếng, rồi cả đám bắt đầu đi ra ngoài. Tin tức thiên tài Đan Vương gia, Vương Thánh chuẩn bị khiêu chiến luyện đan sư của Đan Tiêu đại lục đã sớm truyền khác Phương Đông vực. Nên đã có rất nhiều người kéo đến địa điểm tỷ thí, trong đó không thiếu những vị thiên tài đến từ khắp Cửu Tiêu đại lục. Hậu nhân của Đan Vương Thần Tiêu đại lục và hậu nhân của Đan Vương Đan Tiêu đại lục lần này sẽ có kết cục như thế nào đây? Liệu hậu nhân của Đan Vương Thần Tiêu đại lục có thể vãn hồi lại mặt mũi không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp