Dương Tiêu tăng tốc độ, chân đạp hư không trận quang, thân hình hắn cũng được bao bọc bên trong quang hoa trở nên mờ mờ ảo ảo, cực kỳ không chân thực.

Hắn rất nhanh đuổi theo Tử Đế, hơn nữa tiếp tục truy kích Lâm Phong. Cảm giác được chùm tia sáng bên cạnh gào thét, Tử Đế trong lòng thầm mắng:


- Càn Phủ đối với Dương Tiêu thật tốt a, biết hắn thủ đoạn tà ác, chuẩn bị sẵn cho hắn bảo bối chạy trốn.


Dương Tiêu tại trong Thiên Trận Kỳ Phủ có địa vị cực cao, so với Diệp Khuyết, Tà Mâu còn cao hơn một chút, tự nhiên thực lực cũng mạnh vài phần. Mà Dương Tiêu bản thân sở tu cực quang có thể nói cực kỳ tinh thâm, tinh thông vạn gia phương pháp. Chẳng qua hắn cũng sẽ không tham lam, chỉ sử dụng loại lực lượng chính mình am hiểu nhất, bình tĩnh điệu thấp. Sở dĩ hắn tinh thông vạn gia phương pháp nguyên nhân do thiên phú của hắn, có thể tách lấy trí nhớ người khác mà dùng. Loại thủ đoạn này cực kỳ tàn nhẫn đáng sợ, bởi vì người bị hắn tách trí nhớ đều trở thành kẻ ngu ngốc. Trước kia tại trong Thiên Trận Kỳ Phủ đã xuất hiện qua không ít chuyện như vậy, hơn nữa người bị tách trí nhớ người hầu hết đều là nhân vật lợi hại. Không phải như vậy Dương Tiêu chẳng muốn động tay. Mấy lần đầu tiên, Thiên Trận Kỳ Phủ thậm chí không biết là ai, mãi đến sau này mới điều tra ra Dương Tiêu làm. Nhưng có Càn Phủ che chở khiến Dương Tiêu có đặc quyền không chết, không ai dám xử trí hắn. Về sau chuyện này lại phát sinh vài lần, những Chí Tôn Phủ khác rốt cục bạo nộ khởi binh vấn tội. Bọn họ định ra thiết luật nếu như Dương Tiêu còn dám xuống tay với thiên tài nhân vật trong phủ của bọn họ tất sẽ giết không tha, lúc này mới ngăn Dương Tiêu tiếp tục săn mồi. Thời điểm Dương Tiêu chứng kiến Lâm Phong, bệnh cũ của hắn có vẻ lại tái phát. Hắn muốn tách lấy trí nhớ Lâm Phong để dung nhập vào trí nhớ của mình. Loại thủ đoạn này thực sự phi thường đáng sợ, Lâm Phong vốn là nhân vật thiên tài, một khi toàn bộ trí nhớ của hắn bị Dương Tiêu nắm trong tay, khó có thể nghĩ Dương Tiêu sẽ có tiến bộ khủng bố đến mức nào. Bởi vì Dương Tiêu có loại thiên phú thủ đoạn đặc thù này mới khiến cho hắn dù không có thiên phú tu luyện cao mà lại khiến cho nhân vật cùng thế hệ không thể cùng hắn chống lại, chỉ ngoại trừ một người. Kẻ kia chính là trời sinh trận linh thể chất, tương tự với trận mỏ chi linh trong truyền thuyết . Ngoài ra, hắn còn sở hữu thiên phú trận đạo tuyệt luân, có thể gọi kỳ tài ngút trời mà Thiên Trận Kỳ Phủ thật vất vả mới tìm được. Trận đạo năng lực của hắn tuyệt đối là Vũ Hoàng đệ nhất nhân trong Thiên Trận Kỳ Phủ, mặc dù rất nhiều Đế cảnh nhân vật cũng kém xa không bằng hắn. Lâm Phong tốc độ đã cực kỳ đáng sợ, nhưng mà Dương Tiêu vẫn truy kích được hắn. Chỉ thấy một huyết tuyến hướng tới Lâm Phong phun ra, khiến cho đồng tử hắn co rút lại. Lâm Phong gian nan xoay người đánh ra một đạo Phù Thế Ấn về phía Dương Tiêu, càn khôn đều bị bao phủ, vô cùng uy áp đè ép xuống khiến Dương Tiêu không chỗ tránh né. "Ông." Thân thể Dương Tiêu được trận quang bao phủ, trong khoảnh khắc biến mất không còn tung tích, rồi đột ngột xuất hiện không xa Lâm Phong, vô số huyết tuyến đánh về phía hắn. Con ngươi Lâm Phong tối đen lạnh như băng tử ý mãnh liệt, từng cỗ nguyền rủa lực lượng thánh linh hiển hóa, trong nháy mắt cuồn cuộn giết tới phía trước. Cùng lúc đó, Lâm Phong giận dữ hét một tiếng, âm ba cùng nguyền rủa lực lượng đồng thời ăn mòn não hải Dương Tiêu. Bàn tay hắn đánh ra một đạo công kích đáng sợ, ngăn cản thế công của huyết tuyến Lâm Phong lại lần nữa bóp vỡ trận văn, thân ảnh hắn đột ngột xuất hiện trước người Dương Tiêu, vô thượng pháp tắc khủng bố gào thét đè ép tới Dương Tiêu, nhất kiếm hàn quang trảm hư không, tựa như muốn xé tan hết thảy. "Độn." Dương Tiêu đột ngột hóa thành hư vô, cuồng phong xoay chuyển, thân thể hắn xuất hiện tại trước người Lâm Phong. Mi tâm hắn phóng thích ra từng đạo ánh sáng đáng sợ bắn tới não hải Lâm Phong. Một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm xuất hiện, Lâm Phong cảm giác trí nhớ điên cuồng dao động, đầu đau như muốn nứt ra, thần hồn đảo điên thác loạn. "Tử." Đôi mắt Lâm Phong giống như muốn xuyên thấu não hải Dương Tiêu, tử vong lực lượng vô cùng khủng bố như muốn phá nát thần trí hắn. Hai người công kích đều cực kỳ nguy hiểm, cũng đều tinh thông trận đạo năng lực, thủ đoạn công kích đối phương vừa nhanh vừa tàn nhẫn. Nếu đổi lại kẻ khác chỉ sợ đã sớm bị bọn họ giết chết. Lực lượng đáng sợ giết về phía đối phương, trên tay Lâm Phong xuất hiện một đạo chưởng ấn, Dương Tiêu chỉ cảm thấy như một tòanúi cao nặng nề đè xuống, thân thể đều trở nên hít thở không thôn. Chỉ thấy hắn xuất ra một đạo trận quang, thân thể mượn cổ lực lượng kia lui về phía sau, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên đoán không sai. Thiên phú Lâm Phong đáng sợ như vậy, thiên tài trong Thiên Trận Kỳ Phủ chỉ sợ cũng chỉ có mỗi cái tên sở hữu Trận Linh Thể có thể sánh được, điều này càng làm cho hắn thêm kiên định quyết tâm cướp lấy trí nhớ đối phương. Lúc này, đám người Tử Đế cũng truy kích đến. Chỉ thấy Tử Đế duỗi tay hư không một trảo, hỏa diễm bao vây lấy thân thể Lâm Phong, một cỗ đạo uy đáng sợ bao phủ khiến cho cả thân hình Lâm Phong giống như cũng tùy thời đều có thể bị thiêu cháy.


- Chạy đi đâu!


Phía sau Lâm Phong có trận quang đan vào rồi đột ngột xuất hiện một tòa lao tù, nhốt lấy thân thể hắn bên trong. Nhất thời, mọi người xung quanh đều lộ ra nụ cười lạnh, người này không ngờ muốn ngay trước mặt bọn họ chạy thoát, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy? Nhưng mà bọn họ chứng kiến Lâm Phong hướng phía trước đạp từng bước, nắm tay tràn ngập lực lượng bạo tạc đánh nát lao tù. Sau đó hắn lại lần nữa dẫn động trận phù của chính mình, thân ảnh trong khoảnh khắc xuất hiện tại chỗ khác.


- Trận phù này sử dụng vật liệu gì khắc chế, không ngờ có thể lặp lại sử dụng?


Hay hắn khắc chế rất nhiều trận phù lưu trữ để dùng bảo mệnh? Thần sắc bọn người Dương Tiêu ngưng trọng, vô cùng khó coi. Bọn họ làm tới như vậy không ngờ vẫn bị đối phương chạy mất, có lý nào như thế?


- Truy Dương Tiêu âm lãnh quát một tiếng, tốc độ hắn nhanh nhất, trận quang bao phủ lên lại một lần nữa biến mất không thấy đâu.


Tốc độ Lâm Phong cực nhanh, hơn nữa chỉ trong thời gian ngắn ngủn lại tiếp tục dẫn động trận phù. Hắn tuy rằng sức chiến đấu mạnh mẽ, những vẫn chưa cho rằng mình có năng lực đối phó nhiều Đế cảnh cường giả như vậy. Huống hồ nơi này là Thiên Trận Kỳ Phủ, Dương Tiêu đuổi giết hắn là ý của chính hắn mà không phải của Thiên Trận Kỳ Phủ, nhưng nếu như hắn bại lộ mọi thứ, thái độThiên Trận Kỳ Phủ lại khó mà nói rồi. Chẳng qua, Lâm Phong hắn tiến vào Thiên Trận Kỳ Phủ vốn rất mạo hiểm, huống hồ giờ phút này còn tiến nhập Càn Phủ đệ nhất động thiên của Thiên Trận Kỳ Phủ. Đối với nguy cơ, hắn tự nhiên sớm có dự đoán, nhưng không ngờ nhanh như vậy mà thôi. Lâm Phong rất nhanh lại bị Dương Tiêu bám theo, chỉ thấy Dương Tiêu hét lớn một tiếng:


- Ai giúp ta ngăn lại người này, Dương Tiêu tất nhiên có trọng tạ.


Thanh âm giống như sấm sét nổ vang giữa thiên địa, khiến cho người dù ở xa cũng có thể nghe được. Lâm Phong đang chạy như điên đột nhiên nhìn thấy một đạo thân ảnh đánh tới, chém ra một kiếm. Đế kiếm ánh sáng vô cùng chói mắt, khiến cho mắt hắn vô cùng đau nhức. Một kiếm chém xuống lại hóa thành trăm ngàn chùm sáng, mỗi tia sáng đều mang theo nguy hiểm trí mạng. Lâm Phong lại lần nữa dẫn động trận phù, biến mất ngay tại chỗ, nhưng mà sau đó vẫn liên tục có người ngăn cản đường đi hắn. Chỉ thấy một cổ ấn phiêu đãng tiến đến, đạo uy đáng sợ hoành hành trong cơ thể Lâm Phong, khiến hắn buồn bực hừ một tiếng, cơ thể có chút lảo đảo nghiêng ngả. Một đường chạy trốn, một đường chặn giết, con ngươi Lâm Phong lạnh thấu xương, sát khí ngập trời.


- Ai dám ngăn ta, giết!


Lâm Phong chợt quát một tiếng, cuồng ngạo thanh âm chấn động thiên địa. Trên người hắn cửu long rít gào, gió lốc nổi lên. Đồng thời, vô tận phong duệ khí tức từ trên người hắn phát ra, chính là khí tức binh vương đáng sợ đến cực điểm, vô kiên bất tồi. Cự đại trận dực vẫn điên cuồng vũ động khiến thân thể hắn không ngừng xẹt qua thiên địa hư không. Phía trước, một người ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong rục rịch. đồng tử Lâm Phong lạnh như băng, Hư Vô Kiếm Kinh nở rộ, hư vô Tử Vong Chi Kiếm điên cuồng giết ra. Lâm Phong không chút do dự chém ra một kiếm, không gian như ngưng đọng, nhất kiếm kinh thiên. Một kiếm chém xuống, người nọ ngay lập tức bị trảm sát, thi cốt vô tồn. Vũ Hoàng đỉnh phong bình thường trước mặt Lâm Phong hiện tại không chịu nổi một kích. Tốc độ Lâm Phong không đình chỉ, phía trước một người hướng tới hắn phóng thích ánh sáng lạnh. Tử vong chi đạo hóa thành sông dài cuốn tới, đồng thời nghìn vạn màu đen Tử Vong Chi Kiếm chém giết mà ra, Phù Thế Ấn yên diệt thiên địa. Người hướng Lâm Phong phóng thích lãnh mang điên cuồng chạy trốn. Nhưng mà thân thể Lâm Phong xẹt qua bên cạnh hắn xẹt qua tựa như yêu long cuồng khiếu, lập tức nuốt trọn thân thể hắn. Xa xa mọi người chứng kiến một màn này cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Chỉ trong giây lát, Lâm Phong đã giết chết năm sáu người, đều là những kẻ lộ ra lãnh ý đối với hắn. Bất cứ người nào có khả năng ngăn cản hắn toàn bộ đều giết không tha.


- Làm càn!


Một vị Đế cảnh đạp không tiến đến, trên người hắn xuất hiện ngập trời khí tức ập đến chỗ Lâm Phong. Mỗi một bước chân của hắn, hư không giống như có vô số cuồng phong hội tụ, khí tức khủng bố khiến thiên địa biến sắc. Đồng tử Lâm Phong chỉ có tử vong lạnh lùng. Hắn một đường bị đuổi giết, bị đạo uy ăn mòn nhiều lần. Nếu không phải hắn có thân thể mạnh mẽ cùng thần hồn cường đại, chỉ sợ đã trở thành một khối thi cốt hoặc bị người bắt giữ, còn nói hắn làm càn?


- Giết!


Cả thân hình Lâm Phong giống như hóa thân sát thần, phương hướng không chút thay đổi, bay thẳng đến chỗ Đế cảnh cường giả hội tụ ngập trời khí thế. Trên người hắn sát khí gió lốc nổi lên, xông vào đám mây, tựa như một thanh vô thượng sát phạt lợi kiếm, thần chắn sát thần.


- Lưu lại.


Đối diện, Đế cảnh nhân vật từng bước giẫm ra, hư không chấn động, nộ phong càn quét thiên địa có thể dễ dàng xé rách mọi thứ. Nhưng thời điểm vô tận cuồng bạo khí tức điên cuồng phóng thích, cả thân hình Lâm Phong đột nhiên biến mất không thấy. Hư ảnh vũ hồn phóng thích, cả thân hình hắn biến thành một đạo hư ảnh mơ hồ xuyên thấu hư vô, không cách nào bắt giữ. Tiếng gió vẫn gào thét, đáng sợ khí tức tàn pháthiên địa, nhưng thân thể nhân vật Đế cảnh kia đã đình chỉ bước tới, cả thân hình cứng ngắc tại một chỗ. Lúc này, thân thể Dương Tiêu xẹt qua kéo theo một trận cuồng phong, chỉ thấy thân thể Đế cảnh kia đột nhiên bị xé rách, hóa thành huyết quang tung tóe trong hư không. Một màn này khiến Dương Tiêu càng thêm cẩn thận, nhưng mà ý niệm cướp đoạt trí nhớ của Lâm Phong của hắn lại càng thêm mãnh liệt. Lâm Phong càng nguy hiểm, càng cường đại, Dương Tiêu càng muốn chiếm lấy trí nhớ của hắn, thu được năng lực của hắn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play