Thân thể Lâm Phong và Dương Tiêu không ngừng xẹt qua hư không, dẫn phát ra dao động cự đại, trên lưng Lâm Phong sinh ra hai cánh có cửu long vờn quanh, trên người hắn tràn ra vô tận nhuệ khí, khí tức vô cùng đáng sợ, cả thân hình Dương Tiêu bị bảo vật bao vây, tốc độ so với Lâm Phong còn nhanh hơn, đuổi theo không bỏ.
Mặc dù Dương Tiêu đuổi theo rất gần nhưng bởi vì hắn kiêng kị thực lực Lâm Phong nên không dám trực tiếp tiến lên đại chiến cùng đối phương, hắn cảm cảm thấy người này cực kỳ nguy hiểm, vừa rồi một cường giả Đế cảnh vô cùng mạnh mẽ cũng bị hắn trực tiếp xuyên thủng thân thể giết chết, hơn nữa nếu không phải bản thân có một chút thực lực đặc thù cùng bảo vật dưới chân, Dương Tiêu cũng tự nhận thấy bản thân nếu đại chiến lâu dài cùng Lâm Phong mà nói, có khả năng hắn sẽ bị đối phương giết chết. Đương nhiên việc này cũng không khiến hắn buông tha cho việc đuổi theo, mong muốn cướp đoạt trí nhớ Lâm Phong càng thêm mãnh liệt, bởi vậy hắn đuổi giết phía sau, đồng thời hắn không ngừng khiến cho người khác chặn giết Lâm Phong. Chính vì lẽ đó mà một đường hai người đi qua không ngừng có người chết dưới lực lượng sát phạt của Lâm Phong, bọn họ cũng trở thành vật hi sinh cho Dương Tiêu. Đồng tử Lâm Phong vẫn vô cùng lạnh lẽo, hắn muốn trực tiếp luyện tạo Dương Tiêu trở thành ma khôi, nhưng giờ phút này có vô số ánh mắt theo dõi hắn, hắn sợ rằng nếu bản thân thực sự làm như vậy, chỉ sợ hắn không thế ra khỏi Thiên Trận Kỳ Phủ. Lúc này chỉ thấy ánh mắt Lâm Phong hiện lên một đạo quang mang sắc bén, chỉ thấy bên trong mỏ quặng phía trước hắn, vẫn có trận yêu bảo vệ xung quanh một tòa phần mộ. Lúc này đây, trận yêu bảo vệ chính là con nghê, tì hưu, những yêu thú đáng sợ, vô cùng dữ tợn khủng bố, đang vờn quanh nơi đó, không cho phép bất luận kẻ nào đặt chân vào bên trong. Sau khi Lâm Phong chứng kiến một màn này, thân thể hắn liền xoay chuyển, hắn nhìn về phía Dương Tiêu đang đuổi giết phía sau, hắn chỉ thấy thân thể Dương Tiêu giống như cuồng phong lướt tới. Sau khi chứng kiến Lâm Phong dừng lại thần sắc của hắn chợt ngưng lại, trong khoảnh khắc thân thể hắn cũng đình chỉ, không có ý định tiến lên đại chiến cùng Lâm Phong. Nếu như không phải bất đắc dĩ thì hắn sẽ không đại chiến cùng đối phương, một khi Lâm Phong đã tự mình dừng lại, một khi những cường giả Đế cảnh phía sau buông xuống hắn không tin Lâm Phong còn có thể thoát được. Một khi hắn đã hạ quyết tâm muốn đoạt trí nhớ Lâm Phong, hắn sẽ không để cho mục tiêu đào thoát, cho dù đuổi theo xuyên qua cả tiểu thế giới hắn cũng muốn lưu Lâm Phong lại. Cuồng phong thổi quét thiên địa, Đế uy tràn ngập mà ra, lúc này chỉ thấy từng đạo thân ảnh cường giả Đế cảnh bước chậm đến, khi nhìn thấy trận yêu bảo vệ phần mộ phía sau Lâm Phong đồng tử bọn họ khẽ co rút, trong lòng bọn họ thầm nghĩ không hiểu gia hoả này rốt cuộc muốn làm gì?
- Phân.
Tâm niệm Lâm Phong chợt động, thân ngoại hoá thân liền hiện ra, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, rất nhanh, toàn bộ hư không đều có thân ảnh Lâm Phong, khiến cho đồng tử đám người Dương Tiêu đều trở nên cứng đờ, tất cả đều là Lâm Phong, chẳng qua bọn họ vẫn có thể phân biệt được bản tôn của hắn, kẻ lưng sinh hai cánh, có cửu long vờn quanh, khí tức vô cùng mạnh mẽ kia mới là Lâm Phong chân chính. Nhưng mà giờ phút này, đột nhiên hai cánh, cửu long đều toàn bộ biến mất, không còn sót lại chút gì, vô số thân ảnh Lâm Phong chồng lên nhau ngay sau đó lập tức tách ra. Giờ khắc này, không ai có thể phân biệt được đâu là bản tôn của Lâm Phong nữa. Vô số thân ảnh đồng thời xoay người, nâng chân hướng về phía trước bước ra, toàn bộ hư không mênh mông sinh ra trận quang khủng bố, khiến cho mỗi một tôn thân thể đều lập tức biến mất tại chỗ.
- Chạy đi đâu.
Dương Tiêu quát lạnh một tiếng, đám người phía sau lập tức nang chân bước ra, nhưng mà đúng lúc này, vô số đạo thân ảnh kia đồng thời lao về phía hư không có trận yêu bảo vệ, đột nhiên có thanh âm lạnh như băng của Lâm Phong truyền ra:
- Giết chết mấy trận yêu này, mở huyệt.
- Gia hoả này điên rồi.
Đám người phía sau nghe được lời nói Lâm Phong, đồng tử co rút lại, sắc mặt tất cả đều vô cùng khó coi. Lúc này chỉ thấy từng cỗ trận yêu kia rít gào lao đến, giết về phía vô số thân ảnh của Lâm Phong, nhưng mà vô số đạo phân thân kia giống như đang tự sát, tất cả vẫn lao về phía trước. Đột nhiên có tiếng động bạo liệt truyền ra, cổ mộ bị phá vỡ, ở đó xuất hiện một cổ động thâm thúy, lúc này chỉ thấy một đạo thân ảnh năng chân tiến vào bên trong.
- Kia mới là bản tôn.
- Hắn đã thông qua trận phù đi vào.
Chứng kiến một màn này đồng tử tất cả đám người chợt ngưng hạ, bản tôn của Mộc Phong lại đi vào bên trong huyệt động.
- Dương Tiêu, không phải ngươi có biện pháp đối phó mấy cái trận yêu này hay sao, mau nghĩ biện pháp đi.
Lúc này một vị cường giả Đế nóng nảy lên tiếng, người nọ không ngờ lại tiến vào trong huyệt động, việc này khiến cho bọn họ cũng vội vã muốn đi vào trong đó nhìn xem.
- An tâm chớ nóng vội, chúng ta cần phải đồng tâm hiệp lực, hơn nữa, ta còn cần rất nhiều cường giả Đế cảnh hợp sức.
Dương Tiêu vẫn duy trì sự bình tĩnh, chậm rãi mở miệng nói. Mà giờ phút này, Lâm Phong đã đi vào bên trong huyệt động, hắn phát hiện nơi này không phải một huyệt động mà lại có một thông đạo rộng mở, hai bên có từng tòa thạch trận, mấy cái thạch trận này thiên kì bách quái, thậm chí, không hề thiếu thạch trận trong suốt không có chút màu sắc, bên trong không ngờ lại có thân ảnh của nhân loại giống như đang chìm vào giấc ngủ vĩnh cửu.
- Đây không phải Băng Điêu sao?
Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng, trong lòng hắn nổi lên dao động, cước bộ tiếp tục hướng về phía trước, hắn không có tiếp xúc với những tòa khoáng thạch cự đại này.
- Đây không phải phần mộ của người nào đó chứ?
Trong lòng Lâm Phong thầm suy nghĩ, hắn phát hiện tại trung tâm vài tòa thạch trận cự đại này ngoại trừ có thân ảnh của võ tu nhân loại còn có bóng dáng của yêu thú, cổ đạo này thật sự rất dài. Đột nhiên lúc này dường như Lâm Phong nghe thấy âm thanh cổ đỉnh tấu vang, khiến cho tâm thần hắn khẽ run rẩy, hắn có cảm giác sinh mệnh của bản thân dường như run rẩy, giống như có tử vong chi ý vô hình buông xuống thân thể hắn.
- Đây rốt cục là âm thanh gì?
Trong lòng Lâm Phong khẽ dao động, ánh mắt hắn nhìn về phía xa, nhưng mà ánh mắt của hắn không thể nhìn rõ tình cảnh phía xa trong cổ đạo thâm thúy này, âm thanh cổ tử tấu vang mang theo tử vong chi ý không ngừng xâm nhập vào trong cơ thể hắn, giống như có một cỗ đại đạo chi lực khủng bố muốn chiếm đoạt sinh mệnh hắn. Việc này vẫn không thể khiến Lâm Phong ngừng cước bộ, thân thể hắn vẫn tiến về phía trước, một khi hắn đã tiến vào bên trong huyệt động, tất nhiên muốn nhìn xem tình hình bên trong. Đột nhiên có một cỗ khí tức kỳ diệu tràn ra, trong giây lát có một đạo thân ảnh xuất hiện trước người Lâm Phong, đây chính là một vị cường giả của Vũ Văn gia bị hắn luyện chế thành ma khôi, thiên phú của người này rất yếu nhược, hắn không có tác dụng gì đối với Lâm Phong.
- Tiến lên nhìn xem.
Lâm Phong mở miệng hạ lệnh cho ma khôi, ma khôi tiến lên phía trước, cho dù gặp phải nguy cơ tử vong thì hắn vẫn sẽ tuân theo mệnh lệnh của Lâm Phong, không ngừng đi về phía trước. Lâm Phong rõ ràng có thể cảm giác được ma khôi kia tiến về phía trước liền có một cỗ nguy cơ càng ngày càng mãnh liệt bao phủ, thời điểm ma khôi truyền lại tình cảnh trước mắt cho Lâm Phong, cỗ ma khôi này liền gục xuống, chết ngay cổ đạo phía trước.
- Đỉnh, một tôn vô cùng cổ lão tử vong chi đỉnh.
Đồng tử Lâm Phong chợt co rút, sắc mặt hắn cứng ngắc, không ngờ phía trước lại có một tôn cổ đỉnh ngăn chặn tầm nhìn, cũng chặn mất đường đi phía trước, chính là âm thanh tràn ngập ra từ cổ đỉnh kia có thể làm cho người ta đón nhận tử vong. Từ đó có thể thấy được cổ đỉnh kia có bao nhiêu đáng sợ, không thể nghi ngờ, đó chính là Đế binh, hơn nữa cấp bậc đã vượt qua Đế binh thông thường, đây là một Đế binh có được lực lượng của đạo.
- Tử vong, ta tu luyện tử vong chi đạo, chẳng lẽ tôn cổ đỉnh này còn có thể khiến ta tử vong sao?
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, cước bộ hắn vẫn vô cùng kiên định, mặc dù ma khôi gặp phải tử vong nhưng hắn vẫn phải tiến lên nhìn xem, trừ phi hắn thật sự muốn chết nếu không vẫn phải kiên trì tiến bước. Theo bước chân Lâm Phong bước ra, âm thanh truyền ra từ tử vong cổ đỉnh giống như có được âm luật đặc thù, không ngừng gõ vang trong đầu hắn, đánh sâu vào trong thần hồn hắn, muốn cướp đoạt sinh mệnh của hắn, khiến hắn phải chết, đó chính là âm thanh của tử vong cổ đỉnh thực sự. Lúc này lực lượng pháp tắc trên người Lâm Phong giống như toàn bộ hóa thành sinh mệnh chi lực, sinh sôi không ngừng, khiến cho sinh mệnh chi hỏa của hắn vĩnh viễn không tắt, tùy ý cho từng đạo âm luật kia đánh sâu vào trong đầu nhưng hắn vẫn bất động như cũ. Rất nhanh, trên người Lâm Phong giống như xuất hiện tượng kỳ quái, âm thanh tử vong cùng sinh mệnh chi lực giống như đang dằng co lẫn nhau, không lâu sau Lâm Phong đi đến gần tôn cổ đỉnh cự đại kia, tôn cổ đỉnh này thoạt nhìn vô cùng cổ lão, nhưng mà lại làm cho người ta có cảm giác được nguy cơ tử vong, giống như đoạt mệnh bảo đỉnh. Mặc dù cổ đỉnh không được ai khống chế nhưng vẫn có thể đưa người ta vào tử địa, nếu không phải hắn nắm trong tay sinh tử chi đạo, hắn đã không thể tiến đến nơi này, cho dù cường giả Đại Đế cũng không thể tiến tới nơi này, nếu kiên trì đi tới hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Thần niệm Lâm Phong mang theo tử vong chi lực tràn về phía cổ đỉnh, hắn muốn nhìn xem cổ đỉnh này rốt cục thuộc loại bảo vật gì. Nhưng trong khoảnh khắc khi thần niệm hắn cùng tử vong chi lực và chạm lên cổ đỉnh, đột nhiên có một cỗ tử vong chi quang khủng bố nở rộ phía trên cổ đỉnh, từng đợt tử vong chi quang bao phủ thân thể hắn. Ánh mắt Lâm Phong chợt cứng ngắc, sắc mặt hắn có chút tái nhợt, tử vong chi lực trên người hắn đang điên cuồng trôi mất giống như bị cổ đỉnh cắn nuốt.
- Không!
Thần niệm Lâm Phong muốn cắt đứt liên hệ cùng cổ đỉnh nhưng mà lúc này, cỗ lực lượng kia đột nhiên trở nên càng thêm đáng sợ, khiến cho lực lượng thần niệm của hắn điên cuồng vọt về phía cổ đỉnh.
- Không.
. . Trong miệng Lâm Phong phát ra tiếng tê rống, thần hồn hắn bắt đầu thoát ra khỏi sự khống chế, hồn phách hắn dường như ly thể, không ngờ thần hồn hắn lại bị cứng rắn kéo ra, có thể thấy được cỗ lực lượng kia đáng sợ đến mức nào. Bởi vì bản thân có được sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, bởi vậy Lâm Phong cực ít khi khiến cho thần hồn ly thể, nhưng mà giờ phút này, thần hồn hắn lại bị cưỡng ép rời khỏi thân thể, hắn có thể cảm nhận được thân thể mình đang dần chết lặng, thần hồn của hắn bị cổ đỉnh cắn nuốt. Đột nhiên cổ đỉnh rung lên, cấp tốc luân chuyển, giống như muốn luyện hóa thần hồn Lâm Phong vào trong trở thành hồn đỉnh.
- Oanh long long.
Thanh âm truyền ra, cổ đỉnh luân chuyển giống như sứ mệnh cả nó, không ngờ cổ đỉnh lại phá tan huyệt động, bay lên trên bầu trời, thần hồn Lâm Phong trong trung tâm cổ đỉnh dường như tỏa ra phong mang đáng sợ. Cổ đỉnh này thật sự muốn luyện hóa thần hồn hắn, trước kia hắn nghĩ chỉ có người luyện ra Đế binh, nhưng thật không ngờ giờ khắc này Đế binh cũng muốn luyện hóa người. Mà lúc này, thân thể đám người Dương Tiêu đã tiến vào được bên trong huyệt động cảm nhận được rung động bên này, bọn họ tăng tốc độ lên nhanh hơn, bởi vì bọn họ không có gặp phải âm thanh tử vong của cổ đỉnh nên không bao lâu sau bọn họ đi đến gần Lâm Phong. Tất nhiên thời điểm bọn họ chứng kiến thân thể Lâm Phong liền sửng sốt, Mộc Phong này như thế nào đã không còn chút khí tức?
- Là phân thân sao?
Đột nhiên Dương Tiêu đánh ra một chưởng, oanh long một tiếng, thân thể Lâm Phong gục xuống, nhưng lại vẫn hoàn chỉnh không chút sứt mẻ, công kích mạnh mẽ lại không thể tổn thương thân thể hắn chút nào.
- Đây là thân thể chân chính của hắn, không phải phân thân, một thân thể thật vững chắc, chẳng lẽ Mộc Phong đã chết?
Thần sắc đám người tiến vào nơi này đều cứng ngắc, dường như Mộc Phong đã chết?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT