Lâm Phong từng cảm thụ qua Vô Thiên Kiếm kiếm linh, nhưng mà kiếm linh vẫn do kiếm hồn dựng dục mà sinh.

Kiếm hồn lại do linh hồn kiếm giả dưỡng dục. Còn trận nếu không có linh hồn võ tu nhân loại dẫn dắt, phải như thế nào hình thành sinh mệnh Linh Thể? Vì thế nên Lâm Phong mới hoài nghi. Lâm Phong xé mở mạng nhện lại sâu sắc cảm nhận được mạng nhện chắc chắn. Chân hắn bước ra, lao thẳng đến chỗ con nhện. Nhưng mà chỉ thấy con nhện há mồm phun ra từng đạo ánh sáng chói lọi bao phủ khắp không gian, đồng thời còn cực kỳ sắc bén giống như mũi kiếm có thể giết người, xuyên thủng thân thể võ tu. Chẳng qua Lâm Phong tại Vũ Hoàng cảnh này cơ hồ đao thương bất nhập. Bàn tay xé mở hết thảy, tiến thẳng về phía trước. Tiếng gió gào thét, thân thể hắn dừng trên lưng con nhện, cước bộ hung hăng dẫm xuống một bước. Răng rắc! Tiếng vang đáng sợ truyền ra, thân thể con nhện giống như muốn vỡ nát. Đồng thời, thần hồn lực lượng Lâm Phong mạnh mẽ nhảy vào giữa mi tâm nó. Quả nhiên, tại chỗ sâu trong não đối phương có một chút ánh sáng, chính là chu hồn.


- Quả nhiên, trận yêu này cũng có hồn!


Nhưng trận yêu chi hồn như thế nào dựng dục sinh ra, chẳng lẽ thực sự do trời sinh? Lâm Phong bắt đầu sinh ra một chút hoài nghi với lời nói của tổ tiên Thiên Trận Kỳ Phủ, Đương nhiên, hắn hoài nghi hoàn toàn do cảm giác chính mình, không có gì lý do cả. Thiên Trận Kỳ Phủ cường giả vô số, bọn họ tất nhiên cũng phát hiện chuyện này, nhưng vẫn tin tưởng rằng di ngôn tổ tiên. Dù sao, hiện tượng kỳ dị không thể giải thích có rất nhiều, huống chi trận yêu trước mắt chính là ví dụ rõ ràng nhất. Trên người Lâm Phong, từng đợt từng đợt khí tức kỳ diệu tỏa ra, trong khoảnh khắc bao trùm kia con nhện lại. Lập tức, chu trận yêu biến mất không thấy. Nó đã có hồn, hẳn có thể khống chế được. Lâm Phong tiếp tục đi về phía trước, hướng đến chỗ sâu trong thế giới này. Trên đường, hắn lại gặp không ít trận yêu, thậm chí có một vài trận yêu phi thường lợi hại có thể khắc trận, giống như trời sinh. Bọn chúng đều không ngoại lệ, toàn bộ đều bị Lâm Phong thu vào trong thế giới vũ hồn, để xem về sau có khi dùng tới. "Huyệt." Giờ phút này, ánh mắt Lâm Phong nhìn xuống bên dưới. Chỉ thấy phía trước, có một ngôi mộ, phía trước có một tấm bia đứng sừng sững. Nếu chỉ vẻn vẹn như thế vẫn sẽ không khiến người chú ý, nhưng mà điều đặc biệt là phía trước mộ bia lại có trận yêu bảo vệ,


- Phương đông thanh long, phương tây Bạch Hổ, phương nam chu tước, phương bắc Huyền Vũ.


Nơi này là khu vực trung tâm của tòa trận mỏ. Tứ đại hộ vệ trận yêu lại là ngũ hành thần thú, duy chỉ thiếu trung ương hành thổ. Bởi vì nơi này có một mảnh hoàng thổ phía sau mộ bia, cũng không biết mộ huyệt của ai. Chẳng qua vào lúc này, bốn trận yêu tất cả đều mắt lộ hung quang nhìn chằm chằm từng đạo thân ảnh phía trước. Đó là võ tu bước vào phiến tiểu thế giới Thiên Trận Kỳ Phủ này. Rất hiển nhiên, bọn họ đều muốn nhìn bên trong mộ huyệt cất giấu cái gì nên cùng bốn trận yêu giằng co. Rốt cục, có một người phiêu động, đạp không đi về phía mộ huyệt. Nhưng mà khoảnh khắc hắn vừa động, bảo vệ phương Tây Bạch Hổ cũng động theo. Bạch Hổ đứng ngạo nghễ trên hư không, con ngươi lạnh như băng nhìn chăm chú người trước mắt. Trên thân tỏa ra phong duệ chiến ý, tựa như một tôn chiến linh thần thú.


- Chúng ta là đệ tử Thiên Trận Kỳ Phủ đến đây chiêm ngưỡng mộ huyệt tiền bối, mong rằng chư yêu nhường đường!


Thiên Trận Kỳ Phủ cường giả kia mở miệng nói, nhưng mà Bạch Hổ chỉ lạnh lùng theo dõi hắn, chẳng hề để ý, người nọ hừ lạnh một tiếng, bàn tay vung ra phía trước khiến cho hư không phát ra một đạo tiếng vang, chưởng ấn vỗ tới vị trí Bạch Hổ. Bạch Hổ rít gào một tiếng, phun ra một đạo ánh sáng màu vàng kim. Một tiếng oanh long truyền ra, chưởng ấn lập tức vỡ vụn. Võ tu kìa hừ lạnh một tiếng, phá không oanh ra quyền mang. Trong khoảnh khắc nắm tay bạo ngược hóa thành nghìn vạn ập tới Bạch Hổ, xuyên thủng đạo uy tràn ngập, giống như muốn phá nát hư không. Người công kích Bạch Hổ kia không ngờ là một Đại Đế chưởng khống đạo ý. Mà không chỉ có hắn, những người đang đứng chung quanh đều là Đế cảnh cường giả, thực lực đáng sợ. Bạch Hổ gầm vang, kim sắc quang mang đại phóng, một mảnh thiên địa giống như biến thành kim quang đáng sợ, hóa thành kim sắc hổ vương hướng đến tám phương giết qua. Thiên địa rung chuyển, trong lòng tất cả mọi người đều run rẩy dữ dội. Bọn họ bước vào cảnh giới trận đạo tông sư, cũng không thể làm được nhất niệm hóa trận. Nhưng mà trận yêu Bạch Hổ hộ vệ này lại giống như có trời sinh năng lực, thực lực cực kỳ khủng bố.


- Đây là Đế cấp trận yêu.


Lâm Phong rung động trong lòng. Bạch Hổ nổi giận hướng về phía phía trước, kim sắc quang hoa hóa thành màn trời bao phủ khắp thiên địa bên trong. Đế cảnh cường giả sắc mặt khó coi, điên cuồng xuất ra thần quyền, xuyên thủng hết thảy áp bức. Bạch Hổ vẫn gào thét giận dữ không dứt, trận quang ngập trời, hư không tựa như có lốc xoáy hủy diệt màu vàng đè ép xuống, vô cùng vô tận lực lượng oanh giết người nọ.


- Thật đáng sợ, cường giả Đế cảnh không cường đại bằng Bạch Hổ a.


Lâm Phong rung động. Chỉ thấy cường giả Đế cảnh muốn khắc trận đạo, trận quang không ngừng đan vào nhau. Nhưng mà Bạch Hổ khắc trận quá nhanh, tiếng gầm liên tục, trận văn tung hoành trong thiên địa. Rất nhanh, phiến hư không kia trở thành một nhà giam vô hình. Những Đế cảnh cường giả khác đều lui về phía sau, sắc mặt cực kỳ khó coi. Bọn họ đã sớm nghe nói trong Càn Phủ động thiên có một ít trận yêu hộ vệ lợi hại khiến người ta sợ hãi, không nên trêu chọc, nhưng bọn họ lại không tin. Hôm nay chính mắt chứng kiến, trong lòng bọn họ thực sự vô cùng chấn động.


- Không giúp hắn sao?


Có người thần sắc cứng ngắc mở miệng hỏi. Ánh mắt nhìn về phía Đế cảnh cường giả kia đang bị nhốt trong trận.


- Ngươi không chứng kiến ba tôn trận yêu hộ vệ khác như hổ rình mồi à?


Mọi người nhìn chằm chằm Thanh Long Chu Tước cùng với Huyền Vũ, đôi mắt ba tôn trận yêu hộ vệ đều cực kỳ đáng sợ, tựa như muốn nuốt chừng bọn họ.


- Giúp ta!


Người bị nhốt vào trận hét lớn một tiếng nhưng không ai cứu hắn. Trận pháp điên cuồng chồng lên ngày càng đáng sợ, hy vọng chạy trốn của hắn càng ngày càng nhỏ. Cuối cùng, tên kia bị Bạch Hổ nuốt lấy, cắn vào trong miệng, máu tươi theo khoé miệng của nó rơi xuống nhìn thấy rợn người. Trái tim đám người vây xem cũng rung động, hàm răng Bạch Hổ còn đẫm máu đang nhìn chằm chằm bọn họ có vẻ càng thêm dọa người. "Vù..." Lâm Phong thở sâu một hơi, trong lòng thâm hô lợi hại. Hắn suy nghĩ nếu vừa rồi hắn cùng người bị giết kia đổi vị trí, liệu có thể thoát khỏi tử ngục đó không?


- Tứ đại thần thú bảo vệ mộ phần Thánh Đế, thân nhân huyết mạch của tổ tiên trận tượng.


Vậy mà các ngươi cũng dám tính toán. Dương Tiêu bước chân nhẹ nhàng, ánh mắt nhìn về phía mọi người, nhàn nhạt nói.


- Càn Phủ động thiên cũng không có quy định tiến vào động thiên không thể làm cái gì.


Chỉ cần có thể, chúng ta muốn làm gì thì làm! Có người đáp lại. Càn Phủ động thiên này ngoại trừ tìm không thấy mộ phần của tổ tiên trận tượng. Không ít phần mộ huyết mạch thân nhân cùng thế hệ của hắn cũng tồn tại. Chẳng qua những mộ phần này đều bị trận yêu đáng sợ bảo vệ, rất ít người có thể đắc thủ.


- Vấn đề là… các ngươi động được sao?


Dương Tiêu âm lãnh cười nói khiến đám người sắc mặt khó coi. Vừa rồi người nọ chết đã đủ chứng minh điều này.


- Ha hả… Dương Tiêu, ngươi cũng không cần phải nói những lời này!


Nếu ngươi có cơ hội, chỉ sợ sẽ so với chúng ta làm càng quyết tuyệt. Thiên Trận Kỳ Phủ, ai chẳng biết ngươi là ai. Có người cười khẩy nói khiến mọi người cũng âm thầm gật đầu. Dương Tiêu gia hoả này, từng làm nên một sự tình động trời trong tám mươi mốt phủ. Cuối cùng chín đại Chí Tôn Phủ phải tự mình hạ lệnh cấm hắn.


- Ha ha, các ngươi hình như rất hiểu biết ta nha!


Dương Tiêu nở nụ cười nói.


- Các ngươi nói đúng!


Chỉ cần có cơ hội, ta cũng sẽ liệp sát bảo vệ trận yêu. Hơn nữa, hiện tại đang có cơ hội như vậy.


- Hửm?


Mọi người nghe được lời Dương Tiêu, khóe mắt khẽ co rút lại lại. Lập tức có người nói:


- Dương Tiêu, ngươi nói thế có ý gì?



- Ta có biện pháp đối phó đám trận yêu bảo vệ này, đương nhiên cần chư vị phối hợp.


Dương Tiêu đáp lại.


- Sau đó thì sao?


Trong lòng mọi người khẽ nhúc nhích. Bọn họ đều muốn nhìn thử mộ huyệt do đại trận yêu hộ vệ bảo vệ này rốt cuộc có cái gì bên trong.


- Chẳng qua trước đó… các ngươi trước phải giúp ta làm một chuyện.


Dương Tiêu nói.


- Chuyện gì?


Mọi người cau mày, gia hoả này xem ra không có ý tốt.


- Giúp ta, bắt người này.


Dương Tiêu ngón tay chỉ hướng Lâm Phong. Nhất thời, ánh mắt mọi người đổ về phía hắn, thần sắc lộ ra nghi hoặc. Bắt một tên Vũ Hoàng cảnh không ngờ khoa trương như thế, còn cần bọn họ hỗ trợ xuất thủ? Mà ánh mắt Lâm Phong cũng khẽ co rút lại, con ngươi hiện lên một đạo hàn mang sắc bén. Dương Tiêu này quả nhiên không có ý tốt, không ngờ muốn bắt hắn. " Dương Tiêu, Mộc Phong ta hình như cùng ngươi không thù không oán. Hơn nữa, ngươi mời ta tiến vào Càn Phủ, chính là mời như thế này sao?" Lâm Phong lạnh như băng nhìn chằm chằm Dương Tiêu, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một trận văn.


- Ta nghĩ các hạ sẽ không đáp ứng thỉnh cầu của mình, cho nên đành phải trước tiên bắt ngươi đã, sau đó lại từ từ thuyết phục.


Dương Tiêu cười. Thân thể Lâm Phong chợt động, giống như bị một cỗ gió lốc bao vây, bỏ chạy về phía xa. "Giết!" Tử Đế âm lãnh quát một tiếng, giẫm một bước trên hư không, khủng bố Phần Hỏa đạo uy tràn vào trong cơ thể Lâm Phong, khiến hắn cảm giác cả người tràn ngập khí tức hỏa diễm bạo ngược, trong mắt không khỏi phóng thích sát ý lạnh như băng.


- Hắn muốn đi vào bên trong đế huyệt, tranh thủ bắt hắn.


Dương Tiêu quát một tiếng, cước bộ đuổi theo Lâm Phong, con ngươi đám người co rút lại, thân hình cũng lóe lên, giống như cuồng phong đuổi giết Lâm Phong. Một khi Dương Tiêu đã nói như vậy, trước tiên cứ bắt giữ người này, để xem Dương Tiêu có tuân thủ hứa hẹn không. Trên người Lâm Phong, pháp tắc lực lượng khủng bố giống như toàn bộ hóa thành hư không cùng với cuồng phong pháp tắc lực lượng, tại phía sau hắn không ngừng diễn hóa. Đồng thời, vũ hồn thế giới pháp tắc cũng điên cuồng tràn ra, sau lưng hình thành một đôi cánh chim rất lớn Cánh chim chớp động, cuồng phong cùng hư không pháp tắc lực lượng đồng thời xẹt qua không trung, thân thể hắn nhanh đến nông nỗi không thể tin được, giống như Tề Thiên Đại Thánh nhảy lên cân đẩu, mỗi bước đều vượt qua khoảng cách khủng bố.


- Tốc độ thật nhanh!


Dương Tiêu này trời sanh tính cẩn thận, có ta và hắn liên thủ vẫn lo lắng, thừa dịp vừa rồi cơ hội mượn sức chư Đế. Nhưng không ngờ người này vẫn nhanh như vậy. Tử Đế chứng kiến một màn này trong lòng âm run rẩy. Dưới chân hắn cũng sinh ra trận văn, nhanh chóng đạp không mà đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play