Địa điểm trận chiến thứ hai, vùng đất mạch khoáng của Ôn gia, giống với Phùng gia, Ôn gia dùng mạch khoáng làm đài chiến đấu, chế tạo tọa ỷ dành cho bốn nhà để tại bốn phương vị, quay chung quanh đài chiến đấu, mà những người khác tiến đến quan sát, chỉ có thể đứng xa xa xem cuộc chiến.
Lúc này, phía Kinh gia, thần sắc của bọn họ đã có chút ngưng trọng, trận chiến đầu tiên thất bại, bọn họ bảo lưu lại một chút lực lượng, trận chiến này, nhất định phải thắng.
- Trận chiến đầu tiên, có ai nắm chắc là mình sẽ thắng hay không?
Một vị cường giả Kinh gia quay người lại, hỏi mọi người phía sau.
- Đợi một chút nhìn xem người xuất trướng đầu tiên của Ôn gia, xem hắn là ai, rồi đưa ra phương pháp ứng đối.
Có người mở miệng nói.
- Ừm, vô luận như thế nào, mạch khoáng của Ôn gia, từ giờ về sau, nhất định phải là của Kinh gia chúng ta.
Người của Kinh gia đang thương thảo, giờ phút này người của Ôn gia cũng đồng dạng đang thương thảo, cuối cùng, bọn họ đã quyết định người xuất chiến đầu tiên, Ôn Nghị, một trong mấy người trẻ tuổi lợi hại nhất của Ôn gia, nhưng mà nhìn thấy hắn xuất chiến, Kinh gia cũng lộ ra ý cười, một khi đã là Ôn Nghị, trận chiến này liền đã nắm chắc rồi, xem ra Ôn gia xuất động người này cũng vì không chắc chắn, không dám đưa hai người mạnh nhất ra, chỉ đang thử Kinh gia bọn họ. Kinh gia, lại có một người khoác áo choàng đi ra, sải bước lên đài chiến đấu, khiến cho mọi người trong lòng khẽ run, cường giả áo choàng kia ẩn nấp trong đám người, lúc ở Phùng gia cũng không có ai để ý, nhưng mà hiện tại mọi người lại hiểu được, đó là cường giả mà Kinh gia mời đến.
- Là Lô công tử, ly câu hạ, đầu người rơi, Ôn Nghị hỏng rồi.
Đám người trong lòng run lên.
- Ôn Nghị, nếu như không được liền xuống khỏi đài chiến đấu.
Người của Ôn gia hô lên, Ôn Nghị khẽ gật đầu, thân thể Lô công tử đã lao tới, Ôn Nghị chân đạp mạch khoáng, lốc xoáy khủng bố điên cuồng xông về phía Lô công tử, nhưng mà đã thấy ly câu câu hồn, trực tiếp xuyên qua lốc xoáy, câu lấy đầu Ôn Nghị, đồng thời, bên trong đôi mắt bắn ra tà ý câu hồn khiến lòng người run sợ. Ôn Nghị thân hình bạo lui, đồng thời trận đạo giết tới, ngăn cản đối phương, nhắm mắt lại, bay xuống khỏi đài chiến đấu, nhanh như tia chớp, hắn thế nhưng không tiếp tục chiến đấu trực tiếp buông tha cho trận đấu này, dù sao cũng chắc chắn sẽ thua, giữ lại tính mạng quan trọng hơn, kết cục cuối cùng không có gì bất ngờ, Kinh gia chiếm một trận thắng.
- Trận tranh đoạt mạch khoáng lần này, Ôn gia có chút nguy hiểm.
Chư người thầm nghĩ trong lòng, Kinh gia chiếm được chiến thắng đầu tiên, quyền chủ động hoàn toàn bị bọn họ nắm trong lòng bàn tay, xem ra lần này Kinh gia sớm có chuẩn bị, trả giá bằng đại giới cực lớn, mời nhân vật lợi hại này tới, cứ như vậy, những người lợi hại nhất của chính Kinh gia bọn họ đều giữ lại để đối phó với người của Ngu gia, tất cả mọi người đều nhìn ra được, Ngu gia, mới là mục tiêu quan trọng nhất của Kinh gia, mạch khoáng kia, trừ mạch khoáng của Kinh gia thì chính là mạch khoáng lớn nhất. Trận thứ hai Kinh gia đưa ra một hậu bối kiệt xuất, trước sắp xếp của Kinh gia, Ôn gia không thể không xuất động một cường giả thứ hai, mới có thể thắng được trận này. Nhưng mà trận này dù thua thì Kinh gia cũng rất lơ đễnh, chỉ cần ba trận mà đối phương xuất trướng đều nắm chắt phần thắng liền sẽ có ba trận thắng, ba trận thắng lợi, đã đủ đoạt được mạch khoáng. Lúc này, liền đợi xem Ôn gia đưa ra người nào. Phía Ôn gia, chỉ thấy có một tăng nhân đi ra, tăng nhân này hình như có chút tục tằng, nhưng mà sắc mặt lại tĩnh lặng, yên bình, cực kỳ bình thường.
- Người này là ai?
Ánh mắt của đám đông sững lại, Thanh Sơn Thành, không có nhân vật này, còn Ôn gia, đương nhiên cũng không có tăng nhân.
- Ôn gia chuẩn bị buông tha cho trận này, đặt lực lượng mạnh nhất vào hai trận cuối cùng?
- Không đúng, Kinh gia hiện tại vẫn chưa lật bài, nếu như Ôn gia thật sự lưu lại lực lượng mạnh nhất cho hai trận cuối cùng, chỉ sợ chắc chắn sẽ thua.
- Ôn gia có phải giống với Phùng gia xuất hiện tồn tại cường đại ngoài dự đoán hay không?
Đám người khe khẽ nói nhỏ, mà Kinh gia giờ phút này đã có chút khó xử, trận chiến đấu này, bọn họ phải để ai lên đây?
- Chúng ta Kinh gia tiếp theo chỉ có thể xuất động ba người Kinh Nam, Kinh Bắc và hắn, trước khi lấy được trận thắng thứ hai, hắn không thể xuất chiến , Kinh Nam và Kinh Bắc, ai trong các ngươi sẽ ra chiến đấu trận này?
Một vị trung niên của Kinh gia mở miệng hỏi. Ôn gia còn có một người mạnh nhất vẫn chưa xuất chiến, phải đề phòng, cho nên, con bài chưa lật của bọn họ không thể lấy ra ở trận này, nếu không, không có ai có thể đối phó với người kia của Ôn gia, nói cách khác, trận tiếp theo mặc dù Ôn gia xuất trướng trước, muốn người nó đi ra, bọn họ chắc chắn sẽ thua, hơn nữa, không biết Ôn gia còn che giấu cường giả nào khác cho trận cuối cùng hay không, cho nên, bọn họ phải lưu lại một lá bài tẩy.
- Ta lên đi.
Kinh Nam bình tĩnh nói:
- Trận chiến đấu này cũng rất quan trọng, để ta tới hạ hắn.
- Được, ngươi đi đi.
Cường giả Kinh gia khẽ gật đầu, để Kinh Nam xuất chiến.
- Là Kinh Nam, Bàn Nhược đại sư, có thể thắng hay không?
Cường giả Ôn gia thần sắc ngưng trọng, vô cùng khẩn trương, nếu như trận này lại thua, Ôn gia bọn họ, không xong. Hắn cũng không biết, bên cạnh hắn, có Thiên Si cùng với Kiếm Manh, đã đủ để đảm bảo cho mạch khoáng của Ôn gia hắn. Kinh Nam và Bàn Nhược chiến đấu, đại khai đại hợp, Kinh Nam thiên về lợi dụng trận đạo, lại có thêm thần thông công kích, sức chiến đấu cường thịnh đáng sợ, còn Bàn Nhược bất biến ứng vạn biến, phật quang chiếu rọi, chân đạp sư thân, giống như vạn phật hộ pháp, đồng thời cầm trong tay thanh liên, tinh lọc vạn vật, trảm tội chi kiếm bổ đôi thiên địa, mặc dù không cử động, lại có thể tiêu diệt ác niệm của chư thiên, chú ngôn diệt tội dẫn thiên địa cộng minh, Kinh Nam ác chiến với hắn một lúc đã không thể kiên trì được, miệng phun máu tươi, bị đánh khỏi vũ đại, bại thật thê thảm, từ đầu đến cuối đều bị áp chế gắt gao.
- Vù, thật mạnh!
Đám người thần sắc cứng lại, tăng nhân này vậy mà lại lợi hại như thế, trong cảnh giới Vũ Hoàng không ngộ đạo, chỉ sợ người có thể thắng hắn không nhiều lắm, Kinh gia, tuy là thế gia trận đạo cường đại, nhưng chỉ có vài người ngộ đạo mà thôi, dạng nhân vật như Bàn Nhược, có thể nói không có mấy người có thể thắng hắn .
- Tốt, Bàn Nhược đại sư lợi hại.
Chư cường giả của Ôn gia trên mặt đều lộ ra ý cười sáng lạn, trận chiến này của Bàn Nhược, cơ hồ đã đặt Ôn gia vào kết cục chiến thắng, hắn làm sao có thể không kích động. So với Ôn gia, người của Kinh gia sắc mặt đều không đẹp lắm, chẳng lẽ mạch khoáng của Ôn gia, cũng không thể đoạt tới tay sao.
- Trận chiến này để ta đến đi.
Chỉ thấy một đạo thân ảnh giống như cuồng phong bắn ra, đáp xuống phía trên vũ đài, khí tức mênh mông.
- Ta đi bắt hắn.
Phía Ôn gia, một đạo khí tức xông lên tận trời, nhìn thấy người nọ, đồng tử của mọi người đều khẽ co rút, đệ nhất Vũ Hoàng của Ôn gia, Ôn Đình.
- Ôn Đình, tốt.
Kinh gia nhìn thấy Ôn Đình không ngờ xuất chiến, trong mắt không khỏi hiện lên phong mang, căn bản bọn họ đã cho rằng chắc chắn sẽ thua, không nghĩ tới Ôn Đình lại xúc động như thế, xung phong xuất chiến, cứ như vậy, chỉ cần đánh bại Ôn Đình, tiếp tục chiến đấu, vẫn như cũ có hi vọng.
- Ôn Đình.
Người của Ôn gia sắc mặt cứng đờ, nhìn thấy trên mặt cường giả Kinh gia lộ vẻ kích động, bọn họ tựa hồ cảm thấy có gì không đúng, nhưng mà Ôn Đình lúc này đã bước lên đài chiến đấu, muốn sửa đổi cũng không thể. Khi người nó cởi áo choàng, thấy rõ khuôn mặt của đối phương, sắc mặt của Ôn gia lập tức trở nên cực kỳ khó coi, là Huyết Cừu, người này am hiểu huyết chi sát phạt, một nhân vật đã rời đi từ lâu, Ôn Đình, quá xúc động , hưng phấn vừa rồi của bọn họ nhất thời không còn sót lại chút gì, có chút không xong, nếu như bọn họ biết là Huyết Cừu, bọn họ chắc chắn sẽ không cho Ôn Đình lên, như vậy chắc chắn sẽ không xảy ra sơ sót. Nhưng hiện tại chỉ có thể hy vọng Ôn Đình có thể chiến thắng Huyết Cừu. Huyết Cừu và Ôn Đình đều là cường giả ngộ đạo, thanh danh của Huyết Cừu không kém gì Thanh Sơn Khoái Kiếm, mà Ôn Đình, là một thế hệ đệ nhất của Ôn gia, hai người va chạm phi thường kịch liệt, ai cũng không chịu thua, đại chiến thảm thiết khiến cho phiến mạch khoáng kia không ngừng vỡ nứt ra, nếu như chỉ luận thực lực, Huyết Cừu hiển nhiên thắng Ôn Đình, nhưng mà Ôn Đình còn thiện trận đạo, cứ như vậy, chiến đấu vào thế giằng co , nhưng theo thời gian trôi qua, tất cả mọi người đều nhìn ra, Ôn Đình sợ sẽ thua.
- Tự tìm đường chết.
Trên mặt người Kinh gia độ ra một nụ cười lạnh, bọn họ còn tưởng rằng sau trận này chiến cuộc đã phải thua, nhưng mà lại thật không ngờ, Ôn Đình lại cho bọn họ hy vọng. Quả nhiên, chiến đấu vẫn không có xuất hiện kỳ tích, Huyết Cừu đánh bại Ôn Đình, thời điểm khi Ôn Đình bị đánh bay đi, phun ra một ngụm máu lớn, một tiếng cười sang sảng cuồn cuộn truyền tới, chỉ thấy một cường giả của Kinh gia thản nhiên nói:
- Trận chiến đấu cuối cùng, đến phiên Ôn gia ra người trước.
Nghe thấy lời ấy, đám người Ôn gia sắc mặt khó coi, mà Ôn Đình, cũng lộ ra vẻ hổ thẹn, khoé miệng mang theo máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
- Ngươi trở về dưỡng thương đi.
Cường giả Ôn gia nói Ôn Đình, trong lòng đối với Ôn Đình có chút thất vọng, đã tới cảnh giới này, lại vẫn làm việc xúc động như thế.
- Trận chiến này, chúng ta nên mời ai xuất thủ?
- Thiên Si đại sư, hết thảy, cũng chỉ có thể dựa vào ngươi.
Ánh mắt Ôn Đình nhìn về phía Thiên Si nói, Ôn Đình chiến bại, cần dựa vào trận chiến cuối cùng mới có thể quyết định cả chiến cuộc, hắn đã không còn nắm chắc, chuyện này liên quan đến mạch khoáng của Ôn gia bọn họ, cùng là mạch máu. Hắn đối với thực lực của Thiên Si cũng không phải rất hiểu biết, nhưng giờ phút này, hắn chỉ có thể ký hy vọng vào Thiên Si, bởi vì, Ôn gia hắn, ít nhất không có ai mạnh hơn so với Thiên Si.
- Yên tâm.
Thiên Si mở rộng cước bộ, xuất hiện phía trên vũ đại, nhìn thấy lại là một vị tăng nhân, đồng tử đám người khẽ co rút lại, Kinh gia cũng thu liễm lại một chút hưng phấn, lại một gã cường giả ngoại viện, trận chiến này, cũng không có nắm chắc sẽ chiến thắng.
- Kinh Bắc, Kinh gia chúng ta tiếp theo còn phải chuẩn bị chiến đấu với Ngu gia, trận chiến này, cũng chỉ có thể nhờ vào ngươi.
Ánh mắt mọi người của Kinh gia đều nhìn về phía Kinh Bắc, trận chiến này, trận chiến quyết định mạch khoáng sẽ thuộc sở hữu của ai, người thắng, sẽ có được mạch khoáng trong tay.
- Được.
Kinh Bắc hít sâu, đề khí tung hoành, cất bước bay thẳng về phía Thiên Si đi, mây phía chân trời cuồn cuộn chuyển động, gió đang rít gào, giống như chư thiên đều đang rung chuyển, vòm trời giống như đang rống giận.
- Phong vân động, song hệ pháp tắc, Phong Vân Tồi Thiên Chưởng.
Đám người nhìn thấy động tĩnh khủng bố này, trong lòng chấn động, lực lượng áp bách vô cùng cuồng bạo, điên cuồng chèn ép Thiên Si, Kinh gia lộ vẻ kích động, nếu như thắng trận này bọn họ sẽ đoạt được một mạch khoáng. Thiên Si hóa Kim Thân Pháp Tướng, giống như cổ phật, đứng sừng sững như ngọn núi, phía chân trời, vạn trượng kim quang xuất hiện, tiếp theo đó là từng cỗ cổ phật, hai tay tạo thành hình chữ thập, âm chấn ngàn dặm.
- Tốt.
Cường giả Ôn gia nhìn thấy cỗ khí thế này, trong mắt hiện lên phong mang, có hi vọng. Phong vân thủy động, pháp tắc rít gào, vô thượng chưởng ấn phá hủy tất cả đánh thẳng về phía Thiên Si, giờ khắc này, cả vòm trời đều bị bao phủ. Vạn phật hướng tông, pháp tướng phật thân, kim quang yên thiên, vạn phật giao hòa, chỉ thấy trên bầu trời có một bàn tay phật chèn ép tới, uy chấn Cửu Tiêu, vô thượng lực lượng va chạm, vân toái, phong chỉ, thân thể Kinh Bắc bị đánh bay xa vài dặm, một màn này, người của Kinh gia chỉ cảm thấy trong lòng giống như nghẹn một búng máu, như từ trên trời rơi xuống địa ngục, một chưởng, khiến bọn họ tuyệt vọng. Tranh đoạt mạch khoáng của Ôn gia, lại lần nữa thất bại!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT