Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2102 - Nhận thua


...

trướctiếp


- Vù.


. . Cường giả Ôn gia thở phào, chỉ cảm thấy cả người có một loại cảm giác vui sướng không nói nên lời, bọn họ không dám tưởng tượng, nếu như Thiên Si chiến bại, sẽ có cục diện gì. Kinh gia, ngoại trừ lực lượng của bọn họ, còn mời tới vài vị nhân vật lợi hại, suýt nữa đã đẩy Ôn gia hắn vào tuyệt địa, nhưng mà bọn họ tựa hồ có khí vận hộ thân, có Thiên Si đại sư bọn họ đi tới Ôn gia hắn, hơn nữa còn nguyện ý trợ giúp Ôn gia vượt qua kiếp nạn này, thời điểm khi Thiên Si đi lên vũ đài, tim của bọn họ cũng treo lên theo, nhưng mà giờ phút này, cuối cùng đã có thể hoàn toàn thả lỏng. Thiên Si trở lại Ôn gia, chỉ thấy rất nhiều cường giả của Ôn gia đều đứng dậy, khẽ khom người đối với Thiên Si và Bàn Nhược bọn họ, chân thành cảm tạ nói:


- Trận chiến này, đa tạ chư vị , chư vị có điều kiện gì, Ôn gia ta cũng đều sẽ đáp ứng.


Mạch khoáng, đối với Ôn gia phi thường trọng yếu, hôm nay, cuối cùng cũng đã bảo vệ được. So với Ôn gia, người chủ sự của Kinh gia nét mặt vô cùng âm trầm, quyền chủ đạo trong cuộc tranh đấu với Ôn gia đã nắm được, nhưng mà lại vẫn thua, mạch khoáng của Phùng gia và Ôn gia, cùng Kinh gia vô duyên. Chỉ thấy ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm bọn người Thiên Si cùng với Bàn Nhược, những người khách lạ lẫm này, là ai? Không chỉ có bọn họ, người chung quanh cũng chú ý đến Thiên Si Bàn Nhược, còn có Nhược Tà lúc nãy, những người này vì sao lại đột nhiên xuất hiện, Thanh Sơn Thành trước kia không xuất hiện qúa nhiều ... nhân vật thanh niên lợi hại thế này, lấy thực lực của bọn họ, nếu như người của Thanh Sơn Thành, không thể nào yên lặng vô danh. Tất cả, đều giống như một câu đố. Người của Ngu gia vừa cao hứng, lại vừa lo lắng, cao hứng chính là, ba nhà bọn họ là thế lực đồng minh, Phùng gia và Ôn gia đã bảo vệ được mạch khoáng của mình; lo lắng chính là, Kinh gia tiếp theo đây sẽ không tiếc tất cả để bắt lấy mạch khoáng của Ngu gia bọn họ, nếu như Ngu gia bại, mạch khoáng sẽ trở thành của Kinh gia, trận chiến đấu này Ngu gia hắn so với Phùng gia và Ôn gia càng thua không dậy nổi.


- Hẹn gặp lại tại mạch khoáng của Ngu gia.


Lúc này, người của Kinh gia đều đứng dậy, ống tay áo huy động, cuồn cuộn mà đi, nhất thời, ánh mắt mọi người toàn bộ đề dừng trên người chư cường giả Ngu gia, một cỗ áp lực mạnh mẽ lao thẳng tới Ngu gia, tiếp theo đây, Kinh gia, chắc chắn sẽ vận dụng toàn bộ lực lượng, đoạt lấy mạch khoáng của Ngu gia, trận chiến ác liệt nhất, chính là Ngu gia. Tất cả mọi người đều biết rõ, hai đại nhân vật thiên tài của Kinh gia, người của Thiên Trận Kỳ Phủ, Kinh Viêm, Kinh Nhiễm, vẫn còn chưa xuất hiện phía trên chiến trường, bọn họ giữ lại cho ai, tất cả mọi người đều biết rõ trong lòng.


- Đi.


Người của Ngu gia thần sắc ngưng trọng, đều rời đi, ngay lập tức, tất cả mọi người đều đứng dậy, trận chiến tiếp theo tại mạch khoáng của Ngu gia, quyết định mạch khoáng thuộc sở hữu của ai.


- Hầu huynh, Nhược Tà huynh, cùng đi nhìn xem nhé.


Người của Phùng gia khách khí nói với Hầu Thanh Lâm bọn họ, Hầu Thanh Lâm khẽ gật đầu, đương nhiên là muốn đi . Đồng dạng, Ôn gia cũng mời Thiên Si bọn họ tiến đến đánh giá, mọi người, đều đi tới vùng đất mạch khoáng của Ngu gia. Trận chiến tiếp theo đây, chỉ sợ sẽ là một trận chiến tuyệt vời và kịch liệt nhất ... Vùng đất mạch khoáng của Ngu gia, ở giữa mạch khoáng rộng lớn, các thế lực ngồi ngay ngắn trong hư không, phía Kinh gia, mọi người cuối cùng cũng thấy được bọn người Kinh Viêm, bọn họ đều ở đó, bao gồm cả Kinh Hiểu Nguyệt đã bên trong đám người. Mọi người lại đem ánh mắt dời về phía Ngu gia, bọn họ nhìn thấy Ngu Lân đã từng đến Thiên Trận Kỳ Phủ tu hành, hắn cũng đã trở lại, còn có bọn người Ngu Diệp thiên phú không tồi, trừ bọn họ ra, Ngu gia cũng mời tới một vài nhân vật lợi hại phi thường ở Thanh Sơn Thánh.


- Không cần nhiều lời, Ngu gia, xuất chiến trước.


Kinh gia, cường giả chủ sự bình tĩnh nói, hai trận chiến đấu trước đều đã thua, khiến bọn họ không còn lời nào để nói, chỉ có thể đoạt lấy của Ngu gia . Bên trong đám người Kinh gia, Kinh Hiểu Nguyệt quét mắt nhìn về phía xa xa, không hề có thân ảnh của Mộc Trần, bên trong đôi mắt đẹp của nàng giống như có vài phần mất mát, cũng có vài phần suy tư, hắn thật sự sẽ không xuất hiện sao?


- Hiểu Nguyệt, không cần chờ hắn, nếu như ta ngày xưa có ở Thanh Sơn Thành, nhất định đã tự tay giết chết hắn, chậm trễ tương lai của ngươi.


Kinh Viêm đứng bên cạnh Kinh Hiểu Nguyệt thấp giọng khuyên giải an ủi một tiếng.


- Đúng vậy, Hiểu Nguyệt, Mộc Trần kia căn bản sẽ không xuất hiện, trận chiến với Ngu gia lần này, có thể nói là trận chiến sinh tử, nếu như hắn bước lên đài chiến đấu, Ngu gia làm sao có thể không lấy mạng hắn.


Lại có một người khuyên nhủ. Kinh Hiểu Nguyệt trầm mặc, mắt đẹp thế nhưng lại nhìn về phía Ngu gia, nhìn về phía Lâm Phong ở phía sau đám người Ngu gia, lời nói của hắn, có thâm ý gì sao? Lâm Phong giống như cảm giác được gì đó, đôi mắt xuyên thấu hư không, nhìn về phía Kinh Hiểu Nguyệt, hướng nàng khẽ vuốt cằm, khiến cho Kinh Hiểu Nguyệt lông mi chớp động, nàng hình như có một loại cảm giác, Lâm Phong hắn có lẽ quen biết Mộc Trần.


- Ngu Lân, trận chiến đầu tiên này, ngươi thấy như thế nào?


Lúc này, ánh mắt Ngu Khôn dừng trên người Ngu Lân, trận chiến đấu này quá mức trọng yếu, thế cho nên hắn cũng không dám tùy tiện làm việc, mạch khoáng của Ngu gia, toàn bộ đều đặt cược vào trận chiến này.


- Chúng ta phải xuất chiến trước ba trận, Kinh gia hai trận, mà hai trận này, ta và Tô Mục cơ hồ có thể xác định sẽ chiến thắng, cho nên chỉ cần thêm một người có thể chiến thắng được rồi.


Ngu Lân thấp giọng nói, sắc mặt ngưng trọng, ngoại trừ Kinh Viêm cùng Kinh Nhiễm ra, hắn còn nhìn thấy một người, đồng dạng là người của Thiên Trận Kỳ Phủ, Kinh gia, cũng mời tới cường giả của Thiên Trận Kỳ Phủ. Chuyện này cũng có ý nghĩa, Kinh gia bên kia, có ba vị cường giả của Thiên Trận Kỳ Phủ, mà bọn họ bên này, ngoại trừ hắn cùng Tô Mục ra, còn mời một vị cường giả ngộ đạo, cũng đồng dạng là ba người, nhưng bọn họ xuất chiến trước, Kinh gia, hoàn toàn chiếm thế chủ động.


- Ngu Diệp, ngươi đi trước thử xem.


Cuối cùng, Ngu gia quyết định, để Ngu Diệp đi lên đấu trận đầu tiên..


- Ngu Diệp, thiên phú cũng có chút lợi hại, nhưng mà, trận đầu tiên chắc chắn Kinh gia sẽ không buông tha, chỉ sợ Ngu Diệp chắc chắn phải thua rồi.


Đám người nghĩ trong lòng. Cuồng phong thổi qua, một vị cường giả hạ xuống phía trên đài chiến đấu, rõ ràng chính là Kinh Nhiễm, nhìn thấy hắn xuất hiện, tất cả mọi người hiểu được, kết cục đã định. Kinh Nhiễm dù sao cũng là người của Thiên Trận Kỳ Phủ, Ngu Diệp, không có khả năng thắng. Sự thật, đích xác như thế, Ngu Diệp rất nhanh đã thua, Kinh Nhiễm chỉ dựa vào lực lượng trận đạo liền gắt gao áp chế nàng, bị thương không nhẹ, mục đích của Kinh gia rất rõ ràng, ba vị cường giả Thiên Trận Kỳ Phủ, đảm bảo chiến đấu thắng lợi ba trận. Trận thứ hai, Kinh gia đưa ra một vị cường giả ngoại viện được mời tới, còn Ngu gia, xuất động một nhân vật ngộ đạo duy nhất của Thanh Sơn Thành được bọn họ mời tới, cướp lấy một trận thắng lợi. Hai trận chiến, một thắng một bại, nhưng mà thế cục, lại có vẻ khẩn trương hơn. Trận chiến thứ ba, Ngu gia, lựa chọn như thế nào, ai tới xuất chiến?


- Nếu như thua trận này, hai trận chiến tiếp theo nhất định phải thắng, nhưng mà Ngu gia của ta vốn không có ai dám nói có thể áp chế được Kinh Viêm.


Cường giả Ngu gia phát hiện chân chính bước lên đài chiến đấu, đã không phải cần dũng khí cùng quyết tâm đơn giản như vậy, bọn họ, không có cường giả lợi dụng, không có quyền chủ động, bọn họ không thể nắm chắc được chiến cuộc. Ánh mắt của Lâm Phong hướng tới Ôn gia bên này, nhìn về phía Thiên Si, ngay sau đó, hai người khẽ gật đầu. Ong. Cuồng phong thổi qua, chỉ thấy một đạo thân ảnh cuồng bá cuồn cuộn bay về phía Ngu gia, đó là thân ảnh của Hình Chiến, trên người hắn tràn ngập Hoang khí khủng bố, giống như một tôn chiến thể.


- Nếu như Ngu gia tin tưởng ta, ta nguyện giúp đại biểu Ngu gia xuất chiến.


Hình Chiến nhàn nhạt nói, khiến cho đồng tử mọi người Ngu gia khẽ co rút lại . Ánh mắt Ngu Khôn nhìn về phía Ôn gia, sau đó chỉ nghe một vị cường giả của Ôn gia mở miệng nói:


- Ngu huynh, người này là sư đệ của Thiên Si đại sư, người vừa mới trợ giúp Ôn gia ta chiến thắng, tuyệt đối có thể tin tưởng.


Nghe thấy thế trong mắt Ngu Khôn nhất thời hiện lên một đạo phong mang, vừa rồi Thiên Si cường đại thế nào bọn họ cũng nhìn tại trong mắt.


- Được, một khi hiền chất đã nguyện ý xuất thủ, Ngu gia ta vô cùng cảm kích, nếu như chiến đấu thắng lợi, Ngu gia ta, nhất định trọng tạ.



- Trận chiến này, giao cho các hạ rồi.


Cường giả Ngu gia đều nói, Hình Chiến khẽ gật đầu, sau đó bước lên đài chiến đấu Mà bên kia, đám người Kinh gia sắc mặt lại có chút ngưng trọng, sư đệ của Thiên Si, đám người ngoại lại này, chẳng lẽ cố ý đối nghịch với Kinh gia hắn sao?


- Sư đệ vất vả.


Kinh gia, Kinh Viêm khẽ gật đầu với cường giả bên cạnh, đây là sư đệ của hắn, thực lực phi thường mạnh, lại có thêm trận đạo, mặc dù thực lực của đối phương rất lợi hại, nhưng đều có khả năng chiến thắng như nhau, chỉ cần thắng được trận này, trận cuối cùng để hắn lên, nhất định sẽ thắng không thể nghi ngờ. Phía Ôn gia, thấy người nọ xuất hiện, cường giả của Ôn gia liền nhắc nhở Thiên Si:


- Người này là người của Thiên Trận Kỳ Phủ, lĩnh ngộ đạo lực, lại mượn dùng trận đạo, thực lực chỉ sợ sẽ phi thường lợi hại.



- Ngoại trừ hắn ra, Kinh gia, cũng chỉ còn lại một mình Kinh Viêm là người của Thiên Trận Kỳ Phủ đúng không?


Thiên Si hỏi.


- Đúng vậy.


Ôn gia khẽ gật đầu, không hiểu Thiên Si có ý gì, nhưng vẫn hữu vấn tất đáp.


- Ta hiểu được.


Thiên Si khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn về hướng đài chiến đấu, dùng thần niệm truyền âm cho Hình Chiến.


- Các hạ, mời.


Phía trên đài chiến đấu, cường giả đối diện Hình Chiến mở miệng nói, nhưng chỉ thấy Hình Chiến lộ ra một chút ý cười, nói:


- Trận chiến này, ta nhận thua.


Dứt lời, chỉ thấy hắn nhảy lên một cái, quay trở lại phía Ôn gia, một màn này, khiến cho mọi người trực tiếp dại ra, Ôn gia ngây người, Ngu gia cũng ngây người, ngay cả người của Kinh gia cũng đều ngây dại. Cứ như vậy nhận thua? Ngay sau đó, sắc mặt đám người Ngu gia đều xanh lại, tức giận đến cực hạn.


- Ôn huynh, các ngươi đây có ý gì?


Chỉ thấy cường giả của Ngu gia ném từng đạo hàn mang giống như dao sắc về phía Ôn gia, còn người của Ôn gia thì nhìn về phía Thiên Si, sắc mặt không được tốt lắm, Thiên Si này, tại sao lại có thể như vậy? Chỉ thấy Thiên Si thần sắc vô cùng bình tĩnh, ánh mắt nhìn về phía chư cường giả Ngu gia, mở miệng nói:


- Còn hai trận chiến, chư vị cần gì phải tức giận như thế, Kinh gia cũng chỉ còn lại một người cuối cùng có thể chiến đấu, cho dù Kinh gia hắn có lấy được mạch khoáng của ngươi thì chúng ta lại giúp Ngu gia ngươi đoạt lấy mạch khoáng của họ là được.


Nghe Thiên Si nói thế, nụ cười trên mặt đám người Kinh gia khẽ đọng lại, đúng vậy, bọn họ đã không còn ai nữa, nếu như bọn họ đoạt lấy mạch khoáng của Ngu gia, mấy người phá rối này trợ giúp Ngu gia đoạt lấy mỏ quặng của họ thì phải làm sao? Khi đó, nên giải quyết thế nào đây?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp