Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2098 - Kinh Hiểu Nguyệt


...

trướctiếp

Ngay cả Ngu Tâm cũng ngẩn người, trận đạo vừa rồi không phải do nàng làm ra mà đến từ phía sau nàng.


- Sau này còn gặp lại.


Kinh Nhiễm thét dài một tiếng, hắn đạp ánh sáng thong thả bước đi trong hư không rời đi, người của Ngu gia cũng không truy kích mà lập tức bay về phía Ngu Tâm.


- Ngu Tâm, công kích trận đạo vừa rồi của ngươi dường như rất mạnh nha.


Một lão giả nhìn Ngu Tâm nói.


- Đúng vậy, mặc dù không cảm nhận được rõ nhưng có thể ngăn cản được công kích của Kinh Nhiễm thì quả thật rất lợi hại.


Ngu Tâm mấy năm nay không bồi dưỡng ngươi tốt mà không nghĩ tới ngươi lại khổ luyện tu hành như thế, về sau chúng ta sẽ cho ngươi nhiều tài nguyên hơn. Tên còn lại cũng nói tiếp, Ngu Tâm há miệng thở dốc, có hơi sững sờ, chính nàng cũng còn không hiểu chuyện gì đã xảy ra.


- Chẳng qua thực lực Kinh Nhiễm quả thật lợi hại, nếu như Kinh gia tập trung toàn bộ lực lượng tới đối phó Ngu gia chúng ta thì sẽ không ổn đâu.



- Đúng thế, Kinh Viêm, Kinh Nhiễm, đều là người của Thiên Trận Kỳ Phủ, tuy chúng ta đã mời Tô Mục đến nhưng cũng không thể chắc rằng Kinh gia sẽ không có ngoại viện, trận chiến này tình thế rất gấp gáp.


Người Ngu gia cũng lộ ra thần sắc ngưng trọng, bọn họ lo lắng nếu như tổng hợp toàn bộ lực lượng Kinh gia lại để đối phó Ngu gia hắn thì chỉ e Ngu gia sẽ gặp nguy hiểm.


- Chúng ta có cần sửa lại quy tắc hay không, tranh đoạt mỏ quặng được phép năm người chiến đấu, như vậy có thể kiềm chế Kinh gia nhiều hơn, nếu như bọn họ thật sự toàn lực đối phó Ngu gia thì chúng ta giữ lại một lực lượng đứng đầu, sau đó ba nhà hợp lực lại chiếm đoạt mỏ quặng Kinh gia.


Ngu Lân lớn mật nói khiến cho mọi người đều run rẩy, đề nghị này xác thực rất táo bạo, bọn họ cũng đề phòng Kinh gia cướp mất mỏ quặng của mình nhưng đây cũng có thể coi là biện pháp tốt.


- Xem ra chúng ta cần phải tìm hai nhà kia để bàn chuyện này, gắn bó như môi với rang, mỏ quặng của chúng ta nếu như bị Kinh gia cướp đi mất thì tiếp theo đó sẽ đến phiên bọn họ.


Người Ngu gia thương lượng với nhau, tất cả đều gật đầu rồi lập tức bay lên rời khỏi đây. Ngu Diệp liếc mắt nhìn Lâm Phong và Ngu Tâm sau đó cũng rời đi, đối với Ngu gia, Lâm Phong dường như chỉ là một người có cũng được không có cũng chẳng sao, bọn họ vẫn duy trì sự tôn trọng với hắn, nếu như sư tôn của Lâm Phong đến bọn họ có thể kết giao một phen, nếu như không thành thì cũng không có quan hệ. Ngu Tâm quay đầu lại, nhìn Lâm Phong, trong đôi mắt lóe lên tia sáng kỳ dị, nói:


- Vừa rồi, là ngươi?



- Đúng.


Lâm Phong mỉm cười gật gật đầu, hắn cũng không định giấu diếm, hơn nữa nếu như Ngu gia không thể dựa vào chính mình để đánh bại Kinh gia thì hắn cũng sẽ ra tay giúp một chút, ít nhất, trước tiên phải áp bách Kinh gia đến tuyệt cảnh đã. Thấy Lâm Phong gật đầu Ngu Tâm chớp chớp mắt, cười nói:


- Năng lực trận đạo của ngươi lợi hại như vậy?



- Không phải đã nói cũng coi như tạm được sao?

! Lâm Phong nhún vai, không quá để ý.


- Như thế này còn gọi cũng tạm được, vì sao không nói cho bọn họ, như vậy bọn họ cũng sẽ khách khí hơn với ngươi một chút?


Ngu Tâm cười nói.


- Ta cần bọn họ khách khí với ta làm gì?


Ngược lại như vậy sẽ không tự nhiên. Lâm Phong cười nói:


- Ngươi tạm thời cũng đừng để lộ ra, nếu như Ngu gia đưa ngươi nhiều tài nguyên để tu luyện hơn thì ngươi cứ nhận lấy, dù cho về sau họ có biết thì ngươi cứ nói do ta bảo ngươi làm vậy, bọn họ sẽ không lấy lại tài nguyên đã cho ngươi đi đâu.



- Ngươi thật sự là một gia hỏa thú vị.


Ngu Tâm cười nhìn Lâm Phong:


- Có điều, bây giờ ta rốt cục cũng tin rằng, ngươi đối với Ngu Diệp và Tô Mục thật sự không để ý vì ngươi căn bản không để trong lòng.


Lâm Phong cười mà không nói thêm về vấn đề của Ngu Tâm nữa:


- Chúng ta trở về đi.



- Được.


Ngu Tâm gật gật đầu, một đoàn người đi ra ngoài mỏ quặng, luc này bên ngoài mỏ quặng của Ngu gia có một nữ tử bình tĩnh đứng đó nhìn mỏ quặng đến xuất thần. Nữ tử này mặc một thân quần áo trắng đơn giản, tùy ý để gió nhẹ lay động khiến người ta cảm thấy một cảm giác nàng rất mộc mạc, giản dị giống như có vài phần xuất trần, khuôn mặt nàng tuyệt đối có thể nói là xuất chúng.


- Nữ tử này có chút bất phàm.


Lâm Phong liếc mắt nhìn nàng mà bước chân Ngu Tâm khẽ ngừng lại, Lâm Phong và Đàm Đài cũng đều dừng lại theo nàng.


- Làm sao vậy?


Lâm Phong hỏi nàng.


- Ngươi biết nàng là ai không?


Ngu Tâm cười nhìn Lâm Phong hỏi.


- Nàng rất nổi tiếng sao?


Lâm Phong nói.


- Thời gian gần đây rất nổi, hơn nữa ta còn vô cùng bội phục nàng, không chỉ thiên phú lợi hại mà còn dám yêu dám hận, nàng đã đồng ý với gia tộc sẽ cướp đi mỏ quặng của Ngu gia ta, giờ đây nàng tới không biết đang suy nghĩ điều gì.


Ngu Tâm cười nói, khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng lại như đang nghĩ tới một người.


- Kinh Hiểu Nguyệt?


Lâm Phong hỏi.


- Ngươi cũng biết nàng?


Ngu Tâm kinh ngạc nhìn Lâm Phong, nàng biết Lâm Phong là người từ Thanh Tiêu tới, đối với chuyện ở Thanh Sơn Thành chắc không thế nào biết được.


- Quả nhiên.


Trong lòng Lâm Phong dao động, Kinh Hiểu Nguyệt, người Đại sư huynh thích, chính bởi vì nàng, Đại sư huynh mới bị nhốt trong tòa hắc tháp của Kinh gia, không biết nàng có biết chuyện này hay không, nếu như nàng đã biết. . .


- Ông!


Cuồng phong thổi qua, Lâm Phong đột ngột biến mất tại chỗ khiến cho Ngu Tâm sửng sốt, lập tức nàng nhìn thấy Lâm Phong đã xuất hiện phía xa xa, trước mặt Kinh Hiểu Nguyệt. Kinh Hiểu Nguyệt ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, áo trắng phiêu động, đôi mắt bình tĩnh như nước, giống như không có chút cảm tình gì.


- Kinh Hiểu Nguyệt.


Lâm Phong chậm rãi mở miệng chặn trước mặt nàng, Kinh Hiểu Nguyệt đang bước về phía trước, nói:


- Tránh ra.


Lâm Phong nở nụ cười, vẫn không hề tránh ra mà chỉ bình tĩnh đứng đó.


- Đông!


Kinh Hiểu Nguyệt giậm chân xuống đất, nhất thời khắp trận mạch chấn động, cả mỏ quặng như đều bị một đợt chấn động này đánh cho trở nên xơ xác, đồng thời từng đợt từng đợt dao động từ dưới lòng đất tràn ngập.


- Cẩn thận.


Ngu Tâm hô lên một tiếng với Lâm Phong, Kinh Hiểu Nguyệt chính là thiên tài của Kinh gia, nàng ta vô cùng lợi hại, mặc dù không bằng Kinh Viêm đã được vào Thiên Trận Kỳ Phủ tu luyện nhưng xét về thực lực cũng không kém nhiều lắm.


- Yên tâm đi, Lâm Phong sẽ không thương tổn nàng.


Đàm Đài thấp giọng nói một câu với Ngu Tâm. Đôi mắt đẹp của Ngu Tâm lóe lên, ngẩng đầu nhìn tên to con bên cạnh, chỉ thấy Đàm Đài đang khẽ nheo mắt nhìn về phía trước, hắn không hề lo lắng cho Lâm Phong mà vừa rồi hắn còn nói, Lâm Phong sẽ không thương tổn Kinh Hiểu Nguyệt! Ngu Tâm có cảm giác mình muốn quay lại đánh giá gia hỏa kia, trận đạo của hắn thật có chút ngoài dự đoán của mọi người, chẳng lẽ thực lực của hắn cũng rất mạnh?! Kinh Hiểu Nguyệt bước ra từng bước, trong khoảnh khắc trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một lao tù đại địa khủng bố, trong chốc lát đã nhốt Lâm Phong vào trong, sau đó Kinh Hiểu Nguyệt lại lần nữa hung hăng giẫm lên đại địa, dưới lòng đất đột nhiên có lực lượng hủy diệt hướng lên trên. Thân thể Lâm Phong bay lên không, nhất thời trường mâu vô tận chui từ dưới đất lên hướng về phía Lâm Phong chém giết. Chân Lâm Phong hung hăng giẫm xuống, lực lưỡng pháp tắc khủng bố tàn phá áp suy sụp cả phiến thiên, trong khoảnh khắc trường mâu bị phá vỡ, đồng thời Lâm Phong cũng đánh sâu về phía trước, một quyền đánh lên trên lao tù, lao tù kia lập tức tan vỡ. Giậm chân đi lại trong hư không, Lâm Phong từng bước từng bước tiến về phía Kinh Hiểu Nguyệt, lúc này trên người Kinh Hiểu Nguyệt có một cỗ lực lượng khủng bố điên cuồng lao ra ngoài cơ thể, đồng thời một cỗ trận quang đáng sợ đan vào nhau như muốn hòa vào cỗ lực lượng kia thành một thể.


- Thiên Hà Thiết Cát Thuật.


Thần sắc Ngu Tâm ngưng lại, Kinh Hiểu Nguyệt cũng chậm rãi bước về phía Lâm Phong, hai người không ngừng tiếp cận, lập tức cỗ lực lượng khủng bố kia hoàn toàn phóng thích ra, bàn tay Kinh Hiểu Nguyệt xẹt qua, hư không như bị thiên hà chặt đứt ra, vòm trời bị chia làm hai nửa, thiên hà vì vong. Trên người Lâm Phong từng cỗ kiếm thánh linh ngưng tụ mà sinh, kiếm ý thổi quét qua thiên địa, khủng bố đến cực điểm, toàn bộ đều chém ra ngoài, tiếng ầm ầm đáng sợ truyền ra, thiên hà bị trảm thành một đoạn dài, tan vỡ vô hình, tay Lâm Phong niết kiếm quyết, phun ra nuốt vào không dứt, kiếm uy vô thượng phun ra nuốt vào giống như có thể đâm Phá Thiên khung. Nội tâm Ngu Tâm sinh ra gợn sóng cực lớn, thật lợi hại, sức chiến đấu của Lâm Phong thật đáng sợ, không biết có thể chiến thắng được Ngu Lân hay không, có lẽ sức chiến đấu của Lâm Phong thật sự có thể chống lại thiên tài mạnh nhất Ngu gia nàng.


- Ngươi là ai?


Kinh Hiểu Nguyệt nhìn chằm chằm Lâm Phong, nàng đương nhiên cũng cảm nhận được Lâm Phong rất mạnh.


- Ngươi muốn cướp mỏ quặng của Ngu gia?


Lâm Phong hỏi Kinh Hiểu Nguyệt. Kinh Hiểu Nguyệt nhíu mày, nói:


- Đúng vậy, nhất định phải cướp được.



- Mộc Trần sẽ không xuất hiện, Kinh gia, có lẽ vốn dĩ không cần các ngươi.


Lâm Phong nhàn nhạt nói khiến cho Kinh Hiểu Nguyệt phải nhíu mày, nói:


- Mộc Trần nhất định sẽ xuất hiện, mặc dù chết trận thì có thế nào?



- Xem ra ngươi căn bản không hiểu, ngươi đi đi.


Lâm Phong bình tĩnh nói, trong lòng lại có chút cao hứng, Kinh Hiểu Nguyệt, nàng không biết, hơn nữa đã có tâm chết trận. Kinh Hiểu Nguyệt nhìn chằm chằm Lâm Phong, hỏi:


- Ngươi sẽ ngăn cản ta?



- Đúng vậy.


Lâm Phong khẽ gật đầu, hắn đương nhiên sẽ ngăn cản Kinh gia. Sắc mặt Kinh Hiểu Nguyệt không được tốt lắm, Lâm Phong tiếp tục nói:


- Cho dù Kinh gia ai xuất thủ thì cũng không có khả năng cướp được mỏ quặng của Ngu gia, Mộc Trần hắn cũng sẽ không xuất hiện, ngươi rời đi đi.



- Nếu như hắn xuất hiện thì sao?


Kinh Hiểu Nguyệt lạnh nhạt nói.


- Nếu như hắn xuất hiện, ta sẽ giúp Kinh gia đoạt mỏ quặng.


Lâm Phong nhàn nhạt nói một tiếng:


- Ngươi trở về nói cho Kinh gia, nếu như hắn không xuất hiện, Kinh gia chẳng những không chiếm được mỏ quặng của Ngu gia mà mỏ quặng của bọn họ cũng sẽ không giữ được.


Kinh Hiểu Nguyệt nghe không hiểu ý của Lâm Phong, bởi vì nàng không biết Lâm Phong là ai, hoặc nói nàng không biết quan hệ của Lâm Phong và Mộc Trần, vì sao Mộc Trần xuất hiện thì hắn lại giúp Kinh gia cướp lấy mỏ quặng còn nếu như không xuất hiện thì hắn sẽ đoạt mỏ quặng của Kinh gia? Kinh Hiểu Nguyệt không hiểu, Ngu Tâm, càng không hiểu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp