Thanh Sơn Thành tổng cộng có bốn mỏ quặng lớn, trong đó mỏ quặng của Kinh gia và Ngu gia lớn nhất, sản xuất trận thạch phong phú nhất, thậm chí còn thường xuyên xuất hiện một vài kỳ trận thạch.
Đối với thế gia trận đạo, mỏ quặng rất quan trọng, bởi vậy bọn họ đều có một lực lượng vô cùng lớn mạnh để bảo vệ, mỏ quặng của Ngu gia đương nhiên cũng không ngoại lệ. Khi Lâm Phong hộ tống Ngu Tâm đi sang bên này thấy mỏ quặng mênh mông vô tận thiên kì bách quái, phóng mắt nhìn ra vùng đất rộng lớn ngàn dặm giống như từng tòa sơn mạch vắt ngang phía trên mặt đất, lúc này mới ý thức được mỏ quặng này phong phú như thế nào, một mỏ quặng cực kỳ chân quý, mặc dù có cường giả đứng gác thế nhưng vẫn không thể tránh được chuyện thường xuyên có người tới trộm, mà đối với những người như này, thủ đoạn xử trí của Ngu gia trước giờ đều vô cùng tàn nhẫn. Lúc này, Lâm Phong đứng trước mỏ quặng, duỗi tay vuốt ve trận khoáng, một vài khoáng thạch dường như có xuất hiện đường vân, hơn nữa giống như còn có linh khí, tràn ngập pháp tắc, thiên thành tự nhiên nhưng tỉ lệ rất ít, đại khái chỉ chiếm khoảng một phần mười.
- Thật thần kỳ, cái này được hình thành như nào vậy?
! Lâm Phong sợ hãi than một tiếng.
- Trong đại lục vốn có các loại tài nguyên quý giá giống như có một vài nơi có thần dược tiên thảo dựng dục nên trong này mỏ quặng dựng dục cũng chẳng có gì lạ, có thể do tự nhiên mà hình thành nên, đương nhiên mỏ quặng này lớn như vậy đại đa số là tạp chất, không có tác dụng gì, chỉ có một phần mười là khoáng thạch chân chính.
Ngu Tâm đáp lại.
- Quả thật như thế, mấy khoáng thạch này giống như có khắc trận văn thiên nhiên, mặc dù mấy mỏ quặng tạp cũng đều có trận vận, nếu như gia dĩ tạo hình thì có thể dễ dàng khắc thành trận.
Lâm Phong chậm rãi nói, khiến cho Ngu Tâm mỉm cười:
- Đúng vậy, Ngu gia chúng ta thường xuyên tới mỏ quặng để tu hành, cảm nhộ trận pháp đồng thời mấy mỏ quặng tạp này còn là vật liệu tốt nhất để luyện tập khắc trận.
- Lâm Phong, ta dẫn ngươi đi xem độ tinh khiết cao của mỏ quặng.
Ngu Tâm nở nụ cười rồi lập tức kéo Lâm Phong chạy về phía trước bay lên không, một lát sau bọn họ tới một mỏ quặng có pháp tắc vô cùng nồng đậm, mỏ quặng này có các loại khoáng thạch kỳ dị thậm chí còn có linh khí rất mạnh, từng đợt từng đợt đường vân thiên nhiên khắc mà thành, trình độ hoàn mỹ có chút vô lễ với trận pháp nhân vật tông sư khắc.
- Thế giới rộng lớn, quả nhiên vô cùng thần kỳ.
Lâm Phong chậm rãi mở miệng, hắn đi đến trước một trận thạch lớn, trên trận thạch cự đại này có khắc một thanh phong duệ vô cùng trường mâu với vẻ hắc ám, trong đó tràn ngập pháp tắc hắc ám đáng sợ, trường mâu kia được từng đợt từng đợt trận văn khắc chế mà thành nhưng lại trông rất sống động giống y như thật, đây là giáo tài sống có thể trực tiếp tham chiếu hắn đến tu hành trận đạo.
- Quá đẹp a!
Đàm Đài bước lên, bàn tay to lớn vỗ nhẹ lên khoáng thạch, Ngu Tâm khẽ mỉm cười, đặt một tay lên mặt trên bên kia, pháp tắc tràn ngập chuyển động theo đường vân trường mâu cuồn cuộn, trong khoảnh khắc ấy từng đợt từng đợt khí phong duệ đáng sợ phóng lên vòm trời, dường như có thể phá vỡ khoáng thạch nhảy vào hư không.
- Lợi hại, mỏ quặng như này chắc chắn Ngu gia sẽ phải liều mạng bảo vệ.
Lâm Phong mở miệng nói.
- Điều này đương nhiên, nếu không có chuyện gì cực kỳ quang trọng thì gia tộc cũng sẽ không triệu hồi Ngu Lân, nhưng lại cố ý dặn Ngu Lân nhờ thêm người tới trợ giúp cho Kinh gia sáng mắt lên nhìn.
Ngu Tâm đáp lại, nghe nói như thế Lâm Phong khẽ gật đầu, cứ như vậy hành động của mình càng thêm phần chắc chắn, đến lúc đó lấy mỏ quặng hiếp bức Kinh gia, buộc Kinh gia thả người.
- Lâm Phong, sư phụ ngươi là tông sư trận pháp, vậy tạo nghệ trận đạo của ngươi chắc cũng không thấp chứ nhỉ?
Ngu Tâm tò mò hỏi, cười với Lâm Phong.
- Coi như tạm được.
Lâm Phong nở nụ cười, khẽ nhún vai khiến cho Ngu Tâm khẽ bĩu môi, cười nói:
- Cái gì gọi như tạm được?
Khi bọn họ đang nói chuyện, xa xa đột nhiên có một tiếng huýt gió đáng sợ truyền đến khiến cho thần sắc Lâm Phong và Ngu Tâm đều ngưng lại, ánh mắt nhìn về phía tiếng huýt gió kia thì chỉ thấy khí tức đáng sợ thẳng hướng tận trời, tựa như đã có một trận chiến đấu nơi đó.
- Có người đạo mỏ quặng.
Ngu Tâm cả kinh, lập tức bước chân trở nên gấp gáp:
- Đi, chúng ta đi xem.
Ba người Lâm Phong đều ngay lập tức đi về phía vùng đất đang diễn ra cuộc tranh đấu, trong không gian kia đã có không ít người, ở giữa một mỏ quặng có hai bóng người đang chiến đấu bạo ngược.
- Ngu Lân.
Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, hắn cũng đến mỏ quặng này rồi.
- Người chiến đấu với Ngu Lân là ai?
- Kinh Nhiễm, một thanh niên vô cùng lợi hại của Kinh gia, hơn nữa am hiểu trận đạo, hắn cũng là người Thiên Trận Kỳ Phủ.
Đôi mắt xinh đẹp của Ngu Tâm lóe lên, nhìn chằm chằm cuộc đại chiến, cả hai người đều không va chạm trực tiếp mà là mỗi người đứng ở một đại phương vị, lấy trận đến chiến, đây là đang giao phong trận đạo. Kinh Nhiễm bước lên một bước, mỏ quặng bay lên, bàn tay Kinh Nhiễm điên cuồng vũ động, ngón tay giống như bút thần bút không ngừng xẹt qua trên hư không, trong khoảng cách đó, từng nhuệ khí đáng sợ phá không giết ra, ngón tay Kinh Nhiễm xẹt qua, hư không kiếm rít, bay thẳng đến phía Ngu Lân, vùng đất bị triển qua rung chuyển, vô cùng uy lực. Ngu Lân hừ lạnh một tiếng, bàn tay giơ ra phía trước rồi khắc ra một đại thuẫn Già Thiên mạnh mẽ phát ra, một tiếng bạo vang lên, mỏ quặng bay múa lung tung rất đáng sợ.
- Ha ha, năng lực trận đạo của Ngu Lân sư huynh quả nhiên lợi hại.
Kinh Nhiễm hào khí can vân, cười lớn nói, hắn điên cuồng giẫm chân lên mặt đất, khoáng thạch không ngừng bay múa lên, cấp tốc đan vào nhau trước người hắn.
- Giết!
Một tiếng quát lớn truyền ra, thương long rống giận, mỏ quặng đột nhiên hóa thành một thương long vô cùng khủng bố, trong giây lát cắn nuốt về phía Ngu Lân, lực lượng khiến người ta cảm thấy đáng sợ. Ngu Lân vẫn vô cùng bình tĩnh, trong ánh mắt sát ý mãnh liệt, hư không xuất hiện một thanh cự kiếm khủng bố màu vàng có sát khí đáng sợ phun ra nuốt vào, Ngu Lân hét lên giận dữ một tiếng, cự kiếm khí nuốt núi sông, trảm phá hư không, đâm thẳng về phía thương long khủng bố, hư không lại lần nữa nổ tung ra.
- Thiên Trận Kỳ Phủ quả thật đã diễn hóa lực lượng trận đạo công kích ra một loại rất đáng sợ rồi.
Lâm Phong nhìn thấy hai người chiến đấu trong lòng thầm than, đối với việc lợi dụng trận pháp thật đáng sợ, dễ dàng dung nhập vào trong chiến đấu, thậm chí ít vận dụng lực lượng vốn có của mình, trực tiếp lấy trận phát động chiến đấu, nhất là ở mỏ quặng, có được địa lợi, nếu như lại có được trận đạo phụ trợ thân mình thực lực, nhất định có thể phát động hơn lực lượng đáng sợ. Hai người càng chiến đấu càng điên cuồng, Lâm Phong quan sát trận đại chiến này, thầm nghĩ trong lòng:
- Ta tu trận đạo, quy củ đều tự ngộ trận, khắc trận có thể nói đều tu trận đạo trụ cột quan trọng nhất nhưng lại chưa từng phát tán như bọn họ, lấy trận đạo diễn hóa thành công kích thực chất chính là làm bậy, nhưng làm ra đủ mọi thủ đoạn, đương nhiên đồng nguyên đại đạo nếu như ta tu luyện đạo thần niệm vì trận, một ý niệm có thể khắc thành trận đạo chư thiên, những công kích đó cũng sẽ chỉ là phù vân trước mặt ta mà thôi.
Trong lòng Lâm Phong sinh ra một chút cảm ngộ, đều tu trận nhưng phương hướng tu luyện không giống nhau nhưng cũng có thể tham khảo, cái này giống như người võ đạo mặc dù đều cầu võ nhưng tu luyện như thế nào thì mỗi người mỗi vẻ, không thể xuất hiện hai người khác nhau lấy phương thức giống nhau để cầu võ được. Trận đạo và võ đạo, xét cho cùng thì cũng giống nhau, Lâm Phong cảm thấy nếu như tu luyện đến cảnh giới trận đạo chư thiên chỉ sợ khi đó cảnh giới trong miệng bọn họ nói sẽ giống như võ đạo trong cổ Thánh.
- Kinh Nhiễm này là thanh niên lợi hại nhất Kinh gia sao?
Lâm Phong hỏi một tiếng, hắn có cảm giác mặc dù trận đạo của Kinh Nhiễm lợi hại nhưng vẫn có sự chênh lệch với Ngu Lân.
- Không, thực lực Ngu Lân có thể áp chế Kinh Nhiễm, nhưng Kinh gia còn một người tên Kinh Viêm vô cùng đáng sợ, chỉ sợ Ngu Lân cũng không áp chế được hắn, Kinh Viêm và Kinh Nhiễm đều tới Thiên Trận Kỳ Phủ tu luyện, bọn họ chính là hai người lợi hại nhất Kinh gia, hơn nữa còn có Kinh Hiểu Nguyệt, hậu bối của Kinh gia cũng vô cùng xuất sắc, cho nên Kinh gia quật khởi muốn thâu tóm toàn bộ bốn mỏ quặng lớn nhất Thanh Sơn Thành.
Ngu Tâm đáp lại, Lâm Phong khẽ gật đầu, khó trách, Kinh gia không ngờ còn có một cường giả Thiên Trận Kỳ Phủ, những người này vừa bắt đầu chiến đấu trận đạo so với hắn đã lợi hại hơn rồi, phương pháp chiến đấu thiên kì bách quái.
- Hôm nay dừng ở đây thôi, hôm khác ta sẽ lại luận bàn cùng Ngu Lân sư huynh.
Lúc này, nghe thấy Kinh Nhiễm thét dài một tiếng, thân thể giống như đại bằng giương cánh bay về phía Lâm Phong bên này, có vẻ như muốn lùi ra khỏi mỏ quặng. Tốc độ Kinh Nhiễm cực nhanh, thấy ba người Lâm Phong đứng đó thì khoé miệng nở một nụ cười nhàn nhạt, chỉ thấy hắn duỗi tay ra trong giây lát rồi cắm vào giữa mỏ quặng, tiếng động không ngừng vang lên, trong khoảnh khắc mỏ quặng vũ đồn thì bàn tay Kinh Nhiễm đột nhiên cấp tốc xẹt qua hư không, một trận văn kinh khủng đan vào nhau tạo thành lực lượng đáng sợ.
- Hừ.
Đàm Đài lạnh lùng hừ một tiếng, bước nhanh về phía trước nhưng lại thấy thần sắc Ngu Tâm thay đổi, nói:
- Hắn không hề sử dụng lực lượng của bản thân, hắn đang yêu cầu giao phong trận đạo.
- Ta đến.
Bước chân Ngu Tâm nhanh hơn, đi lên phía trước hai người Lâm Phong và Đàm Đài, bàn tay cũng bắt đầu bay múa khắc trận, tuy trận đạo của nàng không bằng Kinh Nhiễm nhưng cũng không thể để Ngu gia mất thể diện.
- Oanh!
Kinh Nhiễm giẫm chân lên mặt đất, trong khoảnh khắc đó từ dưới mặt đất đột nhiên bắn ra những trường thương vô tận như phụ thượng lực lượng gió đáng sợ, ùn ùn kéo đến bắn về phía Ngu Tâm. Sắc mặt Ngu Tâm khó coi, vội vàng ngưng tụ trận thuẫn nhưng giờ phút này Lâm Phong đang đứng phía sau Ngu Tâm bước chân hung hang giậm xuống mặt đất, khi đường văn đáng sợ dưới mặt đất điên cuồng đan vào nhau, Lâm Phong cảm thấy trong mỏ quặng quả thất khắc trận rất tố, chỉ cần ý niệm vừa động, những mỏ quặng có chứa trận vân sẽ lấy tốc độ cực nhanh đan vào xuất ra trận pháp, một cỗ phá diệt đáng sợ nổ bắn ra phá hủy tất cả, trường thương hạ thuẫn thượng đang lao lên muốn bắn chết Ngu Tâm sau khi trải qua uy lực khủng bố của sự phá diệt đã tan vỡ toàn bộ, mà đồng thời Kinh Nhiễm cũng nhằm về phía vòm trời, một cỗ lực lượng khủng bố dưới chân hắn trực tiếp hướng lên. Một màn này khiến cho Kinh Nhiễm nhìn Lâm Phong đứng sau lưng Ngu Tâm chăm chú hồi lâu, hắn và Ngu Tâm trực tiếp giao chiến nên đương nhiên biết vừa rồi do Lâm Phong ra tay, từ khi nào Ngu gia lại xuất hiện thêm một nhân vật trận đạo lợi hại như vậy. Mà điều này cũng khiến cho người của Ngu gia ngây ngẩn cả người, thật sự lợi hại, trận đạo của Ngu Tâm từ khi nào lại tiến bộ như vậy, uy áp vừa rồi tuy rằng không cảm nhận được trực tiếp nên không rõ nhưng dường như rất mạnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT