Lâm Phong đang tu luyện bên trong Thánh Linh hoàng triều, bỏ mặc mọi việc bên ngoài.
Bên trong thế giới võ hồn, Lâm Phong khoanh chân ngồi trên thanh liên, pháp tắc không ngừng phủ kín thân thể hắn, vạn pháp đồng nguyên nên thanh liên khiến cho pháp tắc của hắn ngày càng vững mạnh, nếu không có Thiên Trạch Cổ Thụ cùng với thanh liên, pháp tắc của hắn không thể tăng mạnh như vậy, hơn nữa sẽ sinh ra nhiều sai lệch. Lúc này, Lâm Phong lâm vào trong trầm tư. Người trong võ đạo từ Tôn nhập Hoàng, tất nhiên phải nắm trong tay nghìn lần đại thế, sau khi nắm trong tay nghìn lần đại thế thân thể sẽ sinh ra sự dung hợp với thiên địa, nhưng mà lực lượng trong thiên địa vô cùng vô tận, trong lúc vô ý cổ Thánh phất tay nhấc chân cũng có thể dẫn động lực lượng thiên địa, lực lượng gió lốc trong thiên địa cũng có thể trở thành lực lượng của hắn, tuỳ ý đánh ra một đạo công kích cũng có sức mạnh không thể tưởng tượng được. Lâm Phong nghĩ thầm trong bụng, lúc hắn khống chế được thân thể Thánh Nhân, hắn cũng lĩnh hội được sức mạnh siêu nhiên này, đó là cảm giác thoát khỏi sự khống chế của lực lượng, cảm nhận được loại lực lượng này cường đại và tuyệt vời như thế nào. Khi hắn dùng lực lượng thần hồn khống chế người thường, hắn có thể dễ dàng khống chế họ, không có gì trở ngại cả, nhưng khi hắn dùng thần hồn khống chế thân thể Thánh nhân thì hắn mới cảm nhận được, lực lượng thần hồn của con người có không gian trưởng thành mạnh mẽ đến mức nào, hắn cần phải đề thăng nhiều lắm, giữa hắn và cổ Thánh còn có một cái ranh giới rất lớn. Chuyện khiến Lâm Phong có chút kinh hỉ chính là, hắn không ngờ mình lại dẫn động thiên ma kiếp lầm thứ ba tại cảnh giới thượng vị Hoàng, áp chế tiềm lực của chính mình, dùng toàn lực để khống chế thân thể của Thánh nhân khiến hắn lần đầu tiên hắn cảm thấy hư thoát, nhưng lúc sau dần dần hồi phục, hắn không ngờ mình dẫn động lực lượng của Thiên ma kiếp, ma công lại tiến thêm một bước nữa. Lần này Thiên ma kiếp hàng lâm cũng giống những lần trước, Lâm Phong lại tiến vào trong ma đàm tiến hành một lần Thiên ma giải thể nữa, lần này thân thể được trọng tổ lại khiến hắn có cảm giác như thay da đổi thịt, Lâm Phong biết đây là vì hắn khống chế thân thể cổ Thánh nên hắn không thể thích ứng được trong thời gian ngắn, mà lần này thân thể được trọng tổ lại làm cho hắn có cảm giác hoàn mỹ. Vô luận thân thể hay thần hồn cũng đều mạnh mẽ hơn rồi, Lâm Phong càng thêm tin tưởng vào tương lai, chiến lực của hắn trưởng thành nhanh chóng hơn so với người khác, thần hồn lại càng mạnh hơn người thường một bậc, nhân vật có cùng cảnh giới mà chiến đấu với hắn chắc chắn sẽ bị hắn tàn phá. Lúc này đồ phổ phía sau Lâm Phong dần dần thu liễm lại, dung nhập vào bên trong huyết mạch, đó là võ hồn do hắn cắn nuốt được, dung nhập vào trong huyết mạch, trở thành lực lượng thân thể hắn, hơi thở hắn dần dần hạ xuống. Mộng Tình ngồi đứng xa xa nhìn Lâm Phong, mỉm cười nói.
- Tiểu Già Thiên, con xem phụ thân con vì con phải trả giá bao nhiêu kìa, con còn không mau đi ra đi.
- Ha ha, nếu như thế này mà đã muốn nó đi ra, tiểu gia hỏa kia đã sớm đi ra rồi.
Lâm Phong nghe thấy vậy tạm ngừng tu luyện cười nói, sau đó buông xuống bên người Mộng Tình, nghiêng đầu áp vào bụng Mộng Tình như đang cảm thụ động tĩnh bên trong cơ thể của Mộng Tình.
- Tiểu gia hỏa, con đừng giày vò mẫu thân con, bằng không lúc con đi ra xem ta xử lý con như nào.
Lâm Phong cười nói, trên mặt Mộng Tình lộ ra nụ cười ngọt ngào.
- Chàng đừng hù dọa tiểu bảo bối, nếu không nó không dám đi ra đâu.
- Lâm Phong, người của Tuyết tộc không xuất hiện nữa chứ?
Mộng Tình hỏi Lâm Phong, Lâm Phong không tính toán nói cho Mộng Tình biết sự tình của Tuyết tộc, nhưng mà Mộng Tình lại nhìn ra manh mối, Lâm Phong nói chuyện đã qua, ẩn giấu chuyện tình chiến đấu mạo hiểm đi, nhưng bằng sự nhạy bén Mộng Tình vẫn biết được sự tình không đơn giản như Lâm Phong nói, lúc này nàng có chút không yên lòng. Tuyết tộc, rốt cuộc cường đại như thế nào.
- Yên tâm, mọi chuyện đã có ta.
Lâm Phong mỉm cười nói. Mộng Tình đặt hai tay lên mặt của Lâm Phong, vẻ mặt tiên tử lộ ra một chút hoang mang, nhẹ nhàng nói.
- Nếu không thể chống đỡ được, hãy để ta quay về Tuyết tộc, an toàn của chàng mới quan trọng nhất, một khi thiếp là Tuyết tộc Tiên Vương thể thì Tuyết tộc sẽ không dám làm hại thiếp.
- Nha đầu ngốc.
Lâm Phong sờ hai má của Mộng Tình, vươn đầu hôn nhẹ lên môi của nàng, hai người nhìn nhau mỉm cười, không nói gì.
- Lâm Phong, chàng nói xem sau khi Lâm Già Thiên sinh ra nó sẽ giống chàng hay giống thiếp nhiều hơn.
Mộng Tình rúc đầu vào vai Lâm Phong, cười hỏi.
- Giống nàng nhiều một chút, như vậy sẽ là một nữ nhân xinh đẹp.
- Vậy không phải muốn phong lưu giống chàng sao, được nữ nhi trong thiên hạ đều thích.
Lâm Phong mỉm cười, nói.
- Thế không phải tốt sao, tu luyện võ đạo lại có hồng nhan làm bạn, còn gì tốt hơn.
- Chẳng lẽ chàng không sợ hồng nhan hoạ thuỷ, ảnh hưởng đến tu luyện võ đạo.
- Có người hữu tình, có người thích cô độc, thích một thân một mình, không yêu không gét, đại đạo tối thượng, có người thích phong lưu, không thích gò bó, người trong võ đạo có tâm cứng cỏi thì hồng nhan cũng không ảnh hưởng được, chung quy vẫn phải nhìn người.
Lâm Phong dùng rất nhiều người để giải thích sau đó cười nói.
- Nàng xem đi, không phải Thánh Hoàng của các hoàng triều đều có rất nhiều Thánh hoàng hậu cùng với Thánh hoàng phi sao.
- Có phải chàng cũng yêu thích loại này.
Mộng Tình khinh bỉ nói.
- Thê tử của ta giống như tiên nữ, sao ta lại yêu thích người khác được, huống hồ người khác phải hâm mộ ta mới đúng.
Lâm Phong mỉm cười nói, hắn tự nhiên hiểu được ý của Mộng Tình, hôm nay hai người bọn họ sớm đã tâm ý tương liên, ở đâu ra chuyện tranh giành tình nhân, cảm giác ấm áp càng làm cho Lâm Phong quý trọng thời gian này. Mọi người không ngờ Lâm Phong lại có được sự ấm áp như vậy, lúc này cường giả Tuyết tộc lại một lần nữa đi đến Thiên Tứ hoàng triều, một thế hệ Thánh Hoàng mới, cũng là người mà Thánh Hoàng đời trước uỷ thác nhìn thấy người của Tuyết tộc, ánh mắt đã không còn hiền lành như trước.
- Nguyên khí của Thiên Tứ hoàng triều đã bị tổn thương, các vị còn đến làm gì?
Thế hệ Thánh Hoàng mói không hề khách khí, khiến cho cường giả Tuyết tộc nhíu mày, một đạo âm thanh lạnh lùng vang lên.
- Thánh Vương của Tuyết tộc chuẩn bị đi đến Kỳ Thiên Thánh Đô trong vòng ba ngày nữa.
Lời của cường giả Tuyết tộc khiến tâm thần tân Thánh Hoàng hạ xuống, trong lòng có cảm giác bất lực, Thánh Vương? Lại thêm một tồn tại khủng bố. Cường giả Tuyết tộc nói một câu để cho hắn oán khí trong lòng hắn không dám sinh ra.
- Thánh Vương tiền bối Tuyết tộc đến Kỳ Thiên Thánh Đô thì có liên quan gì đến Thiên Tứ hoàng triều ta.
Tân Thánh Hoàng bình tĩnh nói, không hề có ý kháng cự.
- Lần trước người của hoàng triều cùng với cổ Thánh tộc bao vây tiêu diệt Lâm Phong, nhưng hắn chạy thoát, chuyện này sẽ không có lần thứ hai.
Tuyết tộc cường giả bình tĩnh nói.
- Để hắn chạy thoát?
Trong lòng tân Thánh Hoàng cười khinh bỉ một tiếng, cường giả Tuyết tộc thật vô sỉ, lúc trước bọn họ bỏ chạy trước, nếu không Lâm Phong làm sao cho bọn họ thoát đi.
- Còn có lần thứ hai, ý ngươi là Tuyết tộc muốn chúng ta lại bao vây tiêu diệt Lâm Phong lần nữa?
Thánh Hoàng khó hiểu hỏi.
- Đúng vậy.
Cường giả Tuyết tộc cảm thấy chuyện này không có cái gì không ổn cả, bình tĩnh gật đầu. Thiên Tứ Thánh Hoàng nghe xong cảm thấy tức giận, thanh âm lạnh lùng hơn vài phần nói.
- Một khi Thánh Vương Tuyết tộc xuất hiện, chúng ta đi làm gì để lãng phí thời gian.
- Ta chỉ cần thân thể của cổ Thánh, còn Lâm Phong tùy các ngươi xử trí, các ngươi hiểu ý của ta chứ?
Cường giả Tuyết tộc nhìn về phía Thiên Tứ Thánh Hoàng, nói. Lời nói hắn khiến thần sắc Thánh Hoàng ngưng lại, thì ra là thế, Tuyết tộc muốn bọn họ dẫn dụ thân thể cổ Thánh đến.
- Vì sao Thánh Vương Tuyết tộc không trực tiếp xuất thủ.
Thiên Tứ Thánh Hoàng hỏi lại.
- Thánh Vương tộc ta xuất hiện thì Lâm Phong biết hắn sẽ chắc chắn phải chết, ai biết được hắn có cá chết lưới rách, vĩnh viễn chôn dấu thân thể cổ Thánh, không cho thân thể cổ Thánh xuất hiện nữa hay không.
Cường giả Tuyết tộc nhàn nhạt nói, rồi lập tức đứng dậy, đi ra bên ngoài, một âm thanh bình tĩnh lại truyền ra.
- Tộc của ta đã nói như vậy thì giờ phút này những cường giả khác cũng đang ngồi trong một hoàng triều hoặc Cổ tộc khác và bàn điều kiện giống như thế, tất cả những thứ trên người Lâm Phong tùy ý các ngươi lấy đi, đương nhiên Thiên Tứ hoàng triều có thể cự tuyệt, nhưng mà hậu quả.
. . Ha ha. Người đó nở nụ cười, rồi lập tức bước ra bên ngoài đại điện, khiến cho Thiên Tứ Thánh Hoàng tràn ngập hàn ý trong lòng, đám súc sinh này thật không coi ai ra gì . Thánh Hoàng Thiên Tứ hoàng triều đã chết, mà bọn họ vẫn muốn xuất thủ với Lâm Phong.
- Thời gian sau ta sẽ đến gặp ngươi tại Thánh Linh hoàng triều, gặp hay không, ngươi tự mình quyết định.
Sau khi thân ảnh kia rời khỏi đại điện một đạo tiếng nói lại vang lên lần nữa, khiến cho thần sắc Thiên Tứ Thánh Hoàng cứng ngắc, hắn có thể cự tuyệt sao.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT