Trong lúc các phương đang bàn bạc cách đối phó Lâm Phong, Thánh Linh hoàng triều lại xuất hiện một vị khách không mời.
Người này chính là Thánh Hoàng Tần Càn của Tần hoàng triều, hắn đến đây chỉ để gặp Lâm Phong.
- Không biết Tần Càn Thánh Hoàng tìm ta có gì vậy?
Lâm Phong nhìn Tần Càn, bình tĩnh mở miệng nói.
- Ta đến đây để đưa tổ tiên của ta quay về Tần hoàng triều.
Khi Tần Càn vừa nói xong, Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, lãnh đạm nhìn đối phương. Nhưng Tần Càn cũng không hề tức giận, tiếp tục mở miệng:
- Có lẽ ngươi còn chưa biết.
Không lâu sau, Tuyết tộc và các hoàng triều, Thánh tộc sẽ tới đây lấy tính mệnh ngươi. Nhất cử nhất động của Thánh Linh hoàng triều bây giờ đều đã bị người ta theo dõi, mà Tuyết tộc cũng cử một vị Thánh Nhân tới, nên ngươi hay giao ra đi. Ta không muốn nhìn thấy Tổ Tiên Thánh Thể của Tần Hoàng Triều ta bị Tuyết tộc khống chế. Lúc Tần Càn dứt lời, ánh mắt Lâm Phong trở nên ngưng trọng. Điều hắn không mong muốn nhất, rốt cuộc cũng xảy ra, Thánh Nhân Tuyết tộc.
- Nếu ta giao Thánh thể cho ngươi, kết cục của ngươi cũng không được tốt đâu.
Sao ngươi lại muốn nhóm lửa đốt người. Lâm Phong lạnh lùng hỏi lại.
- Ta đã bị mất đến đây, nên ngươi không cần phải lo.
Chỉ cần ngươi giao Tổ Tiên Thánh Thể giao cho ta, ta sẽ có cách bí mật rời khỏi Kỳ Thiên Thánh Đô. Mà Tần hoàng triều sẽ dốc toàn lực hổ trợ. Tần Càn thuyết phục Lâm Phong.
- Không cần.
Nếu như Thánh Nhân đã đến, có làm điều gì cũng vô dụng thôi. Tần Thánh Hoàng không cần phải vì ta mà khổ tâm, xin ngài hãy về đi. Ngay khi Lâm Phong vừa dứt lời, hắn đột nhiên cảm thấy một cổ khí thế cường đại bao phủ hắn, khiến cho Lâm Phong phải toát mồ hôi lạnh. Nhưng ngay khi Tần Càn phóng thích cổ khí thế đó, đồng thời cũng có một cỗ khí thế mênh mông khóa chặt Tần Càn.
- Xin Tần Thánh Hoàng hãy chú ý thân phận.
Mặc dù đang bị khóa chặt, nhưng Tần Càn vẫn không có thu hồi khí thế của hắn, hắn nhìn Lâm Phong từ tốn nói:
- Ngươi muốn tổ tiên của ta bị Tuyết tộc mang đi sao?
- Nếu có gan, ngươi hãy đi ngăn cản Tuyết tộc đi, không thì đừng có nói nhiều.
Chẳng lẽ ngươi muốn gọi tổ tông của ngươi ra tát ngươi sao? Khi Lâm Phong nói xong, Tần Càn trở nên trầm mặc, cuối cùng hừ lạnh một tiếng, rồi lập tức ly khai. Nhưng giọng nói của hắn vẫn vang vọng trong không trung
- Hãy cố mà chạy cho nhanh đi, nếu không ngươi sẽ chết rất thảm đó.
Khi thấy Tần Càn đã rời khỏi, Thánh Hoàng của Thánh Linh hoàng triều cùng với Viêm Đế mới đi đến bên cạnh Lâm Phong.
- Xem ra lão đạo đoán không sai.
Tuyết tộc đã thực sự xuất động một vị Thánh Nhân. Viêm Đế thấp giọng nói.
- Lão gia hỏa, ngươi có cánh nào hay không?
Lâm Phong lập tức nhìn Viêm Đế, hỏi.
- Tuy Bản đế tuy có năng lực đổi trắng thay đen, nhưng Thánh Nhân chính là tồn tại siêu việt trong thiên địa.
Chỉ có những cường giả nghịch thiên mới có thể siêu phàm nhập thánh, nên bản Đế cũng đành bất lực. Sau khi nghe Viêm Đế quán nói xong, Lâm Phong rơi vào trạng thái sững sờ, nói:
- Sao ngày hôm đó, ngươi lại nói có cách giải quyết.
Vào lúc này, Lâm Phong đang cảm thấy lão hỗn đản Viêm Đế đang muốn hại chết hắn. Thánh Nhân chân chính không phải thứ mà hắn dựa vào Thánh Thể đối kháng được. Huống hồ tia thần niệm kia của Cổ Thánh Tần Sơn đã lâm vào ngủ say, nên hắn có muốn mượn sức mạnh của Thánh Thể cũng không được.
- Mặc dù không có cách nào hay, nhưng ta đảm bảo, ngươi sẽ không chết.
Bây giờ đang có rất nhiều nhìn chằm chằm ngươi, nên ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện bỏ trốn. Một khi Tuyết tộc đã xuất động Thánh Nhân, ngươi có trốn tới đâu cũng sẽ bị bắt thôi, nên có bị bắt sớm cũng không sao. Sau khi nghe xong, Lâm Phong rơi vào trầm mặc. Dù hắn có thật sự trốn thoát khỏi ma trải của Thánh Nhân, Vhiến Vương Học Viện và Thánh Linh hoàng triều vẫn ở đây, hắn làm sao có thể bỏ mặt bọn họ . Không chỉ có là Lâm Phong rời vào trầm mặc, mà Thánh Hoành của Thánh Linh hoàng triều cũng như vậy. Khi Lâm Phong danh chấn Kỳ Thiên Thánh Đô, dùng Cổ Thánh Thể tru diệt Thánh Hoàng, kinh sợ chư hoàng triều, khiến cho Thánh tộc phải câm miệng, hắn đã nghĩ mọi chuyện sẽ kết thúc. Nhưng ai ngờ mới có ngày, lại có một kẻ địch nguy hiểm hơn ngắm vào Lâm Phong, mà sức mạnh của Thánh Nhân không phải thứ Thánh Linh hoàng triều và Thiên Diễn Thánh tộc có thể lay động được. Tất cả chỉ có thể xem ý trời mà thôi. …… Ngày hôm sau, khi mặt trời ló dạng, bắt đầu chiếu sáng Cổ Đô vạn năm này, thì người của Thánh Linh hoàng triều lại cảm thấy trên đầu họ đang có từng đám mây u ám bao phủ. Cùng lúc đó, rất nhiều thế lực ở Kỳ Thiên Thánh Đô cũng bắt đầu điều động nhân thủ. Rút kinh nghiệm của lần trước, nên bọn họ rất cẩn thận, không những triệu tập một đống cường giả, mà còn chuẩn bị thêm vài lá bài tẩy. Nếu như lần này không thể giết chết Lâm Phong, hậu quả chuyện này sẽ ảnh hưởng đến bọn họ rất lớn, không ai có thể thừa nhận nổi. Bọn họ đã không thể tiếp nhận nỗi thất bại lần nữa. Mặc dù lần này Tuyết tộc đã tự mình hạ lệnh, còn cử một vị Thánh Nhân đến, nhưng tất cả mọi người đều chỉ có một ý niệm, giết chết Lâm Phong. Dù có không chiếm được truyền thừa của Cổ Thánh trên người Lâm Phong, cũng phải giết cho được Lâm Phong . Hơn nữa, lần này hành động cũng không gióng trống khua chiêng như lúc trước, Thánh Linh hoàng triều cũng không có thiết yến chờ bọn họ. Tất cả mọi thứ đều diễn ra trong im lặng, thậm chí dân chúng trong Kỳ Thiên Thánh Đô có nằm mơ cũng không sẽ nghĩ đến tình cảnh ngày hôm nay. Lần hành động này có rất nhiều thế lực tham gia, ngoài tứ đại hoàng triều là Thiên Tứ hoàng triều, Đại Mạc hoàng triều, Cổ Dao hoàng triều, Tần hoàng triều, còn có rất nhiều thế lực khác, thậm chí còn có một số Cổ tộc trong Kỳ Thiên Thánh Đô cũng tham gia. Đặt biệt là Cơ gia và Bùi gia, cũng đến tham dự lần hành động này. Từ khi Kỳ Thiên Thánh Đô xuất hiện di tích, rất nhiều thế lực to nhỏ của Cửu Tiêu Đại Lục đều tham gia. Nên cũng có vài thế lực của Thánh Thành Trung Châu đến Kỳ Thiên Thánh Đô. Khi Cơ gia và Bùi gia đến đây, bọn họ lập tức chú ý đến Lâm Phong. Nhưng vì bọn họ trà trộn bên trong đám cường giả của các thế lực khác, nên Lâm Phong mới không nhận ra. Lúc những bông tuyết trắng muốt bắt đầu rơi xuống và những cơn gió bắt đất thổi, cả Thánh Linh hoàng triều to lớn trở nên im lặng. Phần lớn dân chúng đều được đưa vào các tiểu thế giới, để lánh nạn. Một lúc sau, trên không trung đột nhiên xuất hiện vài vị cường giả vây quanh Lâm Phong.
- Nếu chư vị đã tới thì hãy hiện thân đi, đừng dấu đầu lòi đuôi nữa.
Ngay lúc Lâm Phong vừa dứt lời, bầu trời lập tức biến sắc, những cường giả của Thánh Linh hoàng triều đều cảm giác được một cổ áp lực kinh khủng, tựa như một cơn đại hồng thủy đang ào ào kéo tới.
- Đông!
Từ trong hư không bắt đầu xuất hiện thêm rằng nhiều bóng người, khiến cho thiên địa rung chuyển, làm cho rất nhiều kiến trúc trong Kỳ Thiên Thánh Đô sụp đổ. Vào lúc này, Lâm Phong chỉ thấy từng cỗ khí tức vô hình mà đáng sợ đang từ từ hội tụ lại, không ngừng ép về hướng của hắn. Nhưng cường giả của Thánh Linh hoàng triều đang bảo vệ Lâm Phong cũng bắt đầu hợp sức, tạo ra một luồng khí thế vô biên khác để chống cự lại cổ áp lực kia.
- Tình thế lúc này so với dự đoán còn hung hiểm hơn vài phần.
Không cần Viên Đế nói, Lâm Phong cũng cảm giác được áp lực của lần này khủng bố đến mức nào.
- Lần đầu tiên chặn giết ta, bọn họ đã bị ta tru sát vài vị cường giả cấp Đế, Thánh Hoàng của Thiên Tứ hoàng triều cũng vẫn.
Nên lần này bọn họ mới dốc toàn lực, chỉ cho phép thắng chứ không cho bại. Lão gia hỏa, dù Thánh Nhân không xuất thủ, với đội hình hùng hậu như thế này, chúng ta cũng cảm thấy đau đầu. Câu trả lời của Lâm Phong làm Viên Đế không khỏi không gật đầu. Thực lực Thánh Linh hoàng triều và Thiên Diễn Thánh tộc vẫn không sánh bằng những thế lực kia. Cùng lúc đó, hư không đột nhiên xuất hiện vài cỗ khí tức cường đại. Lúc Viêm Đế nhìn chủ nhân của những cỗ khí tức đó, hắn cảm thấy buồn bực, hắn không ngờ Tuyết tộc đã xuất động Cổ Thánh, mà còn mời những nhân vật đứng đầu của Tứ đại hoàng triều xuất thủ. Trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một đạo kiếm khí đáng sợ dần dần bay về phía Lâm Phong. Đạo kiếm khí đó giống như được tạo thành từ hàng nghìn hàng vạn tia sét lôi, khiến cho khí thế của các cường giả của bảo vệ Lâm Phong từ từ yếu bớt. Chỉ một vài khoảnh khắc sau, từ cỗ áp lực cường đại bắt đầu ảnh hưởng đến Lâm Phong, khiến Lâm Phong khẽ run lên, như sắp không đứng vững, đầu gối cũng gấp lại.
- Lâm Phong.
Hôm nay, ngươi chắc chắn phải chết. Một vị cường giả đột nhiên hét to một tiếng, đồng thời phóng ra từng luồng khí tức về phía Lâm Phong.
- Lâm Phong, ngươi quá mức càn rỡ.
Từ khi ngươi giết cường giả cấp Thánh Hoàng, Kỳ Thiên Thánh Đô đã không còn chỗ cho ngươi dung thân. Cùng lúc đó, Cổ Dao Tiên Tử của Cổ Dao hoàng triều với gương mặt bị che lụa mỏng cũng lên tiếng. Mỗi câu nói của nàng đều như một lưỡi dao tấn công Lâm Phong, làm Lâm Phong cảm thấy vô cùng khó chịu, lục phủ ngũ tạng cũng bị thương tổn. Những người đó đều là cường giả cấp Thánh Đế, Thiên Đế, nên chuyện đối phó hắn rất đơn giản .
- Có lẽ là Thánh nhân của Tuyết tộc đã tới rồi, nên bọn họ mới ép ta mời thánh thể hiện thân.
Sau khi nói xong, Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn về hướng chân trời, nơi đang có những bông tuyết bay lả tả. Hắn chỉ thấy nơi đấy, có một ông lão đang bình tĩnh nhìn tất cả, cả người ông ấy tựa như tuyết, ánh mắt dường như có thể xuyên thấu hư vô, nhìn về phía Lâm Phong. Người này chính là Thánh Nhân Tuyết tộc!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT