- Lão phu là tổ tông của ngươi, Tần Sơn Thân ảnh khổng lồ tát Tần Càn một cái khiến Tần Càn suýt bay ra ngoài, cái tát này làm rúng động mọi người, nhất là người của Tần hoàng triều, lúc này thần sắc của bọn họ cứng ngắc, ánh mắt gắt gao nhìn người khổng lồ, đó chính là tổ tông của bọn họ.
Tổ tông của Tần hoàng triều, chưa chết sao? Người khổng lồ trước mắt là thân thể của Thánh Nhân, không ai dám nghi ngờ đều này, một mình đứng giữa thiên địa để mọi người đều triều bái phủ phục, đây chính là uy nghiêm của cổ Thánh. Nỗi sợ hãi không còn, nhưng người của Tần hoàng triều vẫn còn run rẩy trong lòng, Thánh Nhân là tổ tông của bọn họ sao? Nếu quả thực như thế, tổ tông của họ bất tử, Tần hoàng triều sẽ xưng bá ở Kỳ Thiên Thánh Đô và Thanh Tiêu. Ở Thanh Tiêu, Thánh Nhân đứng ngoài sáng cũng không thấy được, dù cấp bậc cường giả như Thánh Hoàng cũng không tiếp xúc được, không ngờ Thánh Nhân vẫn còn tồn tại, đó là nhân vật bất tử, như thế chết hết được, bọn họ sẽ học được tuyệt kỹ võ công, không ai dám phủ nhận khi Thánh Nhân xuất thế thì hắn sẽ là nhân vật mạnh nhất Thanh Tiêu, cổ Thánh như đang ở ngay trước mắt, nhưng cường giả nhìn xung quanh vẫn không thấy ai. Thánh Hoàng tát Tần Càn một cái khiến mặt hắn sưng lên, hộc ra một vũng máu, nhưng hắn không buồn bực, tức giận, lúc này hắn vô cùng kích động, không ngờ tổ tông của hắn thật sự còn sống, Thánh Hoàng tát hắn một cái có là gì, một chưởng là có thể khiến hắn mất mạng nhưng người lại thủ hạ lưu tình với hắn, vì có hắn thì cổ Thánh mới ở nơi này, hắn nghĩ nếu chỉ có Lâm Phong, sẽ không đủ khả năng để phát huy ra hết Thánh lực.
- Lão tổ tông.
Tần Càn khom người với cổ Thánh, khiến cho hư không yên lặng, mọi người đều ngạc nhiên, bọn họ không biết chuyện gì xảy ra, bọn họ truy sát Lâm Phong, sao lại xuất hiện một cổ Thánh là tổ tông của Tần hoàng triều, Tần Càn tự nhận mình là Thánh hoàng.
- Lão tổ tông.
Cường giả Tần hoàng triều khom người, kính cẩn lễ phép với người khổng lồ, Thánh Nhân là tổ tiên của bọn họ. Người khổng lồ hiện ra, thân thể Lâm Phong được mang đến, cổ Thánh Tần Sơn là một luồng ý niệm nên không thể cho Lâm Phong lực lượng, Lâm Phong sử dụng lực lượng của Thánh Nhân nên lúc này hắn cảm thấy thần hồn đang rung chuyển bất ổn, không khống chế được thân thể, hắn cần phải thích ứng. Người của Tần hoàng triều là hậu nhân của cổ Thánh Tần Sơn, hôm nay hắn đã khống chế được lực lượng của cổ Thánh, nếu tiêu diệt tất cả hậu nhân của Tần Sơn, với Tần Sơn mà nói đó là điều không thể chấp nhận được, Lâm Phong không tuyệt tình như vậy, hắn chỉ giáo huấn Tần Càn một chút. Người khổng lồ liếc mắt nhìn tất cả người của Tần hoàng triều rồi im lặng, nhưng càng im lặng lại càng khiến mọi người bị áp lực. Cường giả Tuyết tộc đã tụ họp lại và mang theo Tuyết Ngao, một lão nhân truyền lệnh.
- Chuẩn bị rút lui.
Mọi người đều gật đầu, đối mặt với cấp bậc cổ Thánh, bọn họ chỉ có thể bỏ trốn. Không chỉ có cường giả Tuyết tộc, mà Lâm Phong cũng bị bao vây. Lúc này ánh mắt người khổng lồ nhìn sang người của Tuyết tộc, mọi thứ như bị tê liệt, ngay lập tức khắp thiên địa hóa thành tuyết trắng, lực lượng đáng sợ trong hư không tràn ra, mọi người đều nhìn thấy tất cả cường giả Tuyết tộc bỏ chạy. Hôm nay truy sát Lâm Phong thất bại, nếu Tuyết tộc không xuất thủ thì ai giết được Lâm Phong, bọn họ làm sao giết được. Không biết từ khi nào, người Quảng Hàn Cung cũng khởi động pháp bảo, một quầng sáng màu vàng bao phủ bọn họ mang theo bọn họ yên lặng rời khỏi nơi này, cổ Thánh Nhân ở đây thì họ lưu lại làm gì.
- Đi.
Mọi người đều lùi ra phía sau, nhưng đúng lúc này, bàn tay khổng lồ đặt lên người của tộc nhân Vương Tiễn, khiến mọi người khiếp sợ.
- Đi, đến đây rồi lại muốn đi sao?
Người khổng lồ phát ra âm thanh rét lạnh khiến hư không rung động, hắn giẫm lên đại địa, một bước của hắn kéo dài vạn thước, đi đến nơi của tộc nhân Vương Tiễn.
- Độn.
Trên người tộc nhân Vương Tiễn xuất hiện lực lượng đáng sợ, bọn họ giống như hóa thành một thanh kiếm lao nhanh ra xa. Lúc này, thân thể người khổng lồ cũng di chuyển, lực lượng hoang cổ hội tụ lại, đè nặng toàn bộ thiên địa, tiếng chuông vang ra từ trong hư không, khiến nhiều người phun ra máu tươi, âm thanh đồng loạt lan ra khắp thiên địa, đồng thời lực lượng trấn áp trong thiên địa khiến cho từng đội quân phía trước lâm vào vũng bùn.
- Đông.
Người khổng lồ giẫm chân tại chỗ, thân thể xuyên thấu vào hư không, rồi cước bộ hung hăng trấn xuống, lực lượng trấn áp làm hư không vỡ vụn như băng tuyết, lực lượng hoang cổ và lực lượng trấn áp đáng sợ giống như muốn nuốt cả thiên địa, ầm ầm đi xuống, khiến những người bỏ chạy không thể bước đi.
- Không.
Một tiếng động truyền ra, cổ đỉnh từ trên cao trấn áp xuống, giết chết vị cường giả kia, khiến hắn hồn phi phách tán, nhưng mà vẫn có một số thân ảnh thoát ra được, cả thân hình hắn giống như một lưỡi kiếm xuyên phá vào trong hư không, hướng ra phương xa bỏ chạy, đó là một vị Thánh Đế. Lâm Phong không để ý, hắn biết mình không khống chế được lực lượng cổ Thánh, trước mặt Thánh Nhân thì Thánh Đế cũng chỉ như con kiến, không có cơ hội chạy trốn, giống như Thập Tuyệt Lão Tiên ngày xưa ở trong Thánh Thành dùng rượu để giết chết Thánh Đế. Lại một đạo cổ ấn trấn áp từ trên trời hướng xuống dưới, tiếng nổ lớn vang lên cuồn cuộn, toàn bộ tộc nhân của Vương Tiễn không thể chạy thoát tất cả đều bị tiêu diệt. Đám người bên ngoài nhìn vào hư thấy rất nhiều người bỏ chạy, tốc độ nhanh như chớp không giống như lúc đi giết Lâm Phong, đây là uy nghiêm của Thánh Nhân, hoàng triều như bọn họ không thể chống cự, Thánh tộc chạy trốn, quên mất mục đích của bọn họ khi tới đây. Đương nhiên, người của Tần hoàng triều vẫn còn, bọn họ vẫn ngẩng đầu nhìn Thánh Nhân, đó là tổ tông của bọn họ, viễn cổ Thánh Nhân, Tần Sơn.
- Chuyện hôm nay, các ngươi nhất định sẽ trả giá.
Âm thanh bình thản phát ra từ miệng của người khổng lồ, khiến cho mọi người tứ phía đều run rẩy, các ngươi sẽ trả giá, đó là người phương nào. Hoàng triều và Thánh tộc muốn đoạt tính mạng của Lâm Phong, nếu ai phụ trách việc này sẽ trở thành vật hi sinh. Lâm Phong khó có cơ hội sử dụng lực lượng của cổ Thánh, hắn chỉ có cơ hội trong một khoảng thời gian rất ngắn, thậm chí về sau cũng không có cơ hội nữa. Vì vậy hắn quý trọng từng cơ hội, chẳng lẽ hắn chỉ đuổi mọi người đi đơn giản vậy sao? Như vậy, lần sau bọn họ sẽ đánh tiếp. Một khi đã làm thì cả Kỳ Thiên Thánh Đô phải sợ run sợ, khiến bọn họ vĩnh viễn nhớ kỹ giáo huấn lần này.
- Đông.
Người khổng lồ đạp vào hư không mà đi, khiến cho đám người hung hăng sợ run, Thánh Nhân đang ở đâu. Ánh mắt mọi người trong Tần hoàng triều dại ra, tất cả cường giả lùi lại phía sau Tần Càn.
- Thánh Hoàng, thật sự là tổ tông của ta sao?
- Đương nhiên, nếu không thì sao chúng ta có thể bình an vô sự đứng đây được.
Cho đến bây giờ Tần Càn vẫn không có nghi ngờ người khổng lồ kia không phải là tổ tiên của Tần hoàng triều, không biết vì lý do gì nhưng hắn tin như vậy, chỉ có điều hắn không hiểu sao tổ tiên của bọn họ lại ở cùng với Lâm Phong.
- Vù.
Thánh Hoàng của Thánh Linh Hoàng triều hít một hơi thật sâu, tâm có rung động cực lớn, Thánh Nhân đó sao, hắn nằm mơ cũng không thể ngờ tới, Lâm Phong có thể mượn lực lượng của Thánh Nhân. Chỉ có Viêm Đế là bình tĩnh, cười nói:
- Đồ nhi thấy không, người này chính là người ta dạy dỗ, hắn càng ngày càng có phong thái của ta.
Phó Hắc nghe Viêm Đế nói thế thì sắc mặt trở nên đen thêm, tâm thần thầm mắng lão già không biết xấu hổ, từ khi nào hắn có phong thái kia, kia là Thánh Nhân đấy. Thánh Hoàng thái phi đứng đó, ánh mắt nhìn ra xa, tinh thần bất an đã ổn định xuống nhưng không biết rốt cục Lâm Phong đang ở đâu. Ánh mắt nàng nhìn về phía cửa động, chỉ thấy Viêm Đế và cường giả Thiên Diễn Thánh tộc bảo vệ ở đó, không biết bọn họ đứng đó từ khi nào, điều này làm cho tâm nàng cảm thấy rung động, lão đạo nhìn như bất cần đời kia lại có tâm cơ rất sâu, nàng không biết chuyện gì đã xảy ra với Lâm Phong, nhưng nàng biết Lâm Phong đang dưới cửa động, đương nhiên nàng sẽ không tới đó, mà đứng đợi ở đây. Thiên Tứ hoàng triều bị rung chuyển một vùng, mặt đất hoàng triều không ngừng sụp xuống, mọi người ngẩng đầu nhìn người khổng lồ trong hư không, ánh mắt lộ ra sự kinh hãi tuyệt vọng, đây là chuyện gì, vì sao người khổng lồ lại đánh người của Thiên Tứ hoàng triều? Chỉ có cường giả mới biết được thực hư, nhưng họ không có lực lượng để chống cự, tất cả đều bị giết chết, còn Thánh Hoàng của bọn đâu, bọn họ chưa từng nhìn thấy Thánh Hoàng của bọn họ. Rốt cục, khi người khổng lồ tiếp tục phá hủy thì Thiên Tứ Thánh Hoàng cũng mang theo một hàng cường giả bay lên hư không, xuất hiện trước mặt người khổng lồ, lúc này mặt mũi bọn họ đã tái nhợt, già đi trong nháy mắt. Cổ Thánh Nhân chọn Thiên Tứ hoàng triều là nơi để hắn đến rửa hận.
- Tiền bối muốn như thế nào.
Thiên Tứ Thánh Hoàng nhìn cổ Thánh nói, đối mặt với cổ Thánh hắn không dám hội tụ lực lượng để phản kháng, đó là muốn chết, chính như vậy hắn càng không dám động đến Tuyết Ngao, trong mắt Thánh Nhân Thánh Đế chỉ như con kiến.
- Thiên Tứ hoàng triều cần thay đổi Thánh Hoàng.
Người khổng lồ bình tĩnh nói, lúc này người trong hoàng triều đều run rẩy, một câu nói quyết định vận mệnh của hoàng triều, quyết định vận mệnh của một thế hệ Thánh Hoàng, Thánh Hoàng vẫn còn mà muốn thay đổi ?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT