Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2046 - Lão tử là tổ tông của ngươi


...

trướctiếp

Nhìn thấy Lâm Phong chìm vào bên trong đại địa, thần sắc chúng cường giả trong hư không ngưng lại, có người lạnh nhạt nói:

- Cẩn thận hắn bỏ chạy dưới nền đất.



- Đóng băng nơi này!


Cường giả tuyết tộc mở miệng quát, lúc này cường giả Thiên Diễn Thánh tộc hộ vệ bên người Lâm Phong đã không còn áp lực nữa, một cường giả Tuyết tộc đột nhiên hạ xuống mặt đất, ngay lập tức đánh ra một chưởng, trong khoảnh khắc hàn băng chưởng mạnh mẽ tiến vào bên trong đại địa, tiếng răng rắc không ngừng vang lên, trong nháy mắt Hàn Băng chưởng hạ xuống, toàn bộ đại địa bị đóng băng, nếu Lâm Phong bên trong thì thân thể cũng sẽ bị đóng băng, không thể nào thoát được.


- Linh Thánh Hoàng, nếu nhà ngươi không khai, chúng ta sẽ xuất thủ với Thánh Linh hoàng triều.


Âm thanh quét ngang hư không nghe rất lạnh lùng, có lẽ các thế lực sẽ rất cố kị với Thánh Linh hoàng triều, nhưng khi mọi người kết lại thành đồng minh thì bọn họ sẽ không để ý đến Thánh Linh hoàng triều nữa, nếu sau này Thánh Linh hoàng triều dám chủ động báo thù, bọn họ kêu gọi một tiếng, các thế lực lại tụ hợp thành một thể, lúc đó sẽ là ngày tận thế của Thánh Linh hoàng triều. Cho nên, đối với Thánh Linh hoàng triều, cho dù các thế lực áp bức mạnh đến đâu họ cũng chỉ có thể nhịn, thế lực này mà đánh tới thì mọi người trong hoàng triều đều phải khiếp sợ.


- Có gì phải sợ, hoàng triều Cổ Tộc nhiều như vậy mà không thể đối phó được với một người của hoàng triều ta, thiên hạ sẽ chê cười đó.



- Đã như vậy chúng ta sẽ không khách khí nữa, chúng ta không xuất thủ với Lâm Phong thì hắn vẫn không thoát được kiếp nạn này.


Tiếng cười lạnh phát ra, người bọn họ cần phải đối phó chính là Thánh Linh hoàng triều, khi đó Thiên Diễn Thánh tộc sẽ bị ngăn cản, như vậy có mười Lâm Phong cũng không đủ sức tiêu diệt Tuyết tộc, còn có cả tộc nhân của Vương Tiễn nữa, chỉ sợ bọn họ sẽ không bỏ qua cho Lâm Phong. Khi một đội quân chiến đấu đã bị kích động thì đại chiến diễn ra chỉ là chuyện sớm muộn, tất cả người Thiên Diễn Thánh tộc bao vây xung quanh Lâm Phong, hai tay bọn họ đã cầm vũ khí, chân đạp mạnh lên mặt đất, trong khoảnh khắc đại địa đóng băng giống như có từng luồng khí tràn ra, trời đất xuất hiện một vầng cung khuyết trong suốt màu vàng, đứng sừng sững bất động ở đó.


- Oanh ca!


Có người công kích phía trên cung khuyết, nhưng mà cung khuyết lại đứng bất động.


- Hừ, như vậy cũng chẳng có tác dụng gì.


Một tiếng động vang ra, trong hư không sinh ra một luồng lực lượng đáng sợ, giống như muốn huỷ diệt cả hư không. Một cây trường mâu xuất hiện từ trên trời, hóa thành gió lốc huỷ diệt cả một vùng, trường mâu kia bị gió bụi phủ lấp ở bên trong khiến nơi đây xuất hiện từng mảnh vỡ.


- Phá hắn.


Chỉ nghe vài đạo âm thanh phát ra, lực lượng điên cuồng ngay lập tức hủy diệt cả một vùng, cuối cùng đội quân hùng mạnh nhất cũng tràn ra ngoài, cả tòa cung khuyết bắt đầu tan rã, từng đội quân công kích thiên địa bị bao vây.


- Người Thiên Diễn Thánh tộc rất hay làm càn, giết.



- Giết.


Những nhân vật cường đại điên cuồng chém giết, số lượng cường giả của Thiên Diễn Thánh tộc không thiếu, nhưng trong thời gian dài sẽ không chống đỡ nổi, mà Lâm Phong lại đang ở nơi khác, thân thể bị đóng băng không nói được, thần sắc lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào hư không. Đúng lúc này, tiếng dậm chân ầm ầm của một đội quân hùng mạnh vang lên, vết rạn của băng trong động vỡ vụn, một luồng khí tức cực mạnh lập tức tràn ra từ trong hang động, nó giống như một cơn lũ đến từ hoang cổ.


- Sao lại thế này?


Thần sắc Thánh hoàng phi bảo vệ tại cửa động ngưng lại, cảm nhận được luồng khí tức tràn ra từ trong hang động bị đóng băng khiến nàng cảm thấy mình giống như bị một người khác uy hiếp linh hồn, cảm giác không thể thở được, sức mạnh của một người có thể mang thiên địa giẫm dưới chân lại đáng sợ như vậy sao.


- Lâm Phong, hơi thở của Lâm Phong.


Trong đôi mắt của nàng lộ ra cảm giác không thể tin được, đúng lúc này phòng ngự của Thiên Diễn Thánh tộc bị phá vỡ, ba đạo thân ảnh từ ba hướng kéo tới bao vây Thánh hoàng phi, chỉ thấy một người trong đó xuất thủ đánh ra một cỗ lực lượng kinh khủng giống như cơn lốc vĩnh hằng, khiến không gian này bị phá huỷ hoàn toàn. Thần sắc Thánh hoàng phi cứng đờ, thân thể đứng yên tại chỗ, nàng đi về phía trước một bước nhưng đi vào giữa luồng lực lượng huỷ diệt đáng sợ kia, trong nháy mắt bàn tay kia đánh ra một chưởng như gió lốc hướng về hai bên, nhưng lúc này Kình Thiên tiến tới và phá hủy hết thảy cả thân thể của nàng, ngay sau đó có một đội quân đồng loạt xông tới, lúc này cả ba mặt đều là địch. Đột nhiên thân thể Thánh hoàng phi hóa thành từng luồng ảo ảnh, khắp hư không đều là bóng dáng của nàng, từng đạo chưởng pháp mạnh mẽ quét ngang hư không, nhưng mà thân thể của nàng vẫn không rời khỏi cửa động. Phía trên hư không có một người mang theo ánh mắt lạnh như băng hiện ra, đi về phía cửa động.


- Răng rắc.


Cửa động không ngừng bị phá vỡ càng lúc càng lớn, như muốn cho Lâm Phong xuất hiện ở giữa tầm nhìn của bọn họ. Lúc này vùng đất đang đóng băng bị phá vỡ, vị cường giả kia ngẩn người, hắn vẫn không nhìn thấy Lâm Phong, nhưng bên trong vùng đất kia lại xuất hiện một con quái vật to lớn. Một người khổng lồ cao ba trượng rất đáng sợ, nó đứng đó làm cho người ta có cảm giác nó có thể giẫm nát mọi thứ, trên người hắn có khí thế đến từ hoang cổ giống như nó được sinh ra từ trong thiên địa, thân thể đó càng ngày càng mạnh giống như muốn huỷ diệt tất cả gió lốc. Người khổng lồ đứng giữa bầu trời, thân thể khẽ run rẩy, với thực lực của hắn, hắn không thể chống cự lại được luồng uy áp này, hắn không tưởng tượng được trên người khổng lồ có bao nhiêu cường đại. Trận chiến trong hư không cũng bởi vậy mà tạm dừng, ánh mắt mọi người đều hướng sang bên này, bọn họ cũng sửng sốt, trong đôi mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, vì sao ở đây lại xuất hiện một người người khổng lồ mà không phải là Lâm Phong. Vừa rồi, chính mắt mọi người nhìn thấy Lâm Phong bước vào bên trong, nhưng bây giờ Lâm Phong đang ở đâu. Mà người khổng lồ viễn cổ này là tồn tại cấp bậc gì? Nhưng vào lúc này, chỉ thấy người khổng lồ kia ngẩng đầu, đột nhiên hai mắt nhìn xuyên thấu vào hư không buông xuống trên người những cường giả kia, khiến cho nội tâm đối phương run rẩy dữ dội, đó là một đôi mắt như thế nào mà làm cho người ta lâm vào trong sợ hãi, hắn không thể tự kiềm chế được, hắn giống như nhìn thấy được thời viễn cổ, một vị cường giả tuyệt thế tung một chưởng trấn áp hết thảy, hắn cũng rơi vào tầm nhìn của đối phương, một cảnh tượng là thật đáng sợ.


- Răng rắc.


Người khổng lồ bước lên đại địa, thân thể đột nhiên nhảy vào hư không, bước từng bước rồi buông xuống đầu những cường giả kia, ngay lập tức Kình Thiên lao tới bắt hắn đi. Người khổng lồ trên đầu cường giả chính là một vị Thiên Đế, nhưng tại giờ phút này hắn lại không có bất cứ sự chống cự nào, thân mình hóa thành một cơn lốc cuốn vào hư không như muốn chạy thoát đi khỏi không gian này. Nhưng trong giây lát mọi người chỉ thấy người khổng lồ kia vươn bàn tay to lớn, run lên trong trời đất làm sinh ra một cơn địa chấn, khắp không gian phải gồng mình chống cự, Thiên Đế cảnh cường giả kia chỉ cảm thấy cả người cứng đờ, chợt quát một tiếng, một đòn đánh xuyên thủng lực lượng trấn áp kia, nhưng đồng thời lúc đó một bàn tay khổng lồ lao đến chộp lấy cổ hắn, khiến hắn không hít thở được.


- Không.


Cường giả Thiên Đế cảnh kia kêu lên một tiếng, điên cuồng lao ra ngoài nhưng bàn tay khổng lồ đang đặt trên người hắn, khiến hắn không thể nhúc nhích được. Giờ khắc này, toàn bộ thiên địa rơi vào trong im lặng. Người khổng lồ như đến từ viễn cổ và đó là uy áp của Thánh Nhân, vậy hắn chẳng phải là viễn cổ Thánh Nhân sao?


- Không, đây là!


Ánh mắt Thánh Hoàng tần hoàng triều cứng ngắc lại, nhìn chằm chằm vào đội quân kia, tỏ vẻ không đáng lo ngại, dù có họ có thân hình của người khổng kia thì cũng không đáng lo ngại. Bàn tay to lớn của người khổng đặt ở trước mặt Thiên Đế khiến cường giả Thiên Đế nhỏ bé giống như con kiến, bọn hắn điên cuồng quát lên:


- Tiền bối, ta vô ý mạo phạm, mong tiền bối thứ tội.



- Không phải mạo phạm, không phải các ngươi đang muốn giết ta sao?


Một thanh âm bình tĩnh phát ra, khiến cho mọi người phải run sợ. Âm thanh kia hùng hậu đáng sợ, nó giống như tiếng chuông vậy, nhưng tại sao lại là Lâm Phong, vừa rồi bọn họ muốn tru sát Lâm Phong.


- Chuyện này làm sao có thể như thế được?


Có người không nhịn được hô lên, thân thể run sợ, mặc dù Lâm Phong có rất nhiều chuyện kỳ lạ nhưng hắn không thể khống chế được thân thể kia, đây tuyệt đối không phải thân thể của Lâm Phong, mà thân thể của viễn cổ Thánh Nhân, chắc do Lâm Phong đoạt được. Làm sao Lâm Phong có thể lấy được thân thể Thánh Nhân để xuất hiện trước mắt mọi người đây. Lúc này Thánh Hoàng của Thánh Linh hoàng triều cùng với các cường giả cũng ngây ngẩn cả người, bọn không nghĩ đến Lâm Phong lại có thể khống chế được một tôn cổ Thánh, lại càng không thể giải thích được làm thế nào mà Lâm Phong có thể khống chế được thân thể Thánh giả, và dùng thân thể Thánh Nhân uy hiếp kẻ địch. Bọn họ không biết rõ.


- A.


Một vị cường giả hét lên, người này bị cự chưởng của người khổng lồ bóp nát, thân thể vỡ vụn, cự chưởng biến nơi đây thành một vũng máu tươi, cảnh tượng hết sức tàn nhẫn kích động tinh thần tất cả cường giả, bọn họ không thể khống chế được linh hồn đang run rẩy vì khiếp sợ. Thần hồn của người kia muốn thoát đi, nhưng lại bị cự chưởng tát một cái thật mạnh, thân thể thần hồn quay cuồng, hồn phi phách tán, tồn tại Thiên Đế cảnh cũng không chịu nổi một kích đáng sợ như thế. Đó là Thánh Nhân, viễn cổ Thánh Nhân, tuyệt thế Thánh Vương. Lúc này, chỉ thấy một người đi bộ bước ra, mang theo sự nghi ngờ. Đó là Thánh Hoàng Tần hoàng triều, hắn nhìn người khổng lồ, không nhịn được hỏi:


- Ngươi thật sự là Lâm Phong?


Người khổng lồ nhìn qua đó, lập tức bước về phía Thánh Hoàng Tần hoàng triều, Thánh Hoàng không tránh không né ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào người khổng lồ, nói:


- Ta là Thánh Hoàng Tần hoàng triều, Tần Sơn.


Hắn không tin, không có Thánh Nhân chỉ dẫn, làm sao Lâm Phong có thể khống chế được khối thân thể này. Chỉ thấy bàn tay người khổng lồ chậm rãi giơ lên, nhưng mà đôi mắt kia vẫn bướng bỉnh, nhìn chằm chằm vào đôi mắt người khổng lồ. Bàn tay không thể buông ra, khiến cho tất cả mọi người vì Tần Càn mà ngắt nhéo cho hả giận.


- Thánh Hoàng.


Tần hoàng phái cường giả đến nơi gọi lên, nhưng mà Tần Càn vẫn không có động tỉnh gì, một tiếng vang thanh thuý truyền ra, thân thể hắn bị bay đi ra ngoài, một vị cường giả phun ra từ trong miệng người khổng lồ.


- Lão tử là tổ tông của ngươi, Tần Sơn.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp