Giữa đại lục mênh mông vô tận có một quốc gia quanh năm tuyết đọng, giống như một bức tranh xinh đẹp.
Tại quốc gia toàn tuyết này mọc ra rất nhiều loài cây kỳ dị, có tuyết thụ đã sống vạn năm trở thành một chủng loại cổ lão. Trong quốc gia tuyết trắng này có một vùng đất thần thánh, chung quanh toàn là tuyết thụ kỳ kị, trên cây nở rộ một loài hoa sen giống như tuyết, hình như trong đó có từng đợt từng đợt tiên ý tràn ra. Phía trước rừng tuyết thụ này có một toà tế đàn thần thánh, hình như phía trên tế đàn có một mặt thạch bích, trên thạch bích có rất nhiều người hình hoa sen, toả ra quang hoa nhàn nhạt nhìn rất xinh đẹp. Trong đó có một bông hoa sen có ba phiến tuyết liên nở rộ nhìn đặc biệt chói mắt, hào quang rực rỡ hơn những bông hoa khác rất nhiều, nó nằm chính giữa hai đóa hoa khác giống như vương giả trong đám tuyết liên này vậy. Cạnh hai đóa tuyết liên kia còn có một đóa tuyết liên cũng giống như vương, mang theo vẻ đẹp thánh khiết và cao quý, mặc dù nó không có hai đóa hoa sen nở rộ đứng bên, nhưng nó vẫn lộ ra một cỗ mỹ cảm, có một điều kỳ quái chính là, giờ phút này trong đoá hoa sen kia giống như đang dưỡng dục ra một đóa hoa sen mới, một đoá sen đen, tràn ngập hơi thở khủng bố, làm cho người ta kinh sợ.
- Tốt lắm!
Phía trước tế đàn lúc này có một vị lão giả tóc trắng xoá tay cầm quyền trượng hung hăng gõ lên mặt đất, tiếng răng rắc nhất thời vang lên cuồn cuộn, cả quốc gia tuyết trắng giống như cũng đang run rẩy xuống, khiến cho vô số người run sợ không thôi, họ đang thầm nghĩ xem ai chọc giận Tộc lão. Bên cành bà lão tóc trắng xoá có rất nhiều lão giả đứng vây quanh, thần sắc từng người đều rất trang nghiêm, tất cả đang nhìn chằm chằm vào dị tượng của tuyết liên phía trước, trong lòng sinh ra gợn sóng. Đó là điều thần bí nhất của Tuyết tộc.
- Trăm năm qua Tuyết tộc ta lại nghênh đón một thời kỳ huy hoàng nhất từ thời thượng cổ cho tới nay, ba vương tranh nhau phát sáng, so với năm vương ở thời kỳ thượng cổ của Tuyết tộc ta thì ba vương cùng tồn tại này cũng không hề kém hơn, trong ba vương có hai vương là nam, một vương là nữ, bọn họ đến từ những bộ lạc bất đồng của Tuyết tộc, trong đó chỉ có một người đến từ chi trưởng của bộ lạc ta, bởi vậy ta hạ lệnh để ba vương lấy phương thức bất đồng trưởng thành, một vương tiềm tu, một vương xuất thế, một vương ẩn độn.
- Nhưng mà bởi vì năm đó có chuyện ngoài ý muốn mà Linh Lung bị người khác mang đi, ta từng thỉnh Thần Điện vì đó phát ra mệnh lệnh để Linh Lung tùy ý trưởng thành bên ngoài, không đi quấy rầy nàng, đợi cho nàng trở thành đế rồi lại quay về tộc ta, vương cùng vương kết hợp, hy vọng sinh ra huyết mạch mạnh nhất Tuyết tộc, bởi vì ta rất dễ tin Thần Điện nên hôm nay song vương đã trưởng thành mà Linh Lung ở bên ngoài lại là người yếu nhất, thậm chí hiện tại nàng còn sinh ra ma chủng.
Thanh âm của Tộc lão rất bình tĩnh, bọn họ đã từng nghĩ đến có lẽ đây là chuyện ngoài ý muốn, quan sát một đoạn thời gian cuối cùng xác định chuyện không có sai, vương giả của bọn họ đã ở bên ngoài cùng người khác sinh ra hậu đại, huyết mạch vương giả rơi vãi, điều này làm Tuyết tộc vô cùng hổ thẹn, khiến giấc mộng vương cùng vương kết hợp của bọn họ cũng bị phá vỡ . Mọi người im lặng lắng nghe, hình như bên trong lời nói bình tĩnh của Tộc lão ẩn chứa một cỗ phẫn nộ lạnh như băng, tất cả mọi người đều biết, giờ phút này Tộc lão đang rất phẫn nộ, phi thường phẫn nộ, lúc trước lão nhân gia quyết định không cho linh lung trở về, vì muốn Linh Lung bước vào Đế cảnh để vương cùng vương kết hợp tạo ra đời sau có huyết mạch cường đại nhất, nhưng hôm nay nữ vương cao quý của bọn họ đã có nam nhân khác bên ngoài, còn sinh con cho hắn nữa, lão nhân gia không thể chịu đựng được chuyện này. Thiên mệnh thuật của Vận Mệnh Thần Điện quả nhiên cũng xuất hiện sai lầm, Linh Lung là một trong ba vương nhưng nàng lại là người trưởng thành chậm nhất, hơn nữa nàng không có truy cầu võ đạo mà mang huyết mạch truyền thừa ra ngoài, việc làm như vậy làm sao xứng đáng với vận mệnh vương giả, nàng đang làm bẩn huyết mạch của Tuyết tộc.
- Đi thăm dò xem, nàng đang ở đâu?
Lúc này, Tộc lão lại phun ra một đạo thanh âm rét lạnh.
- Tộc lão.
Một vị lão giả ở bên cạnh mở miệng nói:
- Tuyết Thần Phong lịch lãmở trong Thánh Thành Trung Châu Thanh Tiêu đại lục đã nhìn thấy dấu chân Tuyết tộc bên trong Chiến Vương Học Viện, tướng mạo người này cực kỳ xinh đẹp, trên người còn có tiên khí, nhưng mà nàng đã là thê tử của một gã môn sinh khác trong Chiến Vương Học Viện.
Thần sắc của Tộc lão ngưng xuống, mặt hiện lên vẻ băng hàn.
- Điều tra rõ cho ta, sau đó để Ngao nhi đi ra ngoài lịch lãm một phen, tiện thể mang nàng trở về.
Tộc lão thấp giọng nói ra một câu. Mọi người nghe xong khẽ gật đầu, Không ngờ Tuyết Linh Lung có hậu đại với người khác bên ngoài, nhất định phải dẫn nàng trở về. . . . Bên trong Cổ Dao hoàng triều có một đám khách nhân đặc thù đến đây, Cổ Dao Thánh Nữ tự mình đón chào, những người Quảng Hàn Cung. Hi Hoàng mang theo khuôn mặt băng sương lạnh lùng nhìn Y Nhân Lệ và một đoàn người phía trước nói:
- Lâm Phong đâu?
- Sau khi rời khỏi di tích, Lâm Phong đã bị Thánh Linh hoàng triều mang đi, đến giờ vẫn chưa xuất hiện qua, hôm nay chúng ta cũng không biết hắn ở nơi nào.
Một nữ tử đáp lại.
- Hắn còn bên trong Thánh Linh hoàng triều.
Cổ Dao Thánh Nữ thấp giọng nói ra:
- Chẳng những Lâm Phong ở trong Thánh Linh hoàng triều mà hắn còn có cơ duyên không nhỏ, sau khi hắn chiếm được truyền thừa của tổ tiên Thánh Linh hoàng triều, Thánh Linh hoàng triều liền để hắn cùng nữ tử xuất sắc nhất hoàng triều sinh ra huyết mạch đời sau, hôm nay Lâm Phong đã là Thánh hoàng tử của Thánh Linh hoàng triều rồi, con của hắn rất khả năng trở thành Thánh Hoàng của đời sau.
Thần sắc Hi Hoàng phát lạnh, trong lòng sinh ra một cỗ tức giận không thể tả, thầm mắng Lâm Phong hỗn láo. Địa vị của Lâm Phong tại Thánh Linh hoàng triều không phải tầm thường, nếu bên trong hoàng triều đối phó Lâm Phong cũng không ổn, hoàng triều truyền thừa vô số năm nên nội tình cực kỳ đáng sợ, hoàng triều so với cổ thánh tộc còn muốn thâm hậu hơn mấy phần, nàng chỉ còn cách chờ cơ hội mà thôi .
- Làm phiền thánh nữ thay ta chú ý Lâm Phong, nếu hắn đi ra ngoài lập tức cho ta biết.
Hi Hoàng mở miệng nói với Cổ Dao Thánh Nữ, Cổ Dao hoàng triều cũng là một thế lực khủng bố, nếu bọn họ muốn nhìn chằm chằm vào một người thì người nọ rất khó thoát khỏi con mắt bọn họ.
- Hi Hoàng tiền bối yên tâm, ta sẽ chú ý.
Cổ Dao Thánh Nữ mỉm cười đáp lại. . . . Bên trong đại điện của Thiên Tứ hoàng triều có rất nhiều người tập trung, thần sắc mọi người có vẻ rất trang nghiêm, hơi thở tràn ngập áp lực.
- Thương thế của Thần nhi khôi phục thế nào rồi ?
Thánh Hoàng trên đại điện mở miệng nói một câu.
- Hoàn hảo, chắc qua một đoạn thời gian nữa có thể khôi phục hoàn toàn.
Phía dưới có người đáp lại, sau khi nghe xong sắc mặt Thiên Tứ Thánh Hoàng trở nên băng hàn đến cực điểm:
- Một thế hệ Vũ Hoàng của Thiên Tứ hoàng triều có ba người có thiên phú tốt nhất, Yến nhi bị Lâm Phong tru sát, lần này Thần nhi cũng suýt nữa gặp phải độc thủ.
- Còn có một kẻ ăn cây táo, rào cây sung.
Âm thạnh lạnh lùng của Thánh hoàng hậu bên cạnh Thánh Hoàng vang lên, ánh mắt của bà ta nhìn chằm chằm về phía Phiêu Tuyết công chúa, trong ánh mắt mang theo một chút hàn ý.
- Do Yến nhi vô năng, cùng Phiêu Tuyết có quan hệ gì.
Thánh Hoàng nhìn thấy Thánh hoàng hậu giận chó đánh mèo Phiêu Tuyết thì không khỏi hừ lạnh một tiếng:
- Có tin tức gì của Lâm Phong không?
- Hắn vẫn còn trong Thánh Linh hoàng triều, không có đi ra ngoài.
Có người mở miệng nói.
- Tùy thời theo dõi hắn.
Thiên Tứ Thánh Hoàng lạnh lùng nói ra một tiếng, ánh mắt Phiêu Tuyết ngưng lại, nàng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại buông tha, nàng từng khuyên nhủ hoàng huynh của nàng không nên khiêu chiến Lâm Phong nhưng cuối cùng hắn vẫn bị Lâm Phong trấn giết, lời nói này lọt vào tai Thánh hoàng hậu khiến bà ta rất tức giận.
- Vâng, Thánh Hoàng.
Có người lên tiếng trả lời. . . . Lâm Phong đương nhiên không biết chuyện tình Tuyết tộc, cũng sẽ không biết bên ngoài có rất nhiều ánh mắt đang đồng loạt nhìn chằm chằm vào hắn, đoạn thời gian này Lâm Phong sống rất bình thường, nhưng cũng rất ấm áp, hài tử trong bụng Mộng Tình càng lúc càng lớn, bọn họ là cường giả võ đạo nên dễ dàng cảm nhận được thai nhi trong là nam hay là nữ.
- Lâm Phong, chuyện đặt tên con suy nghĩ cẩn thận chưa?
Bên trong thế giới võ hồn, Mộng Tình và Lâm Phong đang rúc vào trong thanh liên, khung cảnh có vẻ rất là ấm áp và ngọt ngào.
- Lâm Già Thiên, nàng cảm thấy thế nào?
Lâm Phong nói với Mộng Tình.
- Lâm Già Thiên!
Mộng Tình thì thào nói nhỏ, lập tức lộ ra một chút ôn nhu nói:
- Chàng thích, thiếp cũng thích.
- Vậy chúng ta gọi nó là Lâm Già Thiên nhé.
Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn vào hư không thấp giọng nói:
- Phiến thiên địa này không thể che khuất tầm mắt của con chúng ta sẽ có một ngày nó phi thăng cửu tiêu, một tay che trời.
Mộng Tình hòa nhã mỉm cười, im lặng nằm ở trong ngực Lâm Phong, thấp giọng nói:
- Vậy đứa bé trong Thánh Linh hoàng triều thì sao?
- Chắc bên Thánh Linh hoàng triều sẽ có người đặt tên cho nó.
Lâm Phong cười nói. Ngoại giới, người Thánh Linh hoàng triều đang đi tìm Lâm Phong, Lâm Phong đã để lại một khối phân thân bên ngoài vì hắn không đi ra ngoài được.
- Thánh hoàng tử.
Lão giả Thánh Linh hoàng triều khẽ hạ thấp người nói với Lâm Phong, so với trước kia lão càng phát ra sự tôn kính với Lâm Phong.
- Có chuyện gì sao?
Lâm Phong bình tĩnh hỏi.
- Thánh hoàng tử, hôm nay Kỳ Thiên Thánh Đô thay đổi bất ngờ, cường giả như mây, hơn nữa chúng ta đã nhận được tin tức, có rất nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào ngài, ta đến đây để nói cho Thánh hoàng tử biết, khuyên người không nên xuất môn đi lại.
Lão nhân mở miệng nói với Lâm Phong, khiến thần sắc Lâm Phong ngưng xuống, lại có rất nhiều ánh mắt theo dõi hắn sao.
- Trong Trận chiến ngày trước trưởng bối của các hoàng triều cũng ở đó, chẳng lẽ bọn họ dám xuất thủ với ta?
Lâm Phong mở miệng nói.
- Bọn họ tự nhiên không dám công khai đối phó Thánh hoàng tử, nhưng mà hôm nay Kỳ Thiên Thánh Đô rất rối loạn, các thế lực hoạt động vô cùng phức tạp, nếu có người xuống tay, bọn họ sẽ làm cho Thánh hoàng tử không biết bọn họ là ai, bởi vậy nếu Thánh hoàng tử muốn đi ra ngoài cũng nhớ rõ thông báo cho chúng ta.
Lão nhân mở miệng nói, Lâm Phong khẽ gật đầu, xem ra hắn không thể xuất môn trong đoạn thời gian này rồi, di tích của cổ Thánh Nhân mở ra khiến Kỳ Thiên Thánh Đô xuất hiện rung chuyển cức lớn.
- Ta hiểu rồi.
Lâm Phong khẽ gật đầu, trước khi hài tử sinh ra, hắn sẽ im lặng một đoạn thời gian!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT